Chương 75
Định địa thần thụ Người dịch: giÓ
Trong nháy mắt, khi thân thể của chàng vào trong, sinh mệnh chi năng của chàng liền quay trở lại trong cơ thể, hiện giờ nguyên khí của chàng đã hồi phục, cảm thấy mạnh mẽ đến cực điểm. Lúc này chàng thực sự muốn đánh 1 trận với những người như Đông phương Thần minh, Lý nhược Lan.
Thần nam biết mình đã đặt 1 chân vào lĩnh vực lục giai, còn 1 chân nữa thì chỉ đang tiến vào. Tu vị hiện nay của chàng đang ở giữa ngũ giai đỉnh phong và lục giai sơ cấp, đây là 1 lĩnh vực tu luyện mơ hồ, là vùng đất hòa hoãn từ cao thủ ngũ giai thực sự biến thành cao thủ lục giai.
"Ta phải mạnh hơn, mạnh hơn, mạnh hơn nữa!" Thần nam đứng trong nội thiên địa, nhìn ra không gian mười trượng, chàng có cảm giác cả thiên địa đều nằm trong tay.
Ý thức của chàng đã ở rất lâu trong tiểu thiên địa này, đã quen thuộc với từng góc nhỏ ở đây, bây giờ đã có thể mở ra hay đóng lại tiểu thế giới này 1 cách thành thục.
Thần nam quyết định mở rộng tiểu thiên địa, để cho tinh khí thiên địa không ngừng tỏa ra, để tế luyện tiểu thế giới này, làm cho nó bành trướng ra vô hạn.
Khi thông đạo giữa nội thiên địa của Thần nam và thế giới bên ngoài mở ra lần nữa, dưới sự khống chế mạnh mẽ của ý thức, tiểu thế giới bắt đầu điên cuồng hấp thu tinh khí thiên địa ngoại giới, linh khí vô tận ùn ùn tiến vào bên trong.
Nạp lan nhược Thủy và con rồng bỉ ổi trong long cốc được 1 phen kinh ngạc, một cái động không gian mở rộng trong không gian, tinh khí thiên địa nhanh chóng ngưng tụ lại về phía đó, nhanh chóng hình thành 1 cơn phong bao linh khí.
Tử kim thần long kêu lên 1 tiếng không hay, rồi hướng về phía cao không kêu to: " Tiểu tử vô lại, ngươi muốn biến sơn cốc này thành hoang mạc sao?"
Thần nam thoáng nghe thấy tiếng kêu của tử kim thần long, lập tức hiểu chuyện, hiện tại nội thiên địa đang nằm dưới aự khống chế của chàng, không biết mạnh hơn bao nhiêu lần so với khi nó tự hấp thụ linh khí, không chỉ tinh khí trong thiên địa không ngừng bị hút vào mà ngay cả tinh hoa thảo mộc cũng bị tranh cướp điên cuồng.
Chàng khống chế nội thiên địa của mình, chầm chậm di chuyển tới nơi sâu của dãy núi, rời xa long cốc. Bất kể thế nào, tử kim thần long cũng nhanh chóng bố trí 1 tiểu trận xung quanh long cốc, ngăn không cho linh khí long cốc "ngoại tiết".
Thần nam cảm khái vạn thiên ( vô cùng xúc động), nội thiên địa thực sự vô cùng kì diệu, từ tu vị hiện tại của chàng mà nói, vẫn chưa thể ngự không phi hành ( bay trên không trung). Nhưng sau khi tu luyện ra nội thiên địa của mình, hoàn toàn không giống trước. Hiện tại điều khiển nội thiên địa di dộng, cũng giống như là đang bay.
Có thể bay trên không trung hay không, đối với 1 người tu luyện mà nói, ý nghĩa vô cùng to lớn, Thần nam hiện tại tự tin trăm phần, cảm thấy không sợ hãi bất cứ 1 kẻ tu luyện đồng cấp nào.
Lúc này, Thần nam đã dời xa khỏi long cốc 1 lộ trình hơn trăm dặm, chàng bắt đầu để cho tâm thần lĩnh hội, toàn lực khống chế nội thiên địa của mình hấp thu tinh khí thiên địa.
Vùng đại sơn này, qua thời gian đã xuất hiện một cảnh quan kì dị, tinh khí thiên địa, tinh hoa thảo mộc vô tận. Ngưng tụ lại thành 1 trận phong ba linh khí, điên cuồng bốc lên không trung, lá các cây thảo mộc màu xanh trong đại sơn dần dần mất đi vẻ bóng bẩy, một số hoa cỏ yếu đi, thậm chí bắt đầu khô kiệt.
