Thần Mộ 2

Là y!





Chương 396

Là y!

Đương nhiên tiểu quỷ tinh linh cổ quái Không Không quả có bản lãnh.

Nó thật sự đào xuyên được đường hầm thời không qua nơi đó.

Đường hầm thời không vỡ thành khung cửa, mấy chục luồng khí tức ngút trời tràn ra, sắc mặt Quảng Nguyên biến đổi.

Thần Nam cũng kinh hãi, mấy chục người đều là thiên giai cao thủ, khí tức họ hợp lại phát ra, ai mà đoán nổi.

Nhưngvết nứt vừa mở ra lại đóng ngay rồi tan biến trong vòm không mênh mang,duy có thanh niên nam tử khôi vĩ rơi xuống không kịp quay lại lúc đườnghầm thời không biến mất.

Người này thân thể đĩnh bạt, cao hơn ngườithường hai cái đầu, mái tóc màu tím lất phất theo gió phát ra tử quangnhàn nhạt, đôi mắt hữu thần lấp lánh như hai vì sao tím.

Chiến y tímsẫm trên mình y đầy huyết tích, rách loang lổ, làn da màu đồng cổ lộ ranhững vết máu bầm đen, hình như vừa trải qua một trường đại chiến thảmliệt.

Y lạnh lùng nhìn mọi người sau cùng dừng lại trên mình Hắc Thủ, xạ ra hai đạo tử mang như tia chớp hóa thành thực chất.

QuảngNguyên vô cùng kinh ngạc, thấy đường hầm thời không tan biến mới ổnđịnh được thần sắc, cũng nhìn tử y thanh niên, lãnh điện xạ ra.

Điệnquang bùng lên trên không, hào quang từ mắt hai người va chạm, phát ranhững tiếng loẹt xoẹt như điện hoa, khung cảnh như những tia sét ngoằnnghoèo bay múa.

Hiển nhiên cả hai biết nhau, cừu oán cũng không thường.

Tử y nam tử lộ ra khí tức hùng hồn bức nhân như cương đao, khí thế lăng lệ vô cùng.

"Ầm."

Hưkhông giữa y và Quảng Nguyên vỡ tan, ánh nhìn đã có uy lực như thế đủchứng minh tu vi cao tuyệt, không thẹn là Thái cổ thiên giai cường giả.

Tửy thanh niên mang lại cho người khác cảm giác kiên nghị, mạnh mẽ nhưngthoáng chốc khí chất đại biến dạng, tạo thành ấn tượng xoay chiều chobọn Thần Nam.

Trận chiến ngầm với Quảng Nguyên kết thúc, y thu liễntư thái cường giả đoạn quay qua nhìn Không Không, nói một câu khiến bọnThần Nam trợn tròn mắt: "Ta khinh, hài tử xui xẻo này là con cái nhàai, sao lại đào bản đại gia ra? Ta khóc mất."

Bóng dáng cao lớn như ngọn núi vừa rồi sụp đổ trong lòng bọn Thần Nam.


Hiệntại tử y thanh niên khác nào một tên phóng đãng bất lương, thu liễm hếtkhí thế mạnh mẽ đi, tỏ ra rất du côn với Tiểu Không Không: "Mi là concái nhà ai? Thiếu chỗ nghịch hả? Ta khóc mất thôi, mi đào cái gì khôngđào, sao lại đào ta ra. Không đúng, sao mi lại đào loạn xạ thế hả? Đàoai cũng không được, có biết không? Ngươi đào thế này có khác nào đàochết ta? Ta khóc đây. Có tin không, ta sẽ luộc ngươi, đúng là tức chếtbản đại gia mà."

Tiểu Không Không kinh ngạc, vù một tiếng, bay vềcạnh Thần Nam, ôm chân hắn, thì thầm: "Cha à, nhầm rồi, con... đào đượcmột tên điên."

"Hài tử xui xẻo nói cái gì? Dám mắng ta khùng sao? Mi hại ta mất mạng, lại dám mắng ta, đến đây ta đánh cho một trận."

