Tối nay Thẩm Minh Dữu không có cảnh quay đêm nào, mấy ngày nay gần như đều phải quay phim đến tận rạng sáng mới kết thúc, Thẩm Minh Dữu ngủ không đủ giấc.
Nhân dịp hôm nay không phải quay cảnh đêm, sau khi ăn tối xong Thẩm Minh Dữu trở về khách sạn, cô định cùng Niệm Niệm gọi video tâm sự vui vẻ, sau đó nghỉ ngơi sớm.
Trong quá trình quay phim lần này, người đại diện Vu Trân và trợ lý Tiểu Tây đều đi cùng cô. Thẩm Minh Dữu đã lấy thẻ phòng từ Vu Trân, phòng của cô ở tầng 16, là phòng cao cấp, bởi vì cô không quen ở cùng với người khác. Vu Trân và Tiểu Tây đều có phòng riêng.
Tiểu Tây thần thần bí bí nhìn Thẩm Minh Dữu mấy lần lúc ở trong thang máy.
Thẩm Minh Dữu chú ý tới ánh mắt của Tiểu Tây, cô hỏi: “Có chuyện gì à?”
“Không có, không có.” Tiểu Tây mím môi, cô ấy không nhịn được nói: “Chị Minh Dữu, tối nay chúc chị có một buổi tối vui vẻ nha.”
Tiểu Tây vốn muốn nói chúc Thẩm Minh Dữu đêm nay có một đêm nóng bỏng, nhưng khi lời nói ra đến khóe miệng, để tránh bị lộ bí mật. cô ấy đành phải đổi hai chữ.
Thẩm Minh Dữu không suy nghĩ nhiều, cô nói: “Tối nay có thể ngủ sớm, chắc chắn là vui vẻ rồi.”
Tiểu Tây nở một nụ cười rất mập mờ, cứ nhìn Thẩm Minh Dữu rồi cười, không nói lời nào.
Vu Trân ở bên cạnh liếc nhìn Tiểu Tây, môi cũng hơi nhếch lên. Chị ấy không nhịn được nghĩ, một người trẻ tuổi như Tiểu Tây đúng là không giấu được chuyện gì cả.
Không phải cái tên tổng giám đốc họ Giang kia đến thăm ban thôi sao, xem Tiểu Tây kích động đến mức nào này.
Nhưng nghĩ đến hành động của Giang Trầm, Vu Trân lại cảm thấy cũng khó trách Tiểu Tây lại chuyện bé xé ra to như vậy.
Thang máy dừng ở tầng mười sáu, sau khi Thẩm Minh Dữu ra khỏi thang máy, mở cửa bước vào phòng, Tiểu Tây cuối cùng cũng không nhịn được nữa: “Aaaa, chị Vu, em thật sự ghen tị với chị Minh Dữu, chị ấy thật sự quá hạnh phúc. Có một đứa trẻ ngoan ngoãn như bé con Niệm Niệm, còn có tổng giám đốc Giang, tổng giám đốc Giang thật sự rất đẹp trai, lãng mạn thật đấy. Nếu bạn trai em có thể lãng mạn bằng một nửa tổng giám đốc Giang, em có nằm mơ cũng sẽ cười tỉnh lại.” Vu Trân búng trán cô ấy: “Bạn trai em phải lãng mạn như vậy làm gì?”
Đến cái tuổi này của Vu Trân, thứ chị ấy cần ở người bạn đời là có một cuộc sống đơn giản, đây mới là tốt nhất.
Tiểu Tây che trán: “Bạn trai em đương nhiên phải lãng mạn chứ, lãng mạn có nghĩa là anh ấy đã tốn tâm tư. Nếu như khi yêu nhau mà một chút tâm tư còn không tình nguyện tiêu tốn, điều đó có nghĩa người đó hoàn toàn không quan tâm đến em. Mối quan hệ yêu đương như vậy có ý nghĩa gì đâu.”
“Giống như tổng giám đốc Giang chẳng phải rất tốt sao: vừa giàu có vừa tinh tế, điều này có nghĩa là anh ấy phải rất yêu chị Minh Dữu. Huhuhu, hôm nay cuối cùng em cũng được trải nghiệm niềm hạnh phúc của những fan CP trên mạng, thật sự quá phấn khích.”
Vu Trân thấy cảm xúc chân thành này của Tiểu Tây, cũng không nhịn được bật cười theo.
Nhưng chẳng bao lâu sau, chị ấy lại cảm thấy hơi kỳ lạ…
Giang Trầm tốt như vậy, vậy tại sao Thẩm Minh Dữu lại muốn ly hôn với anh?
Vu Trân cũng thấy không hiểu, chị ấy vẫn luôn sợ việc Thẩm Minh Dữu muốn ly hôn sẽ bị bại lộ. Điều này đối với Thẩm Minh Dữu vừa mới tái xuất mà nói không phải là chuyện tốt, nhưng sau đó cô mới biết chồng của Thẩm Minh Dữu chính là Giang Trầm. Giang Trầm không chỉ giúp Thẩm Minh Dữu giải quyết vụ tung tin đồn nhảm về việc trả lại túi xách cho nhãn hàng mà còn giúp Thẩm Minh Dữu có được đại diện quảng cáo cho nhãn hiệu H.
Sau đó thậm chí còn chủ động dẫn bé con tham gia chương trình tạp kỹ, ở trong chương trình tạp kỹ đó hình ảnh người cha, người chồng tốt của anh đã mang đến cho Thẩm Minh Dữu độ nổi tiếng rất lớn.
Những hành vi của cặp đôi này thể hiện rõ hai người họ dường như không có ý muốn ly hôn.
Chẳng lẽ đây là tình thú giữa vợ chồng bọn họ? Đòi ly hôn, phát triển tình cảm vợ chồng, rồi chẳng bao lâu sao lại hàn gắn?
Hay là màn thể hiện tình cảm của hai người ở hiện tại chỉ là giả vờ vì con cái? Đến cuối cùng thì chuyện ly hôn vẫn sẽ xảy ra?
Vu Trân nghĩ mãi không ra, nên chị ấy dứt khoát không thèm nghĩ nữa.