Thái Cổ Thần Vương

Chương 716: - Sơ lâm Tiên Vực (2)




 

 

- Tần Phong, ngươi đừng quá ngây thơ như vậy chứ, người của thế giới nhỏ bé bình thường đâu có thể dễ dàng đến Tiên Vực được như vậy, không nên đơn giản bị người ta lừa gạt. 

 

- Thúc phụ, không phải là ngươi nói khoa trương chứ, ta có cái gì để người ta tính toán. 

 

Tần Phong bĩu môi : 

 

- Không nói nữa, ta đi tìm lão gia tử. 

 

Nói xong Tần Phong trực tiếp mang theo Tần Vấn Thiên đi vào sâu trong Tần gia, sau khi đi tới một cái vườn thuốc, trong vườn thuốc có mùi thuốc quanh quẩn bốn phía khiến người ta thần thanh khí sảng. Lúc này trong viện đang có một vị thiếu nữ thân mặc bạch y, tuổi còn thanh xuân đang hái thảo dược. Bộ dáng của nàng cực kỳ điềm tĩnh và xinh xắn, khung cảnh nhìn rất an tường tĩnh mịch, cho dù trên người còn mang theo vài phần non nớt nhưng đã có thể nhìn ra được tiềm chất của tuyệt đại giai nhân rồi. 

 

- Tần Thanh, gia gia ở đây không? 

 

Tần Phong nhìn về phía thiếu nữ lên tiếng hỏi. Nghe vậy, thiếu nữ ngẩng đầu lên, ánh mắt tinh thuần làm cho Tần Vấn Thiên có một loại cảm giác giống như đã từng quen biết vậy. Tướng mạo của nàng và Tần Phong giống nhau mấy phần, vừa nhìn liền biết đây là huynh muội hoặc tỷ đệ. 

 

Hơn nữa, từ trên người thiếu nữ này Tần Vấn Thiên mơ hồ thấy được bóng dáng của Mạc Khuynh Thành. Năm đó tại Sở Quốc khi Mạc Khuynh Thành mới mười sáu mười bảy tuổi đã được công nhận là Sở Quốc đệ nhất mỹ nữ rồi. Thiếu nữ trước mắt này chẳng phải là như Mạc Khuynh Thành lúc đó sao, còn rất thuần mỹ. 

 

- Khuynh Thành nàng sống có tốt không. 

 

Trong lòng Tần Vấn Thiên hơi có chút tưởng niệm nói thầm, bây giờ hắn đang ở tại Tiên Vực, hai người cách nhau quá xa. 

 

Tần Thanh cũng đưa mắt nhìn và đánh giá Tần Vấn Thiên. Nàng thấy Tần Vấn Thiên đang mỉm cười nhìn nàng với nụ cười rất ôn hòa như người ta được tắm gió xuân vậy. Tuy rằng Tần Vấn Thiên nhìn chằm chằm vào nàng nhưng lại không khiến cho người ta cảm thấy chán ghét. Ánh mắt này không như những nam nhân khác khi nhìn nàng, trong ánh mắt này có một loại cảm giác muốn thân cận. 

 

- Đang ở đây, ngươi tìm gia gia có việc gì? 

 

Tần Thanh dời ánh mắt đi rồi lại hỏi Tần Phong, âm thanh rất là dễ nghe. 

 

- Ngươi cũng đừng xía vào, ta tìm gia gia chính là có việc . 


 

Tần Phong trực tiếp mang theo Tần Vấn Thiên đi về phía trước, hô : 

 

- Gia gia. 

 

- Tiểu ma đầu ngươi thật đáng ghét, sao không học chị ngươi một ít. 

 

Một đạo thanh âm truyền đến rồi từ trong viện có một lão giả đi ra, sắc mặt lão giả này hồng nhuận, tinh thần sáng láng, vừa nhìn đã thấy vẻ khỏe mạnh. Tần Vấn Thiên đưa mắt nhìn qua đối phương một cái, tu vi lão giả này là Thiên Tượng tứ trọng cảnh giới, tại trong một cái tiểu gia tộc đã có tồn tại như vậy, đây đại khái chính là tình huống của Tiên Vực. 

