Thần Hoàng

Chương 481: Linh nguyên huyết tinh




Tông Thủ lúc này nhíu mày, nghĩ ngợi nói cô nàng này rốt cuộc đang làm cái gì? Giờ phút này là thời điểm sương mù độc nhất, Hiên Viên chẳng lẽ không muốn sống?

Mấy người Hổ Trung Nguyên không có ngăn cản khuyên can một hai?

Hừ một tiếng, Tông Thủ hung hăng nhìn qua Hổ Trung Nguyên, lúc này lái kiếm bay xuống núi.

Nhưng mà khi hắn bay xuống bốn mươi trượng mới biết là trách sai những người kia.

Chỉ thấy vốn là vách đá bây giờ là cái động nhỏ.

Mà Hiên Viên lúc này ngồi trong đó, thần sắc của nàng chuyên chú, nhìn qua lò đan nhỏ trước người.

Khả năng bởi vì nhiệt độ trong động quật thật sự rất cao, bản thân lại tu luyện Huyền Nguyệt Mộc Hoàng Quyết cho nên trên người chỉ mặc áo lót quần lót, da thịt tuyêt trắng lộ ra ngoài.

Tông Thủ âm thầm lắc đầu, Hiên Viên vẫn tình hình này, khó trách Hổ Trung Nguyên không dám ngây ngốc hộ vệ bên cạnh. Cũng trách không được Cổ Hạc không tiện nói.

Lại nhìn qua bên trong, tuy mở không gian nhỏ nhưng đã có hơn mười đầu tinh thú bị dây trói buộc ở bên trong. Hoặc là thần sắc uể oải, hoặc là hấp hối, hoặc là hung hăng trừng mắt nhìn qua Hiên Viên. Hang đá này chật ních rồi.

Cấp bậc cao thấp không đều, tuy nhiên cũng trên cấp bốn. Tốt là ở một bên còn có Sơ Tuyết cùng Nhược Thủy ở bên, cảnh giác chú ý nhìn qua động tĩnh của những tinh thú này. Trông thấy Tông Thủ đã đến thì thần sắc buông lỏng và thở ra một hơi.

Sư Nhược Lan cũng ở chỗ này, đang cầm lấy một quyển sách xem rất chuyên chú. Mà thể tích của sách còn lớn hơn nàng một chút, thoạt nhìn thật sự đã phát triển.

Lại nhìn qua sách trong tay Sư Nhược Lan, chỉ thấy trên bìa to có viết mấy chữ vàng to Phù Đạo Chính Nghĩa.

Tông Thủ lúc này nhìn qua và ngạc nhiên một hồi,lay Sơ Tuyết hỏi: 

- Không phải ngươi dạy nàng chữ sao? Sách này nàng có thể xem hiểu?

Sắc mặt Sơ Tuyết vô cùng xấu hổ, dường như xấu hổ vì chuyện này. Con mắt Nhược Thủy lại lưu chuyển mấy lần, rồi sau đó lại cười nhạo: 

- Lúc trước Tuyết Nhi dạy nàng phù đạo sơ giải, kết quả chỉ dùng thời gian hai mươi ngày Nhược Lan đã biết rõ. Lúc đến bản Phù Đạo Chính Nghĩa thì Tuyết Nhi không thể dạy nàng được, chỉ có thể cho nàng tự xem mà thôi.

Tông Thủ âm thầm kinh dị, hắn nhớ rõ Sư Nhược Lan thời điểm ở kiếp trước lấy võ đạo thành danh, không có nghe nói ở phương diện linh phù có thành tựu như vậy.

Mười ngày biết chữ, hai mươi ngày hiểu được Phù Đạo Sơ Giải rồi sao? Sư Nhược Lan này ngộ tính quá khủng bố.

Chẳng lẽ là mình đem huyết mạch ‘ Chưởng Thượng Tuyết Sư ’ của nàng dẫn phát sớm hay sao?

Đã như thế kế hoạch bồi dưỡng danh tướng trong tương lai của mình đoán chừng là cần cải biến một phen, ánh mắt Tông Thủ lại nhìn qua trên người Hiên Viên, cũng giống như Sư Nhược Lan, dị thường chuyên tâm, nàng đem động tĩnh trong động này triệt để bỏ ngoài tai.

Trong nội tâm Tông Thủ thoảng hiếu kỳ, thực sự không có đi hỏi Sơ Tuyết cùng Nhược Thủy, trực tiếp ngồi xuống ở bên cạnh. Lúc này hắn thưởng thước dáng người yểu điệu mê người của nàng, cũng lẳng lặng chờ. Da thịt tuyêt trắng hơn phân nửa trần trụi ra ngoài, vô cùng xinh đẹp. Tông Thủ chỉ cảm thấy toàn thân mệt mỏi giờ khắc này đã biến mất không còn gì nữa.

Hiên Viên cho người mở hang đá cũng không phải là vì như vậy. Trọn vẹn bảy đầu địa mạch loại nhỏ, lúc này hội tụ thì linh năng quá lớn, vượt qua những nơi còn lại của Quỷ Huyền Sơn.

