Thần Mộ 2

Bảo vật của trời





Chương 370

Bảo vật của trời

Nam Cung Tiên Nhi và Pháp Tổ kinh hãi cực điểm, nhìn người mới đến với vẻkhông tin nổi. Thần Nam cũng vậy, thấy dung mạo Ma Sư mà Ma Chủ giốnghệt nhau, suýt nữa hắn coi đối phương là thiên cổ cuồng nhân kia.

"Ngươi...khôngphải bị Ma Chủ...giết rồi sao?" Pháp Tổ cảm giác miệng lưỡi khô rát, đólà siêu tuyệt cường giả trong truyền thuyết, là thân đệ đệ của Ma Chủ,cũng là cao thủ tại Thái cổ thời kì, hà cớ sống lại?

Nam Cung TiênNhi kinh nghi bất định: "Nghe đồn rằng công pháp của Ma Chủ tự giếtngười thân, giết mình rồi mới giết địch, gần như tự tàn hại, thu gomnăng lượng cực lớn mới làm trọng thương được địch nhân, ngươi... khôngphải đã chết vì thế rồi sao?"

"Lời đồn không thể tin được, ta suýtnữa mất mạng nhưng huynh trưởng đã đem linh hồn gần như tan nát của bảnthân giữ lại linh hồn ta, giúp ta qua được kiếp nạn."

Thân thể hùngvĩ của Ma Sư phát ra "thế" cực mạnh, lời lẽ tuy bình đạm, giai thíchnguyên nhân với chúng thần nhưng dường như đang kể lại một việc hết sứcnhỏ nhặt.

Chúng thần há hốc mồm, y là ai? Là thân đệ đệ của Ma Chủ!Dù không so được với huynh trưởng nhưng không kém bao nhiêu, tuyệt đốilà một trong những cao thủ hàng đầu thiên địa.

Kinh ngạc rồi, chúng thần liền sôi lên, ai nấy chằm chằm nhìn Ma Sư không chớp.

Thần Nam càng kích động, hắn đang đối diện một nhân vật tuyệt đỉnh trong truyền thuyết.

NamCung Tiên Nhi, Pháp Tổ tuy là người từ Thái cổ thời kì, không có giaotình gì với Ma Sư nhưng từng nhìn thấy, nghe thấy những việc y làm. Đótuyệt đối là một cường giả, nếu Hắc Khởi của đệ ngũ giới đến xâm phạm,y đủ thực lực nghênh tiếp.

Sắc mặt Đức Mãnh lại liên tục thay đổi,Thái cổ cao thủ bất ngờ xuất hiện này khiến y không yên, không hiểu saunày sẽ tạo thành ảnh hưởng gì.

Thần Nam có rất nhiều chuyện muốn hỏiMa Sư, Ma Chủ để y lại Nhân gian giới, khẳng định có thâm ý nhưng lúctrước đệ ngũ giới xâm phạm, vì sao y không xuất thủ?

Ma Sư tựa hồnhìn thấu ý nghĩ của Thần Nam: "Ta mới tỉnh lại, lúc trước Hắc Khởi đếnđã không tiện xuất thủ, nếu hắn lại đến đương nhiên phải gặp gỡ mộtphen."

Rồi không cho Thần Nam cơ hội hỏi tiếp: "Còn Không gian yêuthú lại là hồng hoang dị chủng khó gặp nhất, có được đó đúng là vô cùngmay mắn, ha ha..."

Y không nén được, bật cười ha hả, hình như tâmtình dao động mãnh liệt. Đủ khiến một siêu tuyệt cường giả vui mừng nhưvậy, đương nhiên yêu thú vô cùng quan trọng.

"Có biết không? Nóxuyên qua được ngăn cách của sức mạnh thời không, là thánh vật phá hủyphong ấn." Ma Sư không nói rõ phải dùng Thời không yêu thú làm gì nhưngy kích động như vậy, chắc chắn tác dụng rất lớn.

