Thái Cổ Thần Vương
Tần Vấn Thiên nhanh chóng nổi danh trong Vô Song giới, giành được quyền tu hành ở ba mươi sáu núi, sau đó còn mạnh mẽ đánh bại Lôi Viêm, vùi hoa dập liễu, điên cuồng ngược đãi Liễu Hi của Huyền Nữ điện.
Mọi người bắt đầu rối rít hỏi thăm về Tần Vấn Thiên, thậm chí còn tìm đến bằng hữu đi cùng Tần Vấn Thiên là Sở Mãng và Phàm Nhạc, cuối cùng mới biết được tên của hắn là Tần Vấn Thiên.
Tiếp đó, lại có người nói rằng năm đó, thời điểm Tần Vấn Thiên ở thành Vọng Châu, hắn từng hung hăng giết chết Hoa Tiêu Vân của Hoa thị gia tộc, là người đệ đệ duy nhất của Hoa Thái Hư. Hơn nữa còn giết chết hắn trong hoàn cảnh bị nhiều cường giả vây quét. Còn có tin đồn rằng lúc ấy ở trước mặt Trảm Trần, Dương Phàm, những nhân vật xuất sắc nằm trên bảng Thiên Mệnh nhưng Tần Vấn Thiên lại dứt khoát bắt đi Thư Nguyễn Ngọc, vị hôn thê của Dương Phàm, uy hiếp Dương Phàm và người của phủ Trích Tinh, khiến họ không dám động đến hắn.
Về sau lúc Thư Nguyễn Ngọc trở lại thành Vọng Châu, quan hệ của phủ Trích Tinh và Thư gia cũng xảy ra một số biến hóa vi diệu. Hiển nhiên là người của phủ Trích Tinh vẫn luôn băn khoăn rằng Thư Nguyễn Ngọc bị Tần Vấn Thiên bắt đi nhiều ngày như thế, liệu Tần Vấn Thiên có làm ra chuyện gì với nàng hay không? Khoảng thời gian bị bắt đầy mờ ám kia ảnh hưởng rất nhiều tới cách nhìn của phủ Trích Tinh đối với Thư Nguyễn Ngọc, suy cho cùng địa vị của Dương Phàm ở phủ Trích Tinh cũng không bình thường.
Về phần tại sao lại có tin tức này truyền ra, là bởi vì trong Vô Song giới, đúng lúc lại có nhân vật thiên tài của thành Vọng Châu đến tu hành, loáng thoáng nghe được một số chuyện, chẳng qua là cũng không biết được quá cặn kẽ.
Nhưng ít ra trong thời gian cực kỳ ngắn ngủi, Tần Vấn Thiên đã như một trận gió lốc nổi lên ở Vô Song giới. Rất nhiều người đều muốn luận võ với Tần Vấn Thiên, cứ như thể đánh bại được hắn là một chuyện rất có thể diện. Dĩ nhiên cũng không thiếu những người theo đuổi Liễu Hi muốn tìm Tần Vấn Thiên để tính sổ.
Nhưng phần lớn đều là những người tò mò về Tần Vấn Thiên. Người ta đồn rằng hắn cũng có không có bối cảnh lớn mạnh gì nhưng những chuyện hắn từng làm đều rất điên cuồng, giết Hoa Tiêu Vân, bắt Thư Nguyễn Ngọc, đánh Lôi Viêm, đối xử hung bạo với Liễu Hi. Nếu chỉ nhìn qua bề ngoài của hắn thì tuyệt đối không ai nghĩ tới người này lại có thể điên cuồng đến thế.
Hôm nay, có vài người của Âu Dương thế gia đi tới Vô Song giới, là Đoạn Thanh Sơn dẫn Âu Dương Đình của Âu Dương thế gia tới.
