Thái Cổ Thần Vương

Chương 887: - Giết bằng được (2)




 

 

Quân Mộng Trần cả giận nói, Tử Tinh Hiên gật đầu, sau đó thân thể hai người bỗng nhiên phóng lên cao, đối mặt với nhiều thiên kiêu như vậy, bọn họ tự biết khó có thể chống lại, cho nên chỉ có thể rời đi. 

 

- Hừ. 

 

Hắc Phong hừ lạnh một tiếng, chỉ thấy hắn giơ tay lên, đánh ra một đạo chưởng ấn nóng bỏng màu đen, còn để lộ ra hỏa diễm cực kỳ đáng sợ, có lực lượng hủy diệt mạnh mẽ. 

 

- Cút ngay. 

 

Quân Mộng Trần hết lớn một tiếng, thiên địa cuồng bạo, tay hắn vỗ ra một chưởng, một tiếng ầm ầm nổ vang, chưởng ấn không có cách nào ngăn hắn lại được. Những người khác rối rít công kích, lại thấy thân ảnh của Tử Tinh Hiên chớp động, từng đạo thân ảnh đánh ra, thân thể của bọn họ phóng lên cao, chạy thẳng tới phương xa. 

 

Thân thể của Hắc Phong trôi nổi ở trong hư không, nhìn thấy tốc độ của hai người cực nhanh, tự biết khó mà đuổi giết được, hơn nữa hắn cũng không có thời gian để lãng phí, cho nên hắn cũng không để ý đến nữa mà để lại tiên thai lần này cho đồng bạn. 

 

Về phần Quân Mộng Trần cùng với Tử Tinh Hiên. Hai người lóe lên ở trong hư không, chỉ nghe Quân Mộng Trần buồn bực nói: 

 

- Đáng tiếc, rất nhiều lực lượng ở chỗ này đều không có cách nào phát huy ra được, nếu không nhất định có thể chém giết được bọn họ, sư tỷ, liên lụy tới tỷ rồi. 

 

- Không có chuyện gì. 

 

Tử Tinh Hiên lắc đầu, mặc dù có tử kim tinh hồn, thế nhưng nàng cũng không có cách nào phát huy ra được các loại lực lượng thủ đoạn kỳ lạ, đúng là nàng có cảm giác bị cản tay rất nhiều, không có cách nào bày ra toàn bộ ưu thế. 

 

- Không biết Tần sư huynh thế nào, Tần sư huynh luôn cho ta một loại cảm giác ngộ tính của hắn rất mạnh, đã nhiều ngày như vậy rồi, có lẽ hắn đã lột xác rất lợi hại. 

 

Quân Mộng Trần thấp giọng nói. 

 

- Chúng ta vẫn nên đi tìm kiếm nơi để tăng thực lực lên đi, cơ duyên trong Đông Thánh nhai rất nhiều, không nên lãng phí. 

 


Tử Tinh Hiên nói, Quân Mộng Trần khẽ gật đầu, hai người ngự không mà đi. 

 

- Sư tỷ. 

 

Qua một đoạn thời gian, Quân Mộng Trần vui mừng la lên một tiếng, ánh mắt nhìn về một ngọn cổ sơn ở phía dưới, ở một nơi không người nào tình nguyện dừng lại, Tần Vấn Thiên đứng ở trên thạch đài tu hành, hắn không ngừng phát ra lực lượng công kích thần thông, mỗi một lần công kích sẽ làm cho người ta có cảm giác rất kỳ diệu, dường như ẩn chứa mỹ cảm rất kỳ lạ. 

 

- Không nên quấy rầy hắn. 

 

Trong lòng Tử Tinh Hiên rung động, nàng phát hiện ra, mỗi một hành động của Tần Vấn Thiên dường như hồn nhiên thiên thành, giống như đã rơi vào một loại tình cảnh kỳ diệu, tùy ý công kích cũng rất lợi hại, cảm giác đã hoàn toàn phù hợp với thiên địa, làm cho người ta có cảm giác mở mang tầm mắt. 

 

- Sao các ngươi lại tới đây được vậy? 

 

Lúc này Tần Vấn Thiên ngừng lại, đã phát hiện ra trong hư không có hai người, thân thể của hắn chợt lóe, thân như Phong bằng, nhẹ nhàng lướt đi, trong nháy mắt đã đi tới trước mắt hai người ở trong hư không. 

 

- Tần su huynh luôn ở nơi này, không có đi tới Bách Tiên lâm hay sao? 

 

Quân Mông Trần hỏi. 

 

- Trằn trọc ở mấy nơi, mãi sau đó mới tới đây, ở lại đây không ít hơn mười ngày, Bách Tiên lâm là nơi nào? 

 

- Bách Tiên lâm có 360 pho tượng tiên nhân, chứa rất nhiều ý chí tiên nhân cường đại, thậm chí có thể trực tiếp thông qua pho tượng tiên nhân thu được công pháp, đạt được truyền thừa, nơi đó không ngừng diễn ra đại chiến, nói ra rất mất thể diện, ta bị đánh ra lại còn làm liên lụy tới sư tỷ. 

