Tham Gia Show Giải Trí, Gia Đình Tôi Bạo Đỏ

Chương 206




Hồi trước Niệm Niệm sống cùng mẹ, sau này Niệm Niệm sẽ sống với ba, là thế ư? Sau đó, phải lâu lắm mới được gặp mẹ một lần, giống như hồi trước phải lâu lắm cô bé mới được gặp ba một lần.
Nếu thực sự là vậy thì Niệm Niệm tuyệt đối sẽ không chấp nhận.
Niệm Niệm có thể không có ba, nhưng Niệm Niệm không thể không có mẹ.
Mặc dù giờ Niệm Niệm cũng thấy hơi thích người ba này rồi.
Trước đây, hình ảnh ba trong đầu Niệm Niệm vẫn luôn rất mơ hồ, mãi đến những ngày gần đây, trong bộ não nhỏ bé của Niệm Niệm mới tạo ra được một hình ảnh ba cụ thể.
Ba cô bé cao lớn oai nghiêm, hình như còn là một ông chủ rất lớn rất lớn, mặc dù ba luôn bắt nạt Niệm Niệm, nhưng khi Niệm Niệm giận, ba cũng sẽ dỗ Niệm Niệm. Vậy nên, trong mấy ngày này, Niệm Niệm đã nhận ra hình như mình càng ngày càng thích giận dỗi thì phải.
Sau những ngày sống cùng nhau, Niệm Niệm cũng hơi thích ba.
Nhưng, chỉ là một chút mà thôi, chắc chắn không thể nào so với mẹ được.
Thế cho nên, Niệm Niệm phải nói rõ suy nghĩ của mình với ba, dù ba mẹ có ly dị hay không thì Niệm Niệm cũng chỉ có thể theo mẹ!
Cô bé không muốn như người bạn ở nhà trẻ của anh Khương Húc, đột nhiên bị ba đưa đi, sau đó không còn được gặp lại mẹ nữa, mặc cho người bạn đó gào khóc thế nào cũng vô dụng.
Niệm Niệm không hoàn toàn tin câu nói sẽ không ly dị với mẹ của ba.
Người lớn cũng sẽ có lúc nói dối.
Niệm Niệm nhìn ra được, mấy ngày qua, lúc ở nhà ba mẹ đều ở riêng, mẹ ngủ trong phòng ngủ, ba ngủ trong phòng sách, đến cả khi tham gia chương trình, ba cũng chỉ ngủ ở giường nhỏ cho một người. Mặc dù Niệm Niệm không hiểu lắm nhưng cô bé lờ mờ cảm nhận được, dù giờ đang sống dưới cùng một mái nhà, nhưng ba mẹ cô bé dường như vẫn có gì đó khác với ba mẹ của người khác.
Đây chỉnh là tình cảm gia đình không tốt mà anh Khương Húc nói.
Niệm Niệm không muốn giống như người bạn ở nhà trẻ đột ngột bị ba đưa đi, vậy nên Niệm Niệm phải đứng ra bảo vệ quyền lợi của bản thân như một chiến sĩ nhỏ. Giang Trầm nhìn đứa trẻ đứng trước mặt mình.
Dáng người nhỏ bé đứng thẳng tắp, ấn đường cô bé hơi chau lại, biểu cảm trên mặt cực kỳ nghiêm túc. Hình như cô bé đang nói với ba chuyện mình có thể không có ba, nhưng không thể không có mẹ một cách rất trịnh trọng.
Không có chút đùa cợt nào, đấy chính là suy nghĩ thực sự trong lòng cô bé,
Giang Trầm không hề thấy bị xúc phạm, ngược lại, trong lòng anh lại bỗng trào dâng sự chua xót.
Anh bỗng cảm nhận được, thực ra thì Niệm Niệm là đứa trẻ rất tinh tế và thiếu cảm giác an toàn.
Giang Trầm ngồi xổm xuống, ngang tầm mắt với con gái, anh cũng nhìn Niệm Niệm bằng vẻ mặt nghiêm túc, nói: “Niệm Niệm, ba sẽ không ly dị với mẹ.”
Ngẫm nghĩ một lúc, anh lại nói: “Cho dù có giống như con nói, nếu thực sự đến một ngày, ba mẹ ly dị, ba cũng sẽ tuyệt đối không để con tách khỏi mẹ. Con tin ba có được không?”
Niệm Niệm cảm nhận được sự nghiêm túc và chân thành trong mắt ba, lúc này ba tạo cho Niệm Niệm một cảm giác rất đáng tin.
Vậy nên, Niệm Niệm đã gật đầu, cô bé quyết định tin tưởng ba một lần.
***
Hôm sau, trời vừa hửng sáng, Thẩm Minh Dữu đã đến phim trường.
Quay phim cổ trang tương đối phức tạp, trang điểm mất rất nhiều thời gian. Cô là diễn viên có nhiều cảnh quay nhất, gần như ngày nào cũng phải đến phim trường từ bốn năm giờ.
Đợi Niệm Niệm ăn sáng xong, lúc cùng ba đến được phim trường thì đã là khoảng tám chín giờ sáng rồi.
Niệm Niệm vừa đến phim trường đã thấy mẹ mặc trường y màu hồng, treo người giữa không trung, trong tay mẹ cầm một thanh trường kiếm, y như hiệp nữ giáng trần, trông cực kì giống một vị thần.
Đây không phải lần đầu Niệm Niệm thấy mẹ đóng phim, nhưng là lần đầu tiên thấy hình ảnh mẹ bay tới bay lui trên trời.
Đôi mắt cô bé đảo qua đảo lại theo bóng mẹ đến nỗi sắp không nhìn thấy gì nữa.