Thái Cổ Thần Vương

Chương 489




Yêu thú mắt đỏ nhìn Tần Vấn Thiên chằm chằm rồi phát ra tiếng gầm thét ngập trời. Móng vuốt sắc bén đặt trên người Tiểu Hỗn Đản khiến toàn thân tiểu gia hỏa kia rướm tia máu.

- Thả ra.

Thân hình Tần Vấn Thiên run lên, trong nháy mắt phủ xuống trước người yêu thú mắt đỏ, tay trái giơ lên chém ra một kiếm. 

Roẹt!

Thanh kiếm sắc bén chém vào người đối phương nhưng căn bản không làm yêu thú mắt đỏ hề hấn gì. Nó nhìn Tần Vấn Thiên chằm chằm, bỗng nhiên nhào ra, một đường nuốt tới. Một tiếng ầm vang nổ lên, một thiên chùy vô cùng khổng lồ càn quét ra trực tiếp đánh vào trong miệng đối phương khiến cái miệng hung lệ kia bị mắc kẹt.

Thân thể Tần Vấn Thiên rơi xuống huyết trì lần nữa, luồng lực lượng đói khát kia càng ngày càng mạnh, đôi mắt hắn hiện lên yêu mang kinh người. 

Không biết huyết trì này tích chứa yêu chi lực lượng đáng sợ cỡ nào, thậm chí vượt qua cả khi hắn dẫn động Yêu Thần Tế mượn yêu chi lực lượng trước đây. Tuy thân thể hắn đói khát nhưng muốn nuốt hết huyết trì thì căn bản không có khả năng, chỉ có thể dẫn động Diệt Tiên Kiếm nuốt nó vào trong cơ thể mà thiêu đốt.

“Liều mạng.” Kiếm ý trên người Tần Vấn Thiên càng ngày càng đáng sợ. Đúng lúc này trong thiên địa toàn bộ đều là kiếm uy tịch diệt, huyết trì hóa thành vòng xoáy đáng sợ điên cuồng hút vào thân thể Tần Vấn Thiên. Thân thể của hắn đang điên cuồng thiêu đốt.

“Có thể chống đỡ.” Tần Vấn Thiên đương nhiên sẽ không tìm chết, nếu như phương pháp này không có khả năng, hắn dù trọng thương cũng sẽ đình chỉ thuật này. Hiện tại hắn rõ ràng cảm thấy lực lượng huyết trì có thể chống đỡ cho hắn phát ra một kiếm. 

Ánh mắt tiểu gia hỏa kia nhìn về phía Tần Vấn Thiên bên này, khuôn mặt chu tước thoáng hiện, ánh mắt nhìn Tần Vấn Thiên lộ ra quyến luyến và cảm động. Năm đó nó chỉ là luyện ngục cổ vận, bởi vì Tần Vấn Thiên mà sinh ra, thế giới của nó chỉ có Tần Vấn Thiên.

- Gào.

Yêu thú mắt đỏ cảm nhận được uy hiếp mà điên cuồng gầm thét, thân thể nó xông lên lần nữa. 

Ánh sao bạo phát, Đấu Chuyển Tinh Di, Tần Vấn Thiên lại lui, vẫn ở bên trong huyết trì to lớn như cũ. Cả huyết trì hóa thành từng luồng hào quang huyết sắc nuốt thân thể hắn vào, toàn bộ thiên địa tựa như tràn ngập kiếm uy huyết sắc.

Thân thể Tần Vấn Thiên đang khẽ run, hắn đã chuẩn bị sẵn sàng để chịu đựng sự thống khổ do một kiếm này mang tới.

Khi yêu thú mắt đỏ nhào đến lần nữa, ngón tay Tần Vấn Thiên ấn xuống. Trong nháy mắt, thân thể yêu thú mắt đỏ cứng lại ở nơi đó, kiếm uy huyết sắc vô cùng vô tận phủ xuống, cả phiến hư không dường như sắp bị xé nát. 

Yêu thú mắt đỏ điên cuồng run rẩy, ngửa mặt lên trời rít gào. Huyết trì điên cuồng xoay tròn, khô cạn với tốc độ cực nhanh. Tất cả lực lượng tinh hoa bên trong đều thiêu đốt trong một kiếm này.

Ngón tay Tần Vấn Thiên hạ xuống lần thứ hai, điểm vào người yêu thú mắt đỏ. Một luồng kiếm uy phá hủy hết tất cả tàn sát bừa bãi trong cơ thể đối phương.

- Diệt! 

