Thần Hoàng

Chương 11: Kim châm trắc huyệt (Hạ)




Võ giả tầm thường chỉ có thể biết chuẩn xác vị trí của một cái luân mạch, rải rác mấy cái huyệt vị thông thường, cho tới khi y học đời sau phát triển mới thoáng cải thiện.

Mà kiếp trước Tông Thủ lại bằng châm pháp này chuẩn xác tìm ra toàn bộ huyệt vị trong một cái luân mạch.

Vô luận là tốc độ tu hành hay là tích lũy không phải võ tu bình thường có khả năng bằng được.

Cắm cương châm vào, Tông Thủ lại thúc dục nội khí chạy trong người rồi nội thị toàn thân.

Sau đó không quá nửa khắc, sắc mặt hắn đã tái nhợt, trên trán mồ hôi chảy đầm đìa, lần này còn mệt hơn cả luyện kiếm mấy phần.

- Thân luân cửu mạch, trước tu thai mạch, tráng bản thai, cố thủy nguyên. Luân mạch song song có mười sáu huyệt vị, coi như là không sai. Chỉ là Phong Linh Kỳ Huyệt tìm khắp mà không có, chỉ tìm được năm cửa. Cũng được, năm cửa thì năm cửa.

Dù sao Tông Thủ cũng vừa khai mở khí hải, chân khí chưa đủ, không cách nào chính thức đo đạc toàn thân. Có thể tìm ra hơn phân nửa huyệt vị bên trong thân thể do dựa vào kinh nghiệm kiếp trước đã làm hắn thỏa mãn.

Ngày sau khi tu vi thành công, tự nhiên có thể triệt để nắm giữ luân mạch này.

Điều hắn để ý nhất là tìm Phong Linh Kỳ Huyệt, tổng số năm cái không nhiều không ít, không kinh không hỉ cũng không thất vọng.

Hai tay huy động lần nữa ổn định chuẩn xác rút ra từng cái cương châm tạo nên những tia máu nhỏ, nhưng không ảnh hưởng tới thể năng đang suy yếu.

Ngay sau đó Tông Thủ lại lấy mấy khối tinh thể màu xanh bằng đầu ngón út cầm trong tay, đều là thú tinh Nhị Giai Thanh Diện Lang.

Không chút do dự, Tông Thủ khẽ quát một tiếng.

- Thôn Nguyên!

Một sát na này, tay trái Tông Thủ phảng phất là một khối nam châm, Linh Năng chung quanh thậm chí ngay cả tro bụi phụ cận cũng bị hấp thụ.

Trong lòng bàn tay Tông Thủ có hai mảnh tơ nhện và bạo ngược tinh khí bắt đầu dọc theo cánh tay tiến thẳng vào khí hải.

Sau khi chuyển động bên ngoài một vòng thì từng bước một cọ rửa khí huyết trong cơ thể tẩy mọi tạp chất.

Tay trái lại lần nữa giơ châm đâm vào thân thể, hai mươi bảy cái cắm ở dưới bụng.

Tuần hoàn như thế hơn mười lần, mãi tới khi chiết xuất đến cực hạn mới đạo nhập vào trong mạch luân.

Mà trong miệng Tông Thủ cũng đồng thời phun ra một búng sương mù máu.

Cường ngạnh nuốt tinh khí thú tinh tiến vào trong cơ thể hắn khiến khí hải cường hành bành trướng gấp đôi.

Những tinh khí này trong mắt võ tu đẳng cấp cao không đáng nhắc tới, nhưng đối với hắn giờ phút này thì vô cùng nhiều.

Hoàn toàn không cách nào tồn trữ bên trong khí hải vì vậy, nó bay nhảy khắp nơi, trùng kích bốn phương tám hướng kể cả những nơi hẻo lánh trong kinh mạch Tông Thủ.

Mà đại bộ phận tinh nguyên đều bị Tông Thủ nỗ lực dẫn dắt giống như hồng thủy cường hành rót vào khí hải, nơi có hai mạch huyệt thô to.

Bên tai Tông Thủ bỗng dưng nổ ầm một tiếng thanh thúy, cảm giác trong cổ ngòn ngọt. Toàn thân Tông Thủ kịch liệt đau nhức phảng phất là vô số mũi khoan cao tốc vận chuyển đồng thời đâm vào thể nội, ý thức cơ hồ lâm vào hôn mê.

Cũng không biết trải qua bao lâu, Tông Thủ mới dần dần hoãn quá thần lai. Nội thị dưới bụng, chỉ thấy tình hình nơi này là một mảnh hỗn độn, sau khi tinh khí đi loạn tạo ra vô số vết thương.

Duy nhất làm cho trong lòng của hắn thở phào một chút là khí hải bên dưới đã đả thông một đoạn mạch huyệt, từng chút nội tức chảy xuôi.