Một lúc lâu sau, ythu lại nét cười, tỏ ra trịnh trọng vô cùng, chằm chằm nhìn tứ đạithiên giai cao thủ: "Ta cảm giác được khí tức của cố nhân trên mình cácngươi."

Chắc y xuất hiện vì nguyên nhân này, hai đạo hào quang đáng sợ từ mắt y phát ra, quét qua mình tứ đại thiên giai cao thủ.

Bachiếc lá xanh từ mình Nam Cung Tiên Nhi, Pháp Tổ, Đức Mãnh bay lên,phát ra ba đọa thần quang sáng chói đoạn hạ xuống, đạp vào tay Ma Sư.

Thầnquang màu lục thu lại, chiếc lá biến thành vô cùng bình thường nhưngvết máu kinh hồn trên mặt lá lập tức khiến Ma Sư biến sắc, thần tìnhkích động cực độ: "Là... y."

"Chúng!"



"Diệt!"

"Sinh!"

Ma Sư thần tình ngưng trọng nhìn huyết tự trên phiến lá, tức thì ngây người, sau cùng tỏ vẻ suy tư.

Thần Nam không nén được, chen vào hỏi: "Vốn có bốn phiến, nhưng phiến thứ tư đã vỡ nát."

Haimắt Ma Sư xạ ra hai đạo thần quang đáng sợ, không nói gì mà chỉ ngướcnhìn trời. Rất mới lâu sau mới thở dài cảm thán: "Biến số, biến số!Phiến lá thứ tư đã trở thành thiên cổ biến số, có thể ảnh hưởng đếntoàn thể tương lai."

"Có nghiêm trọng vậy không?" Đức Mãnh tuy không phải người của giới này nhưng nghe Ma Sư nói, liền nảy lòng hiếu kỳ sâu sắc.

"Đươngnhiên." Ma Sư tỏ vẻ âm trầm thở dài một hơi: "Nếu các ngươi biết kẻ đólà ai, sẽ biết tứ diệp truyền thư trọng yếu thế nào."

"Là ai?"

Tứ đại thiên giai cao thủ không nhịn được đồng thời lên tiếng hỏi.

"Các ngươi nói lại kỹ lưỡng cho ta nghe những tao ngộ ở Thái cổ thời kì."

Thần Nam bèn tả lại cẩn thận những gì bốn người đã gặp lúc quay về thái cổ.

"Chếttiệt." Ma Sư đấm mạnh hai tay vào nhau, phiến không gian Thời Không đạithần lưu lại rung lên bần bật, chư thần ở ngoài xa lắc lư, suýt nữa bịnăng lượng cuồng bạo hất văng.

Đức Mãnh biến sắc, thầm kinh hãi trước thực lực của Nhân gian giới cao thủ.

"Đólà truyền âm vượt thời không! Người đó ở Thái cổ thời kì tìm được mấyđoạn thời không tương lai, dùng lá truyền lời cho các ngươi, nói lạinhững gì sẽ xảy ra cho hậu nhân để chúng ta biết đường mà hành động."

Ainấy đều kinh hãi, người truyền lời không nhìn thấy bọn Thần Nam đến mớiquăng bốn phiến là ra mà đoán trước được một phần tương lai nên làmvậy. Bọn Thần Nam vượt qua vô tận tuế nguyệt, nghịch chuyển thời không,vừa hay tiếp được.

Thần thông như thế quả thật xứng danh công tham tạo hóa a! Truyền ngôn xuyên qua thiên cổ, đúng là khó tưởng tượng nổi.

"Là ai?" Tứ đại thiên giai cao thủ không nhịn được đồng thời lên tiếng hỏi.

"Đại thần - Độc Cô Bại Thiên."

Khôngchỉ bốn người kinh hãi mà chúng thần cũng sửng sốt, từ sau Vô thiên chinhật, danh tính của nhiều cường giả Thái cổ thời kì lưu truyền khắplưỡng giới, Độc Cô Bại Thiên là thần thượng chi thần, vang như sấm độngbên tai chúng thân. Có ai không biết đến uy danh của Thái cổ cấm kị đạithần.

