Thần Đế Trọng Sinh

Chương 807




"Ừm?"

Diệp Trần vừa xuất hiện, Tuyệt Vô Địch trong nháy mắt đã cảm ứng được khí tức trên người Diệp Trần chính là của người trước đó g iết chết Hàn Nguyệt!

"Ngươi chính là Diệp Trần?"

Thân thể Tuyệt Vô Địch nhoáng một cái đi tới trước mặt Diệp Trần, hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Trần, giọng nói cuồn cuộn giống như Cửu Thiên Thần lôi, ngay cả toàn bộ đài cao đều rung nhẹ một trận.

Mà động tĩnh bên này cũng lập tức hấp dẫn ánh mắt của mọi người, duy chỉ có mấy nam nữ cao ngạo lạnh lùng ngồi ở vị trí trung ương hẳn là mấy vị tồn tại trên bảng Thiên Kiêu xếp hạng khá cao, vẫn như cũ ngồi ngay ngăn ở chỗ đó, giống như không có nghe được gì.

Mà Diệp Trần nghênh tiếp ánh mắt Tuyệt Vô Địch thì hai mắt không thể không híp một cái:

Lúc trước hắn đã sớm dự liệu được, chắc chắn sẽ gặp phải Tuyệt Vô Địch cho nên cũng không ngoài ý muốn.

Chỉ có điều, dựa theo kế hoạch lúc trước của hắn, cũng không có nghĩ tới, nhanh như vậy đã đối đầu với người này.

Bởi vì hắn không nghĩ tới lần khảo hạch vào cửa này vậy mà phá tan tất cả nội tình của mọi người, hơn nữa chỉ có một trăm cái danh ngạch có thể tiến vào Mê La Tinh Hải.

Cho dù hắn báo ra một cái tên giả, Tuyệt Vô Địch dùng phương pháp loại trừ cũng có thể khóa chặt hắn!

Tuy nhiên, cũng đã gặp thì cũng đã gặp rồi, hắn cũng sẽ không e ngại điều gì.

"Không sai, ta chính là Diệp Trần!"


Hai tay Diệp Trần chắp sau lưng, đối mặt với khí thế áp bách mạnh mẽ của Tuyệt Vô Địch, một mặt bình tĩnh lạnh nhạt.

"Chính là ngươi nói, không chỉ muốn giết ta, còn muốn diệt đi toàn bộ Kình Thương tông?"

Tuyệt Vô Địch thấy Diệp Trần đối mặt với khí thế áp bách của mình, lại còn có thể bình tĩnh như vậy, lông mày cũng không thể không hơi nhíu, lần nữa lạnh lùng mở miệng nói.

Oanh!

Tuyệt Vô Địch vừa mới thốt ra lời này, mọi người xung quanh lập tức xì xào bàn tán, ngay cả mấy tên nam nữ cao ngạo lạnh lùng ở chính giữa đài cao kia cũng có người không nhịn được mà phải ngoái đầu nhìn sang bên này nhìn một cái.

Phải biết, Tuyệt Vô Địch thế nhưng là tồn tại xếp hạng mười vị trí đầu trên bảng Bách Niên Thiên Kiêu mà Kình Thương tông càng là một trong bát đại tiên môn!

Cho dù là người đứng đầu bảng như Long Thần, chỉ sợ cũng không dám nói chắc chắn một trăm phần trăm có thể giết được Tuyệt Vô Địch chứ không nói đến muốn tiêu diệt cả Kình Thương tông, lời này quả thực chính là ngông cuồng đến cực điểm!

Tuy nhiên, đám người sau khi quét mắt liếc nhìn Diệp Trần thì lập tức thi nhau cười vang lên ha hả:

"Một tên tiểu tử chỉ có cảnh giới Nguyên Anh đỉnh phong, miễn cưỡng đạt được tư cách tiến vào Mê La Tinh Hải, vậy mà cũng dám mở miệng xuất khẩu cuồng ngôn?"

"Thật sự là không biết mùi vị a!"

