Thái Cổ Thần Vương

Chương 512




Nhìn thấy ba bóng người bên cạnh Đồng Vương đứng dậy, đi về phía cổ trận Tử Lôi Kiếm, người biết thân phận họ đều thầm than lần này Tần Vấn Thiên xong rồi.

Chiến Vương điện là nơi hoàng triều Đại Thương chuyên môn bồi dưỡng hậu bối thiên phú kiệt xuất, công pháp thần thông trong đó cái gì cần có cũng có, có thể tiến vào Chiến Vương điện đối với rất nhiều người là vinh quang rất lớn, đồng nghĩa với việc đã đi vào trung tâm hoàng triều Đại Thương, trở thành thân tín hoàng gia đích thực, có thể được bồi dưỡng tốt nhất.

Các hoàng tử trẻ tuổi tu hành ở Chiến Vương điện đều thống lĩnh một đám nhân vật thiên tài, những người này là nền tảng cho họ tranh phong thiên hạ, sau này theo họ xưng vương thiên hạ. 

Các đại hoàng tử của hoàng thất đều thường vì tranh đoạt nhân tài ở Chiến Vương điện mà xảy ra va chạm. Bọn họ đều muốn nhân tài tốt nhất làm tùy tùng của mình, tranh giành thiên hạ, tới Hoàng Cực Thánh tông tranh bá, trở thành nhân vật cường quyền của Hoàng Cực Thánh tông, có thể hiệu lệnh một phương, cái đó mới gọi là quyền thế đích thực, còn lớn hơn so với quyền thế hoàng thất hoàng triều Đại Thương.

Tuy hoàng triều Đại Thương có thể hiệu lệnh ranh giới vô tận trong một hoàng triều nhưng còn có chín phái lớn và hoàng triều Đại Chu có thể chống lại bọn họ. Thậm chí ở Thánh Hoàng vực cũng có rất nhiều thế lực vô cùng mạnh mẽ trong chín phái lớn, cũng không có khả năng nghe theo hiệu lệnh của hoàng triều Đại Thương họ, căn bản không nể mặt họ, chỉ có Hoàng Cực Thánh tông mới là bá chủ tuyệt đối, không thể tranh luận.

Lúc này, có ba cường giả Chiến Vương điện đi ra, hơn nữa tu vi đều rất mạnh. Tuy Tần Vấn Thiên có thiên phú bẩm sinh nhưng sợ là cũng phải thua trong tay bọn họ. 

Nhưng Tần Vấn Thiên này thật sự rất ngông cuồng, hắn lại còn không vội gia nhập Đại Địa môn hoặc là thông qua kiểm tra của Trượng Kiếm tông mà cứ đứng trong võ trường như vậy, im lặng nhắm mắt chờ đợi, hắn cũng không có một chút sợ hãi, thản nhiên nghênh chiến, trong mắt hắn, người Chiến Vương điện hoàng thất hoàng triều Đại Thương thì thế nào, đều chờ các ngươi tới chiến.

Mọi người cũng không biết Tần Vấn Thiên có sự tự tin tuyệt đối với mình, hay căn bản là không biết cường giả của Chiến Vương điện sâu cạn thế nào nên làm ra hành động cảm tính này.

Tuy cổ trận Tử Lôi Kiếm lợi hại nhưng vốn không ngăn được ba vị cường giả Chiến Vương điện, bọn họ cắm rễ từng bước một vững vàng, liên tục lấy ra thủ đoạn vô cùng bá đạo để bước qua cổ trận Tử Lôi Kiếm. Trước sức mạnh tuyệt đối trước mặt, không gì có thể ngăn bọn họ lại, nhìn thấy sự mạnh mẽ này, mọi người càng có chút lo lắng cho Tần Vấn Thiên, thanh niên này dám gọi tên đệ tử Quân Ngự của Hoàng Cực Thánh tông, có thể mạnh mẽ như trước hay không. 

Ánh mắt cường giả của sáu phái lớn thành Huyễn Vương đều lộ sát khí, nhất định lần này Tần Vấn Thiên phải chết, tuyệt đối không có đường sống.

Thương Đồng, Đồng Vương của hoàng triều Đại Thương, nhân vật thế nào, hắn muốn Tần Vấn Thiên chết, sao Tần Vấn Thiên có thể sống được. Toàn bộ hoàng triều Đại Thương cũng không mấy ai có thể chống đối được với Đồng Vương trẻ tuổi này.