Cho dù là luyện đan hay tu hành vẫn có ích lợi rất nhiều.

Chờ một mạch tới khi mặt trăng lặn và bình minh lên. Trong lò đan bỗng nhiên phát ra từng âm thanh như sấm sét.

Mà khi Tông Thủ mở mắt ra thì lò đan nho nhỏ kia bao phủ một tầng hào quang màu hồng. Nắp đỉnh có lực lượng kỳ dị trùng kích chấn động mạnh.

- Thành!

Hiên Viên lúc này hơi hiện ra thần sắc vui mừng, đem nắp đỉnh mở ra ngoài. Sau đó lập tức một cổ dược hương truyền ra khắp động.

Hơn mười đầu tinh thú bên kia lập tức phát ra trận trận gào thét. Vài đầu tinh thần coi như không tệ, lập tức bắt đầu giãy dụa, ánh mắt trừng lên khát vọng nhìn qua lò đan.

Mà mặc dù tinh thú đang hâp hối lúc này cũng mở mắt ra, trong mắt hiện ra hào quang sáng bóng.

Hiên Viên lúc này không để ý tới, cẩn thận từng li từng tí đem mười miếng linh đan lấy ra, chứa vào một bình dược.

Cho đến lúc này mới chú ý tới Tông Thủ đang ngồi bên cạnh, thần sắc vô cùng ngạc nhiên.

- Tông Thủ ngươi trở về? Tại sao không gọi ta? Ah.

Sau đó là một tiếng thét kinh hãi, rốt cuộc Hiên Viên cũng ý thức được mình bây giờ là gần như trần truồng. Vội vàng mặc quần áo vào, sau khi che chắn thật tốt mới trừng mắt tức giận nhìn qua Tông Thủ.

Tông Thủ thầm nghĩ một tiếng đáng tiếc, nhìn qua ánh mắt bi phẫn của Hiên Viên thì trực tiếp nhìn như không thấy, chỉ hiếu kỳ nhìn qua bình linh đan.

- Những đan dược này dùng làm cái gì? Mùi thuốc có chút đặc dị, ta trước giờ chưa thấy qua...

Nói đến lúc này Tông Thủ như có điều ngộ ra. Nói đến mùi đan dược thì ngược lại hơi tương tự mùi của sương mù trong cốc.

Lực chú ý của Hiên Viên quả nhiên bị dời đi, cầm chai thuốc, mặt mày hớn hở giải thích nói: 

- Là linh nguyên huyết tinh đan, là ta dùng máu tinh thú nơi đây luyện ra được, tinh luyện ra linh nguyên máu huyết. Lại thêm mười loại đan dược khác hợp lại luyện thành. Hiệu quả có thể tương đương vứi một nửa tinh nguyên máu huyết. Dùng những tinh thú này ta đã thử hai mươi ba ngày, đã hoàn thành!

Tông Thủ cảm thấy giật mình, thì ra những tinh thú này là chuột bạch bị thử nghiệm.

Những tinh thú muốn tăng giai vị và tinh thần tràn đầy đoán chừng là thành công. Mà co quắp té trên mặt đất, hô hấp còn một hơi lại có dấu hiệu trúng độc, đây nhất định là ví dụ thất bại rồi, nhưng trong lòng thì càng cảm thấy kinh dị.

- Nhớ rõ ngươi lúc trước không phải đã nói trong một năm mới có thể luyện ra đan dược? Tại sao nhanh chóng luyện ra như vậy? Trước kia có bằng hữu nói cho ta biết, linh nguyên chi huyết ở đây căn bản là không có khả năng thành đan, người này cũng là đan sư cũng có thể luyện chế linh đan cửu giai...

Nhớ rõ kiếp trước có một ít bằng hữu, không thiếu đỉnh cấp đan sư. Lại không có một người có thể ở chỗ này thành công luyện đan.

Đành phải trực tiếp lấy linh nguyên máu huyết trong người tinh thú dùng để ăn.

- Ta nói thời gian một năm đó là thời điểm không tham chiếu linh nguyên máu huyết. Nhưng mà ta cũng đã xem thường linh nguyên chi huyết này rồi, những sương mù độc này không có khả năng thành đan.

Hiên Viên khẽ lắc đầu, nói đến luyện đan thì thần sắc của nàng vô cùng chuyên chú.

- Nếu như sương mù dày đặc thì bản thân ẩn chứa kịch độc, tự nhiên không thể nào. Nhưng mà trong tinh nguyên máu huyết là có thể, kỳ thật đã trải qua một tầng tinh lọc, lại đem độc hợp với bản thân nên đơn giản nhiều. Làm sao có thể không thành đan được?

Tông Thủ âm thầm líu lưỡi, nghĩ ngợi nói nàng đúng là thiên tài đan đạo mà, chẳng lẽ khác biệt với đan sư bình thường?

Mấy bằng hữu trong trò chơi của hắn cũng thật sự quá kém rồi.

Truyện convert hay : Đỉnh Cấp Thần Hào