"Tuy nhiên người này ngược lại là rất lạ mắt, Diệp Trần...Hình như trên bảng Bách Niên Thiên Kiêu, trong năm trăm người đứng đầu cũng không có cái tên này a?"

"Một tên tiểu tử ngông cuồng không biết trời cao đất rộng mà thôi!"


...

Đối mặt với tiếng trào phúng chất vấn của mọi người, Diệp Trần vẫn một mặt lạnh nhạt như cũ:

"Không sai, ta chính xác đã từng nói, ta phải giết ngươi! Kinh Thương tông, sớm muộn gì ta cũng sẽ nhổ tận gốc!"

"Ừm?"

Hai con ngươi của Tuyệt Vô Địch lập tức trừng một cái, hắn làm sao cũng không nghĩ tới, tiểu tử này chỉ có cảnh giới Nguyên Anh ở ngay trước mặt chính mình lại còn dám càn rỡ như thế!

"Tiểu tử! Ngươi đây là đang muốn chết!!!"

Tuyệt Vô Địch là thật nổi giận.

Ầm ầm!

Một cỗ khí tức kinh người bá tuyệt thiên hạ, bỗng nhiên từ trong thân thể Tuyệt Vô Địch bạo phát đi ra.

Bạch bạch bạch!

Trong lúc nhất thời, những người ở xung quanh đứng ở khoảng cách gần kia, ở dưới cỗ khí thế áp bách cường đại này, lập tức thi nhau lùi về phía sau, mặt mũi mọi người đều tràn đầy vẻ kinh ngạc.


Duy chỉ có mấy nam nữ ngồi ngay ngắn ở chính giữa đài cao kia còn có thể bảo trì trạng thái bình tĩnh, nhưng trong mắt cũng rõ ràng hiển lộ ra vẻ kinh hãi:

"Tuyệt Vô Địch này không hổ là thiên tài ngàn nắm có một của Kình Thương tông! Tu vi so với mười năm trước lại tinh tiến hơn rất nhiều a, chỉ sợ lần chiến tranh đoạt bảng Bách Niên Thiên Kiêu tiếp theo, ít nhất có thể tranh năm vị trí đầu!"

Người nói chuyện, là một người nam nử anh tuấn mặc trường bào mày tím, mái tóc dài màu bạc, khuôn mặt lại giống như thiếu niên mười bảy mười tám tuổi, nhìn không ra tuổi tác cụ thể, vào lúc này đang nằm nghiêng ở trên một tảng đá lớn, một bộ dáng bất cần đời.

Hóa ra, người này chính là Nhạc Vô Kỵ xếm hạng vị trí thứ năm trên bảng Bách Niên Thiên Kiêu, xuất thân từ Cực Lạc môn một trong bát đại tiên môn, vẫn luốn thích chơi đùa, thế nhưng là thiên phú tu luyện lại cao tới đáng sợ!

Thậm chí Tu Chân giới vẫn luôn lưu truyền một loại thuyết pháp, nói Nhạc Vô Kỵ này chỉ luận vệ thiên phú tu luyện, tuyệt đối không kém hơn Long Thần đứng đầu bảng, đáng tiếc trời sinh hắn tính lười nhác, cho nên mới ở vị trí xếp hạng như vậy.

"Không sai! Tuyệt Vô Địch ở bên trong những người như chúng ta, là một tên có số tuổi nhỏ nhất, người này chẳng những có thiên phú tu luyện nghịch thiên, tu luyện cũng tương đối khắc khổ, bên trong những người như chúng ta, tương lai chỉ sợ cũng chỉ có Long lão đại và Lạc tiên tử là có thể vượt qua hắn!"

Sau khi Nhạc Vô Kỵ nói ra thì ở bên cạnh hắn có một nam thanh niên mặc áo bào trắng cũng mở miệng nói.

Mà người này thì ở trên bảng Thiên Kiêu xếp hạng thứ ba, gọi là Vân Phá Thiên.

"Hừ!!"

