Chương 61
Liệt thiên thập kích Đông Phương trường minh, mặt như lưỡi đao, vẻ mặt lạnh lùng, giống như băng vạn năm không tan, hai mắt phát ra quang mang đáng sợ khiến người ta sợ hãi, nhìn chằm chằm vào Thần nam
Tuyệt sắc mĩ nữ Lí Nhược Lan, lúc này phong thái xuất trần, dung nhan tuyệt mĩ đầy vẻ điên cuồng, hết nhìn Đông Phương trường minh lại nhìn THần Nam, ả cuồng nữa háo chiến này tỏng lòng dấy lên dục vọng chiến đấu vô hạn
Đỗ hão vẻ mặt lúc nào cũng nở nụ cười tàn khốc, giống như mãnh thú sắp nuốt người, hai mắt phát ra hung quang dữ tợn, gương mặt vốn anh tuấn hiện ra vẻ dữ tợn
Mộng Khả Nhi chân đứng trên Ngọc liên đài, dung nhan tuyệt mĩ không có chút tình cảm nào, lúc này nàng ta lặng lẽ giống như mặt hồ ngàn năm, không có cách nào khiến người ta đoán ra được một chút dao động nào trong lòng nàng ta, chỉ thấy nàng ta lẳng lặng đứng trên không trung
Thần Nam cảm thấy áp lực rất lớn, ngoài Lí Nhược Hà phân tinh lực lên cả chàng và Đông Phương trường Minh ra, những người khác đều tập trung tinh lực lên chàng
Kẻ địch vạn năm trước đã sống lại giống như chàng, Thần Nam cảm khái vô hạn, trận chiến sinh tử khi đó, vận mệnh lại một lần nữa tìm tới chàng, trận chiến vạn năm trước kéo dài tới tận bây giờ, những thù oán giữa hai người không thể nào hóa giải được, không là người này chết thì người kia sẽ phải chết, đây là kết cục không chết thì không thể kết thúc.
Đông Phương Trường Minh đem đến cho chàng một cảm giác rất đáng sợ, kiểu thần thái đó, kiểu khí chất đó... và Đại ma vương Đông Phương Khiếu thiên vạn năm trước quá giống nhau, giống như cái thế ma vương năm đó lại tái sinh
Thần Nam hiểu rằng, công pháp mà Đông Phương Trường Minh tu luyện và Đại ma vương là cùng mạch, tu luyện tới cảnh giới cao nhất, trong nhân gian khó gặp đối thủ, bây giờ võ công của đông phương trường minh nhất định đã đạt tới mức độ vô cùng đáng sợ nếu không không thể phát ra được khí thế giống hệt như cái thế ma vương được, thật đáng sợ
ả chiến đấu cuồng nhân Lí Nhược Lan, quang mang rực cháy trong mắt ả, khiến cho Thần Nam cảm thấy vô cùng không thoải mái, đây không còn nghi ngờ gì nữa chính là một đối thủ mạnh tới cực điểm, ả con gái điên cuồng này chắc rằng là đối thủ mà chàng kho dây nhất, không có người nào đáng sợ hơn những kẻ điên cuồng chiến đấu
Ánh mắt Đỗ Hạo phát ra quang mang hung dữ như dã thú, khiến Thần nam cảm thấy vô cùng khó chịu, nếu như nói trong đám người này người nào khiến Thần Nam muốn giết nhất, không còn nghi ngờ gì chính là Đỗ Hạo ở trước mắt, người nhà Đỗ gia đối với Thần nam mà nói, còn đáng hận hơn cả kẻ địch vạn năm trước là Đông Phương Trường Minh
