Thần Đạo Đan Tôn

Chương 4815




Ta trở về rồi?

“Ta” là ai?

Một bóng dáng xuất hiện trước cửa đại điện.

Chân Hoàng!

Mọi người đều nhìn thấy rõ ràng, đó chính là một con Phượng Hoàng xinh đẹp đến mức không cách nao miêu tả, nhưng hoàng thể trong suốt, hoàn toàn không giống như thực thể.

– Đây không phải Chân Hoàng, mà chỉ là Chân Hoàng tàn hồn!

Đế Tử Trạch trầm giọng nói, không hổ là thế hệ hoàng kim, dù là ở thời điểm nay như cũ giữ vững tương đối trấn định.

Lăng Hàn cũng có đồng cảm, tuyệt đối không phải thần thú Chân Hoàng thời kỳ viễn cổ quát tháo thiên hạ, bởi vì như thế là không hiện thực, hơn nữa cũng tuyệt đối không thể nào là linh hồn hoàn chỉnh, Đại Đế chết, linh hồn sẽ bị thiên địa đồng hóa, đây là việc không thể tránh khỏi.

Nhưng Đại Đế thủ đoạn thông thiên, nếu nói chỉ bảo lưu chút tàn hồn thì không có gì khó.

Dù là như thế, tàn hồn vẫn đáng sợ không gì sánh được.

Chân Hoàng bảo lưu một đoạn tàn hồn cũng có thể sánh ngang Thánh Cấp!

Tất cả mọi người im lặng, còn muốn Chân Hoàng truyền thừa?

Chân Hoàng người ta căn bản không có chết, làm sao lấy?

– Ngủ say lâu như thế, cuối cùng cũng chờ đến ngày hôm nay!

Chân Hoàng tàn hồn nhìn chằm chằm vào Tiểu Hồng Điểu

A?

– Đến!

Chân Hoàng tàn hồn vỗ cánh, Tiểu Hồng Điểu không tự chủ bay ra ngoài.

Lăng Hàn muốn xuất thủ, hắn vừa mới bước một bước đã bị lực ilượng cường đại trấn áp, hắn phun ra một ngụm máu tươi, hắn khó chịu không nói thành lời, cũng không có năng lực ra tay.

– Cứu mạng!

Tiểu Hồng Điểu thét to, nghĩ thế nào cũng không giống chuyện tốt.

– Gánh chịu ý chí của ta, ngươi chính là hóa thân của ta, có gì phải sợ?

Chân Hoàng tàn hồn nói, xèo, đối phương hóa thành tia sáng và bay về phía Tiểu Hồng Điểu.

Như ném đá vào biển, đạo tàn hồn này chui vào trong cơ thể Tiểu Hồng Điểu.

Nhìn đến đây, mọi người không hiểu?

Không biết Chân Hoàng thời kỳ viễn cổ sử dụng thủ đoạn gì lại có một đạo tàn hồn không có hóa đạo về trời, đối phương vẫn ngủ say trong Chân Hoàng điện vô số năm, cho tới giờ phút này mới tỉnh lại.

Đối phương chờ đợi vô số năm tháng như vậy, mục đích chỉ có một, đó chính là tìm thân thể có thể gánh chịu linh hồn của mình.

Tiểu Hồng Điểu là hậu đại Chu Tước, có huyết mạch thần thú, hơn nữa cũng là loài chim, cùng thuộc Hỏa hệ, tự nhiên là thể xác tốt nhất.

Khó trách Tiểu Hồng Điểu vừa đến, chín tòa cung điện lập tức mở ra, không cần tốn nhiều sức.

Thì ra đây là cái hố!

Vào thời điểm này, Lăng Hàn không ngừng suy nghĩ.

Vì cái gì bên trong Nguyên thế giới cũng có Chân Long, Chân Hoàng?

Từ tình huống trước mắt, Nguyên thế giới chính là hình ảnh thu nhỏ của đại thế giới, nhưng vấn đề là, vì cái gì bên trong Nguyên thế giới xuất hiện nhiều chủng tộc như thế?

Từ nơi sâu xa, chẳng lẽ có lực lượng nào đó đang thao túng và ảnh hưởng hay sao?

Nhìn sang thằn lằn, Tiểu Hồng Điểu cùng Chân Hoàng tàn hồn, chẳng phải đối ứng với Ứng Long, Chu Tước, Phượng Hoàng trong Nguyên thế giới, rốt cuộc chuyện này là như thế nào?

Lăng Hàn có thể khẳng định, Nguyên thế giới tuyệt đối không phải tồn tại giống bí cảnh sào huyệt Chân Hoàng, mà là một phương thế giới chân chính, nó độc lập, thiên địa đạo tắc hoàn mỹ, bởi vì cấp độ nên Nguyên thế giới còn kém hơn rất nhiều.

Hắn không ngừng suy nghĩ, Lăng Hàn vội vàng khôi phục tinh thần, hiện tại là thời điểm nghĩ những chuyện này sao?

Một đạo Chân Hoàng tàn hồn vượt qua vô số năm trở về, lực lượng cao tới Thánh cấp, Lăng Hàn có thể đối kháng sao?

Nghĩ như thế nào cũng giống châu chấu đá xe.

Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?

Lăng Hàn nhíu mày, mặc dù miệng của Tiểu Hồng Điểu rất cay độc, thích ăn vạ, gặp phải khó khăn sẽ bỏ chạy, sau khi gia nhập đoàn đội của hắn thì chính là người một nhà.

