Trong nhà thôn trưởng, mười mấy đại lão gia tụ tập ở trong viện, những người đàn ông này đều là người họ Khương trong thôn, nghe thôn trưởng nói Khương Văn Minh trở về thôn định dời mộ tổ tiên, liền đều tới đây, di dời mộ cũng không phải là chuyện nhỏ.
Đều nói mồ yên mả đẹp, như vậy di dời phần mộ chính là quấy rầy nơi an nghỉ của tổ tiên
Thôn trưởng khó xử nhìn những người đàn ông ở đây, lấy từ trong túi ra một xấp giấy trắng thuận tiện lấy ra một bao thuốc lá nhỏ trong túi liền tính toán cuốn điếu thuốc. Khương Văn Minh bên cạnh thấy động tác của thôn trưởng vội vàng từ trong túi áo lấy ra một túi lớn đưa tới trước mặt thôn trưởng, thôn trưởng ngước mắt liếc nhìn gói thuốc lá trước mặt, cũng không có đưa tay nhận lấy, mà là tiếp tục động tác ban đầu của mình, động thủ cuốn một điếu thuốc, liếm một chút nước miếng đem giấy thuốc lá dính lại, "Tách" một tiếng, châm lửa lên.
Hít một hơi thật sâu, phun ra làn khói.
Tầm mắt thôn trưởng đảo qua những người đàn ông đang ngồi nơi đây, đem sắc mặt từng người thu vào trong mắt.
Trầm mặc một lát, thôn trưởng mới trầm giọng mở miệng nói: "Văn minh à, chuyện di dời mộ phần của cậu thật đúng là rất phiền phức, đa số người trong thôn đều là họ Khương, phần mộ tổ tiên này chính là mộ tổ tiên của đa số người trong thôn chúng ta, không phải nói di dời mộ là có thể dời đi. Hơn nữa, cậu nói phong thủy của phần mộ tổ tiên có vấn đề, tôi cảm thấy chuyện này có chút không thể nói được, nếu như là phần mộ tổ tiên có vấn đề như vậy người trong thôn chúng ta làm sao không có việc gì, liền chỉ có nhà cậu xảy ra chuyện? Có thể là vấn đề ở nơi khác không? Cậu có muốn về nhà kiểm tra lại không?"
"Thôn trưởng, việc này tôi đã điều tra qua, thật sự là có người nói với tôi phần mộ tổ tiên của dòng họ Khương chúng ta có vấn đề, bằng không tôi cũng sẽ không từ xa chạy từ nơi khác trở về, tôi đã mời cao nhân xem qua, tôi gần đây gặp xui xẻo không ngừng, hơn nữa mấy lần đều gặp phải chuyện tà môn, Lý đạo trưởng nói, tám chín phần mười là phần mộ tổ tiên xảy ra vấn đề."
Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ Thần côn quân tẩu dembuon để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ lacvuphongca có động lực hoàn thành nhiều bộ hơn nhé. Cảm ơn các bạn!
Khương Văn Minh cũng không có biện pháp, hai tháng này, nhà bọn họ vẫn luôn xui xẻo, cái này nếu chỉ nói là số phận không tốt cũng liền thôi, tìm người hóa giải một chút là được, nhưng ngay từ lúc tìm người vận xui trên người hắn không những không có hóa giải, ngược lại càng ngày càng nghiêm trọng, từ xui xẻo dần dần trở thành các loại chuyện ngoài ý muốn lớn nhỏ.
Ông già trong nhà đột nhiên bị thương, phải đưa đến bệnh viện cấp cứu, sau khi Khương Văn Minh nghe nói chạy đến cũng gặp tai nạn xe cộ trên đường đến bệnh viện, may mắn không xảy ra chuyện gì lớn, chỉ là trên đầu trầy xước một chút mà thôi.
Cho đến khi gặp Lý đạo trưởng, xui xẻo trên người Khương Văn Minh mới được giảm bớt, nhưng thỉnh thoảng lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn, Lý đạo trưởng nói, loại tình huống này của Khương Văn Minh rất có khả năng là phần mộ tổ tiên xảy ra vấn đề.
