Thần Đế Trọng Sinh

Chương 90: Diệt sát




Giờ phút này, toàn bộ trước của khách sạn, đã hoàn toàn hóa thành cảnh tượng tu la địa ngục, người ở nơi xa tiểu trấn, chỉ có thể nhìn thấu một đoàn khói đen đang bao phủ toàn bộ khách sạn vào trong đó, loại cảnh tượng vượt qua tự nhiên này, ở tiểu trấn Vân Gian thương xuyên xảy ra, cho nên mọi người cũng không cảm thấy kỳ lạ, tất cả đều rất thức thời, tránh xa nơi này.



Mà mấy người Cổ Thuần Dương, nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, vẻ mặt của mấy ngời trở nên tái nhợt, cho dù là Cổ Thuần Dương và Tang Mộc đạo trưởng cũng là người tu đạo, cũng bị cảnh tượng kinh khủng trước mắt này hù dọa, chứ đừng nói chi tới những người khác.



"Đây chính là thủ đoạn thần thông của cao nhân sao?"



"Nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, có đánh chết ta cũng không tin!"



"Loại thủ đoạn này, cho dù là tông sư Hóa Kình cũng khó mà có thể ngăn cản a?"



...



Mọi người nhìn qua mấy người bọn họ ở phía trước, đạo thân ảnh gầy yếu kia, lập tức thi nhau âm thầm lắc đầu, vẻ mặt một người so với một người đều rất khó coi.



Sở Phi Yên nắm chặt ngọc quyền, hô hấp cũng trở nên có chút dồn dập.



Cô ta chợt nhận ra, không biết bắt đầu từ lúc nào, cô ta đối với thiếu niên chỗ nào cũng thấy thần bí này, có mong nhớ vượt mức bình thường, thậm chí nhiều hơn một phần tình cảm khó mà hình dung...



"Thôi được rồi, nếu như hắn thực sự đấu không lại Quý U Hồn, hôm nay ta với hắn chết ở chỗ này là được!"



Trong lòng vừa mới dâng lên một cái ý nghĩ, Sở Phi Yên đã bị cảnh tượng trước mắt thu hút lấy.



Chỉ thấy, đối mặt từng con quỷ nô so với trước mạnh mẽ hơn trước mấy lần, Diệp Trần một tay thả lỏng ở phía sau, tay còn lại từ từ giơ lên,



"Oanh!"



Trên bàn tay này của Diệp Trần, đang không có gì thế mà đột nhiên xuất hiện một ngọn lửa màu đỏ thắm!



Ngọn lửa đó cũng không lớn, hơn nữa nhìn vào thấy cực kỳ yếu đuối, dường như uy thế còn không bằng trước đó, Cát Hồng Linh sử dụng phù lục hỏa diễm!



Đối mặt cới một đám quỷ nô màu đỏ vô cùng hung hãn kia, ngọn lửa nàu có vẻ như hiện ra rất không có ý nghĩa.



"Cái tên này thế mà còn hiểu được pháp môn đạo gia?"





Quý U Hồn ở trên không trung, đầu tiên là giật mình, sau đó nhịn không được mà cười nhạo,



"Ngươi dùng chính là, phù hỏa diễm cấp thấp nhất trong đạo môn sao? Chẳng lẽ đây chính là lá bài tẩy của ngươi sao? Thực sự là không biết mùi vị a! Quỷ nô của bản tọa, cũng không phải ngọn lửa bình thường có thể giết...cái gì!"



Lời chế giễu của Quý U Hồn, vẫn còn chưa nói xong, ngay sao đó hắn đã thấy cảnh tượng làm hắn phải trợn mắt há hốc mồm,



Chỉ thấy, Diệp Trần cong ngón tay búng ra, bắn đạn hỏa diễm trong tay tới những con quỷ nô, đang bổ nhào vào trước mặt Diệp Trần, những con quỷ nô dữ tợn kinh khủng kia, chạm vào ngọn lửa yếu ớt kia, đột nhiên phát ra từng đạo tiêng kêu thảm thiết thê lương, sau đó nhanh chóng bốc cháy lên!