Hắn chưa bao giờ nhìn người một nhà gặp nạn.

Chân Hoàng nhập thể, tuyệt đối là Chân Hoàng tàn hồn chiếm cứ chủ động, linh hồn Tiểu Hồng Điểu khẳng định sẽ bị chôn vùi, cho nên, Tiểu Hồng Điểu sẽ chết đi, chỉ còn lại thân thể của nàng mà thôi.

Ông!

Đúng lúc này phát sinh biến hóa.

Lăng Hàn cảm giác Hỏa điểu trượng trong tay phát sáng, toàn thân rực sáng, xèo, sau đó nó tự bay lên không trung.

Không chỉ như vậy, pháp khí không gian tự động vỡ vụn, viên châu thần bí kia tự động bay lên và bay về phía Hỏa điểu trượng.

A?

Tám trưởng lão nhìn thấy Hỏa điểu trượng của mình mất đi khống chế, chúng cùng bay lên không trung.

Sau đó, chín Hỏa điểu trượng tụ họp, chúng dung hợp làm một, mà hạt châu thần bí kia khảm vào và dung hợp thành một cây trượng mới, nó không còn màu đỏ rực như trước, hiện tại cây trượng có màu xanh lam và tỏa ra cảm giác mát mẻ.

– Chân Hoàng, ta phụng ngươi làm chủ, đi theo ngươi nam chinh bắc chiến, nhưng ngươi vì bản thân chuyển sinh mà vô tình sát hại chín lão huynh đệ!

Trong cây trượng xuất hiện một bóng mờ, đó là hình người, mặc dù cùng là tàn hồn nhưng có thể thấy rõ ràng, hai tay của hắn trần trụi, trên cánh tay có hình xăm hỏa diễm.

– Lão tổ!

Nhìn thấy bóng người này, tám trưởng lão và người Hỏa Phu tộc đều kích động, đó là lão tổ tông của bọn họ, luôn được cung phụng trong Hỏa Phu điện, có ai chưa từng gặp qua.

Nhưng người nào có thể nghĩ lão tổ tông vẫn chưa có chết!

Nghe hắn nói như vậy, chín đại tướng lúc trước là bị Chân Hoàng tự tay giết chết, mà lão tổ Hỏa Phu tộc lại lưu lại một tay, hắn vẫn bảo trì tàn hồn và sống lại.

Lăng Hàn nhe răng, đây là ân oán vượt qua bao nhiêu năm rồi?

Tàn hồn lão tổ Hỏa Phu tộc cầm cây trượng và lao về phía Tiểu Hồng Điểu, đầu trượng phát sáng và khí tức Thánh cấp sôi trào.

Đây chính là Thánh khí!

Nếu Chân Hoàng ở thời kỳ toàn thịnh sẽ không cần lưu ý, Đại Đế chỉ cần dùng ánh mắt cũng có thể giết Thánh Nhân mấy lần, nhưng bây giờ Chân Hoàng chỉ là tàn hồn, đang ở thời khắc mấu chốt dung hợp với thân thể Tiểu Hồng Điểu!

Lão tổ Hỏa Phu tộc lựa chọn thời cơ chất vấn rất đúng lúc.

Chỉ thấy Tiểu Hồng Điểu giương cánh ra, nàng đánh ra phù văn tỏa sáng rực rỡ, bành, cây trượng bị đánh bay, mà tàn hồn lão tổ Hỏa Phu tộc chập chờn giống như ngọn nến trong gió.

Dù sao, hắn thời kỳ toàn thịnh chỉ là Thánh cấp, hiện tại chỉ còn lại có một đạo tàn hồn, hắn còn bao nhiêu uy năng?

Lão tổ Hỏa Phu tộc lại cười ha ha:

– Chân Hoàng a Chân Hoàng, không nghĩ tới sao, ngươi bố cục ức vạn năm, hiện tại thất bại trong gang tấc, trong nội tâm rất đau khổ đúng không? Không sai, ta muốn ngươi nếm thử cảm giác tuyệt vọng và tư vị bị phản bội đấy!

– Ai!

Trong tiếng than thở, Chân Hoàng tàn hồn trong cơ thể Tiểu Hồng Điểu càng trong suốt, hắn nhìn lão tổ Hỏa Phu tộc, lắc đầu, nói:

– Ông bạn già, ngươi hiểu lầm ta.

– Hiểu lầm?

Hỏa Phu tộc lão tổ cười lạnh, nói:

– Chẳng lẽ ta tận mắt thấy ngươi giết chín người chúng ta cũng là hiểu lầm? May mắn ta sớm có dự cảm, sớm bố cục, nếu không, ta cũng ôm hận xuống cửu tuyền, sẽ không có ngày báo thù hôm nay.

Chân Hoàng tàn hồn ngửa mặt lên trời cười to:

– Trời xanh a trời xanh, lúc trước ta muốn sáng tạo bí thuật dục hỏa trọng sinh, sống thêm đời thứ hai, lại bị ngươi làm thiên phạt, chịu đạo thương trí mạng. Trước khi ta chết, ta bố trí đại cục, muốn tìm kiếm người có huyết mạch tương thông truyền thừa ý chí của ta, có thể sống lại thêm lần nữa.

– Không nghĩ tới lại công dã tràng!