Trận thi đấu được sắp xếp vào thứ 6. Chiều thứ 5, các thành viên của R. H bay từ Thượng Hải đến Bắc Kinh và nhận phòng ở khách sạn. Vẫn là hai người một phòng, lần này việc chia phòng rất thuận lợi: Hai C một phòng, hai phụ một phòng, hai dự bị chung một phòng.
Thời Độ nhận thẻ phòng rồi mở cửa, Phô Mai tiến lại, thương lượng với cậu: “Em trai, chúng ta đổi phòng được không?”
Thời Độ liếc chéo cậu ta: “Anh muốn ngủ với đội trưởng?”
Phô Mai gật đầu: “Sau khi anh ôm đội trưởng hình như không còn sợ cậu ấy như trước nữa. Cho anh thêm mấy cơ hội ở chung với cậu ta, anh tin là sẽ mở cửa trái tim cậu ta, trở thành bạn gay tốt.”
Thời Độ khẽ mỉm cười: “Ai thèm quản anh.”
Phô Mai: “…” Cái em trai Timeless này, sao lại vừa đẹp trai lại vừa ngứa đòn —— đúng, thật đẹp trai, nhưng cũng rất muốn đánh cậu ta một trận.
Ngu Chiếu Hàn thả hành lý vào phòng. Anh bỗng nhớ ra Thời Độ là người Bắc Kinh nên nói: “Sau khi thi đấu xong có thể cho em một ngày nghỉ, về nhà thăm ba mẹ.”
Thời Độ thờ ơ nói: “Để sau rồi nói.”
Cái giọng nói này, hiển nhiên không có chút hào hứng nào với việc có thể về nhà.
Ngu Chiếu Hàn quyết định không hỏi về việc nhà của em trai nữa. Sắp tới thi đấu rồi, trận đấu lần này thực lực của IPL không yếu, bọn họ không thể để chuyện khác làm cho phân tâm.
Chiều ngày hôm sau, bọn họ đi xe bus đến địa điểm thi đấu. Sân nhà của IPL cũng rất hoành tráng, tràn ngập tông màu đỏ vàng, giống như một đ ĩa trứng xào cà chua bự.
Trong phòng nghỉ ngơi.
“Nghe nói IPL tìm không ít streamer nổi tiếng để làm nóng sân khấu.” Tề hiến cầm một quyển (Hướng dẫn xem thi đấu tại sân nhà Bắc Kinh-IPL), Mật Mật mà em trai thích cũng tới.”
Thời Độ không hiểu ra sao: “Em thích ai?”
“Là Mật Mật nha, chính là tiểu mỹ nhân thích làm nũng ấy.”
Lục Hữu Sơn còn để ý đến chuyện này hơn chính người trong cuộc: “Timeless, tôi muốn cậu thề với trời.” Lục Hữu Sơn trang trọng mà nói, “Thề rằng sẽ không để cho chuyện tình yêu ảnh hưởng đến tốc độ rút kiếm, bằng không tôi tuyệt đối không đồng ý cho cậu yêu đương —— dù cậu có muốn thì tôi cũng sẽ chia rẽ ngay lập tức!”
Thời Độ bỗng nhiên cảm thấy sa mạc lời: “Dẹp đi, em căn bản không biết cô ta.”
Lục Hữu Sơn thở một hơi dài nhẹ nhõm. Lão Đàm hỏi: “Vậy sao cậu lại vào trực tiếp của người ta?”
Vì sao em lại vào phòng trực tiếp của người ta hả, cái này cần phải hỏi đội trưởng xinh đẹp rồi.
Thời Độ liếc nhìn Ngu Chiếu Hàn.
Chỉ thấy đội trưởng xinh đẹp đang ngồi ngay ngắn trên ghế salong, tập trung quan sát trận đấu đang diễn ra. Thời Độ mơ hồ nhìn thấy được sự chột dạ trong mắt đã được che dấu dưới hàng mi dài kia.
