Thần Đạo Đan Tôn

Chương 4191




Thủy Nhất quá mức cường đại, hơn nữa tại nơi này hắn không cần lo lắng vấn đề phụ tải thân thể, có thể dùng bất cứ tuyệt chiêu đại chiêu nào, hơn nữa còn có thể sử dụng liên tục.

Ví dụ như Tiên Thiên thần thể của hắn, theo lý hắn không thể vận dụng liên tục, ở nơi này lại biến thành có khả năng.

Đương nhiên, cũng vì Lăng Hàn quá mạnh, nếu không đổi một đối thủ khác, Thủy Nhất vừa sử dụng đại chiêu liền giải quyết đối thủ, cần gì phải chiến đấu lâu như vậy?

Hai người kịch chiến khó phân thắng bại.

Lăng Hàn lần đầu tiên gặp đối thủ cường đại như thế, hắn đánh nhau cùng cấp luôn là đánh thắng dễ dàng, nhưng Thủy Nhất lại có thể hoàn toàn chống đỡ thế công của hắn.

Đúng vậy, lực bộc phát của hắn mạnh hơn một chút, nhưng nếu như không sử dụng Yêu Hầu quyền, ưu thế của hắn cũng không phải rất rõ ràng.

Trọng yếu nhất chính là, Thủy Nhất cũng không phải máy đo lực, sẽ không mặc hắn oanh kích.

Lực lượng chính là thành phần trọng yếu nhất trong chiến lực, nhưng tuyệt đối không phải lực lượng mạnh thì nhất định sẽ thắng, trừ khi đạt đến trình độ nghiền ép.

Chiến đấu ở nơi này là so đấu lực lượng cá thể, nếu như khai chiến ở bên ngoài, Lăng Hàn có thể sử dụng Hỗn Độn Cực Lôi tháp, hắn không tin còn có Trúc Cơ thứ hai có được Đế binh.

Đối với Lăng Hàn mà nói, đối thủ như vậy cũng giúp hắn gia tăng chiến ý lên mức tận cùng.

Hoàn toàn dựa vào thực lực của mình đánh thắng đối thủ như vậy mới gọi là thắng lợi.

Hắn vận chuyển Yêu Hầu quyền, lúc này hắn hòa cùng một thể với hư ảnh đại yêu hầu, khí thế của hắn tăng lên rất nhiều.

Đây là Đế thuật, bằng vào khí thế đã ép chín mươi chín phần trăm Trúc Cơ không thể chịu nổi, càng không có tư cách đối kháng với hắn.

Nhưng Thủy Nhất hoàn toàn không bị ảnh hưởng.

Lăng Hàn kinh ngạc, chẳng lẽ Thủy Nhất tu ra Tiên Đạo Cơ Thạch, cũng tới từ viễn cổ tiên môn như mình?

Nếu không, tinh thần thể không thể dựa vào bất cứ pháp khí nào thì làm sao chống được uy áp Đế thuật?

Hắn nhớ kỹ thời điểm ở tiên môn, lúc đó hắn nhìn thấy bóng người chính là Thủy Nhất hay sao?

Nhưng nếu như người đó là Thủy Nhất, thời gian không khớp.

Trừ phi... Có một người khác tới viễn cổ tiên môn!

Thế giới này là thế nào, yêu nghiệt như Lăng Hàn và Thủy Nhất cần thời gian mấy thời đại mới xuất hiện một người, nhưng bây giờ tốt rồi, liên tục xuất hiện.

Đừng quên còn có Phá Thiên và Vạn Đạo, thực lực và thiên phú hai người kia cũng không yếu hơn Thủy Nhất, tính cả thiên tài thần bí kia, số lượng siêu cấp yêu nghiệt nhiều tới năm người.

Lăng Hàn thu hồi suy nghĩ dư thừa, hắn tiếp tục đánh nhau với đối thủ mạnh nhất của mình.

Hai người giống như Khổng Tước, đều tỏa ra ánh sáng cực kỳ chói mắt, làm cho mỗi một khán giả đều nhìn không rời mắt, thậm chí quên cả hô hấp.

Cũng may chính là, bọn họ hiện tại là tinh thần thể, không hô hấp cũng không ảnh hưởng gì.

- Ai sẽ thắng?

- Dường như ngang tay.

- Thật sự kinh người, trừ Thủy Nhất, Vạn Đạo và Phá Thiên ra, lại xuất hiện một yêu nghiệt không gì sánh kịp.

- Chúng ta đang ở thời đại nào? Thiên tài như thế cần thời gian mấy thời đại mới dựng dục ra một người, hiện tại tốt rồi, đã xuất hiện bốn người.

Tất cả mọi người đang cảm thán, sinh ra trong thời đại này chính là bi ai của tất cả thiên tài.

Hiện tại là Trúc Cơ, về sau sẽ là Chú Đỉnh, còn có Sinh Đan, mấy người Lăng Hàn bước vào cảnh giới nào, thiên tài cảnh giới đó sẽ tán loạn như gà bay chó chạy.

Lăng Hàn tin tưởng, nếu mình liên tục sử dụng Yêu Hầu quyền, cho dù chỉ là chiêu đầu tiên cũng có thể đánh bại Thủy Nhất.

Nhưng hắn hiện tại có thể liên tục vận chuyển Yêu Hầu quyền, nhưng trong thế giới hiện thực, hắn cần một thời gian ngắn mới có thể sử dụng tiếp. Bí thuật cường đại tự nhiên có điều kiện thi triển rất hà khắc, làm sao có thể sử dụng liên tục?