Sau khi ba người bước lên võ trường, chỉ thấy một người trong đó bước từ từ về phía Tần Vấn Thiên, ánh mắt mạnh mẽ bá đạo nhìn chằm chằm vào người Tần Vấn Thiên, ánh mắt của hắn giống như có thể xuyên thấu thân thể người ta, cực kỳ sắc bén. 

- Ngươi phải chết.

Người này nhả ra một chữ, trong phút chốc ánh sáng lóe trời, Tinh Hồn và Vũ Mệnh Thiên Cương của hắn bùng nổ, trong hư không thổi lên một đợt ánh sáng màu vàng sắc bén, một vòng xoáy đáng sợ xuất hiện ở đó, giống như binh đao đều sẽ cuốn vào trong đó, bị nghiền thành bột, ở phía trước gió lốc kia, có từng cây giáo màu vàng vô cùng đáng sợ, có thể xuyên thủng tất cả, đâm thủng hư vô.

Người này vừa lên đã bùng nổ hơi thở Thiên Cương tầng sáu, khoảnh khắc áp bức nở rộ, chỉ sợ cường giả Thiên Cương tầng sáu bình thường ở trước mặt hắn cũng phải nằm xuống run rẩy, áp lực đáng sợ kia điên cuồng cuốn về phía người Tần Vấn Thiên, giống như muốn nghiền vụn thân thể Tần Vấn Thiên. 

Võ Mệnh Thiên Cương thứ tư của Tần Vấn Thiên nở rộ, kiếm vương giả lơ lửng trên trời, kiếm khí tàn sát không trung, xé rách tất cả, giống như muốn khiến cho vạn binh thần phục, gió lốc nghiền ép đến bị xé rách toàn bộ, bị ngăn cản bên ngoài, không thể ăn mòn thân thể hắn, toàn thân hắn giống như có một quầng sáng bao vây.

- Ngươi, không xứng.

Tiếng Tần Vấn Thiên lạnh lùng, người nọ hừ một tiếng, trong phút chốc cây giáo màu vàng bùng nổ đánh ra, cắt qua không gian, giống như từng tia chớp màu vàng, bắn thẳng tới trước mặt Tần Vấn Thiên, uy thế đó có thể đâm thủng tất cả. 

- Vù!

Kiếm Thiên Cương của Tần Vấn Thiên đánh về phía trước, hư không run rẩy, chắn phía trước cây giáo màu vàng, tiếng vù vù không ngừng, Võ Mệnh Thiên Cương của hai người đang giao phong, một cơn lốc vô cùng sắc bén tàn phá trên đài chiến đấu, khiến đối phương hiện lên một nụ cười lạnh lùng nói:

- Võ Mệnh Thiên Cương rất mạnh, thực lực không tệ nhưng trốn không thoát vận mệnh phải chết. 

Hắn vừa dứt lời, một sức mạnh cắn nuốt đáng sợ từ trên người hắn truyền ra, áo đen trên người Tần Vấn Thiên bay phất phới, thân thể cũng như không thể chịu nổi khống chế, cũng bị sức mạnh khổng lồ kia hút qua, kiếm Thiên Cương lơ lửng trên đỉnh đầu cũng như cảm nhận được luồng gió lốc cắn nuốt làm người ta sợ hãi đó.

Kiếm dài trong tay Tần Vấn Thiên đột nhiên biến mất, khiến ánh mắt mọi người lộ ra sự sắc bén, kẻ này điên rồi sao, lúc này thế mà lại thu hồi thần binh kiếm dài.

Lúc này, bọn họ phát hiện thân thể Tần Vấn Thiên đang xảy ra sự lột xác, thân thể bị phủ lên một tầng yêu giáp, trên người hắn giống như khoác thần binh, cánh tay giống như cánh tay yêu quái, lộ ra sự sắc bén vô tận, hắn tràn đầy sức sống, huyết mạch rít gào, phát ra tiếng vang rầm rầm đáng sợ, càng giống như hậu duệ của thái cổ yêu vương, hắn đứng ở đó, giống như quân vương của yêu giới. 

- Ngươi còn kém xa.

Tần Vấn Thiên bước một bước về phía trước, “oành” một tiếng, mặt đất run rẩy, không biết sức mạnh kia đang sợ bao nhiêu, hắn không nhìn sức mạnh cắn nuốt kia, bước chậm rãi về phía trước, trong lúc giãn mở lông mày, võ đạo ý chí đáng sợ xông vào trong đầu đối phương.