Trên thân thể Tần Vấn Thiên toàn bộ đều là huyết quang, một kiếm kia triệt để hạ xuống. Một tiếng gầm thét tuyệt vọng vang lên, yêu thú mắt đỏ nằm trên mặt đất. Lúc này huyết trì đã khô cạn, nơi đó không có gì cả ngoài việc xuất hiện một bộ hài cốt, ánh sáng trên thân bộ hài cốt dường như đang dần ảm đạm xuống.

Phịch!

Thân thể Tần Vấn Thiên ngã ngồi trên mặt đất, miệng to thở hổn hển. Hắn gian nan lấy Huyết Ảnh Chi ra bỏ vào trong miệng nhai nuốt cùng lúc hai gốc, nhưng trên mặt hắn lại ánh lên ý cười. Thành công rồi! Huyết trì này chống đỡ được một kiếm, nhưng sau một kiếm này, thân thể hắn cực kì suy yếu, ngũ tạng lục phủ đều co quắp kịch liệt. 

Nhưng một luồng huyết mạch cổ yêu khủng bố trong cơ thể hắn vẫn chưa bị dập tắt mà lưu động bên trong, dường như tất cả đám yêu chi lực lượng còn thừa lại trong huyết trì đều bị cắn nuốt hấp thu hết. Nơi huyết mạch chảy ra, hắn cảm giác được thân thể mình đang nhanh chóng khôi phục.

- Ầm ầm...

Mặt đất rung chuyển tựa như thiên địa sắp sụp đổ. Trong mắt Tần Vấn Thiên lóe lên mũi nhọn, Tiểu Hỗn Đản tới bên cạnh cọ má hắn, Tần Vấn Thiên lại nói với nó: 

- Mau đi nuốt toàn bộ yêu linh thể kia.

Trầm thấp gầm lên một tiếng, tiểu gia hỏa kia xoay người đi về phía yêu linh thể mà Tần Vấn Thiên tận lực không xé nát kia, đồng thời phiến không gian này vậy mà đang bắt đầu sụp xuống, vỡ vụn.

Bên ngoài mạch khoáng nơi này, thiên địa cũng đang điên cuồng vỡ nát giống vậy. Rất nhiều cường giả các nơi đang đứng đều ngẩng đầu nhìn phiến không gian này, cả vùng không gian nơi đây đều sụp đổ. 

“Đây là xảy ra chuyện gì?” Phe vương phủ, ánh mắt Thương Thích ngóng nhìn lên vùng trời, vừa rồi dường như có một luồng huyết quang phá vỡ phiến thiên địa, ngay sau đó không gian sụp xuống.

“Hòn đá, không gian trong ngọn núi này chẳng lẽ thật sự chỉ là một ngọn núi, lúc này, núi sụp rồi?” Ánh mắt mọi người đều chấn động nhìn phiến thiên địa, người canh giữ bên ngoài ngọn núi cũng khiếp sợ nhìn ngọn núi đổ nát. Bọn họ phát hiện khi ngọn núi này đổ xuống tựa như đổ từng tầng từng tầng một, vô cùng chỉnh tề.

Không bao lâu sau, cả vùng không gian đã hoàn toàn sụp đổ vỡ vụn, núi không còn là núi, nước cũng không còn nữa, phiến không gian mênh mông vô tạn kia giờ liếc mắt là có thể nhìn hết, thật sự chỉ có độ rộng của một ngọn núi. 

Cường giả các phe đứng trên mặt đất đã có thể nhìn thấy sự tồn tại của đối phương.

- Đó là cái gì?

Lúc này ánh mắt mọi người nhìn về phía xa của một hướng nào đó, nơi đó có một gốc cổ thụ to lớn cao tựa ngọn núi vậy, cành lá đan chen, cắm rễ trên mặt đất, cao chọc trời. 

- Tạ Vũ của La Hầu môn và Lãnh Đồ của Huyết Vân giáo ở bên kia.

Lúc này thân hình mọi người nhao nhao lóe lên hóa thành từng tia chớp đi về phía cây đại thụ kia.

Sau một lát, toàn bộ cường giả các phe hội tụ ở đây ngẩng đầu nhìn gốc cổ thụ cao lớn như ngọn núi này, trong lòng bắt đầu nhảy lên thình thịch. 

Phía trên cây cổ thụ tràn ngập lực lượng ý chí đáng sợ, trên đó sinh ra rất nhiều trái cây, mơ hồ lóe ra lực lượng ngôi sao.

- Trời ạ, đây là Thiên Tượng thụ!

Có một người hét lên kinh ngạc, ở chỗ này, vậy mà bọn họ lại phát hiện được một gốc Thiên Tượng thụ. 

- Thiên Tượng thụ.

