Thái Cổ Thần Vương

Chương 800: - Thí tiên (1)




 

 

Lời của Tần Vấn Thiên vừa vang lên, mọi người càng cảm thấy sóng gió xuất hiện trong lòng, tâm thần không ngừng run rẩy. 

 

- Điên thật rồi, tên gia hỏa này điên thật rồi. 

 

Có tiếng nói xì xào khe khẽ, nhìn về nơi mà Tần Vấn Thiên đang đứng. Thanh niên kia đứng ngạo nghễ với trời, cuồng ngạo khôn cùng, mặc dù luyện chế ra được Tiên giai thần binh, thiên phú không ai sánh bằng, nhưng mà lời nói của hắn không khỏi quá mức cuồng ngạo, không biết ẩn nhẫn. 

 

Đối phó với nhân vật dưới cấp Tiên Thai hay là đối mặt với nhân vật tiên cảnh cũng thế, hắn vậy mà lại dám nói ra những lời như vậy, đây quả thực là không biết sống chết, khác gì muốn tìm chết đâu. 

 

Căn bản là người dưới Tiên cảnh không thể chống lại nhân vật Tiên cảnh, đây là thiết luật, không thay đổi được. 

 

Phía dưới tiên giả, tất cả đều là phàm, chúng sinh đều là phàm nhân. 

 

Trong mắt tiên cảnh cường giả, người ở cảnh giới thấp hơn dù có thiên phú dị bẩm như nào thì cũng vẫn chỉ là phàm nhân như cũ. Thiên phú tốt không nhất định là có thể vượt qua lằn ranh kia, từ phàm hóa tiên. 

 

Chẳng có ai có thể thành tiên mà lại là người đơn giản cả, người người đều lợi hại, đều là thiên kiêu năm đó, đều là những nhân vật kiệt xuất chói mắt. 

 

Giờ phút này, Tần Vấn Thiên nói ra lời ngông cuồng như vậy, nói rằng những việc mà đối phương đang làm là hèn mọn nhất trong Tiên cảnh, giống như con sâu cái kiến bị người chà đạp mà thôi. Đây đã là công khai khiêu khích sỉ nhục, tuyên chiến với tiên nhân. 

 

Kẻ này, hắn dựa vào cái gì mà lại dám cuồng ngạo như thế, không để bất cứ thứ gì vào mắt, xem thường cả tiên nhân 

 

- Hắn chỉ luyện chế ra thần binh tiên giai là cuồng vọng không bờ bến, không biết trời cao đất rộng, cho rằng dựa vào thần binh tiên giai là thật sự có thể chống lại tiên nhân? 

 

Đám người nghĩ vậy trong lòng. Nếu đã là như thế này thì e rằng Tần Vấn Thiên sẽ nhận giáo huấn thê thảm đau đớn, thậm chí, lần giáo huấn này có thể lấy đi tính mạng của hắn. 

 


Quả nhiên, vị cường giả Chiến Thiên tiên phủ làm sao mà chấp nhận được người cảnh giới thấp hơn vũ nhục mình như vậy. Tuy nhiên, hắn cũng không tức giận. Đối với nhân vật Tiên cảnh mà nói, bọn họ đều phải trải qua cả trăm ngàn đắng cay vất vả mới thành tiên, tính cách cực kỳ cứng cỏi, dù cho người cảnh giới thấp hơn có khiêu khích nhục nhã, mặc dù trong lòng bọn họ phẫn nộ nhưng vẫn có thể khắc chế rất tốt, chỉ có điều, trong ánh mắt hắn vẫn bắn ra hàn quang, lộ ra từng tia sát ý. 

 

- Ngươi hẳn phải biết Tiên vực có câu này, không thể sỉ nhục tiên nhân. 

 

Vị cường giả này nói với Tần Vấn Thiên. 