"Quả nhiên...là y." Pháp Tổ chật vật nuốt nước bọt xuống, ngây người nhìn ba chiếc lá trong tay Ma Sư.
NamCung Tiên Nhi, Thần Nam, Đức Mãnh dậy sóng trong lòng, đại thần Độc CôBại Thiên trong truyền thuyết đã xuất ra bốn chữ chân ngôn, vượt quathời không mà đến tay họ ba phiến, đúng là kinh hoàng.


"Soạt."

Hào quang lóe sáng, Ma Sư đột nhiên biến mất, công lực này quả thật khiến Đức Mãnh và Pháp Tổ tự thẹn không so được.

Nhất thời, cả vùng không gian lặng ngắt, hồi lâu sau, chúng thần mới tỉnh lại.

"Đạithần Độc Cô Bại Thiên không phải đã không còn nữa sao?" Đức Mãnh thậntrọng hỏi, y có thể không biết tới những Thái cổ cao thủ khác của Nhângian giới, nhưng chắc chắn biết Độc Cô Bại Thiên và Ma Chủ. Năm xưa haingười này từng đánh khắp lục giới, ở đệ ngũ giới có nhiều truyền thuyếtliên quan đến họ.

"Đúng ra...đã biến mất." Pháp Tổ ngơ ngẩn lên tiếng,"có lẽ trong lúc cuối y đã nhận ra gì đó nên dùng bốn phiến lá báo chohậu nhân."

Nam Cung Tiên Nhi tỏ vẻ nghi ngờ: "Đến giờ ta lại khôngtin vào truyền thuyết đó, Ma Sư vẫn sống nhăn trên đời, trời mới biếtĐộc Cô Bại Thiên có quay lại không."

Thần Nam không nói gì, chỉ lẳng lặng quan sát tình hình.

Đức Mãnh tỏ ra lúng túng, những nhân vật như thế quay về, dã tâm của bậc quân vương như y tốt nhất nên dẹp đi cho rảnh.

Pháp Tổ do dự: "Chắc...không xuất hiện nữa. Ma Chủ từng nói Độc Cô Bại Thiên đã xong rồi..."

Lầnnày tứ đại thiên giai cao thủ dẫn chúng thần đến Tiểu lục đạo tìm bảovật của Thời Không đại thần để lại, rồi xuyên qua thời không tim SinhMệnh nguyên tuyền, tất cả cũng đến lúc hạ màn.

Pháp Tổ tuy muốn lấyThái Thượng vong tình lục nhưng bị Thần Nam khéo léo cự tuyệt, lí dotrong lúc ở không gian của Thời Không đại thần đã liên tục công kíchhắn, lúc về cổ đại hắn cũng không lấy được Sinh Mệnh nguyên tuyền nênnhững điều kiện nêu ra đều không hiệu lực.

Pháp Tổ tức giận dân Tâyphương thần linh đi trước, Đức Mãnh theo sát. Nam Cung Tiên Nhi đượcThần Nam ủy thác, mỉm cười liền liền, dẫn bọn Huyền Trang ra đi.

ThầnNam muốn một mình ở lại không gian của Thời Không đại thần bế quan tuluyện, khám phá bí mật của Thái Cực Thần Ma đồ. Hắn nghe Thần bí nhânnói nó chính là thiên bảo, Sinh Mệnh nguyên tuyền ẩn trong đó.

TửKim thần long, Long Bảo Bảo, Tiểu Phượng Hoàng cũng muốn ở lại nhưngđều bị hắn đưa đi. Long Vũ rất lo cho hắn nhưng được hắn truyền âm giảithích, cũng hiểu rằng hắn thật sự muốn một mình tham ngộ tu luyện, đànhcùng Tiềm Long lưu luyến rời đi.