Trong cảm ứng hắn cảm ứng của hắn nhiều ra tám cái quang điểm thật nhỏ phân bố phía trên song luân mạch, đối lập lẫn nhau. Một cái giá lớn là đoạn luân mạch này thủng lỗ chỗ khiến bụng hắn đau đớn.

Cũng may tinh khí tiêu hao hầu hết, bộ phận còn lại cũng bị hắn dần dần khống chế.

Tông Thủ cười cười tự giễu, người bình thường tu luyện đều là tiến hành theo chất lượng, từng bước một đả thông luân mạch, lớn mạnh nội tức.

Nhưng thân thể song mạch như hắn mặc kệ gì chân khí tuần hoàn trong cơ thể hắn như thế nào sau khi phân lưu sẽ xung đột lẫn nhau khiến cho cơ thể đau đớn không thể hoàn thành.

Ngoại trừ những võ học đặc thù, vài loại linh dược có thể chuyển hóa huyết mạch ra thì phương pháp duy nhất như Tông Thủ đã làm, mặc kệ quá trình ra sao, dùng phương thức dã man tiếp cận cường hành đục thủng nó.

Giờ phút này khí hải cùng thai luân đã đến cực hạn, nếu như tiếp tục thì hậu quả khó mà biết. Ít nhất cần dưỡng thương bốn ngày mới có thể trùng kích lần nữa.

Bất quá đau đớn vẫn chỉ là bắt đầu. Nhân thể ngoại trừ chín chủ mạch ra thì còn có rất nhiều kỳ huyệt bên trong, mà trước đó không lâu, Phong Linh Kỳ Huyệt chính là mục tiêu Tông Thủ dò xét.

Lúc này đối với hắn, trọng yếu của đệ ngũ môn kỳ huyệt còn hơn xa thân luân chủ mạch.

Nửa ngày sau, Doãn Dương không biết đi nơi nào rốt cục cũng trở về, hắn mang theo mấy cái bao to gồm đồ ăn quần áo đủ duy trì vài năm. Bất quá sắc mặt âm trầm và khó coi hơn cả lúc rời đi.

Trở về xe ngựa, lần đầu tiên hắn không có giấu diếm, sau khi gọi Sơ Tuyết vào trong xe tới trước mặt Tông Thủ thì trực tiếp đi thẳng vào vấn đề.

- Dấu diếm nhiều ngày như vậy, hôm nay tình thế hung hiểm khó lường, Doãn Dương đã không dám lại lừa gạt thế tử. Kỳ thật quân thượng đã mấy tháng không có tin tức. Ta mới vừa đi tìm người hỏi thăm, nói là nửa tháng trước có người tận mắt nhìn thấy quân thượng bị đẩy vào trong Trầm Luân Vân Hải.

Trong xe loảng xoảng một tiếng vang nhỏ, Sơ Tuyết lỡ tay làm vỡ chén trà, trên mặt không còn một chút huyết sắc.

Tông Thủ nhắm lại hai mắt không nói một lời.

Vị trí của hắn hôm nay là Đông Lâm Vân Giới của Vân Giới lơ lửng trên vân hải, có phạm vi 1200 vạn dặm, là một trong năm khối đại lục lớn nhất Vân Giới. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: Truyện Full chấm c.o.m

Mà Trầm Luân Vân Hải ở phía nam Đông Lâm Vân Giới, theo truyền thuyết thượng cổ thì nơi này có rất nhiều chỗ kỳ lạhuyền diệu. Vô luận người hay thú đi vào hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

Huyền cơ vạn năm sau được người ta xác minh, bất quá vào lúc đó Trầm Luân Vân Hải vẫn là tử địa.

Đặc biệt là thời điểm Linh Năng chưa bộc phát, ngoại trừ những nhân vật thượng cổ bên trong Vân Giới thì không người nào có thể xâm nhập.

Cũng khó trách vị đường huynh kia có đảm lượng như thế, tiến vào Trầm Luân Vân Hải thì sinh cơ khó mà lường được.

Sơ Tuyết hơi ổn định lại tâm thần, liền cắn răng, kiên trì nói:

- Chỉ là Trầm Luân Vân Hải mà thôi, với năng lực của quân thượng chưa hẳn không thể từ nơi ấy đi ra.

Doãn Dương nhàn nhạt nhìn nàng một cái, cũng không để ý tới:

- Quân thượng không phải người dễ chết sớm, vấn đề là trước mắt tranh giành vương vị Càn Thiên Sơn. Thế hệ con cháu mấy vị huynh đệ Quân thượng đều có dã tâm bừng bừng, thí dụ như Tông Du!

Truyện convert hay : Manh Bảo Đột Kích: Tổng Tài Daddy Quá Khó Chơi