Thần Đạo Đan Tôn

Chương 4197




Lăng Hàn ngẩng đầu nhìn lên, nhìn thấy một nữ tử áo tím đang đứng trên tường rào.

Nữ tử khoảng hai mươi tuổi, tướng mạo cực đẹp, dáng người thướt tha mềm mại, nàng đứng trên cao, gió nhẹ thổi qua làm quần áo dán lên người nàng, đường cong mê người ẩn hiện.

- Cô nương là?

Lăng Hàn hỏi.

- Ta tên là Liễu Huân Vũ.

Nữ tử nói:

- Ngươi là Lăng Hàn mới tới sao?

- Là ta!

Lăng Hàn gật gật đầu, hắn nhìn đối phương với dáng vẻ hỏi thăm.

Ngươi đứng trên trường rào nhà ta là có ý gì?

Liễu Huân Vũ cười khanh khách, nàng nhảy xuống tường rào:

- Thật có lỗi, ngửi được mùi thơm của đan dược cho nên ta không tự chủ muốn xem một chút. Thật không ngờ ngươi lại là một tên Đan sư!

Lăng Hàn cũng nghiêm túc, hắn cũng không phát hiện đối phương nhảy lên tường rào lúc nào, mặc dù trong đó có nguyên nhân do hắn đang chăm chú luyện chế đan dược, nhưng ngay cả như vậy, Trúc Cơ cảnh không thể thoát khỏi cảm giác của hắn, Lăng Hàn vẫn có tự tin như vậy.

Cho nên chỉ có một khả năng, Liễu Huân Vũ không phải là Trúc Cơ, chí ít cũng là Chú Đỉnh.

- Quá khen.

Lăng Hàn cười nhạt một tiếng.

Liễu Huân Vũ lại nhiệt tình:

- Ngươi quá khiêm tốn, mặc dù nơi này có nhiều hạt nhân đang ở, không thiếu người thiên phú võ đạo kinh người, nhưng nói đến Đan sư, theo ta biết chỉ có một mình ngươi.

- Được rồi.

Lăng Hàn không khách khí gật gật đầu, thiên phú đan đạo của hắn đúng là kinh người.

Liễu Huân Vũ nở nụ cười xinh đẹp:

- Ngươi vừa mới tới, có lẽ chưa quen nơi này, ta sẽ nói cho ngươi biết.

- Được.

Liễu Huân Vũ giới thiệu với Lăng Hàn, nơi này có tất cả hai mươi ba tên hạt nhân, đại biểu cho hai mươi ba thế lực phụ thuộc Thanh Long Hoàng Triều. Có ít thế lực đã tồn tại mấy vạn năm, nhưng cũng có một ít thế lực mới thành lập không lâu.

Thanh Long Hoàng Triều cho phép thế lực bên dưới cạnh tranh, ví dụ như Thiên Hải tinh xuất hiện một thế lực tiêu diệt Trần gia và thay thế vào đó, như vậy Thanh Long Hoàng Triều cũng không xuất binh báo thù cho Trần gia, miễn là thế lực kia ngoan ngoãn nghe lời, nên nộp cống và nộp đủ, như vậy bọn họ sẽ không có vấn đề gì xảy ra.

Đương nhiên, thế lực này nhất định không thể ảnh hưởng đến thống trị của Thanh Long Hoàng Triều, bằng không khó tránh bị hủy diệt, giống như vương triều Trần gia lúc trước, kỳ thật cũng không có làm ra hành vi mưu phản gì, chỉ bởi vì Mạnh gia cảm thấy tiếp tục như vậy Trần gia có thể sẽ không bị khống chế, cường đại đến mức uy hiếp được Mạnh gia.

Bởi vì đều là hạt nhân, người Giáp Nguyên phủ đều rất đoàn kết, mà Liễu Huân Vũ chính là đội trưởng của đám hạt nhân nơi đây.

- Lăng Hàn, chúng ta đều là kẻ ăn nhờ ở đậu, nên giúp đỡ lẫn nhau, đúng hay không?

Cuối cùng Liễu Huân Vũ cũng hỏi một câu.

Lăng Hàn tự nhiên đáp lời, nói:

- Đúng.

Liễu Huân Vũ ý vị thâm trường nhìn Lăng Hàn một lúc, nói:

- Về sau nếu gặp bất cứ khó khăn gì, nhớ kỹ tới tìm ta, trong điều kiện cho phép ta nhất định sẽ giải quyết cho ngươi.

- Ta nhớ kỹ.

Liễu Huân Vũ lướt đi, Lăng Hàn sờ cằm như có điều suy nghĩ.

Xem ra hạt nhân phủ nho nhỏ này cũng có kéo bè kéo cánh.

Nghe Liễu Huân Vũ nói, nơi này có ba Chú Đỉnh cảnh, một là nàng, hai cái người khác là Hàn Băng cùng Triệu Tiếu, những người còn lại đều là Trúc Cơ.

Cũng không phải người nơi này đần độn, mà là làm hạt nhân, bình thường sẽ không vượt qua trăm năm, đến lúc đó sẽ thay người mới, lại rất khó đột phá Sinh Đan cảnh, có thể tu đến cảnh giới hiện tại, trên cơ bản đều là lão quái vật mấy trăm tuổi, có thể đột phá Sinh Đan cảnh trước trăm tuổi, trong một tinh thể không vượt quá mười người như vậy.