 

 

Tần Vấn Thiên rất tự nhiên cảm nhận được sát ý trên người đối phương. Tuy nhiên, đối với hắn mà nói, luyện khí thông tiên, được Cửu Tiên Chung tán thành, từ đó hắn sẽ bị những người này ngấp nghé. Nếu không dò xét ra được bí mật trên người hắn, những nhân vật Tiên cảnh này tất không chịu để yên. Nếu đã như vậy, có một số chuyện hắn nhất định phải làm, nếu không, mặc dù cường giả trước mặt không ra tay thì cũng sẽ có người khác ức hiếp hắn như cũ, sẽ không có điểm dừng. 

 

- Chuyện đó ta chưa từng nghe nói qua. Ta chỉ biết, cười người chớ vội cười lâu, ngươi không coi tôn nghiêm của người khác ra gì, vậy thì lại có gì tư cách gì mà được người khác tôn trọng. Trong mắt ta không có tồn tại tiên và phàm, chỉ có bằng hữu và địch nhân. 

 

Ánh mắt Tần Vấn Thiên lạnh lùng, hắn nhìn thẳng vào mắt đối phương. 

 

Lời này vừa nói ra, cường giả Tiên Thai kia liền cười lớn, tiếng cười ha hả vô cùng tùy tiện, ánh mắt quan sát thiên hạ, hắn nhìn chằm chằm vào Tần Vấn Thiên nói: 

 

- Ngươi là kẻ cuồng vọng vô tri. Chỉ có bằng hữu và địch nhân, chỉ bằng vào ngươi mà cũng xứng đáng làm địch nhân của ta? Tính mạng của ngươi, trong mắt ta cũng chỉ là cọng rơm cái rác, giống như súc vật mà thôi. Dù cho ngươi có luyện chế ra tiên binh thì như thế nào? Bây giờ, ta sẽ dùng tiên binh mà ngươi luyện chế ra đoạt đi tính mạng của ngươi, à không, ta sẽ tha cho ngươi một mạng, giữ lại sưu hồn, đoạt đi trí nhớ của ngươi. 

 

Tần Vấn Thiên trầm mặc nhìn cường giả Tiên Thai trên hư không, thần sắc đột nhiên yên tĩnh như mặt nước phẳng lặng, không có phẫn nộ, thậm chí không có nửa điểm gợn sóng, cho dù đối phương nói rằng ở trong mắt của đối phương, tính mạng của hắn chỉ như cọng rơm cái rác, như súc vật, cho dù đối phương muốn đoạt đi tính mạng của hắn, đoạt đi trí nhớ của hắn. 

 

- Đây mới là bản tính chân thật của ngươi sao? 

 

Tần Vấn Thiên nhìn lên trên không, hắn thì thào tự nói: 

 

- Đến đây đi. 

 

- Ta sẽ cho ngươi biết, thế nào là tiên. 

 


Cường giả Tiên Thai cao ngạo nói trong hư không, chỉ thấy bàn tay hắn đột ngột tăng vọt. Trên chưởng ấn có tiên quang lượn lờ, không gì không xuyên thủng được. Các loại uy năng có thể rung chuyển thiên địa. Một chưởng này đánh xuống có thể giết không biết bao nhiêu nhân vật dưới Tiên cảnh. 

 

Mặc dù Tần Vấn Thiên cách đối phương một khoảng cách rất xa nhưng thân thể của hắn vẫn cảm giác được một lực lượng áp bách vô thượng đè ép xuống. Tâm niệm hắn vừa động, Cửu Tiên Chung phát ra tiếng vang rất lớn. Chỉ thấy ánh sáng vô tận lượn lờ, trên thân thể hắn như được khoác lên một bộ áo giáp phù văn lấp lánh, lực lượng áp bách kia không cách nào phá hủy thân thể của hắn. 

 

Đồng thời, trường thương đánh ra, một lần nữa phun ra tiên quang vạn trượng, phá vỡ tất cả, công kích trên chưởng ấn, từng âm thanh rung động sinh ra, chưởng ấn bị nghiền nát. 