Thần nam đứng trong nội thiên địa, trong tim vô ngã vô vật. Lúc này tâm thần của chàng dường như đã hòa vào nội thiên địa, không có thời gian thay đổi cảm giác. Dường như trong nháy mắt vĩnh hằng, Thần nam cảm thấy dường như mình đã hóa thân thành thiên địa.
Cùng với thời gian trôi qua, tinh khí tuôn vào nội thiên địa ngày càng nhiều, vùng đất hỗn độn vô tận đã bắt đầu nứt vỡ, không gian dần dần mở rộng.
Tâm thần Thần nam hoàn toàn chìm trong nội thiên địa của mình, đến khi chàng đột nhiên cảm thấy sau lưng có 1 cơn đau dữ dội, chàng mới tỉnh lại.
Chàng vô cùng ngạc nhiên, vị trí bị đau chính là nơi hậu nghệ cung phong ấn. Cả người chàng tỏa ra ánh sáng màu xanh bích.
Đột nhiên "oàng" âm thanh lớn nổ ra. Nội thiên địa giống như là bị vỡ. Một luồng thần quang màu xanh từ lưng Thần nam bay lên, sau đó quang mang này nhanh chóng nở to ra, to ra. Một thần thụ màu xanh như ngọc tạc xuất hiện trên không trung, tỏa ra thần quanh chói mắt.
Thần thụ tuy không cao, nhưng tỏa ra cổ ý vô cùng tang thương, lão can cầu chi, cổ chuyết thương kính, bàn căn thác tiết, uyển như thương long, lá cây xanh ngọc thần quang lấp lánh, thanh thúy dục tích. (không việt hóa đc )
"Oàng"
Thần thụ từ trên không trung bay xuống, cả thân rễ trong nháy mắt đã chui vào trong đất, cả nội thiên địa chấn động kịch liệt, thần thụ quang mang chói lòa, tỏa ra linh khí vô tận, tiểu thế giới của Thần nam xuất hiện vì chàng, bắt đầu có sức sống dồi dào, "đại địa" trọc lốc mười mấy trượng cuối cùng đã xuất hiện màu xanh.
Vẻ mặt Thần nam lộ rõ thần sắc không tin, chàng kêu lên: "Truyền thuyết, bản thể của hậu nghệ cung là khi khai thiên tịch địa, 1 gốc linh căn sản sinh, bây giờ nó đã cắm rễ vào trong nội thiên địa của ta, lẽ nào nó sẽ trở thành thần thụ định địa trong tiểu thế giới này."
"Loạt xoạt..."
Lá cây lấp lánh thần quang, nhẹ nhàng bay, tỏa ra từng trận lục quang, quang mang này sau khi chiếu xuống mặt đất, vô số mầm cỏ được cấy vào trong đất, không lâu sau cả 1 vùng đất vàng rộng hơn mười trượng đã biến thành 1 đồng cỏ thơm, mùi cỏ thơm và mùi đất hòa trộn vào nhau, tỏa ra trong không trung, chứng minh thảo bình này thực sự tồn tại.
"Đây..." Thần nam vô cùng vui sướng, trong một thời khắc ngắn ngủi, tiểu thế giới trơ trụi này giờ đã tràn đầy sức sống.
"Lào xào..."
Thần thụ lại lắc lư, nhưng lần này không phải là chiếu thần quang ra xung quanh mà điên cuồng hấp thu tinh khí thiên địa, những linh khí từ ngoại giới không ngừng tuôn vào, toàn bộ ngưng tụ lại phía nó.
Thần thụ màu xanh tuy không cao lớn, nhưng nó giống như 1 cái động không đáy, tinh khí thiên địa từ bên ngoài tuôn vào đều bị nó liên tục hút lấy.
Không biết đã qua bao lâu, thần thụ và tiểu thế giới dường như đã đạt tới trạng thái cân bằng, tinh khí thiên địa từ ngoại giới truyền vào, không chỉ thần thụ hút lấy, mà phân bố đồng đều trong cả tiểu thiên địa.
Thần nam vô tình đi về phía thông đạo giữa nội thiên địa và ngoại giới, nhìn ra ngoài, chàng lập tức giật mình. Dãy núi xanh biếc trước đây giớ đã chuyển thành màu vàng, giống như là mùa thu đã tới, cả 1 dãy núi dài giờ đã không còn 1 chút màu xanh nào.
"Thật là tội lỗi!" Thần nam đương nhiên biết nguyên nhân tại sao, nội thiên địa đã hút cạn tinh hoa thảo mộc ở đây, điều này làm chàng trong lòng cảm thấy có chút bất an, chàng lập tức quay trở lại long cốc.
Đi qua mấy dặm, cảnh vật màu xanh đã dần nhiều lên, long cốc ở xa mấy chục dặm cũng không bị ảnh hưởng.