Vân Phá Thiên vừa mới nói ra lời này thì có một tên nam tử mặc áo bào đen ngồi xếp bằng ở cách đó không xa, lập tức phát ra một tiếng hừ lạnh.

Hóa ra, người này chính là Yến Cuồng Sinh, xếp hạng thứ tư trên bảng Bách Niên Thiêu Kiêu, vẫn luôn coi trọng về việc xếp hạng nhất, nghe thấy Vân Phá Thiên và Nhạc Vô Kỵ đánh giá cao đối với Tuyệt Vô Địch như thế thì có chút không cam lòng.

"Khanh khách ~~ "

Trong mấy người này có một nữ tử duy nhất lập tức phát ra một tiếng cười yêu kiều, cười ha hả nói:


"Nếu như các ngươi nói thêm gì nữa, chỉ sợ Yếu sư huynh liền muốn quyết đấu một trận với Tuyệt Vô Địch!"

Nữ tử này tên là Phong Hoa Vũ, đứng thứ sáu trên bảng Thiên Kiêu.

Mê La Tinh Hải mở ra lần này, thiên kiêu xếp hạng mười vị trí đầu trên bảng Bách Niên Thiên Kiêu, tổng cộng có bảy người tới, ngoài Long Thần đứng đầu bảng và người đứng thứ hai Lạc Huyền Băng ra thì năm người còn lại toàn bộ cũng đã ở nơi này.

Mấy người cười cười nói nói, căn bản không có coi xung đột giữa Tuyệt Vô Địch và Diệp Trần ra gì.

Dù sao thì theo như suy nghĩ của bọn hắn, Tuyệt Vô Địch thế nhưng là tồn tại có cùng một cái đẳng cấp với bọn hắn, còn về phần gọi là Diệp Trần kia, chẳng qua chỉ có cảnh giới Nguyên Anh, một tên tiểu nhân vật không có chút danh tiếng nào, căn bản không đáng để bọn họ chú ý.

Tuy niên mà nói nói đi cũng phải nói lại, đối mặt với khí thế áp bách mạnh mẽ kia của Tuyệt Vô Địch, Diệp Trần cũng hoàn toàn chính xác cảm nhận được áp lực trước nay chưa từng có!

Tuyệt Vô Địch này không hổ là thiên tài xếp hạng mười vị trí đầu trên bảng Bách Niên Thiên Kiêu, tu vi tuy rằng chẳng qua cũng chỉ mới cảnh giới Hóa Thần trung kỳ mà thôi thế nhưng so với tu sĩ cảnh giới Hóa Thần trung kỳ bình thường thì cường đại hơn rất rất nhiều!

Thậm chí Diệp Trần không hoài nghi chút nào, giống như đặc sứ Vô Cực tông trước đó có cảnh giới nửa bước Phản Hư, chỉ sợ ngay cả một chiêu của Tuyệt Vô Địch cũng không ngăn cản nổi!

Diệp Trần có thể chắc chắn trăm phần trăm, nếu như dưới tình huống không sử dụng bí thuật Nghịch Sinh Bách Chuyển và Diệt Thế Ma đao hai cái lá bài tẩy lớn này, hắn tuyệt đối không phải là đối thủ của Tuyệt Vô Địch!

Thậm chí cho dù hắn sử dụng hết mọi át chủ bài, thì loại thiên kiêu tuyệt thế như Tuyệt Vô Địch chẳng lẽ cũng không có lá bài tẩy của mình sao?

Bởi vậy, cho dù dưới tình huống hắn sử dụng hết mọi lá bài tẩy, ai thắng ai thua cũng rất khó mà đoán được!

Nhưng, mức độ đã tới thế này rồi, nên cuối cùng đối mặt vẫn phải đối mặt!

Tuy nhiên, ngay vào lúc Diệp Trần âm thầm vận chuyển chân nguyên trong cơ thể chuẩn bị liều chết chiến một trận với Tuyệt Vô Địch thì bỗng nhiên một giọng nói thâm trầm từ trên trời cao truyền đến: "Khoan động thủ đã!"

P/S: Chương 3....ta thích nào....