Cơ thể rất nhiều người hơi run rẩy, trong con ngươi lộ ra thần sắc điên cuồng, không ngờ nơi này lại xuất hiện Thiên Tượng cổ thụ.

- Lập tức đi hồi bẩm vương phủ. 

Ánh mắt Thương Thích nhìn về một người phía sau, thần sắc người nọ tái nhợt, có chút không cam lòng, nhưng nhìn thấy hàn mang trong mắt Thương Thích thì đành gật đầu, bắt đầu lui lại, nhanh chóng rời đi.

Bọn họ đương nhiên hiểu được ý nghĩa của việc xuất hiện một gốc Thiên Tượng cổ thụ là như thế nào.

“Thiên Tượng cổ thụ sản sinh Thiên Tượng quả, trong này có Thiên Tượng quả ta cần đủ để cho ta cảm ngộ lực lượng ý chí võ đạo của bản thân nhanh hơn, mau chóng bước vào ý chí võ đạo cảnh giới thứ hai đại viên mãn hơn.” Ở phía Ân gia, Ân Đình ngẩng đầu, trong mắt lộ ra ánh sáng điên cuồng. Hắn không ngờ tới nơi này lại sinh ra một gốc Thiên Tượng thụ, hơn nữa còn là Thiên Tượng thụ vô cùng trưởng thành, bên trên kết ra rất nhiều Thiên Tượng quả. 

Bất kỳ một Thiên Tượng quả nào đều có giá trị liên thành, nhất là đối với người cần lĩnh ngộ trùng kích ý chí võ đạo.

Lúc này Kiếm Kinh Thiên thuộc Kinh Tiêu Kiếm tông lại bắt đầu dùng kiếm ý càn quét, điên cuồng chém vỡ hòn đá trên mặt đất tựa như đang tìm kiếm cái gì đó.

Một màn này khiến những người khác rối rít lộ ra phong mang. Bọn họ đều từ trong cổ tịch biết được Thiên Tượng thụ vì sao sinh ra, lại liên tưởng đến phiến không gian trong núi, tim bọn họ đều nảy lên kịch liệt, quả thực không dám tưởng tượng. 

Nơi này vậy mà lại là nơi chôn cất của một nhân vật cấp độ truyền thuyết, cấp độ truyền thuyết phía trên Thiên Tượng cảnh.

Nghe đồn trong nhân vật cấp bậc kia ngưng tụ tiên đài, sở hữu năng lực của tiên. Một ánh mắt của bọn họ là có thể giết chết Thiên Tượng, một quyền có thể nghiền nát một đám cường giả Thiên Tượng, dù có bao nhiêu nhân vật Thiên Tượng trước mặt cường giả cấp độ như vậy thì cũng đều phải chết, chỉ cần nhẹ nhàng vỗ là tựa như bóp chết con kiến vậy.

Cường giả cảnh giới này cũng là tuyệt đại bá chủ của địa vực vô tận. 

Tông chủ Hoảng Cực thánh tông chính là cao thủ cảnh giới truyền thuyết này, bởi vậy Hoảng Cực thánh tông thống lĩnh địa vực vô tận, không ai có thể lay động địa vị của Hoàng Cực thánh tông.

Nếu như có một ngày hoàng triều Đại Thương cũng xuất hiện một vị nhân vật như vậy, địa vị của hoàng triều Đại Thương sẽ trở nên không ai sánh bằng, phát sinh biến đổi về chất, cao cao tại thượng, vượt ra khỏi phạm trù của hoàng triều Đại Thương.

Nếu như có một ngày, có một quốc gia ra đời nhân vật có cảnh giới truyền thuyết này, địa vị của đất nước kia lập tức vượt qua hoàng triều Đại Thương, áp đảo phía trên hoàng triều Đại Thương. 

Có thể tưởng tượng được khi bọn họ nhìn thấy Thiên Tượng thụ, ý thức được có một tồn tại chí cao vô thượng chôn cất nơi này thì trong lòng nổi lên sóng to gió lớn cỡ nào.

Không chỉ có Kiếm Kinh Thiên, những người khác cũng điên cuồng càn quét mặt đất.

Theo sách cổ ghi chép, Thiên Tượng thụ sinh ra do lấy huyết dịch của nhân vật trong truyền thuyết kia làm thổ nhưỡng thai nghén ra. 

Tuy rằng Thiên Tượng thụ trân quý không gì sánh được, nhưng Thiên Tượng thụ ở ngay đây, chạy không thoát, bọn họ muốn nhìn xem phía dưới có loại bảo tàng để lại của nhân vật cấp độ truyền thuyết kia hay không.