 

Tuy nhiên, đây mới chỉ là bắt đầu mà thôi. 

 

- Ngươi cho rằng, chỉ dựa vào một thanh thần binh tiên giai là có thể ngăn ta giết ngươi sao? 

 

Một tiếng nói ngạo nghễ vang lên, chỉ thấy nhân vật Tiên Thai kia bước tới gần Tần Vấn Thiên, mỗi một bước hắn bước tới mang theo lực áp bách tới gần Tần Vấn Thiên, ánh sáng trên người Tần Vấn Thiên rung động giống như có thể vỡ nát bất cứ lúc nào. Nếu hắn không mượn lực của Cửu Tiên Chung, chỉ e rằng đối phương bước ra một bước là có thể giết chết hắn. 

 

Sự chênh lệch giữa tiên và phàm thực khó có thể vượt qua, nhất là khi Tần Vấn Thiên còn nhỏ yếu như hiện tại, mới chỉ đạt cảnh giới Thiên Tượng tam trọng, làm sao có thể khiêu chiến Tiên cảnh? 

 

- Kẻ này làm nhục cường giả Tiên cảnh, không biết ẩn nhẫn, e rằng hắn thực sự sẽ phải chết. 

 

Xa xa, mọi người hé miệng, giống như nhìn thấy một màn kịch không thể tưởng tượng nổi, thầm nghĩ rằng nhân vật Tiên cảnh quả nhiên vô cùng đáng sợ. 

 

Chỉ thấy vị cường giả Tiên Thai kia như thể có ba đầu sáu tay, trong hư không xuất hiện rất nhiều đại chưởng ấn đồng thời đánh xuống và che khuất bầu trời, cũng đánh vào thân thể Tần Vấn Thiên, thiên địa hư không như bị nhấn chìm, sắp bị chấn vỡ. 

 

- Cường giả Tiên cảnh thật đáng sợ, người này dựa vào một thanh thần binh tiên giai, làm sao có thể ngăn cản? 

 

 

 

 

   

 

Lời của Tần Vấn Thiên vừa vang lên, mọi người càng cảm thấy sóng gió xuất hiện trong lòng, tâm thần không ngừng run rẩy. 

 

- Điên thật rồi, tên gia hỏa này điên thật rồi. 

 

Có tiếng nói xì xào khe khẽ, nhìn về nơi mà Tần Vấn Thiên đang đứng. Thanh niên kia đứng ngạo nghễ với trời, cuồng ngạo khôn cùng, mặc dù luyện chế ra được Tiên giai thần binh, thiên phú không ai sánh bằng, nhưng mà lời nói của hắn không khỏi quá mức cuồng ngạo, không biết ẩn nhẫn. 

 

Đối phó với nhân vật dưới cấp Tiên Thai hay là đối mặt với nhân vật tiên cảnh cũng thế, hắn vậy mà lại dám nói ra những lời như vậy, đây quả thực là không biết sống chết, khác gì muốn tìm chết đâu. 

 

Căn bản là người dưới Tiên cảnh không thể chống lại nhân vật Tiên cảnh, đây là thiết luật, không thay đổi được. 

 

Phía dưới tiên giả, tất cả đều là phàm, chúng sinh đều là phàm nhân. 

 

Trong mắt tiên cảnh cường giả, người ở cảnh giới thấp hơn dù có thiên phú dị bẩm như nào thì cũng vẫn chỉ là phàm nhân như cũ. Thiên phú tốt không nhất định là có thể vượt qua lằn ranh kia, từ phàm hóa tiên. 

 

Chẳng có ai có thể thành tiên mà lại là người đơn giản cả, người người đều lợi hại, đều là thiên kiêu năm đó, đều là những nhân vật kiệt xuất chói mắt. 