 

Trong một gia tộc hoặc gia đình có tồn tại có tu vi Thiên Tượng cảnh là điều bình thường nhất, cảnh giới thấp hơn nên thuộc về hạ tầng, còn đến Tiên Đài cảnh thì liền có thể trở thành thành chủ một thành hoặc là có thể bình khởi bình tọa thành chủ. 

 

Lão giả cũng đồng dạng đưa mắt đánh giá Tần Vấn Thiên, hắn đưa mắt nhìn quét Tần Vấn Thiên rồi nhân tiện nói : 

 

- Các hạ tuy rằng bị thương nhưng cũng không phải tổn thương đến nguyên khí, tinh khí thần tràn trề, tất là nhân vật phi phàm. 

 

- Gia gia, Vấn Thiên đại ca hắn từ trên bầu trời ngã xuống, xương cốt đều gãy rồi sao lại không có tổn thương đến nguyên khí chứ a, ngài xem giúp một chút đi. 

 

Tần Phong bĩu môi không tin nói. 

 

- Tốt, ta đây sẽ nhìn một chút. 

 

Lão giả đi lên trước, chỉ thấy hắn đưa tay ấn lên trên thân Tần Vấn Thiên, một lát sau liền nới lỏng rồi hít sâu một hơi và lại nhìn Tần Vấn Thiên nói: 

 

- Các hạ có sức khôi phục kinh người, huyết mạch rừng rực cường đại, tại hạ là Tần Mộc, không biết các hạ xuống đây để làm gì?. 

 

- Hậu sinh vãn bối quả thực ngoài ý muốn bị thương, gặp Tần Phong tiểu huynh đệ nhiệt tình mời đến nơi này để xin lão tiền bối trị thương, đích xác không còn mục đích gì khác . 

 

Tần Vấn Thiên cười khổ nói, lão gia hỏa có một ít bản lĩnh đặc thù, chỉ sợ là đã nhìn thấu tu vi của mình. 

 


- Thật sự là như vậy a? 

 

Tần Mộc cười hỏi, hắn thấy ánh mắt Tần Vấn Thiên rất chân thành, không có vẻ như là đang nói dối. 

 

- Thiên chân vạn xác, vãn bối được một vị tiền bối đưa từ thế giới nhỏ bé mang tới Tiên Vực rồi trực tiếp bị lực hút cường đại hút xuống đây, rơi xuống trong thành nên bộ dáng tả tơi như thế này. 

 

Tần Vấn Thiên cười lắc đầu nói. 

 

- Ha ha, nếu như thế thật thú vị rồi. 

 

Tần Mộc thoải mái cười sang sảng nói : 

 

- Các hạ có sức khôi phục kinh người, cho dù không được ta trị liệu cũng không vấn đề gì, tuy nhiên ta có đan dược có thể giúp các hạ nhanh chữa trị thân thể hơn, cũng không cần khách khí. 

 

- Tần Vấn Thiên đa tạ tiền bối. 

 

Tần Vấn Thiên ngược lại không khách khí tiếp nhận đan dược của đối phương, tuy hắn cũng có nhưng cũng không có cự tuyệt hảo ý của Tần Mộc. 

 

- Tiểu hữu đến Tiên Vực lại đi thăm Tần phủ ta đầu tiên, vậy cứ ở lại nơi này đi. Tần Phong, Tần Thanh, hai huynh muội các ngươi phụ trách chiêu đãi Tần đại ca, sau này không được cười đùa ồn ào ầm ĩ mà nên tâm sự nhiều cùng Tần đại ca một chút, cố gắng học Tần đại ca một số thứ. 

 

Tần Mộc lộ ra nụ cười ý vị thâm trường nói. Nhân vật chừng ba mươi tuổi có tu vi Thiên Tượng nhị trọng đỉnh phong cảnh giới, rồi lại có lực lượng huyết mạch cường đại và từ một thế giới nhỏ bé đến. Nhân vật như vậy tất là thiên tài phi thường đáng sợ rồi. Để cho Tần Thanh cùng Tần Phong tiếp xúc nhiều hơn với hắn tự nhiên là sẽ có chỗ tốt. 

 

Vừa vặn, hắn còn muốn giúp hai tỷ đệ này tìm lão sư, trước mắt tựa hồ dang có lựa chọn tốt đây! 

