Thái Cổ Thần Vương

Chương 994: - Tâm ta vẫn như trước. (2)




 

 

- Ầm! 

 

Thân thể Tần Vấn Thiên thiêu đốt song trọng huyết mạch, phù quang trắng lập loè trên thân thể, giống như Thần Hỏa, ánh mắt của hắn càng đáng sợ hơn, một con mắt, nhìn thấu rất nhiều bóng dáng của Hoa Thái Hư ở phía trước, tìm được nơi chốn của bản tôn. 

 

Rất nhiều bóng dáng của Hoa Thái Hư đồng thời giơ lên trường thương, sạt phạt về phía Tần Vấn Thiên. Mỗi một thương, dường như đều trực tiếp chui vào bên trong đôi mắt của Tần Vấn Thiên. Nếu nhìn kỹ, thậm chí còn có thể nhìn thấy trong đôi mắt của Tần Vấn Thiên hiện lên vô số hình ảnh, nếu không phải Tần Vấn Thiên có huyết mạch kinh người, căn bản không có cách nào chiến đấu cùng hắn. 

 

Giờ khắc này, trong mắt Tần Vấn Thiên lóe lên hào quang đáng sợ, hắn ngẩng đầu gầm thét một tiếng: 

 

- Rơi xuống. 

 

Giọng nói cất lên, từng vị thân thể kim sắc trấn áp trong hư không Diệt Tinh Hồn không ngừng từ trên trời giáng xuống, theo từng tiếng chấn động, những bóng dáng này trấn giữ tại các phương vị chính, hoàn tất ẩn dấu hội tụ thành một siêu cường đồ án, bóng dáng của Hoa Thái Hư ở bên trong lập tức cảm nhận được uy áp khiến hắn hít thở không thông, đồ án kia hội tụ thành ánh sáng, ngoại trừ lực lượng trấn áp còn đồng thời ẩn dấu một cỗ năng lượng tràn ngập vô cùng kỳ lạ, dường như phong ấn mảnh không gian này. 

 

- Ầm! 

 

Ngàn vạn bóng dáng đồng thời xuất hiện, Tần Vấn Thiên không nhìn tất cả công kích, hắn gầm thét một tiếng, ngàn vạn bóng dáng đồng thời đánh ra quyền công kích về một phía. 

 

Phù quang hỏa diễm đáng sợ màu trắng dường như lưu động trong không trung, những nơi nó đi qua, tất cả đều hóa thành tro bụi, bản tôn của Hoa Thái Hư đang rơi vào trấn áp lưu động đáng sợ bên trong đồ án, trong lúc nhất thời khó mà tránh thoát ra ngoài. 

 

- Oanh, oanh, oanh... 

 

Từng đạo công kích đáng sợ bạo liệt trước người Hoa Thái Hư, dường như bản thân hắn đã tiêu tan, Hoa Thái Hư rốt cục cũng tránh thoát đồ án, thân thể bỗng nhiên lui lại, trôi nổi trên không, ánh mắt của hắn dần dần khôi phục bình thường, trở nên bình tĩnh, nhìn Tần Vấn Thiên, lập tức nói: 

 

- Xem ra, người đệ nhất Đại Hạ, vẫn là ngươi. 

 


Trải qua cửu thế luân hồi, hôm nay hắn đối mặt với Tần Vấn Thiên vẫn bị đánh bại. 

 

Sự cường đại của hắn là ở chỗ huyễn, cực ít nhân vật có cùng cảnh giới có thể phá giải huyễn của hắn, cường giả có cảnh giới đỉnh phong cũng không thể. 

 

Nhưng Tần Vấn Thiên đã hoàn thiện năng lực phá huyễn, ở trên phương diện công kích, hắn hiển nhiên ở thế yếu, không bằng công kích cường đại của Tần Vấn Thiên, điểm này tự hắn biết rõ. 

 

- Bại. 

 

Đám người nghe được lời nói của Hoa Thái Hư lại có một ý buồn vô cớ, quá đặc sắc, hai vị thiên kiêu như vậy tranh phong phía trên cổ chiến đài, cuối cùng kết thúc là Hoa Thái Hư chiến bại. 

 

Về phần người đệ nhất Đại Hạ trong miệng hắn, đám người vây xem không hiểu, nhưng Tần Vấn Thiên hiểu được, cố hương của bọn họ chính là Đại Hạ, đều bước ra từ Đại Hạ, Đại Hạ đại khái chính là chấp niệm của Hoa Thái Hư. 

 

Hai người đều đi ra từ Đại Hạ một đường đi về phía trước, đi tới Tiên vực cuồn cuộn như bây giờ, Tần Vấn Thiên vẫn luôn đè ép, ở trên Hoa Thái Hư một đầu ở khắp nơi. 

 

- Làm gì phân ra thứ nhất thứ hai, Đại Hạ song kiêu, thậm chí còn nhiều người yêu nghiệt hơn đi ra, chẳng lẽ không tốt hơn sao. 

 

Tần Vấn Thiên mở miệng nói. 

 

- Đúng. 

 

Hoa Thái Hư cười gật đầu. 