 

Quân Mộng Trần khó chịu nói. 

 

Tần Vấn Thiên cau mày, dùng thiên phú của Quân Mộng Trần, cũng không đến nỗi nào. 

 

- Ta đi tới đó tương đối sớm, chỉ một lòng muốn tu thần thông thì lại gặp Bách Tiên lâm, ta lựa chọn lấy một pho tượng tiên nhân thích hợp để lĩnh ngộ, tất cả chiến đấu đều không quan trọng. 

 


- Sau đó chiến đấu với ba người kia ta cũng kiên trì được, nếu không phải bị đám người Hắc Phong vây công, chúng ta cũng sẽ không bị ép cho trực tiếp rời đi như thế. 

 

Tử Tinh Hiên nói, khiến cho Tần Vấn Thiên hiểu rõ ra, ngay sau đó chỉ nghe thấy hắn mở miệng nói: 

 

- Chúng ta đi tới đó được chứ? 

 

- Giết được không? 

 

Trong mắt của Quân Mông Trần để lộ ra tinh mang. 

 

- Được. 

 

Tấn Vấn Thiên gật đầu, đã có chỗ như Bách Tiên lâm, đương nhiên phải đi xem một chút, hơn nữa, nơi đó hẳn là chủ chiến trường của Đông Thánh nhai. 

 

- Tốt, chúng ta lập tức lên đường. 

 

Trong mắt của Quân Mộng Trần để lộ ra quang mang, trong mắt toát ra quang mang hưng phấn. 

 

Tử Tinh Hiên nhìn Tần Vấn Thiên một chút, mặc dù ba người bọn họ cũng rất mạnh, nhưng không biết có thể chống lại nhiều người của đối phương liên thủ lại hay không, mặc dù bọn họ thua, thế nhưng muốn tự vệ cũng tuyệt không thành vấn đề, cho nên bọn họ lập tức đồng ý. 

 

Quân Mộng Trần sư đệ, mặc dù thiên phú tốt thế nhưng tính cách hơi có vẻ nóng nảy, so với Tần Vấn Thiên, hắn thiếu đi mấy phần tỉnh táo, Tần Vấn Thiên cho nàng một cảm giác, dùng loại tâm tính cực kỳ bền bỉ này có thể tỉnh táo khắc chế lại hành động, cũng có thể ngạo khí xông lên trời, tiếp xúc càng lâu, dường như càng có thể cảm giác được sự bất phàm từ hắn! 

 

 

 

 

 

 

   

 

Quân Mộng Trần cả giận nói, Tử Tinh Hiên gật đầu, sau đó thân thể hai người bỗng nhiên phóng lên cao, đối mặt với nhiều thiên kiêu như vậy, bọn họ tự biết khó có thể chống lại, cho nên chỉ có thể rời đi. 

 

- Hừ. 

 

Hắc Phong hừ lạnh một tiếng, chỉ thấy hắn giơ tay lên, đánh ra một đạo chưởng ấn nóng bỏng màu đen, còn để lộ ra hỏa diễm cực kỳ đáng sợ, có lực lượng hủy diệt mạnh mẽ. 

 

- Cút ngay. 

 

Quân Mộng Trần hết lớn một tiếng, thiên địa cuồng bạo, tay hắn vỗ ra một chưởng, một tiếng ầm ầm nổ vang, chưởng ấn không có cách nào ngăn hắn lại được. Những người khác rối rít công kích, lại thấy thân ảnh của Tử Tinh Hiên chớp động, từng đạo thân ảnh đánh ra, thân thể của bọn họ phóng lên cao, chạy thẳng tới phương xa. 

 

Thân thể của Hắc Phong trôi nổi ở trong hư không, nhìn thấy tốc độ của hai người cực nhanh, tự biết khó mà đuổi giết được, hơn nữa hắn cũng không có thời gian để lãng phí, cho nên hắn cũng không để ý đến nữa mà để lại tiên thai lần này cho đồng bạn. 

 

Về phần Quân Mộng Trần cùng với Tử Tinh Hiên. Hai người lóe lên ở trong hư không, chỉ nghe Quân Mộng Trần buồn bực nói: 

 

- Đáng tiếc, rất nhiều lực lượng ở chỗ này đều không có cách nào phát huy ra được, nếu không nhất định có thể chém giết được bọn họ, sư tỷ, liên lụy tới tỷ rồi. 

 

- Không có chuyện gì. 

 

Tử Tinh Hiên lắc đầu, mặc dù có tử kim tinh hồn, thế nhưng nàng cũng không có cách nào phát huy ra được các loại lực lượng thủ đoạn kỳ lạ, đúng là nàng có cảm giác bị cản tay rất nhiều, không có cách nào bày ra toàn bộ ưu thế. 

 

- Không biết Tần sư huynh thế nào, Tần sư huynh luôn cho ta một loại cảm giác ngộ tính của hắn rất mạnh, đã nhiều ngày như vậy rồi, có lẽ hắn đã lột xác rất lợi hại. 