“Lỡ tay bấm vào.” Thời Độ nói, “Nhưng mà huấn luyện viên dựa vào cái gì ma muốn chia rẽ người khác, cái này có chút quá đáng không?”
Bắc Kinh-IPL là bạn cũ kiêm đối thủ cũ của R. H, tuyển thủ hai bên đều tương đối quen thuộc lẫn nhau, lúc trước còn có không ít tin nhắn “Chào hỏi” nhau trong wechat. IPL cũng là ông chủ cũ của Thời Độ, Thời Độ đi rồi, dự bị trước đó của IPL cũng được nâng lên thành chính thức, phong cách chiến đấu cũng khác một trời một vực so với trước kia, chuyển từ một mình C thể hiện biến thành chiến đấu thành đoàn, trọng tâm là vú em kết hợp với xe tăng.
Trong giải thi đấu hữu nghị lần trước ở Hàng Châu, R. H chiến thắng IPL với tỉ số 2:0, hai bên đánh qua đánh lại khó phân. Ở trận đấu BO5 thường quy này, IPL có buff chủ nhà, trong phần dự đoán của khách mời trước trận đấu, tỉ lệ chiến thắng của IPL cùng R.H cơ bản là 50%. Sự thực đúng là như vậy, hai nhánh chiến đội đều lấy được hai điểm ở bản đồ do bản thân mình lựa chọn, điểm số đang là 2:2, đồng thời đến điểm số quyết định. Mà trận đấu cuối cùng, là do IPL chọn bản đồ.
Trong thười gian nghỉ ngơi, trong phòng nghỉ rụng đầy tóc của Lục Hữu Sơn: “Khẳng định huấn luyện viên của IPL vẫn chọn bản đồ thích hợp đánh đoàn chiến, nếu không phải là Công viên trung tâm thì chính là Căn cứ Sao Hỏa.” Lục Hữu Sơn nhanh chóng lật tài liệu, “Kết hợp với tỉ lệ thắng ở các bản đồ, tôi cá một quả thận là bọn họ sẽ chọn Căn cứ Sao Hỏa.”
Phô Mai phát ra một tiếng kêu r3n. Tròn toàn bộ hai mươi bản đồ của trò chơi, cậu buồn nôn nhất chính là bản đồ Căn cứ Sao Hỏa này. Ba điểm mục tiêu đều dễ thủ khó công, một khi bị mất thì khó có thể cướp lại.
“Cậu gào cái gì?”Lục Hữu Sơn lạnh lùng nói, “Không phải tôi đã cho cậu luyện thêm bản đồ này sao?”
Phô Mai nhỏ giọng: “Em có luyện thêm, nhưng mà em vẫn chán ghét”
Lục Hữu Sơn sắp phát điên: “Cậu không thể chán ghét, càng không thể bài xích được! Cậu phải yêu Căn cứ Sao Hỏa, giống như là yêu ổ chăn trong những ngày đông lạnh gái vậy!”
“Không cần nói chuyện không thể.” Ngu Chiếu Hàn bình tĩnh nói, “Tôi có một ý kiến.”
Tất cả mọi người yên tĩnh lại, bao gồm cả Lục Hữu Sơn đã chuẩn bị nổi khùng lên.
“Hai ván thua lúc nãy đều là do chúng ta không có cách nào công phá được trận hình của IPL. cốt lõi của trận hình IPL chính là xe tăng —— cũng chính là Bỉ Ngạn.” Bỉ Ngạn chính là xe tăng số một số hai trong liên minh, kinh nghiệm chiến đấu phong phú, cũng là đội trưởng của IPL. Trong tình huống biểu hiện của hai C đều bình thường, để cho anh ta làm trụ cột là tốt nhất. “So với việc thử gọt bọn họ từ phía sau, không bằng tập trung tạo thương tổn cho Bỉ Ngạn. Bỉ Ngạn chết, trận hình của IPL tự nhiên cũng sẽ loạn.”