 

Về phần phía trên Tiên yến, thần sắc của đám người đều có chút đặc sắc, Vạn Hóa Tiên Vương sửng sốt một lát, lập tức nhìn Tần Vấn Thiên, cười nói: 

 

- Thực sự nói hắn là yêu nghiệt cũng không ngoa. 

 


- Đều là nơi tạo người tài, đệ tử này của ngươi có huyễn cảnh đã đến mức xuất thần nhập hóa, tương lai ở phương diện huyễn cảnh sẽ có khả năng đạt đến thành tựu trên cả ngươi, nếu lại có thể tu bổ thêm các phương diện khác, khó có thể tưởng tượng được hắn sẽ tạo nên kì tích gì. 

 

Bất Tử Tiên Vương vuốt râu cười nói, hắn muốn dạy dỗ người này. 

 

Không sai. 

 

Lúc này, Đông Thánh Đình cũng mở miệng, ánh mắt của hắn nhìn Tần Vấn Thiên bên trên cổ chiến đài, nội tâm của hắn có chút phức tạp. 

 

Tần Vấn Thiên, hắn vậy mà đánh bại Hoa Thái Hư, như vậy, hắn nên để Tần Vấn Thiên ở bài danh nào đây? 

 

Lúc này, ánh mắt của Tần Vấn Thiên cũng nhìn về phía hắn, Đông Thánh Đình cười, lại nói: 

 

- Ngày xưa ngươi đã biểu hiện ra thiên phú kiệt xuất, phụ thân ta vốn muốn thu ngươi làm đệ tử môn hạ, đáng tiếc ngươi lại cự tuyệt đề nghị ngàn năm rèn luyện của phụ thân, nhưng ngươi có thể trở về chốn cũ, cố chấp như vậy, đã là rất tốt, chỉ là ta hỏi ngươi, nếu như chuyện lúc trước lại tới một lần nữa, ngươi sẽ đồng ý với phụ thân ta rèn luyện ngươi ngàn năm sao? 

 

Khi Đông Thánh Đình nói ra câu nói này, trong ánh mắt có ánh sáng sắc bén nhìn về phía Tần Vấn Thiên, khiến không ít người đều có chút kinh hãi, một câu nói kia lại có ý nghĩa sâu xa, thậm chí có thể nói là cho Tần Vấn Thiên một cơ hội, cơ hội vào tam giáp. 

 

Đôi mắt của Tần Vấn Thiên ngắm nhìn Đông Thánh Đình, thần sắc bình tĩnh, lập tức chậm rãi mở miệng: 

 

- Ngàn năm qua lâu, tâm ta vẫn như cũ. 

 

 

 

 

 

 

   

 

- Ầm! 

 

Thân thể Tần Vấn Thiên thiêu đốt song trọng huyết mạch, phù quang trắng lập loè trên thân thể, giống như Thần Hỏa, ánh mắt của hắn càng đáng sợ hơn, một con mắt, nhìn thấu rất nhiều bóng dáng của Hoa Thái Hư ở phía trước, tìm được nơi chốn của bản tôn. 

 

Rất nhiều bóng dáng của Hoa Thái Hư đồng thời giơ lên trường thương, sạt phạt về phía Tần Vấn Thiên. Mỗi một thương, dường như đều trực tiếp chui vào bên trong đôi mắt của Tần Vấn Thiên. Nếu nhìn kỹ, thậm chí còn có thể nhìn thấy trong đôi mắt của Tần Vấn Thiên hiện lên vô số hình ảnh, nếu không phải Tần Vấn Thiên có huyết mạch kinh người, căn bản không có cách nào chiến đấu cùng hắn. 

 

Giờ khắc này, trong mắt Tần Vấn Thiên lóe lên hào quang đáng sợ, hắn ngẩng đầu gầm thét một tiếng: 

 

- Rơi xuống. 

 

Giọng nói cất lên, từng vị thân thể kim sắc trấn áp trong hư không Diệt Tinh Hồn không ngừng từ trên trời giáng xuống, theo từng tiếng chấn động, những bóng dáng này trấn giữ tại các phương vị chính, hoàn tất ẩn dấu hội tụ thành một siêu cường đồ án, bóng dáng của Hoa Thái Hư ở bên trong lập tức cảm nhận được uy áp khiến hắn hít thở không thông, đồ án kia hội tụ thành ánh sáng, ngoại trừ lực lượng trấn áp còn đồng thời ẩn dấu một cỗ năng lượng tràn ngập vô cùng kỳ lạ, dường như phong ấn mảnh không gian này. 

 

- Ầm! 

 

Ngàn vạn bóng dáng đồng thời xuất hiện, Tần Vấn Thiên không nhìn tất cả công kích, hắn gầm thét một tiếng, ngàn vạn bóng dáng đồng thời đánh ra quyền công kích về một phía. 

 

Phù quang hỏa diễm đáng sợ màu trắng dường như lưu động trong không trung, những nơi nó đi qua, tất cả đều hóa thành tro bụi, bản tôn của Hoa Thái Hư đang rơi vào trấn áp lưu động đáng sợ bên trong đồ án, trong lúc nhất thời khó mà tránh thoát ra ngoài. 