Nhưng ý chí tinh thần của đối phương cực kỳ mạnh mẽ, dùng ý chí lực lượng mạnh mẽ đối kháng, khẽ nhíu mày, cuối cùng, chỉ thấy bóng người đối phương chợt phóng lên, đánh về phía Tần Vấn Thiên, bàn tay ngoắt một cái vào hư không, sau đó chém ra phía trước, trong tích tắc có luồng khí vô cùng sắc bén ép về phía Tần Vấn Thiên. 

Tần Vấn Thiên vỗ tay một cái, tiếng chuông trấn cổ oong oong vang lên, trái tim đối phương run lên, giống nhau trái tim sắp bị phá tan.

- Trở về.

Tần Vấn Thiên lại vỗ ra một chưởng, không trung rung động, cuốn lên một sức mạnh tối cao, rít gào lao ra, cuốn tất cả trở về. 

- Hừ.

Người nọ hừ lạnh một tiếng, sức mạnh cắn nuốt càng thêm đáng sợ, giống như là võ đạo ý chí cắn nuốt, có thể nuốt tất cả, sức mạnh công kích vô tận bị quấn vào không trung, hội tụ vào trong gió lốc, làn sóng chấn động vô hình lại bị suy yếu đi rất nhiều.

Bóng người Tần Vấn Thiên chợt phóng lên, vật đổi sao dời, cả người giống như một tia chớp buông xuống trước mặt đối phương, đánh ra một quyền cuồng dã bùng nổ, bẻ gãy nghiền nát, hủy diệt tất cả. 

Đối phương cảm nhận được sức mãnh liệt của quyền này, vẻ mặt không chút thay đổi, đặt hai tay ở trước ngực, ngay khi hợp lại, trực tiếp đỡ được chưởng lực đáng sợ của Tần Vấn Thiên, truyền ra một lực lượng cắn nuốt làm người ta sợ hãi, huyết mạch trong cơ thể Tần Vấn Thiên giống như cũng sắp trào ra bên ngoài, sức mạnh công kích của hắn giống như không ngừng bị cắn nuốt suy yếu.

- Võ đạo ý chí cắn nuốt thật mạnh.

Tần Vấn Thiên hơi giật mình trong lòng, ấn đường bắn ra ánh sáng đáng sợ, đồng thời Tinh Hồn Thụy Mộng xuất hiện, trong thiên địa xuất hiện một ảo cảnh Mộng ma, đối phương nhắm mắt, giống như không muốn bị quấy nhiễu, nhưng loại sức mạnh ý chí này trực tiếp xông vào đầu hắn, từng tia ma kích sắc bén đâm vào đầu hắn. 

- Đây là giả.

Chỉ thấy vẻ mặt hắn như bị điện giật, chỉ dựa vào cảm giác, cố gắng bắt lấy nắm đấm của Tần Vấn Thiên, cắn nuốt sức mạnh trong đó.

- Ta cho ngươi nuốt. 

Một giọng nói chấn động trong đầu hắn, sau đó hắn cảm thấy một sức mạnh huyết mạch lao vào trong cơ thể, bị hắn cắn nuốt, nhưng ngay lúc này, ánh sáng màu máu như đang trực tiếp ăn mòn thân thể hắn, giống như từng câu chú hủy diệt, phá hủy cơ hội sống trong cơ thể hắn.

- Không ổn.

Vẻ mặt hắn biến đổi, đột nhiên thu tay lại nhưng trong cùng lúc đó, ánh sáng máu điên cuồng ập vào, hủy diệt tất cả cơ hội sống, thân thể hắn bắt đầu bị ăn mòn, hóa thành máu loãng xương khô, cắt đứt tất cả hơi thở sinh mệnh, ngã xuống. 

Lúc này, người bên ngoài lộ ra vẻ mặt kỳ lạ, cường giả này có sức mạnh chống lại Tần Vấn Thiên, vì sao lúc này đột nhiên dừng tay, rõ ràng hắn còn năng lực chiến đấu, thế mà từ bỏ tất cả sức mạnh chống cự, thân thể ngã xuống.

- Cẩn thận.

Có người phía sau nhắc nhở một tiếng, người nọ đột nhiên mở mắt, liền thấy Tần Vấn Thiên ở trước mặt hắn, điên cuồng ấn chưởng ấn xuống khiến sắc mặt hắn trắng bệch. Đó là ảo cảnh Mộng ma, cuối cùng hắn vẫn bị sức mạnh của giấc mơ xâm lấn, những thứ đó đều là ảo cảnh. 