Tề Hiến trầm ngâm nói: “Vấn đề hiện tại là những người khác của IPL cũng đều bảo vệ Bỉ Ngạn, sữa của Xu đều cho cậu ta uống. Dù chúng ta đồn toàn bộ thương tổn lên thì cũng kém một chút, Bỉ Ngạn sẽ được Xu sữa trở lại.”
Thời Độ suy tư: “Vậy thì bù vào chỗ ‘kém một chút’ này đi.”
“Làm sao để bù đắp?” Tề Hiến nói, “Hai ván thua kia, cả em và đội trưởng đều dùng hết toàn lực, sát thương đã lên đến cực hạn, nhưng vẫn thiếu chút nữa.”
Lục Hữu Sơn do dự nói: “Tôi đã hiểu suy nghĩ của Shine, nhưng mà cậu ta không có kinh nghiệm gì, nếu không hoàn toàn nắm chắc thì tôi không dám để cho cậu ta vào trận.”
Ngu Chiếu Hàn cũng không nắm chắc, nhưng giờ phút này anh cần phải làm ra quyết định: “Kinh nghiệm đều là do đánh mà có. Huấn luyện viên, do dự sẽ thua trận.”
“Được… Được rồi!” Lục Hữu Sơn quyết định, tìm trọng tài, “R. H xin thay người.”
Splendid ngồi bên cạnh chấn động mạnh một cái.
“Jiang thay cho Cheese”
Splendid mới vừa ưỡn vai lên liền trùng xuống. Giang Địch đứng lên, không nói gì, chỉ nhìn đội trưởng cùng huấn luyện viên đầu đầu một cái.
Thời gian nghỉ ngơi kết thúc, bốn người lại lên sân khấu. Splendid mắt nhìn Ngu Chiếu Hàn đi ngang qua người cậu, lại không dừng chân chút nào, thậm chí ngay cả một ánh mắt cũng không cho cậu một cái.
Đây là lần đầu tiên Giang Địch đánh thi đấu, bình luận viên còn đặc biệt giới thiệu một chút.
“Chúc mừng đoàn đội người mẫu nam của R. H có thêm thành viên mới, lần này phong cách không giống nhau, là thanh niên cơ bắp.”
“Thanh niên cơ bắp chơi vú em, lượng sữa khẳng định nhiều hơn người khác.”
“Tại thời khắc quan trọng R. H lại đổi Giang Địch, là muốn thể hiện chiến thuật mới sao?”
Sau hai trận đoàn chiến, bình luận viên đã bị vả mặt bằng tốc độ ánh sáng —— chẳng những lượng sữa của Jiang không mạnh, thậm chí còn ít hơn Cheese một đoạn dài, phần lớn thời gian cậu ta đều đang tấn công. Đồng đội trước mặt đã ẩn hỏng cả nút “Tôi cần trị liệu” rồi mà cậu ta vẫn còn đang tấn công, mãi đến tận khi đồng đội đã tàn phế, vào trạng thái chuẩn bị chầu trời thì cậu ta mới ra tay để đồng đội uống một ngụm sữa.
“Quá thảm, thật sự quá thảm. Sau hai trận đoàn chiến này, lượng máu hai C của R. H đều không quá nửa ——Shine cùng Timeless đã quen với lối chơi lấy C làm trọng tâm, từ khi nào lại phải chịu loại oan ức thế này chứ.”
“Tôi đại khái là biết ý đồ của R. H. Lối chơi này cực kỳ mạo hiểm, một khi Jiang không nắm được thời cơ tốt, hai C chết đi, dựa vào vú em không thể giết bốn được.”
“Không sai, nhưng chỉ cần khống chế tốt, vú em có thời gian tấn công lớn cũng tương đương với việc R. H có thêm một nửa C. Camera quay đến người mới của chúng ta —— nhìn biểu tình, hình như Jiang không có chút căng thẳng nào…”
Ngu Chiếu Hàn không nhìn thấy được biểu tỉnh của Giang Địch, Giang Địch cũng vẫn không lên tiếng, nhưng từ thao tác của cậu ta anh vẫn nhìn ra được sự nôn nóng, liên tiếp hai lần xuất hiện sai lầm nhỏ.