 

Giờ phút này, Tần Vấn Thiên nói ra lời ngông cuồng như vậy, nói rằng những việc mà đối phương đang làm là hèn mọn nhất trong Tiên cảnh, giống như con sâu cái kiến bị người chà đạp mà thôi. Đây đã là công khai khiêu khích sỉ nhục, tuyên chiến với tiên nhân. 

 

Kẻ này, hắn dựa vào cái gì mà lại dám cuồng ngạo như thế, không để bất cứ thứ gì vào mắt, xem thường cả tiên nhân 

 

- Hắn chỉ luyện chế ra thần binh tiên giai là cuồng vọng không bờ bến, không biết trời cao đất rộng, cho rằng dựa vào thần binh tiên giai là thật sự có thể chống lại tiên nhân? 

 

Đám người nghĩ vậy trong lòng. Nếu đã là như thế này thì e rằng Tần Vấn Thiên sẽ nhận giáo huấn thê thảm đau đớn, thậm chí, lần giáo huấn này có thể lấy đi tính mạng của hắn. 

 

Quả nhiên, vị cường giả Chiến Thiên tiên phủ làm sao mà chấp nhận được người cảnh giới thấp hơn vũ nhục mình như vậy. Tuy nhiên, hắn cũng không tức giận. Đối với nhân vật Tiên cảnh mà nói, bọn họ đều phải trải qua cả trăm ngàn đắng cay vất vả mới thành tiên, tính cách cực kỳ cứng cỏi, dù cho người cảnh giới thấp hơn có khiêu khích nhục nhã, mặc dù trong lòng bọn họ phẫn nộ nhưng vẫn có thể khắc chế rất tốt, chỉ có điều, trong ánh mắt hắn vẫn bắn ra hàn quang, lộ ra từng tia sát ý. 

 

- Ngươi hẳn phải biết Tiên vực có câu này, không thể sỉ nhục tiên nhân. 

 

Vị cường giả này nói với Tần Vấn Thiên. 

 

 

Tần Vấn Thiên rất tự nhiên cảm nhận được sát ý trên người đối phương. Tuy nhiên, đối với hắn mà nói, luyện khí thông tiên, được Cửu Tiên Chung tán thành, từ đó hắn sẽ bị những người này ngấp nghé. Nếu không dò xét ra được bí mật trên người hắn, những nhân vật Tiên cảnh này tất không chịu để yên. Nếu đã như vậy, có một số chuyện hắn nhất định phải làm, nếu không, mặc dù cường giả trước mặt không ra tay thì cũng sẽ có người khác ức hiếp hắn như cũ, sẽ không có điểm dừng. 

 

- Chuyện đó ta chưa từng nghe nói qua. Ta chỉ biết, cười người chớ vội cười lâu, ngươi không coi tôn nghiêm của người khác ra gì, vậy thì lại có gì tư cách gì mà được người khác tôn trọng. Trong mắt ta không có tồn tại tiên và phàm, chỉ có bằng hữu và địch nhân. 

 

Ánh mắt Tần Vấn Thiên lạnh lùng, hắn nhìn thẳng vào mắt đối phương. 

 

Lời này vừa nói ra, cường giả Tiên Thai kia liền cười lớn, tiếng cười ha hả vô cùng tùy tiện, ánh mắt quan sát thiên hạ, hắn nhìn chằm chằm vào Tần Vấn Thiên nói: 

 

- Ngươi là kẻ cuồng vọng vô tri. Chỉ có bằng hữu và địch nhân, chỉ bằng vào ngươi mà cũng xứng đáng làm địch nhân của ta? Tính mạng của ngươi, trong mắt ta cũng chỉ là cọng rơm cái rác, giống như súc vật mà thôi. Dù cho ngươi có luyện chế ra tiên binh thì như thế nào? Bây giờ, ta sẽ dùng tiên binh mà ngươi luyện chế ra đoạt đi tính mạng của ngươi, à không, ta sẽ tha cho ngươi một mạng, giữ lại sưu hồn, đoạt đi trí nhớ của ngươi. 