Lăng Hàn không muốn thắng lợi bằng phương pháp này.

Hơn nữa một khi đánh bại Thủy Nhất, về sau thiếu đi một mánh khóe, hắn thu tiền thế nào?

Ân, không thể thắng, nhưng cũng không thể thua.

Lăng Hàn vẫn duy trì chiến lực không thay đổi, vì sinh hoạt ngày sau tốt hơn, hắn phải cố gắng nhiều hơn mới được.

Ngang tay?

Không phải, phán quyết Lăng Hàn thắng.

Vì cái gì?

Bởi vì cảnh giới Thủy Nhất cao hơn, dù hiện tại hai người đều là Trúc Thiên Cơ, nhưng Lăng Hàn vẫn chưa đạt tới Trúc Thiên Cơ đỉnh phong, hắn đang ở thế yếu.

Trong tình thế xấu có thể đánh bất phân thắng bại cho nên hắn thắng.

Thủy Nhất, bại.

- Không công bằng, quá không công bằng!

- Thủy Nhất hoàn toàn không kém!

- Là thiên vị!

Điều này làm cho rất nhiều người kháng nghị, bởi vì mọi người đã hết sức bất mãn với việc Lăng Hàn thu phí, tự nhiên sẽ bạo phát bất mãn của mình.

Nhưng quy định này do Tứ Phương Đại Đế thiết lập, kháng nghị có ích lợi gì, linh hồn tinh võng không đặt vào mắt.

Lăng Hàn cũng hài lòng với kết quả như thế, cho dù làm rất nhiều người bất mãn, bất bình thay Thủy Nhất, như vậy thời điểm hắn tái chiến Thủy Nhất sẽ có càng nhiều người tới xem cuộc chiến.

Hắn xem một chút, chính mình đánh trận này đã hấp dẫn bảy mươi ba vạn người xem cuộc chiến, mỗi người đều trả một ngàn tinh tế tệ, tổng cộng bảy trăm triệu!

Trời ơi, chỉ trong nháy mắt hắn đã còn nhiều hơn một trăm triệu tinh tế tệ.

Đáng tiếc, chiến đấu như vậy không thể cứ tiến hành mãi, cũng không hấp dẫn nhiều thế lực lớn, cũng không ai ngại mình nhiều tiền.

Sau khi đánh xong ba ván đẳng cấp chiến, hắn rút lui ra khỏi tinh võng.

Hiện tại hắn có tiền, vấn đề hắn nên dùng như thế nào.

Nên làm thế nào bây giờ?

Ha ha, có tiền và không có tiền cũng không khác biệt quá lớn.

Nhưng thật đói.

Lăng Hàn lập tức cảm thấy đói bụng cồn cào, võ giả bước vào Tiên đồ chỉ cần hấp thu lực lượng thiên địa là đủ, như vậy sẽ không chết, nhưng không cách nào tiêu trừ cảm giác đói bụng.

Lúc trước hắn ở trong tinh võng liên tục hai mươi ngày, nhục thân từ đầu đến cuối không ăn cái gì, hắn khẳng định đói quá mức.

Hắn phải ăn cái gì đó.

Hắn đẩy cửa đi ra ngoài, Hổ Nữu đã nhảy tới, biết được hắn muốn đi ăn thì đi cùng.

- A, ngươi đột phá Trúc Cơ rồi?

Lăng Hàn kinh ngạc.

- Đúng vậy, xú Lăng Hàn, thời điểm người ta đột phá Trúc Cơ thì ngươi không ở bên cạnh.

Hổ Nữu bất mãn.

- Hắc hắc, Cẩu gia cũng đột phá!

Đại Hắc Cẩu xuất hiện, nó tỏa ra khí thế Trúc Cơ.

Lăng Hàn cảm khái, bởi vì có người toàn lực ủng hộ sẽ khác hơn hắn tự mình phấn đấu.

Trước đó hắn cố gắng rất nhiều, lại nhiều lần được kỳ ngộ, dù như vậy cũng mất dùng thời gian rất lâu mới bước vào Trúc Cơ, nào có nhẹ nhõm như đám người Hổ Nữu?

Nhưng mỗi cảnh giới của hắn đều tu đến cực hạn, tự nhiên cũng cần nhiều thời gian hơn.

- Lăng Hàn! Lăng Hàn!

Giọng nói của Hiên Viên Định Quốc từ xa vọng tới.

Lăng Hàn thở dài, gia hỏa này vẫn luôn vội vàng như vậy sao?

Rất nhanh, hắn nhìn thấy Hiên Viên Định Quốc đi vào cửa, thở phì phò, dáng vẻ như trời sụp xuống.

- Thế nào, phụ thân ngươi muốn bức ngươi cưới người quái dị nào sao?

Lăng Hàn cười nói.

- Ngươi còn có tâm tình cười? Xảy ra chuyện lớn!

Hiên Viên Định Quốc thở hổn hển hai lần, sau đó hét lớn nói với Lăng Hàn.

- Xảy ra đại sự gì?

Lăng Hàn không cho rằng đây là chuyện to tát, hiện tại Hầu ca trở về, người ta chính là hậu đại Đại Đế chân chính, chiến lực tuyệt đối số một số hai trong cấp Giáo Chủ.

Có Hầu ca tọa trấn, sợ ai đến?

- Người Thanh Long Hoàng Triều đến!

Hiên Viên Định Quốc nói.

Ách, đây thật sự là đại sự.