“Đừng nóng vội.” Ngu Chiếu Hàn nói, “Tôi và Timeless sẽ không để cho bản thân mình chết, tin vào đồng đội của cậu.”
Giọng nói trầm thấp mà Ngu Chiếu Hàn giả ngầu nhiều năm đã luyện ra được bây giờ đã có tác dụng to lớn. Đừng nói là Giang Địch, ngay cả Thời Độ vào lúc này cũng đã quên mất đội trưởng của cậu là một con cá ngu ngốc xinh đẹp rồi.
Giang Địch uống một ngụm nước trong thời gian đợi sống lại, nói: “Được.”
Trận đoàn chiến cuối cùng, hai C của R. H đều tập trung hỏa lực vào Bỉ Ngạn, cũng được vú em bù vào chỗ thương tổn còn thiếu, đánh ra một trận đoàn chiến phối hợp gần như là hoàn hảo, giành được thắng lợi về cho R. H.
Thắng chiến đội anh em, mấy người tuy rằng vui vẻ nhưng cũng không biểu hiện quá kiêu ngạo, ngay cả cái ôm mà khán giả mong đợi từ lâu cũng không có. Sau trận đấu, nhân viên công tác đến mời bọn họ tham gia phỏng vấn.
“Tại sao lại là tôi?” Thời Độ cúi đầu xem điện thoại di động, “Lần trước cũng là tôi.”
Nhân viên công tác nói: “Người phỏng vấn ngày hôm nay chính là khách mời Mật Mật, Mật Mật nói cậu đã từng xem phát sóng trực tiếp của cô ấy, hai người quen nhau. Tôi nghĩ là khi phỏng vấn bầu không khí sẽ tốt hơn.”
“Ai?” Thời Độ nói một cách lạnh lùng, “Không quen biết, không đi.”
Ngu Chiếu Hàn thầm nghĩ quả nhiên là gần đèn thì rạng, đem trai mới ôm anh mấy cái đã học được kỹ năng 【 nói một cách lạnh lùng 】rồi.
Nhân viên công tác lộ vẻ khó xử. Tề Hiến cười nói: “Không thì tôi đi cho? Mùa giải này tôi vẫn chưa phỏng vấn lần nào đâu.”
Khu vực phỏng vấn, Mật Mật cos 【 Kem ốc quế ngọt ngào 】của Virus, vừa ngọt ngào vừa đáng yêu. Bên người cô chính là một thanh niên tóc đỏ buộc đuôi ngựa, phong độ nhẹ nhàng, mặt mày ôn nhu, ăn nói khéo léo, hoàn toàn thể hiện trình độ người có EQ cao nhất được cả R. H công nhận.
Lão Đàm vừa nhìn vừa cảm thán: “Phỏng vấn vẫn phải để Tề Hiến lên, anh đề nghị sau này người phát ngôn của đội chúng ta chính là cậu ta. Em trai, cậu phải học hỏi cho tốt, lần sau lúc phỏng vấn phải có thái độ như vậy.”
Thời Độ không để ý tới anh, thắng thi đấu nhưng sắc mặt cũng không hề dễ nhìn: “Đội trưởng, em về nhà một chuyến. Mẹ em biết đến em về Bắc Kinh, vẫn luôn giục em quay về.”
“Không cần, mẹ em đã cho tài xế đến đón em.” Thời Độ cầm lấy áo khoác khoác lên người, đi ra phòng nghỉ ngơi.
Tề Hiến nhận phỏng vấn xong, đi về phòng nghỉ ngơi tập hợp lại với đồng đội. Mật Mật đi cùng đường với anh, nói mình là fan của R. H, còn nói muốn nhân cơ hội làm quen với mọi người.