Kể từ sau khi Âu Dương Đình chịu nhục, càng quyết tâm khiến bản thân phải mạnh hơn, vượt xa Âu Dương Cuồng Sinh. Hôm nay nàng muôn bước qua cánh cửa Vô Song giới. Về phần Đoạn Thanh Sơn, hắn thân là thiên tài khác họ của Âu Dương thế gia, hiển nhiên đã sớm là người trong Vô Song giới.
Lúc này, ờ ngoài cửa vào Vô Song giới, đã không ít người tụ tập, trong hư không có người cười nói:
- Đoạn huynh, khi nào ta mới có thể uống một chén rượu mừng?
- Còn sớm!
Đoạn Thanh Sơn tùy ý cười một tiếng, qua một lúc, Âu Dương Đình đi ra khỏi Vô Song giới, người điều khiển trận pháp trong Vô Song giới đứng trong hư không khẽ gật đầu một cái, nói:
- Chúc mừng, vừa lúc thông qua thử thách của Vô Song giới, sau này ngươi có thể tu hành ở Vô Song giới.
- Đa tạ tiền bối!
Âu Dương Đình khẽ khom người với người đứng trong hư không, trên mặt lộ ra sự mừng rỡ, ngay sau đó chỉ thấy nàng nắm chặt quả đấm, tỏ vẻ cực kỳ hưng phấn.
Người nọ gật đầu, sau đó rời đi, không có Vô Song lão nhân nào xuất hiện. Âu Dương Đình cũng chỉ là miễn cưỡng được thông qua, có được tư cách vào Vô Song giới nhưng để giành được tư cách vào Tu Đạo điện ở ba mươi sáu núi thì phải dựa vào sự cố gắng của chính mình.
- Đình Đình, chúc mừng muội, sau này, chúng ta có thể cùng nhau tu hành ở đây rồi.
Đoạn Thanh Sơn mỉm cười, Âu Dương Đình gật đầu:
- Muội nhất định phải vượt qua Âu Dương Cuồng Sinh, còn cả Tần Vấn Thiên và Phàm Nhạc, muội nhất định sẽ báo thù.
- Huynh tin tưởng muội.
Đoạn Thanh Sơn gật đầu cười, song những người đứng trong hư không đều giật mình.
Tần Vấn Thiên? Đây không phải là cái kẻ điên mới tới kia à.
- Âu Dương Đình, nàng có thù oán gì với Tần Vấn Thiên sao?
Có người lên tiếng hỏi.
- Ừ…
Âu Dương Đình nhíu mày, nhìn về phía người nọ:
- Đúng, có thù oán, ngươi quen hắn ư?
- Không quen.
Người nọ lắc đầu cười, vẻ mặt đám người xung quanh cũng tái đi, Đoạn Thanh Sơn thấy cảnh tượng này thì lạnh nhạt nói:
- Sao các ngươi lại biết Tần Vấn Thiên?
- Đoạn huynh, hiện tại trong Vô Song giới, rất ít người không nhận ra Tần Vấn Thiên.
Có người cười nói khiến Đoạn Thanh Sơn phải nhìn về phía người nói chuyện kia.
- Âu Dương Cuồng Sinh dẫn theo Tần Vấn Thiên và hai vị bằng hữu khác của hắn đi tới Vô Song giới. Hơn nữa, cả ba người đều thông qua được thử thách của Vô Song giới, hai vị bằng hữu của hắn lần lượt được Tiễn Vương, Tiều Long thu làm đệ tử.
Người nọ tiếp tục kể ra.
- Sao có thể thế được, Tần Vấn Thiên thì sao?
Gương mặt Âu Dương Đình cứng đờ, nàng đã từng được nghe Đoạn Thanh Sơn nói qua không ít chuyện ở Vô Song giới.
- Tần Vấn Thiên không được ai thu làm đệ tử, nhưng mà hắn có thể bước vào Tu Đạo điện của cả ba mươi sáu núi để tu hành, cả ba mươi sáu núi đều cho hắn thông qua.
Những lời người nọ nói khiến cho vẻ mặt của Âu Dương Đình và Đoạn Thanh Sơn khựng lại trong nháy mắt.
