Thần Chiến

Chương 105




Quả cầu lửa lao với tốc độ âm thanh, chỉ thoáng chốc đã xuất hiện phía dưới Trần Cảnh, nhiệt độ từ nó khiến không khí xung quanh cũng bị biến dạng.

Rầmmm

Quả cầu lửa nổ tung trên không trung, một bóng đen bị văng ra từ vụ nổ, đập mạnh vào một trụ đá.

Khói bụi tan đi, Trần Cảnh đẩy hết đá vụn đang đè lên người mình. May mắn cậu luốn duy trì áo giáp cương khí ở mức cao nhất, vụ nổ từ quả cầu lửa cũng không phải quá mạnh, chỉ là nhiệt độ hơi cao một chút.

Ngoài việc bị bất ngờ nên không tránh né kịp và áo giáp cương khí bị tổn thương chút ít, thì cơ bản Trần Cảnh không có tổn thương gì quá lớn.

Nhìn về phía phát ra quả cầu lửa, một thân hình đỏ rực đang nhô lên từ dòng dung nham.

Quả nhiên trò chơi chính giờ mới bắt đầu, điều kiện khắc nghiệt của môi trường chỉ là mở màn.

Con yêu thú vỗ cánh một cách chậm chạp, thân hình to lớn của nó cũng bay lên cao, Trần Cảnh quan sát nó một cách cẩn thận.

Con yêu thú này đầu sư tử, mình thằn lằn, cánh dơi, thân có vảy giáp, đuôi có gai lớn, bốn chân của ưng với ba móng vuốt sắc bén.

Cả thân hình nó cao tới hai, ba mươi mét; nhìn kích thước thì tu vi của nó khoảng gần hai ngàn năm, có lẽ đã sắp đạt đến đại yêu thú cấp hai.

Ở trên đài cao, một nhóm người đang quan sát không gian trong tháp của Trần Cảnh, nhìn thấy con yêu thú hiện thân liền vang lên những tiếng ngạc nhiên.

- Đây chẳng phải là “sư diễm quỷ giao” sao? Sao nó lại xuất hiện trong ngọn tháp kia.

- Sư diễm quỷ giao ? ngươi nói là yêu thú mang huyết mạch của liệt diễm hỏa long? Không phải nói loài yêu thú này chỉ có ở địa ngục hỏa cốc của Quỷ tông hay sao?

Nhưng còn chưa hết ngạc nhiên, ở những chỗ khác lại vang lên hàng loạt tiếng ồ

- Ồ, kia có phải lưu ly bạch lộc, yêu thú thủy hệ của Thiên tông, đã mấy chục năm rồi ta mới thấy nó xuất hiện trước mắt thế gian.

- Trời ạ, không lẽ đó là hoàng phi lôi câu, không phải nói nó tuyệt chủng rồi sao?

Mỗi con yêu thú xuất hiện trong một tòa tháp đều dẫn lên một trận kinh ngạc, đến sau cùng người xem đã có chút chết lặng. Thậm chí cả những vị quốc chủ, tộc trưởng, trưởng giáo cũng không khỏi ngạc nhiên.

Những loại yêu thú này không phải loại độc hiếm cũng là loại đặc trưng của một thế lực nào đó, không dễ dàng xuất hiện bên ngoài, vậy mà bây giờ lại cùng xuất hiện trong thư viện.

Từ đó mới có thể thấy bối cảnh của thư viện sâu đến mức nào.

Trái với khung cảnh náo nhiệt bên ngoài, những thí sinh bên trong tháp lúc này đang phải chật vật đấu với đám yêu thú mới xuất hiện.

Không chỉ quý hiếm, thực lực của mấy con yêu thú này đều rất mạnh, gần như đều sắp đạt đến đại yêu thú cấp hai.

Trần Cảnh lúc này cũng đang phải tránh phải né trái, từng quả cầu lửa như đạn trái phá bắn vào cậu.

Con sư diễm quỷ giao vốn là yêu thú thuần hệ hỏa, nhiệt độ cao đối với nó không hề có nguy hại gì, trái lại còn khiến sức chiến đấu của nó cường hãn hơn.

Trần Cảnh cũng là một người chủ tu hệ hỏa nhưng hỏa khí ở đây quá mức cuồng bạo, dù lấy tiên thiên hỏa khí áp chế cũng tạm thời chưa thể hấp thu một cách bình thường nên chiến đấu ở môi trường này vẫn rất bất lợi với cậu.



Con sư diễm này cũng rất giảo hoạt, mặc dù có thực lực cao hơn Trần Cảnh nhưng nó luôn bay ở trên độ cao chừng trăm mét, rồi liên tục bắn ra hỏa cầu công kích, tuyệt nhiên không để cậu tiếp cận.

Cứ kéo dài như vậy, chưa bị con sư diễm bắn chết cũng bị mệt chết vì hết khí. Việc duy trì áo giáp cương khí lại phải liên tục tránh né tốc độ cao khiến khí của Trần Cảnh tiêu hao cực nhanh.

Lấy ra mấy chiếc đoản nhận, Trần cảnh xoay người ném chúng ra bốn phía.

Bùm, bùm, bùm….

Bảy, tảm tiếng nổ đồng thời phát ra từ những vị trí khác nhau. Theo sau đó là bụi và những đám khói trắng lan dần ra xung quanh.

Tá vùng khói mau chóng hợp lại với nhau tạo thành một vùng khói chu vi vài trăm mét, mà Trần Cảnh cũng mau chóng biến mất chong màn khói.

Con sư diễm quỷ giao thấy đối thủ đột nhiên biến mất trong đám khói thì gầm lên tức giận, nó liên tục bắn phá đám khói.