Mật Mật đang nói chuyện cùng Tề Hiến thì nhìn thấy Thời Độ đâm đầu đi tới, trên mặt cô gái lập tức lộ ra nụ cười má lúm đồng tiền đặc trưng: “Timeless, xin chào.”
Thời Độ vẫn còn đang bận trả lời tin nhắn, cậu ngẩng đầu lên liếc nhìn cô một cái.
“Làm sao vậy.” Tề Hiến hỏi, “Em muốn đi ra ngoài?”
“Vâng, về nhà.”
Mật Mật nghe Thời Độ nói phải đi, vội vã lấy điện thoại di động ra: “Timeless có thể thêm wehat được không? Tôi rất thích Ninja của cậu.”
Thời Độ một thân áp suất thấp: “Không thêm, tránh ra.”
Tề Hiến trách cứ: “Timeless, người ta là một cô gái, dù em không thêm thì cũng không cần quá đáng như vậy chứ?”
“Xin lỗi, là em không tố chất.” Giọng nói của Thời Độ lộ ra vẻ thiếu kiên nhẫn không hề che giấu chút nào, “Em đi đây.”
Tề Hiến nhìn bóng lưng của Thời Độ lắc đầu: “Tính tình của tiểu thiếu gia, em đừng nóng giận, anh thay cậu ta xin lỗi em.”
Mật Mật lúng túng cười: “Không sao đâu.”
Lần này Thời Độ rời đi đã bỏ lỡ tiệc chúc mừng. Lão Đàm đặt một bàn tại cửa hàng vịt quay Bắc Kinh lâu năm từ một tuần trước, bảy người gọi bốn con vịt quay, còn cố ý gói nửa con về cho Thời Độ.
Trở lại khách sạn, Ngu Chiếu Hàn tắm xong, nằm ở trên giường xem ti vi. Nhìn một chút, ánh mắt liền không khống chế được mà rơi xuống nửa con vịt quay kia. Vịt quay cần phải gói ăn kèm những thứ khác, anh vì muốn phần cuốn của mình tao nhã một chút, động tác ung dung thong thả nên ăn không đã nghiện.
Ngu Chiếu Hàn cầm điện thoại di động lên nhắn tin cho Thời Độ.
【Shine: Thời Độ tối hôm nay có về không 】
【Shine: Anh muốn ăn vịt quay của em 】
Ngu Chiếu Hàn chờ thật lâu, anh đã xem xong một tập ( Tam Quốc Diễn Nghĩa), vẫn không nhận được tin nhắn trả lời của Thời Độ.
【Shine: Anh thật sự muốn ăn 】
【Shine: Vậy anh ăn nhé? 】
Điện thoại di động rung lên.
【Timeless: Đang trên đường, để vịt quay cho em 】
【Shine: Anh muốn ăn, em mắng anh đi 】
【Timeless: Phụt 】
Thời Độ lo lắng nửa con vịt quay Ngu Chiếu Hàn ăn không đã nghiền, vì vậy cậu liền mua cả bia cùng gà rán về. Cậu vừa mở cửa phòng ra liền nhìn thấy Ngu Chiếu Hàn ngồi ở trên ghế, trong tay nâng hộp cơm để nửa con vịt quay, thời điểm nhìn về phía cậu, trên gương mặt không cảm xúc kia dường như hiện ra một chút ai oán.
Thấy trong hộp cơm vẫn còn đầy, Thời Độ kinh ngạc nói: “Anh không ăn sao?”
“Đúng, anh nhịn được, nhịn rất khổ cực.”
Thời Độ nở nụ cười, cầm lấy tay Ngu Chiếu Hàn, đưa gà rán cho anh xách: “Vậy thì ăn gà đi”
Ngu Chiếu Hàn hơi nhíu mày: “Thời Độ, trên mặt em bị làm sao vậy?”
Chỉ mới ba tiếng không gặp, dưới mắt Thời Độ mấy cm đã có một vệt vết thương nhỏ, giống như là bị mảnh vỡ cắt qua.