- Hơn nữa, Tần Vấn Thiên còn mạnh mẽ đánh bại Lôi Viêm và Liễu Hi, đánh cho bọn họ rất thê thảm.
Đối phương bổ sung một câu.
- Sao lại thế được!
Âu Dương Đình không hề có chút cảm giác hưng phấn nào, vẻ mặt cực kỳ khó coi. Tên gia hỏa mà nàng căm hận, thế mà lại xuất chúng hơn nàng đến mức đấy. Vốn dĩ nàng không thể nào chịu được việc bản thân kém xa hắn như thế. Trước đó không lâu nàng vẫn còn vì được thông qua thử thách của Vô Song giới mà đắc chí, lúc này lại như rơi vào vực thẳm, mức độ chênh lệch quá lớn.
Với thân thế của nàng, dù cho bị Tần Vấn Thiên ngược đãi một trận, chẳng qua chỉ là tức giận và căm hận, nàng vẫn luôn xem thường Tần Vấn Thiên. Nhưng bây giờ nghe được những tin tức này, nàng khó có thể tiếp nhận nổi.
- Đình Đình, nếu hắn tới Vô Song giới, chẳng phải lại càng thú vị hơn sao?
Đoạn Thanh Sơn kéo tay Âu Dương Đình, tựa như đang an ủi nàng, Âu Dương Đình gật đầu, trong lòng vẫn còn đang rất hoảng loạn.
Khi ở Âu Dương thế gia, lúc đối mặt với những người muốn trở thành một phần tử của Âu Dương thế gia, nàng còn có thể cao ngạo, nhưng ở nơi thiên tài tụ tập như Vô Song giới, rất nhiều người đều có thiên phú và thân thế không kém nàng chút nào. Nàng không có một chút cảm giác kiêu ngạo nào, nhưng nàng lại phát hiện, Tần Vấn Thiên đã rạng danh tại nơi đây, hỏi làm sao mà nàng lại khó tiếp nhận được.
Lúc này Tần Vấn Thiên đang ở trên vách đá gần biển, sau khi khắc xong Thần Văn, hắn liền bắt đầu quan sát lĩnh ngộ vách núi phía trước. Trên vách núi đá có khắc rất nhiều hình vẽ, tựa hồ như có rất nhiều hình vẽ về yêu, tích chứa một luồng ý cảnh vào trong đó. Dưới sự quan sát chăm chú của Tần Vấn Thiên, luồng ý cảnh này như muốn nhào ra từ trong vách núi, có một vài bức vẽ nổi hẳn lên.
- Vị tiền bối kia hẳn là Yêu, hắn tu hành lực lượng công kích thần thông cực mạnh nhưng lại lấy yêu làm cơ sở, chưa chắc đã phù hợp để ngươi tu hành.
Âu Dương Cuồng Sinh đứng ở bên cạnh Tần Vấn Thiên, chỉ tay về phía trước, nói:
- Hãy nhìn hình vẽ đầu tiên đi, cánh tay cứ như cánh tay của Cổ Viên (vượn cổ), đánh ra một quyền tựa như rung chuyển núi sông, tích chứa uy thế khủng khiếp, nhưng chúng ta rất khó mà làm theo được.
- Đối với ta, cái này cũng không có gì khó khăn.
Tần Vấn Thiên khẽ cười nói, ngay sau đó chỉ thấy hắn vươn cánh tay ra, lần này không sử dụng yêu khí để bao phủ, cánh tay hắn bắt đầu biến hóa, trở nên cường tráng, mạnh mẽ, giáp Kỳ Lân khủng bố bám vào.
- Sức mạnh này không thua yêu.
Tần Vấn Thiên đánh ra một quyền vào vách đá bên cạnh, một tảng đá lớn lập tức vỡ vụn, yêu khí cuồn cuộn ngập tràn.
- Chuyện này...