 

Quân Mộng Trần thấp giọng nói. 

 

- Chúng ta vẫn nên đi tìm kiếm nơi để tăng thực lực lên đi, cơ duyên trong Đông Thánh nhai rất nhiều, không nên lãng phí. 

 

Tử Tinh Hiên nói, Quân Mộng Trần khẽ gật đầu, hai người ngự không mà đi. 

 

- Sư tỷ. 

 

Qua một đoạn thời gian, Quân Mộng Trần vui mừng la lên một tiếng, ánh mắt nhìn về một ngọn cổ sơn ở phía dưới, ở một nơi không người nào tình nguyện dừng lại, Tần Vấn Thiên đứng ở trên thạch đài tu hành, hắn không ngừng phát ra lực lượng công kích thần thông, mỗi một lần công kích sẽ làm cho người ta có cảm giác rất kỳ diệu, dường như ẩn chứa mỹ cảm rất kỳ lạ. 

 

- Không nên quấy rầy hắn. 

 

Trong lòng Tử Tinh Hiên rung động, nàng phát hiện ra, mỗi một hành động của Tần Vấn Thiên dường như hồn nhiên thiên thành, giống như đã rơi vào một loại tình cảnh kỳ diệu, tùy ý công kích cũng rất lợi hại, cảm giác đã hoàn toàn phù hợp với thiên địa, làm cho người ta có cảm giác mở mang tầm mắt. 

 

- Sao các ngươi lại tới đây được vậy? 

 

Lúc này Tần Vấn Thiên ngừng lại, đã phát hiện ra trong hư không có hai người, thân thể của hắn chợt lóe, thân như Phong bằng, nhẹ nhàng lướt đi, trong nháy mắt đã đi tới trước mắt hai người ở trong hư không. 

 

- Tần su huynh luôn ở nơi này, không có đi tới Bách Tiên lâm hay sao? 

 

Quân Mông Trần hỏi. 

 

- Trằn trọc ở mấy nơi, mãi sau đó mới tới đây, ở lại đây không ít hơn mười ngày, Bách Tiên lâm là nơi nào? 

 

- Bách Tiên lâm có 360 pho tượng tiên nhân, chứa rất nhiều ý chí tiên nhân cường đại, thậm chí có thể trực tiếp thông qua pho tượng tiên nhân thu được công pháp, đạt được truyền thừa, nơi đó không ngừng diễn ra đại chiến, nói ra rất mất thể diện, ta bị đánh ra lại còn làm liên lụy tới sư tỷ. 

 

Quân Mộng Trần khó chịu nói. 

 

Tần Vấn Thiên cau mày, dùng thiên phú của Quân Mộng Trần, cũng không đến nỗi nào. 

 

- Ta đi tới đó tương đối sớm, chỉ một lòng muốn tu thần thông thì lại gặp Bách Tiên lâm, ta lựa chọn lấy một pho tượng tiên nhân thích hợp để lĩnh ngộ, tất cả chiến đấu đều không quan trọng. 

 

- Sau đó chiến đấu với ba người kia ta cũng kiên trì được, nếu không phải bị đám người Hắc Phong vây công, chúng ta cũng sẽ không bị ép cho trực tiếp rời đi như thế. 

 

Tử Tinh Hiên nói, khiến cho Tần Vấn Thiên hiểu rõ ra, ngay sau đó chỉ nghe thấy hắn mở miệng nói: 

 

- Chúng ta đi tới đó được chứ? 

 

- Giết được không? 

 

Trong mắt của Quân Mông Trần để lộ ra tinh mang. 

 

- Được. 

 

Tấn Vấn Thiên gật đầu, đã có chỗ như Bách Tiên lâm, đương nhiên phải đi xem một chút, hơn nữa, nơi đó hẳn là chủ chiến trường của Đông Thánh nhai. 

 

- Tốt, chúng ta lập tức lên đường. 

 

Trong mắt của Quân Mộng Trần để lộ ra quang mang, trong mắt toát ra quang mang hưng phấn. 

 

Tử Tinh Hiên nhìn Tần Vấn Thiên một chút, mặc dù ba người bọn họ cũng rất mạnh, nhưng không biết có thể chống lại nhiều người của đối phương liên thủ lại hay không, mặc dù bọn họ thua, thế nhưng muốn tự vệ cũng tuyệt không thành vấn đề, cho nên bọn họ lập tức đồng ý. 

 

Quân Mộng Trần sư đệ, mặc dù thiên phú tốt thế nhưng tính cách hơi có vẻ nóng nảy, so với Tần Vấn Thiên, hắn thiếu đi mấy phần tỉnh táo, Tần Vấn Thiên cho nàng một cảm giác, dùng loại tâm tính cực kỳ bền bỉ này có thể tỉnh táo khắc chế lại hành động, cũng có thể ngạo khí xông lên trời, tiếp xúc càng lâu, dường như càng có thể cảm giác được sự bất phàm từ hắn!