Khi Thần nam từ nội thiên địa đi ra, xuất hiện tại long cốc, Nạp lan nhược Thủy hoảng loạn chạy tới, thần y mỹ nữ hàng ngày vẫn điềm đạm bình tĩnh, sắc mặt có chút tiều tụy, nhìn thấy Thần nam bình an trở về, nàng vừa ngạc nhiên vừa lo lắng, gấp gáp hỏi: "Thần nam, nửa tháng nay huynh vẫn khỏe chứ?"
"Để nàng phải lo lắng, ta không sao."
Nạp lan nhược Thủy dường như cảm thấy có chút thất lễ, lập tức điều chỉnh trạng thái, bình tĩnh trở lại.
"Nàng nói ta đã đi khỏi đây được nửa tháng?" Thần nam có chút không hiểu.
"Đúng vậy, chàng đã mất tích được hơn nửa tháng, nói ra thì đã 20 ngày nay chàng không ăn uống gì." Nạp lan nhược Thủy nói với giọng lo lắng.
Thần nam cảm thấy rõ ràng trong nội thiên địa chỉ có khoảng nửa ngày, sau khi nghe Nạp lan nhược Thủy nói vậy, chàng thấy kinh dị vô cùng, lẽ nào tâm thần của chàng và nội thiên địa đã hòa làm 1, không cảm thấy sự lưu chuyển của thời gian. Chả trách, vô số thảo mộc trên đỉnh núi đều khô kiệt, nội thiên địa rõ ràng đã hút tinh khí ở khu vực đó suốt nửa tháng.
Dưới sự yêu cầu của Nạp lan nhược Thủy, Thần nam dẫn nàng vào trong nội thiên địa, Nạp lan nhược Thủy vô cùng bất ngờ, trong cơ thể mỗi người đều có 1 nội thiên địa, khi cần thì mở ra, tế luyện, chỉ có một số tu luyện giả cá biệt mới có thể làm được, nàng cảm thấy có 1 số điều không thể tưởng tượng được.
"Thần nam, có thể trồng dược thảo trong nội thiên địa không?"
Thần nam cảm thấy ý muốn của Nạp lan nhược Thủy, so với những lời mà Long vũ nói với chàng khi muốn chàng vẽ, tuy là lời nói khác nhau nhưng cùng 1 mục đích, người con gái đôi khi thật là thông minh, họ có thể khéo léo thông qua 1 câu nói, biểu đạt ra những hàm ý đặc biệt.
"Nhược thuỷ, hiện tại thì vẫn chưa thể trồng dược thảo trong nội thiên địa được, ta cần dùng nó đi chiến đấu, tất cả ở đây, bao gồm cả nàng, đều có khả năng bất bảo, nhưng nàng yên tâm, chỉ cần tan còn sống, ta sẽ làm cho nội thiên địa này trở nên vô hạn, trong thế giới này, ta sẽ mở ra cho nàng 1 vùng đất trong lành."
Tử kim thần long say túy túy từ cửa động không gian bay vào, lão bỉ ổi hé mắt, mơ màng nói: "Hai người đang giải đố gì đấy?"
Hai người không nói gì, vô cùng kinh ngạc nhìn tử kim thần long.
"Con cá chạch chết này, rút cục thì ngươi là thần long hay là ô quy tinh vậy?"
"Đồ vô lại kia, tiểu tử nhà ngươi dám mắng ta à?" Tử kim thần long say rượu mắt lờ đờ.
"Ngươi nhìn xem trên người ngươi là cái gì? chỗ nào cũng là cái vảy rùa cực lớn?" Thần nam hồ nghi nhìn tử kim thần long, chàng cảm thấy lão bỉ ổi này có nét quái gở, ngoài đầu và đuôi cùng 4 cái tay lộ ra ngoài, thân nó đều là trong 1 cái mai rùa.
Thấy Nạp lan nhược Thủy cũng nhìn mình với ánh mắt kì quái, tử kim thần long hồ nghi cúi đầu xuống nhìn, sau đó thất thanh kêu lên: " Ma quỷ, bị ma quỷ ám rồi!"
Nó dùng sức vặn người, đập cái mai rùa, muốn thoát cái thân ra, kết quả là dù long lực mạnh mẽ đến đâu cũng không làm tổn hại chút nào đến cái mai rùa, nó vừa thi triển thần thông, thu nhỏ người lại, kết quả là cái mai rùa cũng thu nhỏ lại theo, bám vào nó như hình với bóng.
"Ây da... gặp phải ma quỷ rồi. Mẹ rồng của ta, người đừng hù dọa ta." Tử kim thần long kinh hãi gào lên.
Giao diện cho điện thoại