Âu Dương Cuồng Sinh có chút không nói nên lời:
- Tu luyện Yêu lực lượng tới mức độ này, không biết ngươi đã làm thế nào. Sức mạnh này của ngươi có thể dễ dàng đánh chết Nguyên Phủ tầng năm ngay lập tức, khó trách lực lượng lúc chiến đấu lại đáng sợ như vậy.
- Nơi này lưu lại tám mươi mốt kiểu yêu pháp thần thông, rất thích hợp với ta.
Tần Vấn Thiên cười nói:
- Phải tỉ mỉ lĩnh ngộ một thời gian mới được.
Tần Vấn Thiên hắn tu hành Yêu Thần biến đã đến nhị cảnh Yêu Lâm cảnh, có thể khiến các bộ phận trên cơ thể hóa thành yêu, ngưng tụ thành thân thể Yêu Tôn, hơn nữa còn sử dụng cực kỳ thuần thục trôi chảy.
Trong cơ thể hắn chảy xuôi một luồng lực lượng huyết mạch, hình như chính là huyết mạch của một loài yêu rất mạnh, hơn nữa Đế Yêu Tinh Hồn còn thu nạp Đế Yêu Tinh Thần Nguyên Lực lớn mạnh, cực kỳ thích hợp để hắn tu hành Yêu năng lực. Bây giờ lấy thể phách yêu của hắn kết hợp cùng với yêu pháp xuất hiện ở vách núi trước mắt, hắn tin là sẽ rất thích hợp để hắn tu luyện.
- Ừ, chỉ có một năm, ngươi phải nắm chắc thời gian để nâng cao thực lực.
Âu Dương Cuồng Sinh gật đầu nói:
- Ba vị trí đầu trên bảng Thiên Mệnh cũng không dễ tranh đoạt, đối thủ mà ngươi phải đối mặt cũng sẽ rất mạnh.
- Ta hiểu, Vô Song giới này là một nơi rất tuyệt, ta còn phải cảm tạ ngươi nhiều.
Tần Vấn Thiên khách sáo nói.
- Lại còn khách sáo với ta nữa hả?
Âu Dương Cuồng Sinh nhìn Tần Vấn Thiên chằm chằm, khiến cho hai người đều bật cười.
Đúng lúc này, cách đó không xa có vài bóng dáng đáp xuống, thân thể trôi nổi trên mặt biển, nhìn Tần Vấn Thiên trên vách đá nói:
- Thì ra là ngươi trốn ở chỗ này.
Âu Dương Cuồng Sinh thấy mấy người này thì khẽ nhíu mày, nói:
- Ba người các ngươi, hai người là Nguyên Phủ tầng bảy, một người là Nguyên Phủ tầng tám lại tới đây tìm Tần Vấn Thiên luận võ?
- Ha ha, luận võ, ngươi quá đề cao hắn rồi, chẳng qua là tìm hắn để tính sổ mà thôi!
Mấy người này cười ầm lên, ngay sau đó nhanh chóng lao tới, đi tới bên vách núi, trên người tràn ngập một luồng khí thế cực mạnh.
- Thật đáng ghét!
Trong lòng Tần Vấn Thiên đầy buồn bực, nói:
- Muốn ra tay thì nhanh lên một chút.
Ánh mắt ba người hơi khựng lại, chỉ thấy một người trong đó cười lạnh nhạt, quan sát Tần Vấn Thiên, trên người có tia sáng mãnh liệt bao phủ, bình tĩnh nói:
- Bây giờ ngươi theo ta đi tới chỗ Liễu Hi, ngươi quỳ xuống trước mặt nàng nói xin lỗi, dập đầu vang mười tiếng thì ta sẽ không truy cứu chuyện này nữa.
Lần này trên thân người kia như có ánh nắng chiếu rọi, chính là nhân vật mạnh mẽ có cảnh giới Nguyên Phủ tầng tám kia, có người ở phía xa thấy được tình hình bên này, sợ hãi than lên:
- Tần Vấn Thiên thảm rồi, thực lực của Tể Mục lợi hại bực nào, tuy là Nguyên Phủ tầng tám nhưng chiến lực của hắn chắc chắn là Nguyên Phủ tầng chín. Lần này Tần Vấn Thiên đã tạo ra cơ hội tốt để cho hắn theo đuổi Liễu Hi rồi.