Nhưng mà như vậy còn chưa xong, những con quỷ nô kia bị ngọn lửa quấn vào thân, đang trong quá trình liều mạng giãy dụa, một trận hoảng sợ lao loạn đi, lập tức va vào những con quỷ nô khác, khiến ngọn lửa lan sang tới những con quỷ khác đốt...đây gọi là quỹ nô làm vật dẫn đốt.



Trong chớp mắt, đã có bốn năm mươi con quỷ nô, bị ngọn lửa nhìn như rất bình thường kia, trực tiếp thiêu đốt hầu như không còn! "Không! Đây không có khả năng! Quỷ nô của bản tọa vô hình vô tướng, làm sao lại bị ngọn lửa của ngươi đốt cháy?"



Quý U Hồn ở một bên nahnh chóng triệu hồi những con quỷ nô còn lại ở gần mình, đồng thời không cam lòng rống giận.



Trong tay Diệp Trần cầm ngọn lửa, cười lạnh,



"Uổng ngươi còn tự xưng mình là người tu đạo, chẳng lẽ ngay cả Tam Muội chân hỏa, cũng chưa bao giờ thấy sao?"



Khoan hãy nói, Quý U Hồn quả thực là chưa bao giờ thấy qua!



Diệp Trần lại làm sao biết được rằng, Tam Muội chân hỏa này, chính là tâm hỏa của người tu chân tự thân tinh luyện mà thành, ở Tu Chân giới chỗ nào cũng có thể thấy được, nhưng ở thời đại mạt pháp trên trái đất, là đã sớm thất truyền.



"Diệu sư, ngài nói có thể là Tam Muội chân hỏa trong truyền thuyết kia, là khắc tinh của tất cả mọi tà vật trong thế gian, từ người tu đạo ngưng luyện thần thức mà ra sao?"



Cổ Thuần Dương ở sau lưng, vẻ mặt kích động nhịn không được mà hỏi.



"Tam Muội chân hỏa!"



Quý U Hồn sắc mặt lập tức biến đổi lớn.



Diệp Trần ở một bên vuốt vuốt Tam Muội chân hỏa trong tay, nhẹ gật đầu, thản nhiên nói:




"Cũng không có thần kỳ như ngươi nói vậy, tuy nhiên đối phó với một số hạng người giá áo túi cơm thì dư xài!"



Nói xong lời này đồng thời Diệp Trần đột nhiên vỗ ra một chưởng, đoàn Tam Muội chân hỏa kia, lập tức xuất hiện tia lửa trên bầu trời, bùng nổ bắn về phía Quý Hồn.



Đôi mắt của Quý U Hồn lập tức co rụt lại, gần như không dám do dự một chút nào, vội vàng nhanh chóng lùi lại!



Oanh!



cho dù Quý U Hồn hiểm mà lại hiểm, tránh né lần công kích này của Diệp Trần, nhưng những con quỷ nô còn lái ở giữa không trung kia với pháp khí Chiêu Hồn Phiên của hắn, không cách nào may mắn thoát khỏi, lập tức bị Tam Muội chân hỏa mạnh mẽ đốt thành cát bụi.



"Trốn!"



Quý U Hồn thấy đối phương, hủy đi chỗ dựa lớn nhất của mình dễ như trở bàn tay, lập tức bị dọa đến tim gan đều muốn đảo loạn, không còn dám tiếp tục ở lại nơi này, cũng không lo lắng được vị Vũ công tử kia, quay người co cẳng liền chạy.



"Còn muốn chạy?"



Khóe miệng của Diệp Trần hơi nhếch lên, thân thể hơi chao đảo một cái.



Mọi người chỉ cảm thấy hoa mắt, Diệp Trần đã biến mất ở ngay tai chỗ, thế nhưng sau một lúc, cũng đã trở về một lần nữa, hơn nữa trong tay còn cầm lấy một người, không phải Quý U Hồn vừa rồi còn uy phong lẫm liệt kia thì còn có thể là ai?