Cho nên, Khương Văn Minh mới có thể đột nhiên từ nơi khác trở về, chuyện di dời mộ phần hắn cũng muốn cùng mọi người thương lượng, nếu như có thể, chi phí di dời mộ phần Khương Văn Minh nguyện ý một mình gánh vác, còn có thể mời Lý đạo trưởng trở về xem một khối phong thủy thật tốt khác cho tổ tiên nghỉ ngơi.
"Văn Minh, đàn ông họ Khương trong thôn mỗi nhà đều có người tới, cậu hỏi mọi người xem ai đồng ý dời mộ, nếu mọi người không có ý kiến, vậy tôi cũng sẽ không có ý kiến." Thôn trưởng nói xong giơ ngón tay chỉ chỉ những người đàn ông ở đây.
Trong những người đàn ông này bao gồm Khương Hán Sinh, bởi vì mỗi một đại gia đình chỉ có một người đàn ông, cho nên Khương Hán Lâm liền không đi theo.
"Chuyện di dời mộ phần cũng không phải chuyện nhỏ, hay là trước tiên tìm người xem phong thủy của phần đất tổ tông, nếu như thật sự có vấn đề, vậy di dời mộ phần thì dời đi, tôi không có ý kiến."
"Tôi cũng có ý này, trước tiên tìm người xem một chút."
Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ Thần côn quân tẩu dembuon để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ lacvuphongca có động lực hoàn thành nhiều bộ hơn nhé. Cảm ơn các bạn!
"Được, mọi người chờ, tôi liền đi gọi điện thoại cho Lý đạo trưởng suốt đêm chạy tới, ngày mai chúng ta sẽ lên núi." Khương Văn Minh thở phào nhẹ nhõm, trên mặt lộ ra một nụ cười.
* * *
Sự tình đã thương lượng xong, Khương Văn Minh ở trong thôn không có chỗ ở, liền đi theo Khương Hán Sinh đến Khương gia.
Khương Nhã ngồi trong phòng, nghe thấy tiếng cửa viện bị mở ra, từ trong phòng thò đầu ra liền nhìn thấy bóng dáng Khương Hán Sinh và Khương Văn Minh cùng đi vào.
Âm Dương Phong Thủy, phải có núi và nước, "Xem nước trước khi nhìn núi, có núi mà không có nước đừng chôn cất", "Núi quản người, định thủy quản tài".
"Nước là huyết mạch của rồng", "cát gặp nước, âm dương giao hòa", "Nước là tinh hoa của núi, lợi người hại người như thần", từ đó ta có thể biết vị trí quan trọng của nước trong địa lý.
Núi và nước là một cặp âm dương, có núi không có nước, không thể gọi là dạ dày rồng, không có nước không thể chứng minh rằng con rồng của nó đi đến tận cùng và kết huyệt. Vì vậy nguyên tắc tự nhiên của trời đất: Tức là núi theo nước, hai ngọn núi kẹp một nước, hai nước kẹp một ngọn núi, âm dương nương tựa lẫn nhau. Núi sông liền núi, cát bay nước đi sinh khí tán, nước tan chảy thì nội khí tụ, cho nên nước dù lớn hay nhỏ, xa hay gần, sâu hay cạn, nhanh hay chậm, động hay tĩnh đều phải khuất phục người đến, người đi thì lượn, người ngang phải ôm, hội tụ phải dung hòa, thanh minh, không nên đi thẳng vào huyệt vị, không vội vàng, không lùi, không nghiêng ngả, Không phản cung, không dốc trút xuống, không thẳng tới thẳng lui, không cắt không xuyên, nhất định phải trìu mến ôm lấy huyệt đạo, lưu luyến không rời, mới là thủy chi cát cách.
Nhìn chuỗi này, Khương Nhã cảm thấy có chút đầu to, trong đó ý tứ là hiểu rõ, nhưng phong thủy mộ tổ rốt cuộc như thế nào, còn phải xem qua mới biết được.
* * *
Sau khi ăn cơm trưa xong, Khương Nhã liền một mình lẻn ra ngoài, trong thôn có một ngọn núi không lớn, trên núi cây cối thưa thớt, tất cả đều là mộ lớn nhỏ, mới cũ, một ngôi bên cạnh một ngôi, vừa đi vào liền có thể cảm giác được sống lưng lạnh lẽo, cái loại cảm giác âm trầm này khiến người ta chùn bước, cho dù là hán tử trong thôn, cũng không dám ban ngày một mình lên nơi này.
