Thái Cổ Thần Vương

Chương 762: - Cửu Tiên Chung (1)




 

 

Tần Vấn Thiên liếc mắt nhìn cường giả Tiên Đài cảnh kia, lại phát hiện đôi mắt đối phương đang nhìn vào hai nữ tử trẻ tuổi bàn bên cạnh hay không, hai nữ tử này một chủ một tớ, là một tiểu thư dẫn theo nha hoàn của mình, bọn họ đang lật xem một cuốn sách. 

 

- Trang thứ nhất này phát lệnh truy nã người giết Khương Cuồng, Tần Vấn Thiên, thưởng cho người bắt được hắn là cao nhất, hôm nay Vân Lâu của quận Giang Lăng đã phát lệnh truy nã đến tất cả các tòa thành, e rằng hắn sắp bị bắt rồi. 

 

Vị tiểu thư kia nhìn tờ truy nã, thấp giọng nói, Tần Vấn Thiên sững sờ, hắn liếc nhìn trang đầu tiên trên cuốn sách kia, hình trên đó đúng là hắn, hơn nữa còn rất giống. 

 

Cuốn sách này là do Vân Lâu của Vân Châu phát hành, trong thời gian ngắn đã truyền tới từng tòa thành ở quận Giang Lăng, trang thứ nhất của cuốn sách này chính là truy nã Tần Vấn Thiên hắn. 

 

- Tiểu thư lo mấy chuyện này làm gì? 

 

Thị nữ bên cạnh hỏi. 

 

- Ta ở trong nhà đã nghe nói đến chuyện này, lúc đó là Khương Cuồng không chịu thả muội muội của hắn, người này mới dùng kiếm giết người, hơn nữa còn giết người ngay trước mặt rất nhiều cường giả Khương thị nhất mạch, mạo hiểm đến cả tính mạng chỉ là vì cứu muội muội hắn, hắn không nên xuất hiện ở tờ truy nã này. 

 

Giọng nói thanh thúy, nha hoàn bên canh nhanh chóng ra dấu bảo nàng im lặng, thấp giọng nói: 

- Tiểu thư, đây là do chính Quận Vương hạ lệnh, hơn nữa Phiêu Tuyết thành nhiều người, lắm chuyện, những lời này tốt nhất vẫn không nên nói lung tung thì hơn. 

 

Vị cường giả Tiên Đài cảnh kia nghe thấy cũng tiến lên một bước, nói với thiếu nữ: 

- Tiểu thư, việc của Quân Vương, không nghị luận nhiều sẽ tốt hơn. 


 

Thiếu nữ sững sờ, lập tức gật đầu. 

 

- Tiểu thư, chúng ta đi thôi. 

 

Vị cường giả Tiên Đài cảnh kia mở miệng lần nữa. Nữ tử gật đầu, đứng dậy cùng với thị nữ bên cạnh, quay lưng rời khỏi quán rượu. 

 

Tần Vấn Thiên ngẫu nhiên nghe được bọn họ nói chuyện, không nghĩ tới sẽ có người bênh vực mình. Hơn nữa, nghe ngữ khí nói chuyện của bọn họ, nữ tử kia có lẽ là người của phủ Quận Vương, bởi vì không thể dính vào việc của Quận Vương quận Giang Lăng và Khương thị nhất mạch, vì vậy thị nữ và cường giả Tiên Đài cảnh kia mới khuyên thiếu nữ không nên ăn nói lung tung. 

 

Bởi vậy vị tiểu thư này rất có khả năng là một tiểu thư của phủ Quận Vương, nhưng chính Quận Vương hạ lệnh truy nã Tần Vấn Thiên. 

 

Tần Vấn Thiên nhẹ nhàng uống một hớp trà, cười hỏi người bên cạnh: 

- Huynh đài, lệnh truy nã vừa rồi là từ đâu đến vậy? 

 

Bên canh là một người trung niên một thân y phục màu lam. Khí chất nho nhã, rất vô tư trả lời câu hỏi của Tần Vấn Thiên: 

- Đương nhiên là đến từ Vân Lâu phát tới. 