Quý U Hồn không có Chiêu Hồn Thiên, cho dù là tông sư Hóa Kình bình thường, cũng có thể dễ dàng chém chết, chứ đừng nói tới là Diệp Trần.




"Ngươi ngươi...ngươi không được giết ta! Ta là Đại hộc pháp của Quỷ Linh tông! Nếu như ngươi giết ta, sư huynh của ta là Linh Trí thượng nhân sẽ không bỏ qua cho ngươi!"



Quý U Hồn bị Diệp Trần nắm lấy cổ, giống như nắm cổ gà, cả người bị dọa cho toàn thân phát run, tè cả ra quần, ngoài mạnh miệng trong hoảng sợ nói.



Hai mắt Diệp Trần khẽ híp lại,



"Ngươi là đang uy hiếp ta sao?"



Quý U Hồn thấy Diệp Trần không có động thủ, trong lòng lập tức trấn định hơn một chút, cười theo nói:




"Không không không! Không phải uy hiếp, ta chỉ là đang trình bày một sự thật!"



"Linh Trí thượng nhân là sư huynh của ta, bây giờ chỉ còn nửa bước là bước vào cảnh giới Thành Đạo, cho dù là tông sư Hóa Kình cũng có thể trong nháy mắt giết chết một cách dễ dàng."



"Nếu như người giết ta và sự điệt ta, sư huynh của ta khẳng định sẽ báo thù cho chúng ta!"



"Vốn giữa chúng ta cũng không có ân oán gì, bởi vì cái gọi là không đánh nhau thì không quen biết, cần gì nhất định phải đánh nhau ngươi chết ta sống đây?"



Không thể không nói, Quý U Hồn này rất có tài ăn nói, thật đúng là không tệ, ngay cả Tang Mộc đạo trưởng và Quách Bình Xương, cũng thi nhau nhịn không được mở miệng thuyết phục.



"Cái này, Diệp sư, Quỷ hộ pháp nói có lý a, bằng không hay là thôi đi!"



"Diệp sư, Quỷ Linh tông là đại phái đệ nhất ở Tây Tạng, Gia Dung thế gia cũng là gia tộc đệ nhất ở Tây Tạng, nếu cùng một lúc đắc tội hai cái thế lực này, thực sự không phải là cử chỉ sáng suốt!"



Hai người bây giờ, đối với thực lực của Diệp Trần hoàn toàn bội phục, cho nên ở trên xưng hô, cũng học theo cách gọi của Cổ Thuần Dương, đổi giọng biến thành Diệp sư.



Quý U Hồn nghe được hai người này cũng nói như vậy, trong mòng lập tức vui mừng, thầm nghĩ:



Hai người này thực đúng là ngây thơ, ta trước tiên cần phải bảo trụ mạng nhỏ này mới quan trọng, chờ sau khi trở về, sẽ mời sư huynh ta xuất mã, xử lý tất cả mấy người các ngươi!



Suy nghĩ của Quý U Hồn rất tốt, đáng tiếc Diệp Trần lại làm cho hắn như rơi vào địa ngục!



Chỉ nghe được, Diệp Trần mở miệng nhẹ giọng nói:



"Hôm nay cho dù ta buông ta ngươi, ngươi sẽ không quay lại trả thù ta sao? Xem ra ngươi thật đúng là coi ta là đứa bé lên ba a!"



Nói đến đây, Diệp Trần dừng lại một chút,



"Trước đó ta đã từng nói, không cút, thì chết! Ta đã cho ngươi thêm cơ hội rồi, chính ngươi không biết quý trọng, coi như có trách cũng không trách ta được!"



Nói xong lời này đồng thời trong lòng bàn tay của Diệp Trần, đột nhiên lại xuất hiện một đám lửa, trong nháy bắt bao chùm lên người Quý U Hồn...