Ba người nói trên đều phát ra chiến ý cao vời vợi, áp lực tinh thần phóng về phía Thần nam mạnh tới mức không thế nào đoán được, chỉ có riêng Mộng Khả Nhi ở trên không trung dường như không hể tở ra chút dao động nào, nàng ta xem ra vô cùng bình tĩnh, dường như đặt mình ở ngoài mọi chuyện chỉ là khách qua đường đứng xem mà thôi
Tuy nhiên nàng ta chỉ là vẻ bề ngoài bình tĩnh mà thôi, mỗi khi nhớ tới những chuyện xảy ra ở tây đại lục, vị thánh khiết tiên tử của Đạm Đài cổ thánh địa này lại như muốn phát điên
Tinh thần áp lực của việc không nói gì, không bộc lộ gì càng đáng sợ hơn, giống như một thần kiếm sắc nhọn nhằm thẳng vào tim của Thần nam, ba người kia không cảm ứng được điều gì, còn Thần Nam thì lo lắng giống như bị đâm sau lưng
Tử kim thần long cũng cảm giác thấy áp lực tinh thần đáng sợ phát ra từ những người thanh niên cường giả kia, tuy nhiên do gần đây thực lực của nó đã tiến bộ, lại có thêm huyền vũ giáp hộ thể, nó mặc dù đầy vẻ phòng bị, nhưng cũng chuẩn bị kĩ lưỡng lúc nào cũng có thể lao đi đánh một trận
Huyền Trang toàn thân đầy máu, nhìn chằm chằm Lí Nhược Hà đứng trên phi kiếm trên bầu trời, giới đao trong tay anh ta không ngừng rung lên, cái chết của bạn tốt Vương Huy, khiến cho vị đệ tử kiệt xuất của nhất của Tiểu Lâm Tự như muốn phát điên, gần đây anh ta đã giết được vô số đệ tử Lí gia, tuy nhiên kẻ địch thực sự chính là Lí Nhược Lan, nhưng bây giờ anh ta có cảm giác bất lực,anh ta biết rõ rằng mình không phải là đối thủ của ả chiến đấu cuồng nữ kia
Đông Phương trường Minh tóc rối tung bay, lạnh lùng nhìn Thần Nam, dùng ngôn ngữ của Đại lục vạn năm trước nói: "Khi đó võ công của ngươi đã bị phế một nửa, trong tình trạng đó giết ngươi, đối với ta mà nói là một điều sỉ nhục, bây giờ thì tốt rồi, ta có thể lại dùng máu của ngươi để rửa sạch đôi tay ta, võ công của ngươi đã đột phá tới một độ cao không thể nào ngờ tới, bây giờ bộ dạng này mới đủ tư cách là đối thủ của ta
Thần Nam mặc dù được biết từ chính Lí Nhược Lan nói rằng Đông Phương Trường Minh sống lại từ trong quan tài băng, hiểu được nguyên nhân mà hắn ta vạn năm không chết, nhưng bây giờ tận mắt nhìn thấy vẫn khiến chàng cảm thấy không thể nào tin được
Chàng cũng dùng ngôn ngữ của đại lục hàng vạn năm trước nói: "KHông ngờ, ngươi cũng xuất hiện trên thế giới này, đúng là khiến ta vô cùng bất ngờ, ân oán giữa ta và ngươi đã kéo dài tới vạn năm sau, như thế là có thời gian giải quyết,Đông Phương Trường Minh ngươi có thể nói cho ta biết, chuyện xảy ra vạn năm trước không? Ta muốn biết tình hình của phụ thân, mẫu thân ta?"