 

- Vân Lâu? 

 

Trong lời nói của nữ tử vừa rồi, Tần Vấn Thiên có nghe thấy cái tên này. 

 

- Ngươi không biết Vân Lâu hay sao? 


 

Người trung niên kinh ngạc nhìn Tần Vấn Thiên, cười nói: 

- Cả một vùng Vân Châu, mỗi tòa thành trì đều có Vân Lâu, chính là thánh địa Vân Lâu Thánh Môn ở Vân Châu, thông qua Vân Lâu, mệnh lệnh của Vân Lâu thánh địa có thể truyền đến khắp vùng Vân Châu trong thời gian ngắn nhất, đồng thời đến tám mốt quận ở Vân Châu đại địa. Mỗi quận đều có một đám đệ tử của Vân Lâu Thánh Môn chiếm đóng, bọn họ có quan hệ mật thiết với Quận Vương, nếu Quận Vương muốn phát mệnh lệnh truyền tới tất cả các quận, thì phương pháp hiệu quả nhất chính lầ thông qua các Vân Lâu. 

 

- Lệnh truy nã từ trước đến nay đều do Vân Lâu truyền ra, phàm là người bị Vân Lâu truy nã thì rất khó có đất dung thân. 

 

Người trung niên kia vừa cười vừa giải thích. Tần Vấn Thiên gật đầu, như vậy xem ra, Vân Lâu Thánh Môn có lẽ thuộc về một thế lực siêu nhiên, rất có tiếng nói ở vùng Vân Châu. 

 

Vân Lâu thánh địa đã có nhiều nhóm thế lực như vậy, hơn nữa còn có quan hệ sâu với các thế lực trong Đông Thánh mười ba châu, hiển nhiên có quan hệ rất tốt với Đông Thánh Tiên Đế. 

 

- Đa tạ huynh đài, cáo từ. 

 

Tần Vấn Thiên chắp tay cười nói. 

 

- Chuyên nhỏ, những việc này, người của Phiêu Tuyết thành đều biết. 

 

Người trung niên không để ý nữa, khoát khoát tay tiếp tục uống trà. 

 

 

 

   

 

Tần Vấn Thiên liếc mắt nhìn cường giả Tiên Đài cảnh kia, lại phát hiện đôi mắt đối phương đang nhìn vào hai nữ tử trẻ tuổi bàn bên cạnh hay không, hai nữ tử này một chủ một tớ, là một tiểu thư dẫn theo nha hoàn của mình, bọn họ đang lật xem một cuốn sách. 

 

- Trang thứ nhất này phát lệnh truy nã người giết Khương Cuồng, Tần Vấn Thiên, thưởng cho người bắt được hắn là cao nhất, hôm nay Vân Lâu của quận Giang Lăng đã phát lệnh truy nã đến tất cả các tòa thành, e rằng hắn sắp bị bắt rồi. 

 

Vị tiểu thư kia nhìn tờ truy nã, thấp giọng nói, Tần Vấn Thiên sững sờ, hắn liếc nhìn trang đầu tiên trên cuốn sách kia, hình trên đó đúng là hắn, hơn nữa còn rất giống. 

 

Cuốn sách này là do Vân Lâu của Vân Châu phát hành, trong thời gian ngắn đã truyền tới từng tòa thành ở quận Giang Lăng, trang thứ nhất của cuốn sách này chính là truy nã Tần Vấn Thiên hắn. 

 

- Tiểu thư lo mấy chuyện này làm gì? 

 

Thị nữ bên cạnh hỏi. 

 

- Ta ở trong nhà đã nghe nói đến chuyện này, lúc đó là Khương Cuồng không chịu thả muội muội của hắn, người này mới dùng kiếm giết người, hơn nữa còn giết người ngay trước mặt rất nhiều cường giả Khương thị nhất mạch, mạo hiểm đến cả tính mạng chỉ là vì cứu muội muội hắn, hắn không nên xuất hiện ở tờ truy nã này. 

