Thần Đạo Đan Tôn

Chương 4285




Đúng là tiểu nhân đắc chí.

Lăng Hàn cười nhạt một tiếng:

- Ngươi tính là thứ gì, có thể diễu võ giương oai ở trước mặt ta?

- Ha ha ha ha!

Tiết Chiến cười to, nói:

- Ếch ngồi đáy giếng, ngươi không có đạt tới cấp bậc này, căn bản không có khả năng biết ta hiện tại mạnh cỡ nào!

Hắn duỗi ra một ngón tay:

- Bại ngươi, ngón tay là đủ.

Lăng Hàn nói:

- Thổi da trâu phá trời, cũng đừng giao thủ lại quỳ xuống, khi đó quá ném mặt mũi.

Ánh mắt Tiết Chiến lạnh lùng, nói đến đấu võ mồm hắn thực sự không phải là đối thủ của Lăng Hàn, cho nên, trực tiếp động thủ là được.

Hắn một vạn cái tin tưởng mình thực lực của mình, cường đại đến mức địch nổi Sinh Đan cảnh, muốn trấn áp một Tứ Đỉnh còn không phải chuyện dễ dàng?

Tốt, trước tiên đánh ngã tiểu tử này, sau đó chậm rãi nhục nhã hắn.

Tiết Chiến hạ quyết tâm, hắn lao về phía Lăng Hàn, vừa đi, hắn vừa xuất ra Tiên Đỉnh.

Một cái, hai cái, ba cái, bốn cái!

Thời điểm hắn thả ra bốn Tiên Đỉnh làm đám người kinh hô, Tứ Đỉnh, tìm khắp tinh võng, có thể tu ra Tứ Đỉnh chỉ có một ngàn, thực lực như vậy đủ để đứng vào một ngàn vị trí đầu, cho dù đi tới đại giáo nào cũng có thể làm Đạo Tử.

Nhưng vẫn chưa hết, Tiết Chiến lại thả ra Tiên Đỉnh thứ năm.

- Trời ơi!

Tất cả mọi người là kinh hô, Ngũ Đỉnh, ở cực hạn trên cơ sở lại làm đột phá, khó càng thêm khó.

Cái này y nguyên không phải Tiết Chiến cực hạn, hắn thả ra sáu cái Tiên Đỉnh.

Kỳ thật hắn rõ ràng có thể thả ra tất cả Tiên Đỉnh, nhưng vì đạt hiệu quả lớn nhất, hắn thả ra từng cái

Lúc này mới rung động.

Quả nhiên, tất cả mọi người kinh hô không thôi, Lục Đỉnh, chỉ sợ Cam Bình, Lâm Thất cũng chỉ có thực lực như thế.

Ngay sau đó, Tiên Đỉnh thứ bảy hiển hiện.

Thất Đỉnh!

Tất cả mọi người cảm thấy da đầu tê dại.

Khó trách Cam Bình sẽ nói Lăng Hàn chết chắc, Thất Đỉnh, quá kinh khủng.

- Ngươi cho rằng, đây chính là cực hạn của ta sao?

Tiết Chiến hét lớn một tiếng, Tiên Đỉnh thứ tám hiển hiện.

Bát Đỉnh, gần với Cửu Đỉnh đỉnh phong nhất.

Mọi người đều nhìn sang Liễu Tam Quân, đây chính là thực lực cấp Giáo Chủ sao, chỉ một tháng đã làm Thiên Đỉnh tăng lên tới Bát Đỉnh.

- Không, Tiết Chiến có năm Tiên Đỉnh là bị Liễu trưởng lão dùng lực lượng to lớn ngưng tụ ra, không bền bỉ.

- Thì ra là thế, bằng không hắn quá kinh khủng.

- Đây là tự nhiên, nếu Tiên Đỉnh có thể bị ngưng tụ như thế, Bát Đỉnh thậm chí Cửu Đỉnh có hiếm lạ như vậy sao?

- Cũng đúng.

- Nhưng mà, dù sao cũng lạc ấn trong cơ thể Tiết Chiến, ngày sau hắn muốn chú bước phát triển Tiên Đỉnh mới sẽ dễ dàng hơn người khác gấp trăm lần.

- Gia hỏa này gặp vận may, xem như nhân họa đắc phúc.

Mọi người nghị luận ầm ĩ, luôn có người nhãn lực cao minh, kiến thức uyên bác nói ra tình huống chân thật của Tiết Chiến.

Việc này càng làm người ta hâm mộ, có lẽ Tiết Chiến cực hạn chỉ là Tứ Đỉnh, nhưng trải qua ngày hôm nay, gia hỏa này tương lai cực hạn có thể là Ngũ Đỉnh thậm chí Lục Đỉnh.

Dù sao cũng làm đại năng cấp Giáo Chủ đại thương nguyên khí, sao có thể chỉ ngưng tụ chiến lực đơn giản như thế?

Tiết Chiến hiện tại rất hăng hái, đắc ý đến cực hạn, chỉ cảm thấy tất cả nam tử hâm mộ hắn, mà tất cả nữ tử đều ái mộ hắn, lòng hư vinh của hắn bành trướng.