ThầnNam hoàn toàn ngẩn ngơ, Long Bảo Bảo trợn trừng mắt, Phượng Hoàng thiênnữ cũng không biết nên làm gì. Người này vừa mới tỏ ra anh hùng, saochỉ nháy mắt đã biến thành bất lương?

Y Y ngồi trên vai Thần Nam, nhìn tử y thanh niên, ghé sát tai hắn: "Cha cẩn thận không bị hắn cắn, truyền nhiễm đó."

"Hắc,hài tử xui xẻo này, xem ra cũng khả ái quá nhỉ. Bất quá hai nhóc conbiết gì mà nói, định chọc bản đại gia giận chết hả?" Tử y nhân nhìn haitiểu quỷ với vẻ hứng thú.

"Ngươi nói kiểu gì, ta đáp kiểu ấy." Không Không ôm chân Thần Nam, bật lại: "Muốn đánh ta hả, ta còn muốn đánh ngươi nữa là."

"Hắc, hài tử xui xẻo này đúng là tức chết bản đại gia." Tử y thanh niên tỏ vẻ bực mình.

ThầnNam bật cười, đây là Thái cổ cường giả sao? Sao lại đi ăn thua với hàitử, bộ dạng du côn hạng nhất, xem ra rất giống phong phạm Tử Kim thầnlong.

Lúc đó Quảng Nguyên đứng trên không cười lạnh: "Không ngờ làTử Phong, một năm không gặp rồi. Ta nhớ ngươi thân thụ trọng thương,vết thương nặng hơn ta, may ra tránh khỏi mất mạng. Hiện tại gặp ta,không phải chết chắc sao?"

"Lượn ngay, ngươi mới toi mạng, với bảnđại gia, ngươi là cái quái gì? Hắc Thủ ngươi chẳng qua là loại đầu heomuối, xưa nay vô công rồi nghề thích quản chuyện bao đồng, lần này lạitrợ Trụ vi ngược để giữ mạng lâu hơn, ngươi tự cho mình thiên hạ vôđịch nhưng sớm muộn gì cũng có ngày bị diệt. Ta khinh, nhổ đầy vào mặtngươi."

Tử Phong chỉ vào mũi Quảng Nguyên mà chửi, đúng là... không cómảy may phong phạm của thiên giai cao thủ! Khác nào một thanh niên bấtlương, rất giống với con rồng du côn.

Tim Thần Nam đập thình thình,phải chăng đây là kiếp trước của Tử Kim thần long? Lúc ở Vĩnh hằng sâmlâm, hắn và Long Bảo Bảo từng thoáng thấy tiền thân của con rồng ducôn, tựa hồ là một tử y nhân coi thường tất cả thiên hạ.

Quảng Nguyên tung một chưởng vào tử y nhân, bàn tay rợp trời bổ tới, năng lượng hùng hồn tràn ra thập phương.

Thần Nam mang hai hài tử, Long Bảo Bảo và Phượng Hoàng thiên nữ nhanh chóng lui đi.

Tửy thanh niên mắt lóe tinh quang, thu lại vẻ mặt cười cợt, hữu thủgiương ra thành đao chém lên không, tử mang rực rỡ xé mây chạm với bàntay.

lồng ngực y phập phồng, thổ ra một ngụm máu, thân thể càng khủng khiếp hơn, rạn như mảnh sứ, nhục thể xuất hiện những vết nứt.

Từng vệt máu chảy ra.
Thânthể Tử Phong lắc lư, thở dài: "Ông nó chứ, bản đại gia sao lại xui xẻothế này, bị hài tử đào ra. Ài, kì quái thật, ai cũng nói ta xong rồinhưng ta lại bình an rút đi, được Thời Không đại thần an toàn dichuyển. Lúc đó ai cũng kì quái, hiện tại thì ta hiểu rồi, là tiểu quỷnày đào ta ra. Lại chết trong tay đầu heo muốn, bản đại gia quả thậtbất cam."