- Ba người, cùng lên đi!
Tần Vấn Thiên lạnh nhạt nói, lời này khiến cho tròng mắt Tể Mục khựng lại, bọn họ biết người này ngạo mạn nhưng không ngờ đối phương lại ngạo mạn tới mức độ này.
- Muốn chết hả?
Ba người Tể Mục xông tới, giống như trong phút chốc liền xuất hiện bên cạnh Tần Vấn Thiên, chỉ thấy Tể Mục điểm một ngón tay ra, một tia sáng chói mắt tạo thành kiếm quang vạn trượng chém ra, uy lực vô cùng đáng sợ.
Nhưng mà lúc hắn vừa đáp xuống Tần Vấn Thiên đã lập tức điểm chân lên mặt đất, một luồng kiếm khí ngập trời cuốn qua hư không, những tiếng vù vù vang lên, kiếm quang vạn trượng kia lại bị nhấn chìm. Tần Vấn Thiên duỗi một ngón tay về phía trước, trong phút chốc thiên địa quanh thân hóa thành kiếm quang vô tận, cuồng nộ mà lao ra, vẻ mặt Tể Mục biến đổi tức khắc, lại thấy kiếm quang lại bao vây bọn họ trong nháy mắt. Tần Vấn Thiên điên cuồng đánh ra song chưởng, những tiếng xùy xùy truyền ra, hai gã Nguyên Phủ tầng bảy kia phát ra tiếng kêu thảm thiết.
- Ngươi muốn chết phải không?
Tần Vấn Thiên nhìn chằm chằm Tể Mục, kiếm uy kinh người liều chết đánh ra, mặt mày Tể Mục trắng bệch như tờ giấy, tại sao lại có Thần Văn đáng sợ đến thế xuất hiện ở chỗ này?
- Phụt...
Từng luồng lợi kiếm trực tiếp xuyên qua cánh tay hắn, máu tươi chảy ròng ròng, ba người Tể Mục cũng phát ra có tiếng kêu thảm thiết. Nhưng Tần Vấn Thiên vẫn không buông tay, kiếm uy tiếp tục đè ép tới, hai tay và trước ngực ba người bọn họ đều bị kiếm quang xuyên qua, Tần Vấn Thiên lại tiếp tục lao tới, từng quyền điên cuồng đánh vào cơ thể của bọn họ.
Sau đó, người ở phía xa nhìn thấy Tần Vấn Thiên đánh bay ba người Tể Mục xuống vách đá, một tiếng rào vang lên, sóng biển cuốn thân thể của bọn họ đi.
- Lại có người đến, kết quả chính là như thế này.
Tần Vấn Thiên đưa mắt nhìn về phương xa, giọng nói lạnh lẽo như băng. Không lâu sau, ba người Tể Mục lao ra khỏi biển, hai cánh tay rũ xuống, sắc mặt trắng như tờ giấy, toàn thân ướt đẫm, bọn họ tức giận nhìn Tần Vấn Thiên, ngay sau đó xoay người rời đi, lúc đến thì hùng dũng, lúc đi lại hấp hối.
Người ở đằng xa không khỏi cuồng loạn, Tần Vấn Thiên thì im lặng xoay người, nở nụ cười khổ với Âu Dương Cuồng Sinh và Âu Dương Tiểu Lộ đang kinh ngạc đến ngây người, nói:
- Quỳ xuống dập đầu vang mười tiếng, không ra tay tàn nhẫn với những người này một chút, sợ rằng không biết có bao nhiêu kẻ kiêu ngạo coi trời bằng vung sẽ lại đến đây bắt ta quỳ xuống khấu đầu.
Dứt lời Tần Vấn Thiên khoanh chân ngồi xuống, chuẩn bị tu hành.