Hàn Phương như thế, những người còn lại ở trong nội đường giảng kinh Thương Sinh Đạo thì dù coi như trấn tĩnh nhưng vẫn lộ vẻ bất lực và bối rối.
- Đã xảy ra chuyện gì?Một thanh âm bỗng nhiên vang lên, Hàn Phương quay đầu thì thấy Vi Thiên từ phụ cận dò xét tới.Hàn Phương lắc đầu nói:- Ta cũng không biết!Trong lòng hắn thầm nghĩ có hai vị Thần Cảnh cường giả tọa trấn, vô luận biến cố gì đều có thể ứng phó.Đây không phải là ở trong Vân Giới tu vi bị trói buộc mà trong giới hà, nhờ bí cảnh trợ giúp, chiến lực của hắn và Vi Thiên đều đủ mười phần.Linh thức phóng về phía Giáp tự đệ nhất viện, trong chốc lát hắn càng cảm thấy kinh hãi, linh niệm của mình vừa mới tới gần cái sân nhỏ mười trượng đã mất đi liên hệ.Một tia linh thức thình lình bị một cỗ hấp lực cực lớn triệt để Thôn phệ! Linh niệm còn lại không khống chế được.Quang mang trong ắt Hàn Phương co rụt lại, hắn kềm chế ý niệm của mình trở lại.Nhìn Vi Thiên, chỉ thấy vẻ mặt của hắn cũng rất kinh hãi, sắc mặt trắng bệch, có vẻ đã ăn thiệt thòi nhỏ.Bốn mắt nhìn nhau, Vi Thiên mở miệng nghi hoặc nói:- Hẳn là Tông Thủ! Không biết người này đang thi triển bí thuật gì.- Không phải bí thuật, chắc chắn là thần thông.Hàn Phương lại lắc đầu, sắc mặt mặc dù bình tĩnh nhưng trong lòng tràn ngập sóng lớn:- Những thứ này chắc hẳn do Tông Thủ sư đệ đang nghiên cứu Phật gia pháp tướng chi đạo, tựa hồ chuẩn bị một đường đột phá thất giai Hoàn Dương cảnh.- Thật sao?Vi Thiên nhíu mày, cũng không tiếp tục hỏi Hàn Phương. Vì sao Tông Thủ có thể ở thất giai đã kết xuất pháp tướng. Dù sao việc này thực đã bày ở trước mắt hắn.Suy ngẫm chỉ chốc lát, Vi Thiên lại nhìn về phía dưới.- Nhưng loại pháp tướng này, vì sao ta chưa từng nghe nói qua? Vô lượng chi quang, vô tận chi ám. Ở giữa thiên địa còn có đại đạo như vậy sao? Ta và ngươi đều là Thần Cảnh, linh thức hóa thân cùng cấp rõ ràng cũng có thể thôn phệ, thật không thể tưởng tượng nổi.Cẩn thận cảm giác vài phần linh niệm đã tổn hại vĩnh cửu, vô pháp khôi phục.Trong mắt Hàn Phương lúc này như có điều suy nghĩ. Sau đó nhìn qua phương hướng Giáp tự đệ nhất viện trầm ngâm nói:- Hoàn toàn chính xác là không thể nào! Trừ phi là thần thông đại đạo này có pháp tắc trực chỉ căn bản áp đảo phía trên cả ta và ngươi.Nói đến đây, hai người lại cả kinh, mắt lộ quang mang nhìn nhau.Càng nghĩ có lẽ cũng chỉ có khả năng này.- Vi sư huynh có nhận ra tình hình trước mắt phảng phất là Thái cực đồ của đạo gia.Vi Thiên chú mục nhìn qua, quả thấy trước mắt hoàn toàn giống như là một Thái cực đồ.Nơi trọng yếu kia là vô biên chi ám, vô lượng chi quang nhưng bên ngoài khi ánh sáng tản ra lại chịu ảnh hưởng một mặt ám, ánh sáng bắt đầu vặn vẹo uốn lượn. Cả hai tạo thành một vòng tuần hoàn.Đúng là có hơi giống âm dương ngư mưu đồ của đạo gia, chỉ lập thể hóa hơn mà thôi.Mà phụ cận Giáp tự đệ nhất viện chính là mắt của âm dương ngư, chỉ là bên ngoài dường như còn thiếu cái gì đó.Vi Thiên hít một hơi hàn khí, sau một hồi lâu mới chặc lưỡi nói:- Mặc dù không biết đến cùng là đại đạo gì, pháp tướng gì nhưng có thể thôn phệ thần niệm của Vi Thiên ta nhất định không phải chuyện đùa, chắc chắn bất phàm. Ngụy sư đệ rốt cuộc là tìm cho Thương Sinh Đạo ta một loại quái thai gì thế? Thôi! Trách nhiệm này do ta chịu vậy!Hàn Phương sau lưng Vi Thiên lại im lặng im lặng, trong lòng suy nghĩ, thật lâu không thể bình phục.Hắn năm lần bảy lượt khuyên bảo Tông