Thời Độ nhún nhún vai, bộ dáng dửng dưng như không: “Bị bạo lực gia đình.”
Ngày hôm nay ba cậu đặc biệt nóng tính, tác phẩm nghệ thuật hơn triệu nói đập là đập, ngay cả mẹ cậu cũng không ngăn được.
“Trên mặt bị thương sao lại không cần chứ? Em không sợ để lại sẹo sao?”
“Thật sự không cần làm phiền, dù em có vết sẹo thì cũng vẫn đẹp trai.” Thời Độ ngồi xuống giường, nghiên đầu nhìn anh, “Cá Cá muốn ôm ôm sao?”
Ngu Chiếu Hàn nhìn ra được, hiện tại tương đối tượng cần ôm một cái không phải là anh, mà là Thời Độ. Nhưng mà Thời Độ muốn giả ngầu, dù muốn ôm cũng sẽ không nói thẳng ra.
Ngu Chiếu Hàn nhìn thấu tất cả, đi tới ôm thanh niên vào trong lồ ng ngực.
Thời Độ: “…” Cậu muốn không phải là loại ôm này, cậu cũng không ngại đổi vị trí với Ngu Chiếu Hàn đâu.
Không chờ cậu đưa ra kháng nghị, Ngu Chiếu Hàn liền hỏi: “Cùng ba mẹ cãi nhau sao?”
Hầu kết của Thời Độ lăn nhẹ một chút. Cậu hời hợt nói: “Đúng vậy.”
Ngu Chiếu Hàn không biết phải an ủi như thế nào. Vấn đề khó như bởi vì đánh chuyên nghiệp mà cãi nhau với ba mẹ này, anh cũng sẽ không biết giải quyết. Anh chỉ có thể giống như lúc mẹ ann ủi mình, sờ sờ mái tóc xám khói của em trai: “Nếu như em có thể theo anh thêm mấy mùa giải nữa thì tốt rồi.”
Hô hấp của Thời Độ cứng lại.
“Nhưng mà một mùa giải cũng đủ rồi.” Ngu Chiếu Hàn an ủi em trai, cũng an ủi chính mình, “Ít nhất đủ để chúng ta láy giải vô địch thế giới.” Nói xong, anh còn không yên tâm hỏi lại: “Chờ đã, mùa giải này em sẽ không giải nghệ sớm đâu, đúng không?”
Thời Độ cũng không còn xoắn xuýt ai ở trong lồ ng ngực ai nữa, khẽ cười: “Đúng, nhưng mà em cảm thấy chỉ một mùa giải hình như có chút không đủ. Sau này em đi rồi, anh ở trong căn cứ sẽ làm nũng vói ai, sẽ muốn ai ôm một cái chứ?”
Ngu Chiếu Hàn suy nghĩ một chút, nói: “Lão Đàm hoặc là Tề Hiến.”
Thời Độ cắn răng: “Con mẹ nó anh… Coi như em chưa hỏi đi.”
Hai người an tĩnh một phút chốc, trong phòng chỉ còn dư lại âm thanh phát ra từ bộ phim truyền hình trên ti vi.
Thời Độ bỗng nhiên nói: “Cá Cá, anh nói xem Quan Vũ cùng Trương Phi cũng sẽ ôm như chúng ta sao?”
Ngu Chiếu Hàn không chút nghĩ ngợi: “Sẽ.”
Thời Độ nghi ngờ với cái này: “Thiệt hay giả.”
“Thật sự, ” Ngu Chiếu Hàn vô cùng khẳng định nói, “Anh mới vừa nhìn thấy, ba anh em Lưu Quan bị ép chia lìa, Quan Vũ cùng Trương Phi khó khăn lắm mới gặp lại, hai anh em ôm chặt nhau, còn khóc —— chúng ta đều không khóc.”
Thời Độ yên tâm thoải mái mà giơ tay lên, một tay vòng lấy eo Ngu Chiếu Hàn: “Được rồi.”