Khương Nhã đi đến chân núi, liền nghe thấy tiếng kêu của hai con quạ già, ngẩng đầu nhìn về phía bên kia. Hai con quạ già cả người đen nhánh đứng trên cành cây cách đó không xa há miệng kêu lên, thanh âm kia nghe quả thực êm tai. (Còn tui nghe tiếng quạ kêu chỉ thấy rợn tóc gáy hiu hiu)
Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ Thần côn quân tẩu dembuon để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ lacvuphongca có động lực hoàn thành nhiều bộ hơn nhé. Cảm ơn các bạn!
Ở nông thôn quạ già đại biểu điềm gở, người già trong thôn đều nói quạ già kêu đó chính là nguyền rủa, có một số người già mỗi lần gặp phải quạ già kêu, sẽ từ trên mặt đất nhặt lên một hòn đá, hướng quạ già rách miệng mắng to, sau đó đem hòn đá trong tay hướng quạ già trên cành cây ném qua, đem quạ già dọa chạy.
Mấy con quạ già toàn thân đen nhánh giờ phút này đứng ở trên cành cây, ánh mắt đen nhánh cứ như vậy nhìn chằm chằm Khương Nhã cách đó không xa, trong miệng còn không ngừng phát ra thanh âm.
"Tránh đi, mau đi đi, chết ngươi bà nương cữu cữu, mau cút đi, chết ngươi bà nương cữu cữu.." Khương Nhã học trước kia gặp qua Dương Quý Mai mắng quạ già như vậy, liền học mở miệng nói. Khương Nhã vừa nói vừa cúi người nhặt lên một khối đá nhỏ ven đường, tiếp tục mắng hai câu.
Bỗng dưng, quạ già trên cành cây đột nhiên đập cánh bay lên, ngay khi Khương Nhã cho rằng bọn chúng muốn bay đi, mấy con quạ già kia lại đột nhiên hướng khương Nhã bay tới, móng vuốt sắc bén lóe lên một chút ánh sáng lạnh lẽo.
Khương Nhã thấy thế lần thứ hai cúi người nhặt lên mấy viên đá hướng quạ già ném qua, thế nhưng quạ già căn bản không có bị Khương Nhã ném qua hòn đá dọa sợ, đôi mắt chim màu đen kia càng hiện lên một tia sáng quỷ dị.
Thật giống như, mấy con quạ già kia chính là chuyên môn hướng về phía Khương Nhã mà tới, càng ngày càng gần, Khương Nhã vội vàng xoay người muốn chạy lên núi. Khi quạ già muốn cào lên người Khương Nhã, Vương Chi Sùng bỗng dưng từ cách đó không xa đi tới, ngón tay vừa động, đầu ngón tay bắn ra một đạo khí, trong đó có một con quạ già sắp cào vào trên người Khương Nhã cứ như vậy rơi xuống đất, đạp đạp chân, liền bất động.
Khương Nhã ngẩng đầu liền thấy Vương Chi Sùng cất bước đi về phía mình, vương Chi Sùng sắc mặt không tốt lắm, mở miệng liền răn dạy: "Đã dặn con chuyện nhàn rỗi không cần để ý, sao còn chạy lên núi, chỗ này tất cả đều là mộ phần, tà môn đâu. Con một tiểu nha đầu lá gan ngược lại rất lớn."
"Sư phụ, con chính là muốn đến xem một chút, nội dung trong sách kia con không thể chỉ nhìn không thực hành nha, vừa lúc nhân cơ hội này con đến thực hành một phen." Trên mặt Khương Nhã khẽ nhếch lên một nụ cười lấy lòng.
"Hừ!" Vương Chi Sùng hừ lạnh một tiếng, nhấc chân bước lên núi, Khương Nhã vội vàng đi theo.
Đi khoảng chừng nửa giờ sau, hai người trèo lên đỉnh núi, rõ ràng là giữa trưa mặt trời chiếu rọi, Khương Nhã lại cảm giác nơi này quá âm u, sống lưng thẳng tắp, lông tơ dựng thẳng.