Thủ bỏ pháp tướng chi đồ, không nghĩ tới Thôn Nguyên bí thuật của Tông Thủ đến cùng thích hợp pháp tướng gì, nhưng khi hắn chuẩn bị thấy tiểu tử kia triệt để thất bại tuyệt vọng, xin giúp đỡ thì Tông Thủ cho hắn kinh hỉ lớn như thế.Chẳng những thành công kết xuất pháp tướng, hơn nữa hơn phân nửa là đại đạo pháp tắc trọng yếu nhất của thế giới này.Nghe được một câu cuối cùng của Vi Thiên, Hàn Phương mới thanh tỉnh lại, hắn nói:- Nên như thế! Sư huynh thi triển đạo pháp không ở trong bí cảnh, kẻ này lại làm nội loạn như thế, phải xem xét lại.Lông mày Vi Thiên nhíu lại, tiếp theo hừ lạnh một tiếng yên lặng nhìn.Từng cái vô lượng chi quang, vô tận chi ám!Ở trong Thương Sinh Đạo dùng thế giới này làm hạch tâm đại đạo, căn bản chi nhân. Tông Thủ là người thứ tư có danh tự ở trên Huyền Mệnh Kim Sách đột ngột bay lên một bậc.Tiếp theo lại nghĩ tới không lâu trước đó, trận tuyết rơi nhiều đột ngột, tất cả phật tự thế gian đều nghiêng sụp về phía bắc.Dị sắc trên mặt Vi Thiên lập tức càng thêm nồng hậu dày đặc.Bắc vi tôn vị, tất cả thiên tử, tất cả thần vị đều là ngồi bắc triều nam, tường là ngăn trong ngoài mà chắn gió.Loại báo hiệu này chẳng lẽ là đám người Thương Sinh Đạo đào góc tường Phật gia?...Giáp tự đệ nhất viện, ở trong gian tĩnh thất. Tông Thủ hân hoan vô cùng theo nguyên từ trong thân thể bay lên trời.Hắc bạch hai độ hóa ra trên thân thể. Chỉ trong nháy mắt tĩnh thất triệt để hóa thành bột mịn.Ở bên trong ý niệm của Tông Thủ phảng phất một đen một trắng, hai mặt trời lơ lửng giữa không trung.Cũng may lòng hắn biết mấy người Tông Nguyên, Nhược Thủy ngay tại phụ cận không xa nên vẫn cẩn thận khắc chế, không làm thương đám người.Trong chốc lát, Ám Cực Hàn Nguyên Châu hóa thân lỗ đen bắt được vài tia linh thức.- Hồn niệm thật tinh thuần!Tưởng tượng một chút, Tông Thủ đã biết những hồn niệm này nhất định là đến từ Hàn Phương.Người trong Thương Sinh bí cảnh luận đến thực lực mạnh không ai qua được lão nhân này.Bất quá khi hắn dùng ý niệm này thì hắc bạch hai động, mười cái tuần hoàn đã xóa sạch. Xóa sạch sẽ, không còn một chút tàn ý, vô cùng tinh khiết.Lúc này cho dù là hắn muốn trả lại cũng không thể làm được, Tông Thủ cũng lười khách khí cùng vị sư huynh này, trực tiếp đem hồn niệm dung nhập hồn hải của mình.Trong chốc lát, hồn hải lại lần nữa tăng vọt, bành trướng. Tinh quang chung quanh hắc bạch hai động càng thêm sáng chói, số lượng trong một sát na gia tăng lên mấy lần.Kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, đình, lôi, vận, điệp, thôn, tịnh, huyễn, âm, dương, càn, khôn, mười tám đạo chân phù treo giữa hắc bạch hai động tản ra kim quang xán lạn.Còn có đồ án bát vĩ Thiên Hồ, Lôi Loan hỏa diễm cũng càng rõ nét.Dường như là nguyên một đám đồ đằng cực lớn tồn tại ở trong phiến hư không này.Lúc này hồn lực của hắn cường đại trước nay chưa có cơ hồ đem hơn phân nửa Thương Sinh bí cảnh bao phủ ở bên trong.Ánh mắt Tông Thủ chỉ thoáng mê huyễn thì tỉnh táo lại. Hắn trên tu hành dũng mãnh tinh tiến, không dám nửa phần đình trệ, không dám trễ nãi.Bất quá sở dĩ chấp nhất truy cầu lực lượng cũng chỉ là vì leo lên kiếm đạo đỉnh phong, sẽ không bị hư giả cường đại mê hoặc.Tiếp tục cảm giác chỉ chốc lát, trong lòng Tông Thủ dâng lên vài phần ý vui mừng.- Thì ra linh hoa ngọc tủy là một dị năng như thế.Trách không được Long Ảnh nói linh hoa ngọc tủy có thể trợ giúp hắn đột phá Thiên Nhân chi chướng.