Đúng lúc này, bên trong một đống hoang tàn có một cánh tay đột nhiên vươn ra. Trong nháy mắt khi cánh tay này xuất hiện, tất cả mọi người đình chỉ động tác, trái tim bắt đầu nảy lên kịch liệt.

- Ầm! 

Một tiếng nổ vang, đống đất đá kia bị phá vỡ, ngay sau đó một bóng người xuất hiện. Khi ánh mắt mọi người nhìn rõ bóng người ấy, kinh ngạc hiện lên trong mắt họ, khóe miệng mọi người hơi giật giật, lòng khẩn trương vừa rồi tựa như bị người đùa giỡn vậy.

- Là ngươi!

Thương Duyệt nhìn thấy Tần Vấn Thiên xuất hiện thì lộ vẻ khác thường. 

- Vậy mà ngươi lại không chết.

Sắc mặt Ân Thành u ám, Tần Vấn Thiên vẫn còn sống, hơn nữa đến nơi này, bò dậy từ trong đống hoang tàn. Không chỉ có hắn, bên cạnh hắn còn có một yêu thú chui ra cùng, nó đứng bên cạnh Tần Vấn Thiên nhìn mọi người.

Tần Vấn Thiên hít sâu một hơi, hắn cũng không ngờ lần này sử dụng Diệt Tiên Kiếm lại có thể khôi phục nhanh như vậy, có lẽ có liên quan tới việc hắn nuốt huyết trì vào trong cơ thể. Lúc này hắn nghi hoặc ngẩng đầu, liếc mắt liền nhìn thấy gốc cổ thụ như núi trên đỉnh đầu kia, trong mắt hắn không khỏi lộ vẻ khác thường. Chẳng lẽ mạch khoáng tinh vẫn thạch này tẩm bổ cho cây cổ thụ kia khiến nó sinh trưởng khỏe mạnh như vậy? 

Hơn nữa khí tức của trái cây do cây cổ thụ kia kết ra còn đáng sợ hơn cả Đại Địa quả.

Càng khiến Tần Vấn Thiên phiền muộn là phiến không gian này dường như đã sụp xuống, mọi người đều tụ tập ở nơi này. Hiện tại từng ánh nhìn rơi vào trên người hắn, rất nhiều ánh mắt đều không quá thân thiện.

- Tần huynh. 

Âm thanh trong trẻo của Cơ Tuyết truyền đến, dưới bầu không khí này lại có vẻ hơi không giống người khác.

Tần Vấn Thiên khẽ gật đầu với Cơ Tuyết, hỏi:

- Đây là cây gì? 

- Thiên Tượng thụ, Thiên Tượng thụ được thai nghén sinh ra dựa trên thổ nhưỡng huyết mạch của cường giả trên cấp Thiên Tượng, đây cũng không phải là mạch khoáng tinh vẫn thạch, tất nhiên tinh vẫn thạch chồng chất như núi đã bị Thiên Tượng thụ hút hết, bị phong hóa thành núi, huyết yêu mắt đỏ có thể cũng là nương theo huyết dịch của vị cường giả kia mà sinh ra.

Cơ Tuyết giải thích với Tần Vấn Thiên:

- Thiên Tượng quả trên Thiên Tượng thụ này còn có tên là Võ Ý quả! 

“Thai nghén trên thổ nhưỡng huyết mạch của cường giả trên Thiên Tượng!” Trong lòng Tần Vấn Thiên run lên, huyết trì kia... hắn chợt hiểu được vì sao huyết trì kia có khả năng chống đỡ được một kiếm Diệt Tiên của mình, hơn nữa còn khôi phục nhanh như vậy.

Ngay lúc Tần Vấn Thiên còn đang kinh sợ, ánh mắt Tạ Vũ nhìn về phía hắn, cười nói:

- Tần huynh, huyết yêu truy sát ngươi kia chính là do huyết mạch của nhân vật truyền thuyết thai nghén ra, bây giờ nó biến mất, chắc là bị ngươi truy sát nhỉ? Nếu ngươi đã đuổi đến hang ổ của nó, vậy có phát hiện di vật của cường giả kia không? 

Tạ Vũ vừa dứt lời, đôi mắt đẹp của Cơ Tuyết cứng đờ, thần sắc trở nên vô cùng khó coi. Tạ Vũ này lại trở mặt nhanh như vậy.

Cùng một giây, ánh mắt mọi người tập trung trên người Tần Vấn Thiên, từng luồng lãnh ý khủng bố kéo tới. Tần Vấn Thiên nhìn Tạ Vũ, thần sắc đối phương như thường, vẫn lộ ra ý cười thản nhiên, dường như đã quên mất mạng của hắn được giữ lại như thế nào!