  

 

 

 

 

   

 

- Tần Phong, ngươi đừng quá ngây thơ như vậy chứ, người của thế giới nhỏ bé bình thường đâu có thể dễ dàng đến Tiên Vực được như vậy, không nên đơn giản bị người ta lừa gạt. 

 

- Thúc phụ, không phải là ngươi nói khoa trương chứ, ta có cái gì để người ta tính toán. 

 

Tần Phong bĩu môi : 

 

- Không nói nữa, ta đi tìm lão gia tử. 

 

Nói xong Tần Phong trực tiếp mang theo Tần Vấn Thiên đi vào sâu trong Tần gia, sau khi đi tới một cái vườn thuốc, trong vườn thuốc có mùi thuốc quanh quẩn bốn phía khiến người ta thần thanh khí sảng. Lúc này trong viện đang có một vị thiếu nữ thân mặc bạch y, tuổi còn thanh xuân đang hái thảo dược. Bộ dáng của nàng cực kỳ điềm tĩnh và xinh xắn, khung cảnh nhìn rất an tường tĩnh mịch, cho dù trên người còn mang theo vài phần non nớt nhưng đã có thể nhìn ra được tiềm chất của tuyệt đại giai nhân rồi. 

 

- Tần Thanh, gia gia ở đây không? 

 

Tần Phong nhìn về phía thiếu nữ lên tiếng hỏi. Nghe vậy, thiếu nữ ngẩng đầu lên, ánh mắt tinh thuần làm cho Tần Vấn Thiên có một loại cảm giác giống như đã từng quen biết vậy. Tướng mạo của nàng và Tần Phong giống nhau mấy phần, vừa nhìn liền biết đây là huynh muội hoặc tỷ đệ. 

 

Hơn nữa, từ trên người thiếu nữ này Tần Vấn Thiên mơ hồ thấy được bóng dáng của Mạc Khuynh Thành. Năm đó tại Sở Quốc khi Mạc Khuynh Thành mới mười sáu mười bảy tuổi đã được công nhận là Sở Quốc đệ nhất mỹ nữ rồi. Thiếu nữ trước mắt này chẳng phải là như Mạc Khuynh Thành lúc đó sao, còn rất thuần mỹ. 

 

- Khuynh Thành nàng sống có tốt không. 

 

Trong lòng Tần Vấn Thiên hơi có chút tưởng niệm nói thầm, bây giờ hắn đang ở tại Tiên Vực, hai người cách nhau quá xa. 

 

Tần Thanh cũng đưa mắt nhìn và đánh giá Tần Vấn Thiên. Nàng thấy Tần Vấn Thiên đang mỉm cười nhìn nàng với nụ cười rất ôn hòa như người ta được tắm gió xuân vậy. Tuy rằng Tần Vấn Thiên nhìn chằm chằm vào nàng nhưng lại không khiến cho người ta cảm thấy chán ghét. Ánh mắt này không như những nam nhân khác khi nhìn nàng, trong ánh mắt này có một loại cảm giác muốn thân cận. 

 

- Đang ở đây, ngươi tìm gia gia có việc gì? 

 

Tần Thanh dời ánh mắt đi rồi lại hỏi Tần Phong, âm thanh rất là dễ nghe. 

 

- Ngươi cũng đừng xía vào, ta tìm gia gia chính là có việc . 

 

Tần Phong trực tiếp mang theo Tần Vấn Thiên đi về phía trước, hô : 

 

- Gia gia. 

 

- Tiểu ma đầu ngươi thật đáng ghét, sao không học chị ngươi một ít. 

 

Một đạo thanh âm truyền đến rồi từ trong viện có một lão giả đi ra, sắc mặt lão giả này hồng nhuận, tinh thần sáng láng, vừa nhìn đã thấy vẻ khỏe mạnh. Tần Vấn Thiên đưa mắt nhìn qua đối phương một cái, tu vi lão giả này là Thiên Tượng tứ trọng cảnh giới, tại trong một cái tiểu gia tộc đã có tồn tại như vậy, đây đại khái chính là tình huống của Tiên Vực. 

