Thái Cổ Thần Vương

Chương 863: - Mất và được (2)




 

- Không biết tự lượng sức mình. 

 

Miệng Cổ Chiến Thiên phun ra một giọng nói lạnh lẽo, chiến khí trên người chậm rãi thu lại, nhưng mà có vòng sáng chiến khí 18 vạn trượng thì chỉ cần hắn đứng đó, đều bắn ánh sáng ra bốn phía. 

 

- Tuy Tần Vấn Thiên mạnh, nhưng chênh lệch cảnh giới giữa hai người quá lớn, ba cảnh giới, bản thân Cổ Chiến Thiên cũng vô cùng mạnh mẽ, làm sao mà đánh được? 

 

Mọi người thầm nghĩ trong lòng. 

 

- Vượt qua ba Cảnh khiêu chiến ngươi, ở trong mắt ngươi, chỉ là không biết tự lượng sức mình thôi sao. 

 

Lúc này, chỉ nghe Tử Tình Hiên lạnh lùng mở miệng, nhìn Cổ Chiến Thiên nói: 

 

- Nếu là Cổ Chiến Thiên ngươi thì ngươi có dũng khí này không? 

 

Vẻ mặt Cổ Chiến Thiên chớp sáng, nhìn sang Tử Tình Hiên, nói: 

 

- Loại dũng khí này, còn không phải ngu xuẩn sao. 

 

- Ha ha, nếu đổi vị trí giữa hắn và ngươi thì ngươi mãi mãi không niềm tin như vậy đâu, nếu thật sự đổi lại, hắn cao hơn ngươi ba cảnh giới, đâu cần chiến đấu như vậy, chỉ sợ phẩy tay một cái là có thể tiêu diệt ngươi rồi. 

 

Tử Tình Hiên lạnh nhạt nói, vừa nói xong lời ấy, nhất thời khiến mọi người lộ ra vẻ mặt thú vị, nói chuyện một chút thì là chênh lệch sáu cảnh giới, quả thực, chỉ sợ kết cục kia, sẽ rất thú vị. 

 

- Ngươi nói xem, Thái Hư. 

 


Cổ Chiến Thiên thản nhiên nói, lúc này, Chiến Thiên tiên phủ Chu Chiến đứng bên cạnh Nhàn Vân tiên vương, thản nhiên nói: 

 

- Chiến khí mười tám vạn trượng, sau trận chiến này, trong chiến đấu thuyển chọn của Vân Châu đại địa, không thể không rằng người thắng lớn nhất là Cổ Chiến Thiên. 

 

Nhàn Vân tiên vương cười nhạt một tiếng, nói: 

 

- Vậy cũng phải xem thế nào đã, ta không nghĩ Cổ Chiến Thiên là người thắng, thì Tần Vấn Thiên là người thua, ít nhất, Tần Vấn Thiên đã đạt được mục đích, theo ta, chuyện này quan trọng hơn đoạt lấy vòng sáng chiến khí. 

 

Lời ấy vừa nói xong thì lông mày của Chu Chiến nhíu lại, hắn lập tức đánh cảm giác ra, chỉ thấy nơi xa, Tần Vấn Thiên đứng trong hư không, khí tức chuyển động, có một luồng khí tức bất thường như ẩn như hiện trên người hắn. 

 

Vẻ mặt của các cường giả khác cũng hơi hơi thay đổi, thậm chí có không ít người có vẻ khó chịu. 

 

- Hắn chiến đấu với Lý Dục, rồi chiến đấu với Cổ Chiến Thiên, cũng không chỉ muốn chiến đấu đơn giản, mà là muốn mượn sức mạnh bên ngoài phá tan trói buộc bên trong đạt tới hiệu quả phá cảnh, dù hắn chưa vào tiên cảnh, nhưng là đã Thiên Tượng tứ trọng, đột phá một cảnh giới đã rất không dễ dàng, cần thời cơ, hắn đạt được cơ hội trong trận chiến, còn vòng sáng chiến khí đã mất cũng không quan trọng nữa. 

 

Nhàn Vân tiên vương rất thưởng thức Tần Vấn Thiên. 

 

Quả nhiên, sau một lát, mọi người nhìn thấy Tần Vấn Thiên đi tới Vân Thiên chiến đài, nhìn thấy vòng sáng chiến khí mười tám vạn trượng quấn quanh người Cổ Chiến Thiên, ánh mắt vẫn vô cùng bình tĩnh. 

 

- Cảm ơn chiến khí của ngươi. 

 

Cổ Chiến Thiên lạnh nhạt nói vô cùng ngông cuồng tự đại. 

 

Mắt Tần Vấn Thiên hiện lên nét cười rất nhẹ, giống như chẳng thèm ngó tới, lập tức thấy hắn bước chậm tới một tòa đài chiến đấu khác, nơi đó là đài chiến đấu của siêu cấp Thiên Kiêu Gia Cát Nguyệt Trích Tiên, trên người nàng có vòng sáng chiến khí mấy vạn trượng lượn lờ, ánh sáng ngọc loá mắt. 