Người ở trước mặt mặc dù là sinh tử đại địch của chàng, nhưng Thần Nam vẫn nhẫn nhịn đưa ra một yêu cầu, m ột mình sống lại sau vạn năm, những đau khổ trong lòng không cần nghĩ cũng biết. THật khó mà có được cơ hội như ngày hôm nay, thăm hỏi tin tức của phụ mẫu, mặc dù biết căn bản không thể thay đổi được điều gì, nhưng chàng vẫn rất muốn biết
"Ta không biết" Đông Phương Trường Minh giận nói: "Ít nói tới bà tôi mẹ tôi nữa, hôm nay không phải ngươi chết sẽ là ta chết, hoàn toàn giải quyết ân oán vạn năm trước"
Thần Nam rất bình tĩnh, vẫn hỏi lại câu nói lúc nãy: "Ta muốn biết tình hình của phụ thân phụ mẫu ta"
"Ngươi chết tới nơi rồi, vẫn còn quản nhiều thế làm gì?" Đông Phương Trường Minh càng tỏ ra nóng nảy, tóc không có gió vẫn tung bay, vẻ mặt hắn tỏ ra vô cùng dữ dằn
Thần Nam vẫn rất bình tĩnh,nói: "Xem ra ngươi rất yếu đuối, bộ dạng bây giờ của ngươi, lộ ra những lo lắng trong lòng ngươi, ngươi không thể nào thoát khỏi những việc vạn năm trước, ngươi không muốn người khác nhắc tới nỗi đau đớn trong lòng ngươi, xem ra ngươi hoàn toàn không thích ứng được với cuộc sống này"
"Nói linh tinh, chết là chết, sống là sống, có cái gì to tát đâu, trong quá khứ xưng hùng, đến bây giờ ta vẫn phải xưng tôn" Đông Phương Trường Minh tỏ ra vô cùng giận dữ
"Vậy ngươi hãy nói cho ta biết sự việc vạn năm trước, tình hình sau này của phụ thân phụ mẫu ta"
" ta không biết... ta không biết... đừng hỏi ta những chuyện vạn năm trước! ngươi vẫn còn may mắn hơn ta..." Đông Phương Trường Minh ngửa cổ lên trời thét lớn: "Ta ở trong băng huyệt bế quan bảy năm, người thân, bạn bè, lại con sư muội người thanh mai trúc mã của ta đang đợi ta... cuối cùng ta đã đợi được tới ngày phá quan, nhưng lại gặp ngay phải thiên địa thay đổi, ta vĩnh viễn mất đi họ... người thân, bạn bè, sư muội thanh mai trúc mã...aaaaaaaaaaaaa... ta hận lắm"
Thần Nam không ngờ Đông Phương Thần Nam cũng có mặt này, không hề tàn khốc máu lạnh như trong tưởng tượng, rất lâu chàng không nói gì, tới khi đối phương dần bình tĩnh lại mới nói: "Gặp phải trời đất thay đổi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
"Ta nhìn thấy trời đang vỡ vụn, ta nhìn thấy đất đang lún xuống ta nhìn thấy sóng biển của bắc hải phóng lên trời... ta nhin thấy tiên thần trong không trung rơi xuống... một cảnh tượng ngày tận thế của thế giới đang tới, ta không biết một điều gì, căn bản không biết đã xảy ra chuyện gì, ta đã bị chôn vùi trong băng cốc."
Lời nói của Đông Phương Trường Minh có vẻ trầm lắng, cuối cùng hắn ta ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm vào Thần nam,nói: "Ngươi đã biết chuyện của ta, bây giờ hãy mau nói cho ta nghe những bí mật của việc ngươi sống lại đi"
"Chẳng lẽ có tiên thần quyết chiến ở nơi đó? Nơi đó trở thành chiến trường của tiên thần? Hay là... thật sự có việc thiên địa thay đổi xảy ra?" Thần nam nói một mình, cho tới khi cảm thấy sát khí đáng sợ của Đông phương Trường minh đang dồn về phía chàng, chàng mới nói: "Ta sống lại ở Thần ma lăng viên, ta không biết sao ta lại xuất hiện ở nơi đó, không biết tại sao ta lại sống lại"
Rõ ràng hai người đều rất quan tâm tới chuyện vạn năm trước, đều hi vọng có thể giải được đám câu đố này
"Được rồi, bây giờ ngươi có thể chết rồi, nếu như ta có thể điều tra ra được chân tướng, ta sẽ đốt giấy nói cho ngươi biết" Đông Phương Trường minh vẻ mặt dữ tợn, nói: "Trên thế giới này có ta thì không có ngươi
Đúng lúc Đông Phương Trường Minh chuẩn bị ra tay với Thần Nam, thì trực giác nhạy cảm cảm nhận thấy người bên cạnh đang cười chế nhạo, liền lập tức dừng tay lại, nhanh quay người lại
Đỗ Hạo biết rằng hai người kia đang dùng ngôn ngữ của cổ đại lục, nhưng hắn ta không hiểu câu nào, hắn ta đã được Lí Nhược Lan cho biết Đông Phương Trường Minh là cao thủ sống lại từ trong quan tài băng, vì thế cũng không cảm thấy có gì kì lạ
Nhìn thấy Đông Phương trường Minh đột ngột quay người lại nhìn hắn ta, Đỗ Hạo giật mình, vừa nãy mới nhìn thấy người thanh niên cao thủ hùng mạnh này chuẩn bị động thủ với Thần Nam, bất giác nở nụ cười, hắn ta muốn nhân cơ hội này nhìm xem kẻ địch Thần nam trong ba tháng qua vo công đã tiến bộ thế nào, không ngờ lại bị Đông Phương Trường Minh nhanh nhạy phát hiện ra vẻ đắc ý của hắn, bây giờ đối phương đang đầy vẻ thù hằn nhìn hắn ta
Đỗ Hạo vốn là người vô cùng cuồng ngạo, nhìn thấy Đông Phương Trường Minh vẻ mặt chẳng chút lương thiện gì, hắn ta lập tức trách hỏi: "Ngươi nhìn ta làm gì??"