- Còn không quỳ xuống!

Hắn quát Lăng Hàn, khí thế mãnh liệt như sóng to gió lớn.

Nơi xa, thật nhiều người cảm thấy hai chân mềm nhũn, kém chút quỳ xuống.

Bọn họ hoảng sợ, cách xa như vậy, chính mình còn bị ảnh hưởng, thực lực gia hỏa này quả thực mạnh đến nghịch thiên.

Nhưng mà, Lăng Hàn không nhúc nhích.

Tiết Chiến lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, gia hỏa này không bị ảnh hưởng?

- Quỳ xuống!

Lăng Hàn cũng mở miệng, oanh, sát khí xung kích đánh ra.

Tiết Chiến cảm thấy đầu óc trống rỗng, sau đó hàn ý bao phủ tâm thần, hắn không tự chủ quỳ xuống.

Bành, cái quỳ cực nặng, âm thanh vang dội.

Khốn kiếp, tình huống như thế nào?

Tất cả mọi người ngây người, Tiết Chiến rõ ràng uy phong bát diện, tu vi Bát Đỉnh không nói đánh khắp Chú Đỉnh vô địch thủ, nhưng trước mắt người có thể thắng hắn lại không nhiều nhưng chỉ trong nháy mắt, Tiết Chiến đã quỳ xuống, làm sao có thể không làm người ta sợ hãi?

Nhưng ba đại vưu vật Đàm Mộng dùng ánh mắt đầy hào quang nhìn Lăng Hàn, các nàng sợ nhất chính là Lăng Hàn trẻ con miệng còn hôi sữa, cho dù thu người như vậy làm thủ hạ, đồng bạn hợp tác hay là vị hôn phu, tất cả đều phiền phức không gì sánh kịp.

Hiện tại đã chứng minh, Lăng Hàn không phải cuồng ngạo, hắn có thực lực như thế.

Đây gọi là tự tin.

Sắc mặt Liễu Tam Quân tối tăm, hắn tân tân khổ khổ một tháng, thậm chí không tiếc tiêu hao nguyên khí tự thân, hắn tăng cường thực lực Tiết Chiến lên tới Bát Đỉnh, vốn cho rằng có thể chà đạp Lăng Hàn, cứu danh dự của mình, ai ngờ còn chưa giao thủ, Tiết Chiến đã quỳ xuống.

Như vậy còn đánh cái gì?

Tiết Chiến lập tức nhảy lên, sắc mặt đỏ bừng, chỉ vào Lăng Hàn nói:

- Ngươi lại dùng pháp khí, hèn hạ vô sỉ!

Không như vậy, tại sao một Tứ Đỉnh dựa vào cái gì làm thần hồn hắn thất thủ.

Mọi người nghe xong, đều là hoài nghi, đúng vậy, đây là việc không thể tưởng tượng nổi, Tứ Đỉnh có thể mạnh như vậy sao?

- Đừng tìm mất mặt, còn không xuất thủ!

Nhưng vào lúc này, Liễu Tam Quân lại trầm giọng quát.

Có dùng pháp khí hay không, chẳng lẽ hắn còn không rõ ràng?

Thật sự mất mặt, tài nghệ không bằng người, lại còn nói người ta dùng pháp khí, mất mặt còn nhiều hơn cả quỳ xuống.

Nghe Liễu Tam Quân nói chuyện, mọi người hiểu rồi.

Lăng Hàn không có pháp khí, nếu không Liễu Tam Quân khẳng định sẽ xuất thủ trước tiên.

Tê, không cần pháp khí, chỉ dựa vào thực lực chân thật, Lăng Hàn có thể làm Bát Đỉnh quỳ xuống, việc này quá kinh khủng.

Không chỉ ba đại vưu vật Đàm Mộng, hiện tại mỗi nữ đệ tử nhìn về phía Lăng Hàn với ánh mắt ái mộ, hận không thể lập tức hiến thân cho hắn.

Tiết Chiến cắn răng, hắn hét lớn và xông về phía Lăng Hàn.

Tu vi Bát Đỉnh phát động, hắn giống như đại ma vương.

Đáng tiếc là... Lăng Hàn trừng mắt một cái, ba, Tiết Chiến lại quỳ xuống.

Việc này!

Tất cả mọi người bó tay rồi, ngươi đến quyết chiến hay đến quỳ dập đầu?

Tiết Chiến lại rống một tiếng, hắn tung người giết tới Lăng.

Ba, lại quỳ.

Tiết Chiến lần quỳ xuống, việc này trình diễn liên tục, cảm giác thật buồn cười.

Mọi người cảm thấy lúc này không giống sinh tử chiến, rõ ràng là đến đây xem xiếc.

Tiết Chiến vô cùng phẫn nộ, cho dù hắn đại phát thần uy đánh Lăng Hàn thành cặn bã, về sau cũng sẽ biến thành trò cười, không ngừng bị người ta lấy ra chế giễu.

Cho nên, sát khí của hắn ngút trời, hắn chỉ có một suy nghĩ bầm thây Lăng Hàn thành vạn đoạn.