Long Vũ cũng cần bế quan để luyệnhóa công lực của Thất Tuyệt thiên nữ. Thân thể nàng mỗi thời mỗi khắclại phát sinh trứ biến hóa, vô hình trung khí chất cần thay đổi, nhữngtình cảm vấn vương nhạt dần...

Tất cả đều đi, duy mình Thần Nam ở lại trong thiên địa của Thời Không đại thần, ngồi trên bãi cỏ, chìm vào không linh chi cảnh.

Hắnphải tham ngộ cho ra bí mật của thiên bảo Thần ma đồ, ngàn năm tới,trong lục giới sẽ xảy ra việc trọng đại, Thái cổ cường giả trong truyềnthuyết sẽ hoàn thành thời không chi lữ, đến thế giới này, bọn Ma Chủcũng sẽ từ đệ tam giới quay về.

Thái cổ chư thần lại hiện thế, đại thời đại hỗn loạn lại tới. Hắn phải chuẩn bị ổn thỏa mọi sự.

Ở trong thiên địa tĩnh mịch, hắn bất động như đã hóa thạch.

Batháng trôi qua, hắn vẫn chìm trong huyền cảnh vi diệu, đã nắm được sứcmạnh bản nguyên của thời gian và không gian, không ngừng cảm ngộ nhữngbí ảo của thời không. Ba tháng này dài như ba vạn năm với hắn.

Hắn xuyên qua sòng thời gian, lơ lửng trong vô hạn không gian, tìm kiếm khắp biển thần thức...

Ngoạigiới xảy ra nhiều chuyện nhưng hắn không biết, chìm sâu trong cuộc hànhtrình riêng. Bất quá, mỗi đạo kinh mạch, mỗi thốn da thịt đều đã đượcthân thức tìm qua nhưng Thái Cực Thần Ma đồ vẫn mất dạng.

Hắn nhớ rõ quang cầu hai màu ở trong Khí Hải nhưng hiện tại nó vô ảnh vô tung.

Lạimột tháng nữa qua, hắn tham ngộ sức mạnh bản nguyên của thời không,suýt nữa tự hủy con đường của mình mới thấy rung động quen thuộc, Thầnma đồ liền hiển hiện.

Hắn bất kể hậu quả, cho thần thức lao vào vùng sáng đó.

Nhưng gần trong tấc gang mà như cách xa chân trời, phảng phất cách ngăn cả một phiến thời không.

Thần thức hắn liên tục phi hành, nhưng Thần ma đồ liên tục cách xa, giữa cả hai là một không gian không thể vượt qua.

Là sao nhỉ? Hắn tràn ngập trong nghi vấn, cuối cùng cũng thấy Thần ma đồ, vì sao không với tới được?

Thời không!

Hắnđột ngột tỉnh ngộ, Thái Cực Thần Ma đồ tuy trong thể nội nhưng có sứcmạnh thời không ngăn cản với thần thức của hắn, cũng như thái cổ bịngăn trở lại.

Hắn bèn vận dụng sức mạnh bản nguyên của thời không, không ngừng tìm theo Thần ma đồ, phi hành trong thần thức vô tận.

Lại một tháng nữa.

Hắncó cảm giác như mình đã xuyên qua vũ trụ hồng hoang, trải qua tuếnguyệt vô tận, không thể kiên trì nổi nữa, lặng lẽ dừng lại nhìn TháiCực Thần Ma đồ.

Kinh ngạc hơn là nó cũng dừng lại.

Lúc đó hắn không còn lực khí, mệt mỏi vô cùng, toàn thân gục xuống, chìm vào biển thần thức vô tận.

Chợt hắn thấy Thái Cực Thần Ma đồ xông tới, điên cuồng quay tít, lớn dần rồi chụp lấy hắn.

"Chết tiệt." Ý thức sau cùng của hắn gào lên, Thái cực đồ lại muốn thanh toán hắn.

"Ầm."

Sinh khí màu vàng và tử khí đen ngòm tràn ra, Thái cực đồ phủ kín thần thức, ào ạt nuốt chửng hắn.



Giao diện cho điện thoại