Trên lý luận, chỉ cần Lăng Hàn thành thành thật thật chờ một trăm năm, tự nhiên có thể hết hạn tù và được phóng thích, nhưng vấn đề là hắn muốn mất một trăm năm tự do trong Giáp Nguyên phủ?

Nói đùa gì thế.

Làm thế nào mới có thể rời đi?

Lăng Hàn không muốn làm hạt nhân, hắn biết trong Nguyệt Hoa tinh có trú điểm của Thường gia nên mới tới đây, hơn nữa người không thể ra ngoài, chỉ có thể dựa vào Đại Hắc Cẩu làm trung gian, làm việc không tiện.

Ân, Lăng Hàn lập tức nghĩ đến đan thuật của hắn.

Đan sư thiên tài như hắn, cho dù chạy tới nơi nào cũng là khách quý, bởi vậy miễn là gia tăng thanh danh của hắn, hắn muốn rời khỏi nơi này cũng không thành vấn đề.

Không thể nghi ngờ, Hóa Cơ đan chính là chứng minh tốt nhất.

Lăng Hàn quyết định luyện thêm chút Hóa Cơ đan, thứ này chẳng những đại biểu cho tài phú, đồng thời cũng là tiêu chí thân phận cùng địa vị.

Cho nên hắn phải nhịn một chút, hắn cũng không tin người hạt nhân phủ vẫn không có cơ hội ra ngoài, phạm nhân cũng có thời điểm được thả ra thông khí, bọn họ trên danh nghĩa là sứ giả các thế lực khác, cũng không phải phạm nhân.

Lăng Hàn tiếp tục luyện đan, hắn mới vừa vặn luyện thành một lò, thủ pháp còn không đạt đến tình trạng hoàn mỹ, có không gian tăng lên rất lớn.

Hắn khá là khiêm tốn, chân không bước ra khỏi nhà, mỗi ngày đều luyện đan.

Hạt nhân phủ không phải là cách gọi chính thức của nó, trên thực tế Giáp Nguyên phủ chính là thế lực của sứ giả, bởi vậy Thanh Long Hoàng Triều cũng phải có biểu thị, mỗi tháng sẽ cung cấp lượng lớn tài nguyên tu luyện cho Giáp Nguyên phủ, nhưng quyền phân phối nằm trong tay Liễu Huân Vũ.

Quả nhiên, nàng làm đội trưởng cũng không phải giúp người vì niềm vui, vì đoàn kết mọi người, mà là tương đối có quyền lợi.

Nhìn ngươi không vừa mắt, phân ngươi ít đi một chút thì như thế nào, ngươi không thể ra ngoài thì kêu oan với ai?

Hơn nữa Thanh Long Hoàng Triều phân tài nguyên tu luyện theo tháng, nhưng Liễu Huân Vũ lại phân phát mỗi ngày, cho nên, miễn là đắc tội nàng, tốc độ trả thù sẽ tới rất nhanh.

Một ngày trôi qua, Lăng Hàn ngừng luyện đan, sau đó mở liên tiếp khí.

Gần đây hắn không thể liên lạc với Hầu ca, có lẽ không phải do liên tiếp khí, mà là đang đi bí cảnh mạo hiểm, đồng thời bí cảnh này không có kết nối tinh võng.

Lăng Hàn theo thường lệ phát ra một tin tức cho Hầu ca, sau đó hắn chuyển đến giao diện giao dịch, hắn rao tin tức bán Hóa Cơ đan, sau đó xếp hàng đi đánh đẳng cấp chiến.

Chỉ trong nháy mắt liền có người phát tin tức cho hắn.

- Trời ơi, ngươi không phải tên phá ghi chép của Thủy Nhất kia sao? Tại sao lại bán đan dược?

- Té xỉu, có phải ngươi muốn tiền đến mức điên rồi sao, nghĩ bán đan dược giả kiếm tiền?

...

Từng tin tức phát tới, có hiếm lạ tại sao Lăng Hàn làm tiểu thương bán đan dược, có nghi ngờ Lăng Hàn bán đan dược giả.

Không có biện pháp, sự kiện vé vào cửa trước đó đã dán cái nhãn tham tiền lên người Lăng Hàn, bây giờ thấy hắn bán đan dược, cho nên sẽ có người hoài nghi.

Lăng Hàn đổ mồ hôi lạnh, danh dự của hắn xuống thấp như thế?

Hắn phát tin tức bán hàng lần nữa:

- Có thể sử dụng tinh võng phục vụ chuyển hàng, phát hiện hàng giả trực tiếp trả lại.

Lần này người nghi ngờ hắn ít đi rất nhiều, nhưng vẫn có vô số người nghi ngờ, cũng một trăm cái không tin.

Lăng Hàn lười nhác trả lời, hắn bán chính là Hóa Cơ đan, còn cầu người khác tới mua sao?

Hắn bày ra tư thái lạnh nhạt, ngược lại làm cho không ít người tin tưởng, lại nói, do tinh võng đảm bảo, vạn nhất thực sự gặp được hàng giả cũng có thể cầm tiền về.