"Loại nỏ cứng hết tầm như ngươi, ta tuy trọng thương nhưngvẫn dễ dàng diệt được." Quảng Nguyên lạnh tanh thốt, mấy chục người kiakhông tiến ra, hiện tại tình hình năm trong tay y.

"Đầu heo muốingươi bớt tô son trát phấn đi, Tử Phong ta dù gì cũng thuộc chư thần,được xếp trong nhóm đầu, dù chết cũng buộc ngươi phải trả giá đắt."

Thần Nam và Long Bảo Bảo ở xa nhìn nhau, đồng thời nói: "Tựa hồ là kiếp trước của nó thật."

Không Không cũng nhỏ giọng: "Xin lỗi, con sẽ không đào loạn nữa."

"Hàitử xui xẻo kia, sau này đừng để ta gặp ngươi." Tử Phong bất mãn quaylại, tiếp đó sẽ phải chiến đấu mà biết trước sẽ chết nhưng y hoàn toànthoải mái, không có vẻ gì bi thương mà cực kỳ tiêu sái.

Quảng Nguyêncười lạnh: "Theo trạng thái của ngươi là ta biết Thời Không đại thần đãlàm gì, đó không phải là đường hầm thời gian thuần túy mà là không giannhỏ hẹp hỗn loạn, một tiểu thế giới đồng bộ với thời gian hiện thực.Hắn muốn đưa các ngươi tới vùng đất vĩnh hằng tránh thiên phạt, đếnngày các ngươi đủ mạnh sẽ quay về."

"Đầu heo muối ngươi biết khánhiều nhỉ, nhưng ngươi không thể nào đoán được, ai..." Tử Phong lộ vẻnghi hoặc nhìn sang phía Thần Nam: "Sao mấy người các ngươi kì quáiquá, các ngươi là ai, đến từ đâu?"

Thần Nam thật thà đáp: "Từ tương lai, định đến kích sát Quảng Nguyên, không ngờ bị hắn cắt đứt nhân quả, chặn mất lối về."

TửPhong hít sâu một hơi khí lạnh: "Dám quay về lịch sử giết người, đúnglà nghịch thiên. Dù là những người như Ma Chủ cũng chết chắc."

QuảngNguyên cười lạnh: "Có người muốn mạo hiểm, chúng biết ta có ba thế thânvà những nhân quả khó lòng cắt đứt nên tụ tập hồn phách những kẻ bị tagiết, định phản lại ta trong lịch sử thời không. Nhưng như thế vẫn tựđi tìm chết. ta không cần ba thế thân nữa, cứ là bản ngã xem các ngươilàm gì được. Ta trong tương lai sẽ triệt để bỏ đi ba hóa thân, nhưngcuối cùng vẫn là thay đổi một chút, trăm vạn sinh hồn tịch diệt, đổilại được một dạng biến hóa thế này." Đoạn y lẩm bẩm: "Lẽ nào đó lànhững gì Thần bí nhân muốn?"

Tử Phong chút nữa đã hiểu hết, nhìn bọnThần Nam cười: "Có đảm lượng! Tiếc là ta không thể giúp các ngươi mởcấm cố quay lại tương lai, hiện tại ta không còn khí lực. Hài tử xuixẻo, sao lại đào ta ra, giá mi đào mấy người thương thế nhẹ nhất chắcđã được cứu."

"Xin lỗi, lần sau ta sẽ cẩn thận."

"Hài tử xui xẻo, còn có lần sau sao? Cả kiếp sau ta cũng không muốn gặp ngươi."

"Nhưng ngươi sẽ gặp."

"Hả?" Tử Phong kinh ngạc: "Trong tương lai các ngươi gặp ta? Lần này ta không tịch diệt."

Thần Nam tiếp lời, lắc đầu: "Kiếp sau của ngươi, chúng ta là huynh đệ."

"Ha ha ha... thế hả, đầu heo muối, bản đại gia không đợi được nữa, trước khi chết phải ăn thử một miếng thịt heo muối xem sao."