 

Giọng nói thanh thúy, nha hoàn bên canh nhanh chóng ra dấu bảo nàng im lặng, thấp giọng nói: 

- Tiểu thư, đây là do chính Quận Vương hạ lệnh, hơn nữa Phiêu Tuyết thành nhiều người, lắm chuyện, những lời này tốt nhất vẫn không nên nói lung tung thì hơn. 

 

Vị cường giả Tiên Đài cảnh kia nghe thấy cũng tiến lên một bước, nói với thiếu nữ: 

- Tiểu thư, việc của Quân Vương, không nghị luận nhiều sẽ tốt hơn. 

 

Thiếu nữ sững sờ, lập tức gật đầu. 

 

- Tiểu thư, chúng ta đi thôi. 

 

Vị cường giả Tiên Đài cảnh kia mở miệng lần nữa. Nữ tử gật đầu, đứng dậy cùng với thị nữ bên cạnh, quay lưng rời khỏi quán rượu. 

 

Tần Vấn Thiên ngẫu nhiên nghe được bọn họ nói chuyện, không nghĩ tới sẽ có người bênh vực mình. Hơn nữa, nghe ngữ khí nói chuyện của bọn họ, nữ tử kia có lẽ là người của phủ Quận Vương, bởi vì không thể dính vào việc của Quận Vương quận Giang Lăng và Khương thị nhất mạch, vì vậy thị nữ và cường giả Tiên Đài cảnh kia mới khuyên thiếu nữ không nên ăn nói lung tung. 

 

Bởi vậy vị tiểu thư này rất có khả năng là một tiểu thư của phủ Quận Vương, nhưng chính Quận Vương hạ lệnh truy nã Tần Vấn Thiên. 

 

Tần Vấn Thiên nhẹ nhàng uống một hớp trà, cười hỏi người bên cạnh: 

- Huynh đài, lệnh truy nã vừa rồi là từ đâu đến vậy? 

 

Bên canh là một người trung niên một thân y phục màu lam. Khí chất nho nhã, rất vô tư trả lời câu hỏi của Tần Vấn Thiên: 

- Đương nhiên là đến từ Vân Lâu phát tới. 

 

- Vân Lâu? 

 

Trong lời nói của nữ tử vừa rồi, Tần Vấn Thiên có nghe thấy cái tên này. 

 

- Ngươi không biết Vân Lâu hay sao? 

 

Người trung niên kinh ngạc nhìn Tần Vấn Thiên, cười nói: 

- Cả một vùng Vân Châu, mỗi tòa thành trì đều có Vân Lâu, chính là thánh địa Vân Lâu Thánh Môn ở Vân Châu, thông qua Vân Lâu, mệnh lệnh của Vân Lâu thánh địa có thể truyền đến khắp vùng Vân Châu trong thời gian ngắn nhất, đồng thời đến tám mốt quận ở Vân Châu đại địa. Mỗi quận đều có một đám đệ tử của Vân Lâu Thánh Môn chiếm đóng, bọn họ có quan hệ mật thiết với Quận Vương, nếu Quận Vương muốn phát mệnh lệnh truyền tới tất cả các quận, thì phương pháp hiệu quả nhất chính lầ thông qua các Vân Lâu. 

 

- Lệnh truy nã từ trước đến nay đều do Vân Lâu truyền ra, phàm là người bị Vân Lâu truy nã thì rất khó có đất dung thân. 

 

Người trung niên kia vừa cười vừa giải thích. Tần Vấn Thiên gật đầu, như vậy xem ra, Vân Lâu Thánh Môn có lẽ thuộc về một thế lực siêu nhiên, rất có tiếng nói ở vùng Vân Châu. 

 

Vân Lâu thánh địa đã có nhiều nhóm thế lực như vậy, hơn nữa còn có quan hệ sâu với các thế lực trong Đông Thánh mười ba châu, hiển nhiên có quan hệ rất tốt với Đông Thánh Tiên Đế. 

 

- Đa tạ huynh đài, cáo từ. 

 

Tần Vấn Thiên chắp tay cười nói. 

 

- Chuyên nhỏ, những việc này, người của Phiêu Tuyết thành đều biết. 

 

Người trung niên không để ý nữa, khoát khoát tay tiếp tục uống trà.