Thần Đạo Đan Tôn

Chương 4271




Lão đầu có vẻ mặt hờ hững, nhưng nghe thấy ba chữ Đỉnh Tâm đan thì hắn không ngồi yên được nữa.

Đỉnh Tâm đan, đây là đồ tốt, yêu cầu luyện chế quá cao.

Có bao nhiêu Đan sư có thể tu đến Tứ Đỉnh?

Không nói Đan sư, chỉ nói võ giả, có mấy người có thể tu đến Tứ Đỉnh, đặt trong hàng ngũ Đan sư, việc này càng ít đến mức thương cảm.

Hơn nữa, Đỉnh Tâm đan giống như Hóa Cơ đan, đều có yêu cầu cảnh giới, người có thể luyện chế cũng không đại biểu từ đầu đến cuối đều có thể luyện chế.

Những điều kiện này cộng lại với nhau, cũng làm Đỉnh Tâm đan trân quý hơn rất nhiều.

Phải biết, đan dược này chẳng những có thể trợ giúp Nhân Đỉnh, Địa Đỉnh tu ra Tiên Đỉnh mới, còn có thể làm cho Thiên Đỉnh, Tứ Đỉnh, Ngũ Đỉnh tu ra nhiều Tiên Đỉnh hơn.

Ý nghĩa... Việc này vô cùng kinh người.

Ngươi xem một chút, toàn bộ tinh không có bao nhiêu thiên tài ngoài Tứ Đỉnh.

Cấp độ Chú Đỉnh hiện tại, chỉ có một ngàn người mà thôi.

Vũ trụ lớn như thế mới có một ngàn người? Đủ để chứng minh tu ra Tứ Đỉnh có ý nghĩa rất kinh người, như vậy giá trị Đỉnh Tâm đan cũng tăng lên rất lớn.

Đương nhiên, Thiên Đỉnh, Tứ Đỉnh ăn Đỉnh Tâm đan, tỷ lệ tu ra càng nhiều Tiên Đỉnh sẽ khó hơn rất nhiều, nhưng chung quy vẫn có một chút cơ hội, tin tưởng bất cứ thiên tài Chú Đỉnh nào cũng phải tranh nhau vỡ đầu.

- Thật chứ?

Lão đầu nhìn chằm chằm vào Lăng Hàn, giống như hận không thể nhào tới cướp sạch Lăng Hàn.

Lăng Hàn cười một tiếng, hắn đặt một bình đan dược lên bàn, trong đó có ba viên Đỉnh Tâm đan.

Lão đầu vội vàng đoạt lấy, tốc độ nhanh đến kinh người, nhưng thời điểm mở nắp bình, hắn càng cẩn thận hơn, hoạt động cực chậm.

Hắn ngủi miệng bình một cái, lại đổ ra một viên đan dược để quan sát cẩn thận, mặt già mừng rỡ, hắn vội vàng thả đan dược vào trong bình, hắn đậy nắp thật nhanh, để phòng dược hiệu xói mòn.

- Không sai, đây chính là Đỉnh Tâm đan.

Lão đầu cực kỳ hài lòng, hiện tại hắn càng nhìn Lăng Hàn càng cảm thấy thuận mắt.

- Tiểu tử, ngươi tên gì?

- Đệ tử Lăng Hàn.

Lão đầu gật gật đầu:

- Cái tên rất tốt!

Tốt chỗ nào?

Lăng Hàn không cảm thấy tên của mình có gì tốt, nhưng lão đầu đã khen chính mình, mình cũng phối hợp một chút.

- Lão phu Nhan Đông.

Lão đầu tự giới thiệu mình, đây là một loại vinh hạnh đặc biệt, bởi vì người khác tới nộp lên đan dược, hắn cũng lười nói chuyện, trực tiếp thu dược và cho điểm cống hiến, làm gì tự giới thiệu giống như bây giờ.

Bởi vậy, vẻ mặt thủ vệ vô cùng khiếp sợ, hoàn toàn không dám tin vào mắt và tai của mình.

Khốn kiếp, Nhan trưởng lão đổi tính?

- Nhan đại nhân.

Lăng Hàn ôm quyền hành lễ.

Nhan Đông càng xem Lăng Hàn càng là thích, hắn vẻ mặt tươi cười:

- Theo quy củ, Đỉnh Tâm đan là tiên đan cấp nhị tinh, chỉ cần không quá mức cấp thấp, một viên đạt được năm mươi điểm cống hiến, nhưng lão phu tự mình làm chủ, tăng cho ngươi lên gấp đôi.

Chuyện này rất ít, ba viên chính là ba trăm điểm cống hiến, đủ giúp Lăng Hàn đứng đầu bảng điểm cống hiến.

Hiển nhiên, Nhan Đông cố ý giúp Lăng Hàn.

Lăng Hàn vội vàng vái chào tay:

- Đa tạ Nhan đại nhân.

Một bên thủ vệ vội vàng nhắc nhở, nói:

- Là Nhan trưởng lão!

Nhan Đông khoát tay ngăn lại:

- Kêu cái gì cũng không sao cả.

Đó là Lăng Hàn, nếu không đổi một người khác, hắn đã sớm tát bay đi.

Hắn nhìn Lăng Hàn, gật đầu, trên gương mặt còn mang theo khen ngợi:

- Là ngươi luyện chế Đỉnh Tâm đan a, lão phu có thể ngửi được mùi thuốc tươi mới.