 

Trong một gia tộc hoặc gia đình có tồn tại có tu vi Thiên Tượng cảnh là điều bình thường nhất, cảnh giới thấp hơn nên thuộc về hạ tầng, còn đến Tiên Đài cảnh thì liền có thể trở thành thành chủ một thành hoặc là có thể bình khởi bình tọa thành chủ. 

 

Lão giả cũng đồng dạng đưa mắt đánh giá Tần Vấn Thiên, hắn đưa mắt nhìn quét Tần Vấn Thiên rồi nhân tiện nói : 

 

- Các hạ tuy rằng bị thương nhưng cũng không phải tổn thương đến nguyên khí, tinh khí thần tràn trề, tất là nhân vật phi phàm. 

 

- Gia gia, Vấn Thiên đại ca hắn từ trên bầu trời ngã xuống, xương cốt đều gãy rồi sao lại không có tổn thương đến nguyên khí chứ a, ngài xem giúp một chút đi. 

 

Tần Phong bĩu môi không tin nói. 

 

- Tốt, ta đây sẽ nhìn một chút. 

 

Lão giả đi lên trước, chỉ thấy hắn đưa tay ấn lên trên thân Tần Vấn Thiên, một lát sau liền nới lỏng rồi hít sâu một hơi và lại nhìn Tần Vấn Thiên nói: 

 

- Các hạ có sức khôi phục kinh người, huyết mạch rừng rực cường đại, tại hạ là Tần Mộc, không biết các hạ xuống đây để làm gì?. 

 

- Hậu sinh vãn bối quả thực ngoài ý muốn bị thương, gặp Tần Phong tiểu huynh đệ nhiệt tình mời đến nơi này để xin lão tiền bối trị thương, đích xác không còn mục đích gì khác . 

 

Tần Vấn Thiên cười khổ nói, lão gia hỏa có một ít bản lĩnh đặc thù, chỉ sợ là đã nhìn thấu tu vi của mình. 

 

- Thật sự là như vậy a? 

 

Tần Mộc cười hỏi, hắn thấy ánh mắt Tần Vấn Thiên rất chân thành, không có vẻ như là đang nói dối. 

 

- Thiên chân vạn xác, vãn bối được một vị tiền bối đưa từ thế giới nhỏ bé mang tới Tiên Vực rồi trực tiếp bị lực hút cường đại hút xuống đây, rơi xuống trong thành nên bộ dáng tả tơi như thế này. 

 

Tần Vấn Thiên cười lắc đầu nói. 

 

- Ha ha, nếu như thế thật thú vị rồi. 

 

Tần Mộc thoải mái cười sang sảng nói : 

 

- Các hạ có sức khôi phục kinh người, cho dù không được ta trị liệu cũng không vấn đề gì, tuy nhiên ta có đan dược có thể giúp các hạ nhanh chữa trị thân thể hơn, cũng không cần khách khí. 

 

- Tần Vấn Thiên đa tạ tiền bối. 

 

Tần Vấn Thiên ngược lại không khách khí tiếp nhận đan dược của đối phương, tuy hắn cũng có nhưng cũng không có cự tuyệt hảo ý của Tần Mộc. 

 

- Tiểu hữu đến Tiên Vực lại đi thăm Tần phủ ta đầu tiên, vậy cứ ở lại nơi này đi. Tần Phong, Tần Thanh, hai huynh muội các ngươi phụ trách chiêu đãi Tần đại ca, sau này không được cười đùa ồn ào ầm ĩ mà nên tâm sự nhiều cùng Tần đại ca một chút, cố gắng học Tần đại ca một số thứ. 

 

Tần Mộc lộ ra nụ cười ý vị thâm trường nói. Nhân vật chừng ba mươi tuổi có tu vi Thiên Tượng nhị trọng đỉnh phong cảnh giới, rồi lại có lực lượng huyết mạch cường đại và từ một thế giới nhỏ bé đến. Nhân vật như vậy tất là thiên tài phi thường đáng sợ rồi. Để cho Tần Thanh cùng Tần Phong tiếp xúc nhiều hơn với hắn tự nhiên là sẽ có chỗ tốt. 

 

Vừa vặn, hắn còn muốn giúp hai tỷ đệ này tìm lão sư, trước mắt tựa hồ dang có lựa chọn tốt đây!