Ầm ầm..

Từng chiếc trụ đá bị cầu lửa nổ tung, đá vụn rơi xuống dòng sông dung nham bên dưới, nhanh chóng bị đốt thành bụi.

Một bóng đen từ phía cuối đám khói vọt ra, có vẻ không chịu được dư chấn từ những vụ nổ mà bị ép phải thoát ra ngoài.

Con sư diễm quỷ giao gầm lên khoái trí, nó mau chóng bay đuổi theo bóng đen đang chạy phía xa.

Do quá vội vàng, nó không hề biết bản thân đang bay thấp dần, ban đầu nó lúc nào cũng giữ độ cao chừng trăm mét, nhưng hiện giờ đã bay ngay trên đám khói chỉ chục mét.

Lúc sắp bay ra khỏi đám khói, da lông nó đột ngột xù lên, một cảm giác nguy hiểm khiến nó thoáng bay chậm lại.

Khi nhận ra mình đang bay quá sát đám khói, nó ngay lập tức vỗ cánh muốn bay lên trên cao.

- Giờ mới muốn bay lên thì muộn rồi.

- Hỏa thuật, liệt hỏa đạn.

Một giọng thét vang ra từ trong đám khói, liền sau đó một mũi khoan tạo thành từ lửa, xé rách màn khói, nhắm thẳng vào hai cánh của con yêu thú.

Mọi thứ diễn ra quá nhanh, con sư diễm quỷ giao muốn tránh né nhưng đã quá muộn.

Hai mũi khoan lửa chuẩn xác xuyên qua hai cánh của nó, yêu huyết màu xanh văng ra, trên cánh nó bị khoan ra hai lỗ to bằng cái bàn uống nước.

Con yêu thú gầm lên đau đớn, đôi cánh bị thương nặng khiến thân hình nó lảo đảo trên không trung.

Còn không đợi nó hoàn hồn, Trần Cảnh nhảy vọt lên trên đỉnh đầu nó.

- Còn quà nữa đây.

- Thủy vân kiếm, thủy đao trảm.



Một thanh đao lớn hình thành từ hàn khí, mang theo ánh sáng chói mắt và nhiệt độ lạnh lẽo, từ trên không trung bổ xuống lưng của con sư diễm quỷ giao.

Cảm giác lạnh lẽo phía sau lưng khiến con sư diễm quỷ giao rùng mình, mặc cho thân thể đang chao đảo, nó vẫn cố găng xoay người tránh né.

Roẹt…soạt..

Mặc dù tránh được một nhát chém trí mạng nhưng cái giá mà con đại yêu thú phải trả đó là một bên cánh bị chém gần đứt lìa.

Nó gầm lên đau đớn, thân hình nặng nề lao thẳng xuống phía dưới, đâm vỡ nát một trụ đá lớn.

Sau một nhát chém, thủy vân kiếm cũng ảm đạm đi, một kích ban nãy sức mạnh tương đương với thuật pháp nhân cấp thượng phẩm, uy lực còn mạnh hơn đòn hỏa thuật vừa nãy.

Đáng tiếc, thủy vân kiếm chỉ là bán linh khí, mỗi lần công kích xong nó đều cần một canh giờ để hồi phục lại, nếu nó là một kiện linh khí chân chính, chỉ cần Trần Cảnh có thể bổ sung khí, nó có thể liên tục phát ra công kích.

Nhìn con sư diễm quỷ giao đang gào thét trong đống đá vụn, cố gắng thoát ra ngoài, Trần Cảnh lại mau chóng kết ấn, thời gian càng lâu càng bất lợi với cậu, cậu phải kết liễu nó ở đòn cuối cùng này.

- Mão, thân, dần…thìn, ngọ.

Chíuu

- Hỏa thuật, liệt hỏa đạn

Từ miệng của Trần Cảnh, một mũi khoan lửa được thổi ra, chớp mắt đã tiếp cận vị trí của con sư diễm quỷ giao.

Mũi khoan lửa đến gần trong ánh mắt đầy sợ hãi của con yêu thú, nó dồn hết sức lực còn lại, bắn ra một quả cầu lửa , cố gắng chặn thuật pháp của Trần Cảnh.

Bụpp

Hai luồng lửa va chạm với nhau, giằng co với nhau, con sư diễm quỷ giao thấy vậy liền buông lỏng, xem ra vẫn thoát được một kiếp.

Trần Cảnh ở phía xa cười chế nhạo, nếu là ban đầu thuật pháp của cậu chưa chắc xuyên thủng được quả cầu lửa của nó nhưng hiện giờ tình thế đã khác rồi.

Hai tay đổi ấn, Trần Cảnh hờ hững nói.

- Liệt hỏa kích phá

Mũi khoan lửa đang giằng co với quả cầu lửa đột ngột rung lên, tốc độ xoáy của nó cũng theo đó mà nhanh hơn, như một mũi khoan xuyên mạnh vào quả cầu lửa.

Xoạt, phụpp

Quả cầu lửa như một tờ giấy bị xuyên thủng, mũi khoan không ngừng lại, chớp mắt đâm vào con yêu thú.

Đồng tử của con sư diễm thủy giao mở to, cảm giác đau đớn, bỏng rát từ vị trí trái tim truyền lại, nó chậm chạp hướng ánh mắt xuống dưới.

Chỉ thấy trên ngực nó, xuất hiện một lỗ tròn to như nắm đấm, yêu huyết màu xanh không ngừng tuôn ra.

Nó gầm lên đau đớn, thân hình to lớn đổ sụp xuống đống đá vụn, không còn động tĩnh gì nữa.