- Oành!

Chưởng ấn hạ xuống như có chuông cổ trực tiếp đánh vào trái tim hắn, bức sóng vô tận đều hội tụ về phía trái tim hắn, hắn liền phun ra máu tươi, trái tim bị phá hủy, đột ngột bị bức tử.

Người của Chiến Vương điện hoàng thất Đại Thương cũng bị giết. 

Hai người khác đều xông tới, lại thấy Tần Vấn Thiên một tay che trời, vươn bàn tay ra, trực tiếp đánh ra một chú ấn màu máu, hai người kia cũng đều vung chưởng, nhấc lên cuồng phong sóng lớn, vang lên tiếng đùng, hai người chỉ cảm thấy một sức mạnh ăn mòn đáng sợ ập vào cơ thể, Võ Mệnh Thiên Cương bùng nổ mãnh liệt.

- Oong!

Tiếng chuông vang lên như rung động trái tim bọn họ, làm họ rên rỉ nhưng vẫn đánh về phía trước không chút khách sáo. 

Vật đổi sao dời, bóng người Tần Vấn Thiên biến mất lần nữa, bọn họ cảm thấy đáng sợ, bỗng xoay người lại.

- Vù!

Kiếm ngân vang, kiếm âm hóa cảnh võ đạo ý chí, hai luồng tia sáng màu máu cắt vào yết hầu hai người, thân thể bọn họ lui nhanh, tất cả sức mạnh hội tụ giữa cổ, trong mắt một người bắn ra ánh sáng màu vàng lấp lánh. 

- Keng!

Tần Vấn Thiên biến mất một lần nữa, lại chém ra một kiếm, lần này là ở phía sau bọn họ.

- Cút! 

Hai người bị ép chật vật như thế, đều tức giận, chỉ ngón tay ra, chấn động không trung, nhưng giờ phút này lại xuất hiện một thanh Xích Ma kích, đánh thẳng tới, ý chí Mộng ma xông vào trong đầu, trời đất biến sắc.

- Phập!

Vang lên tiếng động nhỏ, lại có một người mất mạng, bị Xích Ma kích đâm vỡ đầu. Người còn lại muốn tháo chạy nhưng thấy Xích Ma kích từ chỗ cường giả vừa rồi lướt qua, mảnh trăng lưỡi liềm chém tới, lại vang lên tiếng động nhỏ, một vị cường giả cuối cùng đứt tay, kêu lên thảm thiết, cuối cùng lúc này hắn mới giãy thoát khỏi Mộng ma cảnh. Tuy chỉ trong nháy mắt nhưng giống như một cơn ác mộng. 

- Là sức mạnh của ác mộng.

Cường giả này gào ra tiếng, khiến mọi người đều run sợ, cuối cùng bọn họ cũng hiểu vì sao kiếm dài của Tần Vấn Thiên vô địch, đánh đâu thắng đó không gì cản nổi. Thì ra mỗi một kiếm đều chất chứa sức mạnh mộng ma, hôm nay hắn đã sử dụng Xích Ma kích.

- Phốc! 

Hắn vừa dứt lời, bóng người Tần Vấn Thiên xuất hiện, không có bất cứ sức mạnh nào có thể ngăn cản Xích Ma kích đâm vào người hắn nhưng vẫn còn chưa đâm vào hẳn.

- Thả hắn ra.

Một tiếng quát lớn giống như sấm sét, chấn động cả võ trường, ánh mắt đám người đảo qua, chỉ thấy Đồng Vương đứng dậy, hai con ngươi ánh lên đáng sợ, ba vị cường giả dưới trướng hắn đã ngã xuống hai người, quả thực làm mất mặt hắn. 

Ánh mắt Tần Vấn Thiên chuyển qua, nhìn về phía Thương Đồng, giống như yêu vương ở trong mắt hắn đều là ý chí kiêu ngạo, nhìn chằm chằm vào Thương Đồng.

- Phốc!

Vang lên một tiếng, Xích Ma kích đâm thẳng vào trái tim đối phương, xuyên qua thân thể đối phương, sau đó bỗng nhiên rút ra, hất thi thể kia về phía Thương Đồng. 

- Bịch!

Thi thể rơi chuẩn xác xuống dưới chân Thương Đồng, Xích Ma kích của Tần Vấn Thiên chỉ về hướng đó, trong mắt lộ ra sự kiêu ngạo đáng sợ, lạnh lùng nói:

- Ngươi là thứ gì mà xứng ra lệnh cho ta?