 

Trường thương ba trăm trượng lóng lánh hiện ra, Tần Vấn Thiên đánh ra một lưỡi lê, uy thế trấn áp giáng xuống, bỗng nhiên vẻ mặt Gia Cát Nguyệt thay đổi, uy áp mạnh mẽ kia phảng phất sắp nàng gục xuống tới, khí thế trên người nở rộ vô cùng ngang ngược. 

 


- Ầm!- 

 

Tiếng động đáng sợ vang lên, Tuyệt Đại Thiên Kiêu Gia Cát nguyệt, cùng cảnh giới với Tần Vấn Thiên đã bị Tần Vấn Thiên dùng một thương đánh khỏi Vân Thiên chiến đài, chỉ trong nháy mắt, trên người Tần Vấn Thiên lại có vòng sáng chiến khí năm vạn trượng. 

 

- Bá đạo quá. 

 

Mọi người run lên, cùng là Tuyệt Đại Thiên Kiêu nhưng Gia Cát Nguyệt có vẻ quá yếu ớt trước mặt, Tần Vấn Thiên này quá mạnh, dù hắn đã bại trước Cổ Chiến Thiên. 

 

- Muốn vòng sáng chiến khí, lúc nào cũng có. 

 

Tần Vấn Thiên lãnh đạm mở miệng, trong giọng nói có vẻ cuồng ngạo cực độ, nhưng hắn quả thật có bản lĩnh đó. 

 

- Cảm tạ sức mạnh của ngươi, Đông Châu chi địa, có lẽ còn có cơ hội giao thủ. 

 

Tần Vấn Thiên bình tĩnh nhìn Cổ Chiến Thiên, lập tức đi xuống dưới Vân Thiên chiến đài, một lát sau, hắn một mình đi tới một chỗ, khoanh chân mà ngồi, khí tức trên người mạnh mẽ dao động, hình như có dấu hiệu phá cảnh. 

 

Thấy cảnh như vậy thì mặt Cổ Chiến Thiên xanh mét, mặc dù hắn thắng, đoạt vòng sáng chiến khí ba mươi tám vạn trượng, nhưng hắn có thật là người thắng không? 

 

Mặc dù vòng sáng chiến khí rất loá mắt, nhưng làm sao sánh được trước cảnh giới mà tu sĩ Võ Mệnh không tiếc tất cả để theo đuổi, Tần Vấn Thiên muốn đột phá nên khiêu chiến Cổ Chiến Thiên, buông tay với vòng sáng chiến khí mười tám vạn trượng! 

 

 

 

 

 

   

- Không biết tự lượng sức mình. 

 

Miệng Cổ Chiến Thiên phun ra một giọng nói lạnh lẽo, chiến khí trên người chậm rãi thu lại, nhưng mà có vòng sáng chiến khí 18 vạn trượng thì chỉ cần hắn đứng đó, đều bắn ánh sáng ra bốn phía. 

 

- Tuy Tần Vấn Thiên mạnh, nhưng chênh lệch cảnh giới giữa hai người quá lớn, ba cảnh giới, bản thân Cổ Chiến Thiên cũng vô cùng mạnh mẽ, làm sao mà đánh được? 

 

Mọi người thầm nghĩ trong lòng. 

 

- Vượt qua ba Cảnh khiêu chiến ngươi, ở trong mắt ngươi, chỉ là không biết tự lượng sức mình thôi sao. 

 

Lúc này, chỉ nghe Tử Tình Hiên lạnh lùng mở miệng, nhìn Cổ Chiến Thiên nói: 

 

- Nếu là Cổ Chiến Thiên ngươi thì ngươi có dũng khí này không? 

 

Vẻ mặt Cổ Chiến Thiên chớp sáng, nhìn sang Tử Tình Hiên, nói: 

 

- Loại dũng khí này, còn không phải ngu xuẩn sao. 

 

- Ha ha, nếu đổi vị trí giữa hắn và ngươi thì ngươi mãi mãi không niềm tin như vậy đâu, nếu thật sự đổi lại, hắn cao hơn ngươi ba cảnh giới, đâu cần chiến đấu như vậy, chỉ sợ phẩy tay một cái là có thể tiêu diệt ngươi rồi. 

 

Tử Tình Hiên lạnh nhạt nói, vừa nói xong lời ấy, nhất thời khiến mọi người lộ ra vẻ mặt thú vị, nói chuyện một chút thì là chênh lệch sáu cảnh giới, quả thực, chỉ sợ kết cục kia, sẽ rất thú vị. 

 

- Ngươi nói xem, Thái Hư. 

 

Cổ Chiến Thiên thản nhiên nói, lúc này, Chiến Thiên tiên phủ Chu Chiến đứng bên cạnh Nhàn Vân tiên vương, thản nhiên nói: 

 

- Chiến khí mười tám vạn trượng, sau trận chiến này, trong chiến đấu thuyển chọn của Vân Châu đại địa, không thể không rằng người thắng lớn nhất là Cổ Chiến Thiên. 

