Thần Đạo Đan Tôn

Chương 5341




– Thiếp mời. Thủ vệ cửa ra vào hết sức quen thuộc thu thiếp mời, dường như đã làm trăm ngàn lần. Ân, đây là việc khó có thể hình dung. Lăng Hàn đưa thiếp mời ra, người kia vừa thấy, vội vàng cung kính nói: – Thì ra là Hàn Thiên Đế đến! mời, mời! Hắn lại bảo người khác tiếp nhận vị trí của mình chính mình tự mình mang theo ba người Lăng Hàn đi vào trong, sắp xếp Lăng Hàn ngồi ở vị trí gần chủ vị. Sau một phen chiêu đãi, hắn mới lui xuống. Đại Hắc Cẩu sờ cằm, nói: – Theo Cẩu gia thấy, chỉ sợ hôm nay có họa sát thân. – Vì sao? Tiểu Thanh Long đúng lúc hỏi thăm, vai phụ chuyên nghiệp. – Ngươi xem, Tiểu Hàn tử tham gia mấy trận hôn lễ, căn bản đều là cướp dâu kết thúc không thiếu giết chóc.

Đại Hắc Cẩu trêu chọc nói. – Cho nên, bản tọa hoài nghi, hôm nay đi qua, vị Huyền Linh Đại Đế này sẽ có mái tóc xanh mơn mởn. Lăng Hàn xem thường, ngươi ngứa da? Không ít người tới, nhưng trừ ba người ra Lăng Hàn, cao nhất chỉ là Thánh Nhân. Đại Đế sẽ tham gia hôn lễ cưới thứ một trăm vạn của ai đó? mặc dù đây là ý nghĩa phá kỷ lục. Hơn nữa, cho dù là đám Thánh Nhân cũng yên tĩnh, càng không có hưng phấn. Dù sao, loại hoạt động này tham gia hơi nhiều, bình quân mười năm một lần, tập trung lại, có khả năng một năm hai ba lần, còn có gì kích thích sao? – A, vì cái gì ba vị ngồi ở đó? Có người nhìn sang ba người Lăng Hàn. Bởi vì ba người Lăng Hàn ngồi ở trước nhất, chẳng khác gì ngôi sao vây quanh mặt trăng, cũng làm bọn họ nổi bật. – Đúng vậy, bọn họ dựa vào cái gì ngồi ở đó? – Hừ, ngồi thì ngồi, nhưng không có thực lực thì ngồi bao lâu? Người thế giới này ngang ngược thành tính, nhân tính tiêu cực bị phóng đại, bởi vậy, có người vừa nói vài câu, đã thấy có người trực tiếp đi tới chỗ ba người Lăng Hàn. – Vị trí của các ngươi không tệ, bổn tọa muốn! Đây là một tên Thánh Nhân, hắn phân phó ba người Lăng Hàn. – Ngươi nhất định muốn? Đại Hắc Cẩu cười hì hì nói.

– Hừ, bản tọa cần phải sợ sao? Tên Thánh Nhân kia rất ngạo mạn. – Đến, cho ngươi ngồi. Đại Hắc Cẩu thành thật tránh ra. A? Lão Hắc đổi tính? Đương nhiên không thể nào, thế là, Lăng Hàn và Tiểu Thanh Long cũng đứng lên, phối hợp. Thánh nhân kia dương dương đắc ý, đúng là ba tên hèn nhát. Hắn đại mã kim đao ngồi xuống, nhưng vừa mới ngồi xuống thì “xoát”. – Phốc! Mọi người cười to, thì ra tên Thánh Nhân kia vừa ngồi xuống, đít quần vỡ ra, lập tức lộ ra cái mông trắng bóng. Mặc dù tên Thánh Nhân này là nam, nhưng lộ mông trước mặt bao người vẫn làm hắn đỏ mặt, hắn vội vàng lao ra ngoài, cũng biến mất không thấy bóng dáng. Đại Hắc Cẩu cười nói: – Xem đi, vị trí này cũng không phải dễ ngồi như vậy, không thấy Cẩu gia cố ý mặc đồ lót sắt hay sao? Mọi người tự nhiên không tin, cho rằng đám người Đại Hắc Cẩu giở trò quỷ, nhưng mà, dường như không có khả năng, bởi vì cần tu vi gì mới có thể đùa giỡn Thánh Nhân? Trên đời này cũng chỉ có hai vị Đại Đế vô địch!