 

- Oanh, oanh, oanh... 

 

Từng đạo công kích đáng sợ bạo liệt trước người Hoa Thái Hư, dường như bản thân hắn đã tiêu tan, Hoa Thái Hư rốt cục cũng tránh thoát đồ án, thân thể bỗng nhiên lui lại, trôi nổi trên không, ánh mắt của hắn dần dần khôi phục bình thường, trở nên bình tĩnh, nhìn Tần Vấn Thiên, lập tức nói: 

 

- Xem ra, người đệ nhất Đại Hạ, vẫn là ngươi. 

 

Trải qua cửu thế luân hồi, hôm nay hắn đối mặt với Tần Vấn Thiên vẫn bị đánh bại. 

 

Sự cường đại của hắn là ở chỗ huyễn, cực ít nhân vật có cùng cảnh giới có thể phá giải huyễn của hắn, cường giả có cảnh giới đỉnh phong cũng không thể. 

 

Nhưng Tần Vấn Thiên đã hoàn thiện năng lực phá huyễn, ở trên phương diện công kích, hắn hiển nhiên ở thế yếu, không bằng công kích cường đại của Tần Vấn Thiên, điểm này tự hắn biết rõ. 

 

- Bại. 

 

Đám người nghe được lời nói của Hoa Thái Hư lại có một ý buồn vô cớ, quá đặc sắc, hai vị thiên kiêu như vậy tranh phong phía trên cổ chiến đài, cuối cùng kết thúc là Hoa Thái Hư chiến bại. 

 

Về phần người đệ nhất Đại Hạ trong miệng hắn, đám người vây xem không hiểu, nhưng Tần Vấn Thiên hiểu được, cố hương của bọn họ chính là Đại Hạ, đều bước ra từ Đại Hạ, Đại Hạ đại khái chính là chấp niệm của Hoa Thái Hư. 

 

Hai người đều đi ra từ Đại Hạ một đường đi về phía trước, đi tới Tiên vực cuồn cuộn như bây giờ, Tần Vấn Thiên vẫn luôn đè ép, ở trên Hoa Thái Hư một đầu ở khắp nơi. 

 

- Làm gì phân ra thứ nhất thứ hai, Đại Hạ song kiêu, thậm chí còn nhiều người yêu nghiệt hơn đi ra, chẳng lẽ không tốt hơn sao. 

 

Tần Vấn Thiên mở miệng nói. 

 

- Đúng. 

 

Hoa Thái Hư cười gật đầu. 

 

Về phần phía trên Tiên yến, thần sắc của đám người đều có chút đặc sắc, Vạn Hóa Tiên Vương sửng sốt một lát, lập tức nhìn Tần Vấn Thiên, cười nói: 

 

- Thực sự nói hắn là yêu nghiệt cũng không ngoa. 

 

- Đều là nơi tạo người tài, đệ tử này của ngươi có huyễn cảnh đã đến mức xuất thần nhập hóa, tương lai ở phương diện huyễn cảnh sẽ có khả năng đạt đến thành tựu trên cả ngươi, nếu lại có thể tu bổ thêm các phương diện khác, khó có thể tưởng tượng được hắn sẽ tạo nên kì tích gì. 

 

Bất Tử Tiên Vương vuốt râu cười nói, hắn muốn dạy dỗ người này. 

 

Không sai. 

 

Lúc này, Đông Thánh Đình cũng mở miệng, ánh mắt của hắn nhìn Tần Vấn Thiên bên trên cổ chiến đài, nội tâm của hắn có chút phức tạp. 

 

Tần Vấn Thiên, hắn vậy mà đánh bại Hoa Thái Hư, như vậy, hắn nên để Tần Vấn Thiên ở bài danh nào đây? 

 

Lúc này, ánh mắt của Tần Vấn Thiên cũng nhìn về phía hắn, Đông Thánh Đình cười, lại nói: 

 

- Ngày xưa ngươi đã biểu hiện ra thiên phú kiệt xuất, phụ thân ta vốn muốn thu ngươi làm đệ tử môn hạ, đáng tiếc ngươi lại cự tuyệt đề nghị ngàn năm rèn luyện của phụ thân, nhưng ngươi có thể trở về chốn cũ, cố chấp như vậy, đã là rất tốt, chỉ là ta hỏi ngươi, nếu như chuyện lúc trước lại tới một lần nữa, ngươi sẽ đồng ý với phụ thân ta rèn luyện ngươi ngàn năm sao? 

 

Khi Đông Thánh Đình nói ra câu nói này, trong ánh mắt có ánh sáng sắc bén nhìn về phía Tần Vấn Thiên, khiến không ít người đều có chút kinh hãi, một câu nói kia lại có ý nghĩa sâu xa, thậm chí có thể nói là cho Tần Vấn Thiên một cơ hội, cơ hội vào tam giáp. 

 

Đôi mắt của Tần Vấn Thiên ngắm nhìn Đông Thánh Đình, thần sắc bình tĩnh, lập tức chậm rãi mở miệng: 

 

- Ngàn năm qua lâu, tâm ta vẫn như cũ.