 

Nhàn Vân tiên vương cười nhạt một tiếng, nói: 

 

- Vậy cũng phải xem thế nào đã, ta không nghĩ Cổ Chiến Thiên là người thắng, thì Tần Vấn Thiên là người thua, ít nhất, Tần Vấn Thiên đã đạt được mục đích, theo ta, chuyện này quan trọng hơn đoạt lấy vòng sáng chiến khí. 

 

Lời ấy vừa nói xong thì lông mày của Chu Chiến nhíu lại, hắn lập tức đánh cảm giác ra, chỉ thấy nơi xa, Tần Vấn Thiên đứng trong hư không, khí tức chuyển động, có một luồng khí tức bất thường như ẩn như hiện trên người hắn. 

 

Vẻ mặt của các cường giả khác cũng hơi hơi thay đổi, thậm chí có không ít người có vẻ khó chịu. 

 

- Hắn chiến đấu với Lý Dục, rồi chiến đấu với Cổ Chiến Thiên, cũng không chỉ muốn chiến đấu đơn giản, mà là muốn mượn sức mạnh bên ngoài phá tan trói buộc bên trong đạt tới hiệu quả phá cảnh, dù hắn chưa vào tiên cảnh, nhưng là đã Thiên Tượng tứ trọng, đột phá một cảnh giới đã rất không dễ dàng, cần thời cơ, hắn đạt được cơ hội trong trận chiến, còn vòng sáng chiến khí đã mất cũng không quan trọng nữa. 

 

Nhàn Vân tiên vương rất thưởng thức Tần Vấn Thiên. 

 

Quả nhiên, sau một lát, mọi người nhìn thấy Tần Vấn Thiên đi tới Vân Thiên chiến đài, nhìn thấy vòng sáng chiến khí mười tám vạn trượng quấn quanh người Cổ Chiến Thiên, ánh mắt vẫn vô cùng bình tĩnh. 

 

- Cảm ơn chiến khí của ngươi. 

 

Cổ Chiến Thiên lạnh nhạt nói vô cùng ngông cuồng tự đại. 

 

Mắt Tần Vấn Thiên hiện lên nét cười rất nhẹ, giống như chẳng thèm ngó tới, lập tức thấy hắn bước chậm tới một tòa đài chiến đấu khác, nơi đó là đài chiến đấu của siêu cấp Thiên Kiêu Gia Cát Nguyệt Trích Tiên, trên người nàng có vòng sáng chiến khí mấy vạn trượng lượn lờ, ánh sáng ngọc loá mắt. 

 

Trường thương ba trăm trượng lóng lánh hiện ra, Tần Vấn Thiên đánh ra một lưỡi lê, uy thế trấn áp giáng xuống, bỗng nhiên vẻ mặt Gia Cát Nguyệt thay đổi, uy áp mạnh mẽ kia phảng phất sắp nàng gục xuống tới, khí thế trên người nở rộ vô cùng ngang ngược. 

 

- Ầm!- 

 

Tiếng động đáng sợ vang lên, Tuyệt Đại Thiên Kiêu Gia Cát nguyệt, cùng cảnh giới với Tần Vấn Thiên đã bị Tần Vấn Thiên dùng một thương đánh khỏi Vân Thiên chiến đài, chỉ trong nháy mắt, trên người Tần Vấn Thiên lại có vòng sáng chiến khí năm vạn trượng. 

 

- Bá đạo quá. 

 

Mọi người run lên, cùng là Tuyệt Đại Thiên Kiêu nhưng Gia Cát Nguyệt có vẻ quá yếu ớt trước mặt, Tần Vấn Thiên này quá mạnh, dù hắn đã bại trước Cổ Chiến Thiên. 

 

- Muốn vòng sáng chiến khí, lúc nào cũng có. 

 

Tần Vấn Thiên lãnh đạm mở miệng, trong giọng nói có vẻ cuồng ngạo cực độ, nhưng hắn quả thật có bản lĩnh đó. 

 

- Cảm tạ sức mạnh của ngươi, Đông Châu chi địa, có lẽ còn có cơ hội giao thủ. 

 

Tần Vấn Thiên bình tĩnh nhìn Cổ Chiến Thiên, lập tức đi xuống dưới Vân Thiên chiến đài, một lát sau, hắn một mình đi tới một chỗ, khoanh chân mà ngồi, khí tức trên người mạnh mẽ dao động, hình như có dấu hiệu phá cảnh. 

 

Thấy cảnh như vậy thì mặt Cổ Chiến Thiên xanh mét, mặc dù hắn thắng, đoạt vòng sáng chiến khí ba mươi tám vạn trượng, nhưng hắn có thật là người thắng không? 

 

Mặc dù vòng sáng chiến khí rất loá mắt, nhưng làm sao sánh được trước cảnh giới mà tu sĩ Võ Mệnh không tiếc tất cả để theo đuổi, Tần Vấn Thiên muốn đột phá nên khiêu chiến Cổ Chiến Thiên, buông tay với vòng sáng chiến khí mười tám vạn trượng!