Huyền Linh Đại Đế và Vô Lượng Đại Đế đều thành lập thế lực khổng lồ, gần như phân tinh không thành hai nửa, mà Tinh Nguyệt Nữ Đế lại không biết tung tích. Cho nên, trong khu vực chi phối của Huyền Linh cùng Vô Lượng Đại Đế, mọi người chỉ biết hai vị Đại Đế mà thôi. Chẳng lẽ, đây là khảo nghiệm do Huyền Linh Đại Đế bố trí, chỉ có người mạnh nhất mới đủ tư cách ngồi ở vị trí tôn quý? – Ta đến! Lại có Thánh Nhân nhảy ra ngoài. Nếu đây là khảo nghiệm như vậy nhất định phải tham gia. Hắn lại quên một việc, đó là con chó rất đê tiện. – Tới tới tới, mời ngồi. Đại Hắc Cẩu vô cùng nhiệt tình, cũng mời Thánh Nhân ngồi vào vị trí bên cạnh. Tên Thánh Nhân kia toàn lực ứng phó, sau đó chậm rãi ngồi xuống. Khoảng cách cái ghế còn ba tấc, hai tấc, một tấc, tốt, ngồi vững! Tên kia Thánh Nhân kia vừa tươi cười, lại đột nhiên có tiếng “xoẹt” vang lên, sắc mặt hắn biến thành màu xám. Xong. – Ha ha ha! Tiếng cười vang lên liên tiếp. Nơi này tới không ít Thánh Nhân, hơn nữa, hiện tại mỗi người hung hăng bá đạo, cho nên, không có ai lưu mặt mũi. Xèo, tên Thánh Nhân bỏ chạy. – Còn có ai?

Đại Hắc Cẩu lớn tiếng kêu lên, hiển nhiên chưa chơi chán. Lúc này có không ít Thánh Nhân tới “khảo nghiệm”, kết quả đều lộ mông, cả đám đỏ mặt.. Lúc người chủ trì đi lên đài, muốn tuyên bố hôn lễ bắt đầu, sau đó nhìn thấy hình ảnh các Thánh Nhân lộ mông, dù hắn kiến thức rộng rãi, khóe miệng cũng co giật. Hắn có đi nhầm nơi hay không? Giải thi đấu Thánh Nhân lộ mông hay sao? – Các ngươi đang làm gì! Hắn hét lớn, âm thanh cuồn cuộn, mọi người lặng ngắt như tờ. Nhưng hắn là Thánh Nhân cửu tinh, vừa quát lớn đã bộc phát uy thế kinh thiên. Các Thánh Nhân kích động ngượng ngùng ngồi xuống, trong nội tâm không cam lòng, nếu chính mình có thể thành công ngồi xuống, nói không chừng có thể nhận được Huyền Linh Đại Đế nhìn với con mắt khác, từ đó trở thành cận thần bên cạnh Đại Đế. – Lão già, ngươi muốn thử một chút hay không? Đại Hắc Cẩu làm ra tư thế mời. – Hừ, hôn lễ sắp cử hành, các ngươi ồn ào như thế, không sợ Đại Đế tức giận sao? Người chủ trì lạnh lùng nhìn sang Đại Hắc Cẩu, hắn nhìn ra con chó này nhảy nhót tưng bừng nhất. – Ngươi không hiểu, đây gọi là náo nhiệt, kết hôn không cần náo nhiệt hay sao? Đại Hắc Cẩu hỏi mọi người. – Các ngươi nói, đúng hay không?

– Đúng! Thật nhiều người đều đáp lời. Hiện tại người ngang ngược đều đi ra ngoài, tương ứng, trí thông minh cũng trưởng thành hơn trước. – Ngươi xem. Đại Hắc Cẩu nói. – Lớn mật! Người chủ trì giận dữ. – Các ngươi đều cút ra ngoài cho ta, nơi này không chào đón các ngươi. Lúc này, Lăng Hàn mới mở miệng, nói: – Chúng ta là khách do Huyền Linh mời tới, ngươi còn chưa có tư cách bảo chúng ta rời đi. – Dám gọi thẳng tục danh của Đại Đế! Người chủ trì biến sắc, các Thánh Nhân cũng đứng lên, ngươi quá to gan, lại dám đại nghịch bất đạo. Lăng Hàn cười một tiếng: – Tuyệt đối không nên xúc động, nếu không, hôn lễ biến thành tang lễ, Huyền Linh sẽ không cao hứng. – Ngươi! Tất cả mọi người vừa sợ vừa giận, Lăng Hàn lại dám ba lần bốn lượt gọi thẳng tục danh của Đại Đế, hắn to gan lớn mật cỡ nào? Tìm đường chết cũng không nên làm như thế.

– Ha ha, chờ ta bắt ngươi đưa đến trước mặt Đại Đế chờ xử lý! Một tên Thánh Nhân nhảy ra ngoài. Ông, đúng lúc này, một đạo khí thế bá đạo xuất hiện. Huyền Linh Đại Đế xuất hiện.