Đông Phương Trường Minh lạnh lùng nhìn hắn ta, dùng ngôn ngữ mà người đại lục bây giờ dùng lạnh lùng nói: "Ngươi cho rằng ngươi rất mạnh sao? Lại dám dùng cái giọng đó nói chuyện với ta, theo ta thấy, thực lực của người có thể dùng ‘chỉ đến vậy thôi' để hình dung!"
Đỗ Hạo vốn là một người vô cùng tự phụ, tới nay lại bị một thanh niên cổ quái coi thường như vậy, hắn ta giọng lạnh lùng nói: "mạnh hay không mạnh, ngươi tới thứ xem!"
Sau khi tu luyện huyết ma thái pháp, Đỗ Hạo trở thành vô cùng thích máu, có lúc còn thích đánh nhau hơn cả cuồng nhân hiếu chiến Lí Nhược Lan, mặc dù biết rằng người thanh niên sống lại từ trong quan tài băng này có chút cổ quái, nhưng hắn ta căn bản không có chút sợ hãi nào, vô cùng muốn chém hắn dưới kiếm của mình, hoàn thành huyết ma thái pháp ma công của hắn
"hừm"
Đông Phương Trường Minh kêu lên một tiếng, nhấc tay đánh ra một chưởng, một luồng cương khí màu tím cuồn cuộn phóng ra phía trước, cương khí có hình có chất màu tím giống như ngọn sóng đang trào dâng khí thế vô cùng đáng sợ, những nơi nó đi qua, những tàn thi, binh đao gãy đều bị lật tung lê nát vụn, không lưu lại chút ít nào
Đỗ Hạo cười nhạt, chém ra một chưởng, cương khí kim sắc phóng đi cuồn cuộn, mạnh liệt lao vào luồng khí màu tím trước mặt
"bùm"
Một tiếng nổ lớn vang lên, vùng đất xung quanh hai người nứt ra những rãnh lớn, lan ra xung quanh, đệ tử lí gia và đỗ gia ở phía xa kêu lên thảm thiết liên hồi, bốn mấy người đều bị đánh bay lên không trung, sau đó nổ tung trên không trung
Đây là âm lực va chạm giữa Đông Phương Trường Minh và Đỗ Hạo, sức mạnh đáng sợ của hai đại cao thủ không hề làm vỡ mặt đất, mà là truyền trong lòng đất, gặp phải cảm ứng khí cơ gần nhất sẽ lập tức lao vào, khiến cho đám đệ tử Đỗ gia và lí gia trong người có nội lực đều bị đánh nổ tung
Trong lúc đó, Mộng Khả Nhi và Lí Nhược Lan nhanh chóng lao lên không trung cách ra xa một quãng, Thần Nam kéo Huyền Trang Hòa Thượng nhảy lên lưng tử kim thần long, và cũng lao lên không trung
Đám đệ tử đỗ gia và lí gia đúng xa hơn, sợ hãi mặt mày tái mét, tất cả mọi người đều nhanh chóng lùi lại phía xa, không có ai dám đứng gần quan sát nữa
Đỗ Hạo nhẹ nhàng đánh lùi chưởng lực của Đông Phương Trường Minh, hắn ta cười nhạt nói: "Ngươi có gì đáng ngông cuồng, nói ta ‘chẳng qua chỉ đến vậy' ta thấy chính ngươi mới là như vậy"
Vẻ mặt của Đông Phương Trường Minh lóe lên nụ cười vừa tàn khốc vừa tà dị, lạnh lùng nói: "Ếch ngồi đáy giếng"
"Muốn chết à?" Đỗ Hạo giận dữ thét lên, chưởng lực màu kim sắc lại phóng về phía trước, giống như một con sóng đáng sợ, cả không gian như đang rung chuyển