Lão đầu có thể bị phái tới nơi này, hiển nhiên là người hiểu công việc.

Lăng Hàn cũng không giấu diếm, nói:

- Đúng thế. Lão nhân gia có tuệ nhãn như đuốc.

Vuốt mông ngựa không chết ai, hắn ngu sao mà không đập.

Nhan Đông cười ha ha, hắn rất vui vẻ, hắn cố ý từ đi vòng qua mặt bàn, vỗ vai Lăng Hàn:

- Lão phu biết độ khó luyện chế Đỉnh Tâm đan cực lớn, tỉ lệ thành đan lại phi thường thấp, nhưng ta hi vọng ngươi có thể luyện thêm một chút.

Lăng Hàn gật đầu:

- Được.

- Đi thôi.

Ánh mắt của lão đầu quả thực hiền lành đến cực hạn.

Lăng Hàn xấu hổ, nói:

- Nhan trưởng lão, kỳ thật ta còn có Đỉnh Tâm đan muốn giao lên.

Ách!

Vẻ mặt Nhan Đông cứng ngắc, vừa mới nói Đỉnh Tâm đan khó luyện, tỉ lệ thành đan thấp, ngươi nói còn nhiều hơn? Ai, đây là chuyện tốt, chuyện tốt.

Lão đầu giật mình, nói:

- Còn nữa?

- Ừm.

Lăng Hàn lại lấy ra một bình Đỉnh Tâm đan đặt lên bàn, còn không chờ Nhan Đông đưa tay cầm lấy, hắn cầm lấy bình thứ ba ra.

Móa!

Khóe miệng Nhan Đông co giật, đây chính là Đỉnh Tâm đan, cũng không phải đan dược phổ thông nát bên đường cái, tại sao ngươi lúc trước chỉ lấy ra một bình?

Ôi, trái tim nhỏ của ta.

Hắn nghĩ nghĩ, kết quả lại nhìn thấy Lăng Hàn cầm lấy bốn bình đan dược ra ngoài.

Lão đầu bó tay rồi, ánh mắt nhìn về phía Lăng Hàn đã khác, ngươi có chủ tâm đánh mặt lão phu đúng không?

Vậy mà, chuyện này vẫn chưa kết thúc, Lăng Hàn lại lấy ra bình thứ năm, bình thứ sáu, bình thứ bảy... Rất nhanh, trên mặt bàn xuất hiện mười chín bình đan dược, tăng thêm bình Nhan Đông thu trước đó, như vậy có tổng cộng hai mươi bình, tính ra có tới sáu mươi viên Đỉnh Tâm đan.

Nhan Đông đã chết lặng, hắn kiểm tra từng bình, thời điểm đến bình thứ bảy, gương mặt của hắn lộ ra vẻ mặt khiếp sợ.

Những bình này đều là Đỉnh Tâm đan, không có vấn đề gì cả, làm hắn khiếp sợ là, những đan dược này đều quá mới mẻ.

Mới mẻ không phải chuyện xấu, nhưng nói rõ một vấn đề, những bình đan dược này đều được luyện thành trong thời gian ngắn.

Chuyện này rất lớn.

Đỉnh Tâm đan khó luyện không?

Cho dù là Đan sư có thể luyện chế, một tháng có thể luyện ra một lò đã là chuyện phi thường không tầm thường, nhưng Lăng Hàn có nhiều đan dược như vậy, hắn nhất định đều luyện thành trong một tháng.

Đây là thực lực đan đạo thế nào?

Lão đầu sợ hãi tới mức thừ người ra.

Lăng Hàn chờ một hồi, hắn ho khan một tiếng.

Nhan Đông lúc này mới lấy lại tinh thần, nói:

- Tiểu tử, lão phu nhìn lầm!

Đối phương không phải thiên tài đan đạo, mà là quái thai, vượt qua thiên tài vô số lần.

Hắn vốn chỉ có thể nói thưởng thức Lăng Hàn, nhưng bây giờ hắn xem Lăng Hàn thành bảo vật.

Kỳ thật hắn không hiểu luyện đan, hắn chỉ đánh giá đan dược mà thôi, nhưng làm việc liên quan đến đan dược nhiều năm như vậy, hắn cũng biết độ khó luyện chế các loại đan dược, cho nên mới chấn kinh như vậy.

Lăng Hàn “ngại ngùng” cười một tiếng, đối với Đan Đạo Đế Vương mà nói, đây là chút lòng thành.

- Điểm... Điểm cống hiến.

Hắn thiện ý nhắc nhở một câu.

Nhan Đông lúc này mới nghĩ tới, sắc mặt của hắn biến thành khó coi.

Hắn đã tự nói ra khỏi miệng tăng điểm cống hiến của Đỉnh Tâm đan lên gấp đôi, nhưng đó là bởi vì mới chỉ là ba viên, hắn trong âm thầm cho Lăng Hàn một trăm năm mươi điểm cống hiến, các đại lão khác cũng không nói cái gì.

Nhưng bây giờ không giống, hiện tại có tới sáu mươi viên đan dược, điểm cống hiến tăng lên tới ba ngàn.

Ba ngàn điểm!

Rất nhiều người kiếm mấy năm cũng không kiếm ra nhiều điểm như thế, hiện tại hắn lại phát ra ngoài.

Xong, hãm hại chính mình.