"Hừ." Quảng Nguyên cười lạnh: "Ngươi chắc cũng tính ra lần này sẽ tịch diệt, vĩnh viễn về với hư vô."


"Takhinh, đồ đầu heo muối, ngươi tưởng chuyện gì cũng theo ý sao, thế cứđứng im đó đợi người ta đến giết. Dầu gì ngươi cũng tính được lần nayngươi không thỏa mãn, trên đời không có gì vĩnh hằng bất biến! Cả thiênđạo từng là công bình chính đạo cũng thay đổi được, còn gì không thayđổi được? Mạng của bản đại gia do ta làm chủ, không ai thay được. Giết!"

Từ trên không, Tử Phong gầm lên điên cuồng, tử khí che kín thiên địa chụp xuống Quảng Nguyên.

Trậnđại chiến khủng khiếp này, Tử Phong ôm lòng quyết tử, không hề giữ lạimà xuất hết tàn lực, nguyên khí tím sẫm vô tận tràn khắp đất trời, saucũng thân thể y nổ tung.

Máu nhuộm tím trời xanh, tử huyết thê lươngmà chói lóa, chiến hồn màu tím phiêu đãng trên không, há miệng thổ ramột khối huyết nhục, cười vang: "Mùi vị thịt heo muối dở tệ." Đoạn quayđầu lại nói với bọn Thần Nam: "Các ngươi còn cơ hội, Thời Không đạithần chia thành hai chuyến đưa chư thần đi, một nhóm khác chắc sắpxuyên qua đây. Lần này, hi vọng các ngươi may mắn, đào được cường giả,diệt tên đầu heo muối này."

Quảng Nguyên đại nộ: "Tất cả kết thúcthôi, ngươi sẽ vĩnh viễn tịch diệt." Hào quang thần thánh lóe lên,nhanh nhẹn đánh tan chiến hồn.

"Ngươi muốn ta tan biến vĩnh viễn,bản đại gia sẽ chứng minh cho người thấy, ngàn vạn năm sau ta ắt quaylại, người diệt ngươi chắc chắn là Tử Phong ta."

Tử Phong ung ungtan biến, bọn Thần Nam đều bi thương, tuy biết y thành Tử Kim thần longsau này nhưng vẫn vừa phẫn nộ vừa bi thương, hận không thể giết ngayQuảng Nguyên.

"Cha, cha à." Y Y đột nhiên gọi: "Tử Phong nói rấtđúng, Y Y có cảm giác cực kỳ rõ nét, đang có dòng năng lượng rất mạnhtới đây."

"Cha, có đào không?" Không Không hỏi.

Thần Nam thở dài:"Không cần, Thái cổ chư thần vừa qua đại chiến, đều trọng thương tạithân, kéo họ vào chỉ tổ khiến họ thiệt thân, việc của chúng ta nên tựgiải quyết."

"Hừ, cho các ngươi biết, vừa rồi các người đã thay đổimột phần lịch sử, trăm vạn sinh hồn chết vẫn chưa đủ, phải thêm cácngươi nữa mới xong." Quảng Nguyên lạnh lùng nói.

Cùng lúc, hư khôngvỡ nát, mấy chục cỗ khí tức hùng hồn bùng lên, một thân ảnh cao lớn rơixuống, đoạn hư không đóng lại, đường hầm thời không biến mất cuối chântrời.

"Không Không, cha đã bảo đừng đào mà."

"Cha, oan uống quá đi, không phải con đào, cha cũng thấy, tự y rơi xuống mà."

ThầnNam không hiểu vì sao đường hầm thời không tự động mở ra rồi một thânảnh rơi xuống. Hắn không cười nổi, lần trước rơi xuống một thiên giaicao thủ, lần này lại là một thi thể.

Nhưng lúc hắn thất vọng thì Quảng Nguyên lại tỏ vẻ ngưng trọng, nói từng chữ: "Độc - Cô - Bại - Thiên."



Giao diện cho điện thoại