"ha ha ha..."Đông Phương Trường Minh cười điên cuồng, tử khí trước người được hắn đẩy đi, một lần nữa lại điên cuồng phóng về phía trước, tuy nhiên mạnh hơn rất nhiều so với lần công kích đầu tiên
‘Bùm"
Một tiếng nổ vang trời, chân khí kim sắc của đỗ Hạo bị đánh tan, cương khí tử sắc của Đông Phương trường minh thì giống như một con sóng đang cuồn cuộn ở trước người hắn, đột nhiên lại phóng về phía Đỗ Hạo, lần này lại mãnh liệt hơn hai lần trước, giống như trường giang cuồn cuộn, sông lớn ngút trời lao đi
Tất cả những người đứng xem đều cảm thấy sức mạnh khủng khiếp đang tuôn trào, mặt đất theo đó mà rung chuyển, có thể thấy rằng một chưởng của Đông Phương trường Minh đáng sợ đến thế nào
Đỗ Hạo cuối cùng cảm thấy có chút không ổn, cương khí của đối phương không có lần nào bị đánh tan, mỗi lần lùi lại đều nhanh chóng tập trung lại với nhau, và lại lao đi mãnh liệt hơn, lần sau mạnh hơn đáng sợ hơn lần trước
Hắn ta không do dự,thét lên một tiếng, diệt thiên thủ trực tiếp đánh ra, một chưởng thủ kim sắc không lồ lấp lánh chói mắt, chiesm mạnh vào chưởng lực đáng sợ giống như cơn sóng giận dữ kia
Bùm
Chưởng thủ kim sắc từ từ biến mất, cương khí tử sắc cũng bị đánh tan, mặt đất rung chuyển kịch liệt,đệ tử hai nhà đứng xem ở phía xa đều bị lực mạnh hất tung lên không trung, lần này do khoảng cách xa, mặc dù không bị sức mạnh đáng sợ đó đánh vụn, nhưng không ít người đã bị chấn động đến nỗi liên tục thổ huyết
Chỉ có điều, Đỗ Hạo vẫn chưa kịp nở nụ cười, từ cương khí tử sắc lại từ từ tập trung lại, giống như giống như sóng biển đang trào dâng
Bùm bùm bùm
Giống như một ngọn núi lớn đổ sụp, thiên địa chao đảo, lúc kình khí đáng sợ chảy qua, phát ra tiếng nổ đinh tai, lan tỏa ra khắp nơi
"Liệt thiên thập kích" Thần nam kinh ngạc, trong mắt chàng xuất hiện cảnh hai đạo hàn mang, đây vốn là tuyệt học của cái thế ma vương Đông Phương Khiếu Thiên, chàng không thể nào quên được cảnh Vũ Hinh chết thay cho chàng, Lão Ma Vương chính là sử dụng vô thượng ma công này, đánh đứt toàn bộ kinh mạch, xương cốt của Vũ Hinh
Liệt thiên thập kích, đòn sau mạnh hơn đòn trước, đợt sóng sau cao hơn đợt sóng trước, mười lần chưởng lực lặp lại với nhau, giống như sấm vang,giống như biển gầm, rất khó để ngăn cản, năm xưa, Đông Phương Khiếu thiên đã tung hoành thiên hạ, cũng dựa vào cái thế ma công nay, đánh khắp thiên hạ và trở thành vô địch, đến cả những người đã bước vào lĩnh vực tiên đạo, cũng không biết đã bị hắn giết bao nhiêu, đúng là từ xưa tới giờ đều vô địch, không kẻ nào có thể chống lại nó.
Giao diện cho điện thoại