 

Tần Vấn Thiên trầm mặc nhìn cường giả Tiên Thai trên hư không, thần sắc đột nhiên yên tĩnh như mặt nước phẳng lặng, không có phẫn nộ, thậm chí không có nửa điểm gợn sóng, cho dù đối phương nói rằng ở trong mắt của đối phương, tính mạng của hắn chỉ như cọng rơm cái rác, như súc vật, cho dù đối phương muốn đoạt đi tính mạng của hắn, đoạt đi trí nhớ của hắn. 

 

- Đây mới là bản tính chân thật của ngươi sao? 

 

Tần Vấn Thiên nhìn lên trên không, hắn thì thào tự nói: 

 

- Đến đây đi. 

 

- Ta sẽ cho ngươi biết, thế nào là tiên. 

 

Cường giả Tiên Thai cao ngạo nói trong hư không, chỉ thấy bàn tay hắn đột ngột tăng vọt. Trên chưởng ấn có tiên quang lượn lờ, không gì không xuyên thủng được. Các loại uy năng có thể rung chuyển thiên địa. Một chưởng này đánh xuống có thể giết không biết bao nhiêu nhân vật dưới Tiên cảnh. 

 

Mặc dù Tần Vấn Thiên cách đối phương một khoảng cách rất xa nhưng thân thể của hắn vẫn cảm giác được một lực lượng áp bách vô thượng đè ép xuống. Tâm niệm hắn vừa động, Cửu Tiên Chung phát ra tiếng vang rất lớn. Chỉ thấy ánh sáng vô tận lượn lờ, trên thân thể hắn như được khoác lên một bộ áo giáp phù văn lấp lánh, lực lượng áp bách kia không cách nào phá hủy thân thể của hắn. 

 

Đồng thời, trường thương đánh ra, một lần nữa phun ra tiên quang vạn trượng, phá vỡ tất cả, công kích trên chưởng ấn, từng âm thanh rung động sinh ra, chưởng ấn bị nghiền nát. 

 

Tuy nhiên, đây mới chỉ là bắt đầu mà thôi. 

 

- Ngươi cho rằng, chỉ dựa vào một thanh thần binh tiên giai là có thể ngăn ta giết ngươi sao? 

 

Một tiếng nói ngạo nghễ vang lên, chỉ thấy nhân vật Tiên Thai kia bước tới gần Tần Vấn Thiên, mỗi một bước hắn bước tới mang theo lực áp bách tới gần Tần Vấn Thiên, ánh sáng trên người Tần Vấn Thiên rung động giống như có thể vỡ nát bất cứ lúc nào. Nếu hắn không mượn lực của Cửu Tiên Chung, chỉ e rằng đối phương bước ra một bước là có thể giết chết hắn. 

 

Sự chênh lệch giữa tiên và phàm thực khó có thể vượt qua, nhất là khi Tần Vấn Thiên còn nhỏ yếu như hiện tại, mới chỉ đạt cảnh giới Thiên Tượng tam trọng, làm sao có thể khiêu chiến Tiên cảnh? 

 

- Kẻ này làm nhục cường giả Tiên cảnh, không biết ẩn nhẫn, e rằng hắn thực sự sẽ phải chết. 

 

Xa xa, mọi người hé miệng, giống như nhìn thấy một màn kịch không thể tưởng tượng nổi, thầm nghĩ rằng nhân vật Tiên cảnh quả nhiên vô cùng đáng sợ. 

 

Chỉ thấy vị cường giả Tiên Thai kia như thể có ba đầu sáu tay, trong hư không xuất hiện rất nhiều đại chưởng ấn đồng thời đánh xuống và che khuất bầu trời, cũng đánh vào thân thể Tần Vấn Thiên, thiên địa hư không như bị nhấn chìm, sắp bị chấn vỡ. 

 

- Cường giả Tiên cảnh thật đáng sợ, người này dựa vào một thanh thần binh tiên giai, làm sao có thể ngăn cản?