Chương 375
Ma đao tái hiện Trênđường về Nguyệt lượng, Thần Nam muốn xem phong cảnh Thiên giới nênkhông phi hành với tốc độ kinh nhân. Mười ba năm tàn phế, hai năm bếquan, đã mười lăm rồi.
Đời người cơ cực mười lăm năm, Thiên giới và Nhân gian phát sinh quá nhiều việc nhưng khung cảnh tráng lệ vẫn như xưa.
Hắnchợt hiểu, dù có công tham tạo hóa, pháp lực thông thiên, cũng sẽ cóngày tàn lụi nhưng thế giới vẫn tồn tại, nhân, thần, ma chẳng là gì sovới thiên địa.
Có lẽ phải đạt đến cảnh giới như Độc Cô Bại Thiên, Thời Không đại thần mới mong thay đổi gì đó.
Hắnkhông quên thế giới tàn phá bị hủy diệt như thế nào, đồng thời nhớ đếntin tức phụ thân để lại, sau này phải nghĩ cách luyện hóa nó.
TrênThiên giới từng ngọn núi hùng vĩ trải dài, sông lớn uốn lượn gầm vang,tấ cả nhỏ dần, bọn Thần Nam đã bay lên cao, hướng về Nguyệt lượng.
Càng đến gần Nguyệt lượng, trong lòng hắn càng dậy sóng, rời đó mười mấy năm, không hiểu hôm nay trở về sẽ xảy ra chuyện gì.
MộngKhả Nhi, hắn làm sao đối diện với nàng? Năm xưa, hắn và nàng là oan giađối đầu, cơ hồ tranh đấu sống còn nhưng vì nhiều nguyên nhân mà đến bênnhau, có chung một hài tử. Nhưng tình cảm giữa hai người cực kỳ phứctạp, đến độ Thần Nam nghĩ đến lại đau đầu.
Còn cả tuyệt đại tiên tửĐạm Đài Tuyền, những ân oán phân tranh giữa hắn với nàng cũng không kémphần long trọng, nếu Y Y và Không Không chưa sinh ra, hắn còn dễ ăn dễnói nhưng hai nhóc tì đã chào đời, hắn không khỏi nhức óc.
Hiện tạicó thể đoán được rằng, Long Nhi ra đời không lâu, Y Y và Không Khônglại hình thành trong mình Đạm Đài Tuyền, nhưng sau cùng không biết nàngta có sinh chúng ra không. Nghĩ đến mọi khả năng, Thần Nam lạnh người.
Hắn thậm chí tưởng tượng được cảnh năm xưa, Đạm Đài Tuyền hận hắn cùng cực, vác kiếm đi khắp nơi tìm kiếm...
Hắn lại nhìn sang Y Y và Không Không, định hỏi thêm vài điều.
"YY, sao con không nghe lời mẫu thân, lén rời nhà? Cả Không Không nữa, làca ca sao lại đưa muội muội chạy lung tung, con không biết thế nguyhiểm lắm sao?"
Tiểu tinh linh quỷ Y Y này, Thần Nam đã lãnh giáo qua, lúc mới gặp, hắn định mớm lời cho nó nhưng kết quả vô ích.
Lầnnày, Không Không lại khiến hắn công cốc lần nữa, nó cất giọng nói bậpbẹ: "Cha sao lại đổ oan uổng cho con, là muội muội nhất định trốn đimới kéo con theo. Hắc chắc, cha không phải muốn hỏi mẹ ruột của chúngcon là ai chứ?"
Thần Nam nhìn chúng với vẻ kinh dị, Không Không tỏ ra đắc ý, Y Y đứng cạnh nó ngúc ngoắc hai chân, cười hi hi.
Hai hài tử này... người lớn quá.
Người nhỏ mà lắm trò.
Thần Nam biết có hỏi cũng không đi đến đâu, bèn hỏi Thần Hi tình hình mấy năm qua.
Thinhkhông mĩ lệ sáng rực ánh sao, Nguyệt lượng đã hiện ra trước mắt. Nửakhắc sau, Thần Nam đến nơi, đó là một vùng thế ngoại tiên viên, đấtlành của Thiên giới! Thế giới cực lạc tường hòa này không hề có mảy maygợn bụi.
Nhìn từ xa, mây lành quấn quít, kì hoa đưa hương, mùi thơmtheo gió nhẹ đưa tới, cây cối xanh om khé lắc lư, rải từng phiền ánhsáng thần thành xuống.
Núi non hùng vĩ, sông rộng mênh mang, Nguyệt lượng tươi đẹp!
NgườiThần gia bố trí rất nhiều phiến kí ức thủy tinh trên Nguyệt lượng nênlúc Thần Nam mang Thần Hi và hai hài tử về liền bị phát giác ngay. CảNguyệt lượng liền xôn xao.
Con cháu Thần gia đều bay lên cao khiến tầng không Nguyệt lượng huyên náo.
Nênnhớ, danh khí của Thần Nam hiển này vang rền, dù địa vị của phụ tử hắnxưa kia rất khó nói nhưng Thần Nam đại chiến với mấy vị Thái cổ quânchủ, danh truyền Tam giới, hắn được coi là con cháu chủ mạch của Thầngia.
"Cha xem này, bao nhiêu là người đến hoan nghênh con, ai, đúng là nhức óc, Không Không sao lại được người ta yêu thích thế nhỉ?"
Thần Nam ngạc nhiên, vuốt mũi nó, thằng nhóc này...
Lúcđó, Y Y đứng trên vai hắn khẽ vẫy vẫy tay: "Xin chào các vị thúc thúcbá bá, các vị xem cháu đưa cha về, mau báo cho lão tổ tông đến thưởngcho cháu..."
Thần Nam bật cười, cô con gái này đúng là nhiều trò, rõ ràng sợ bị phạt mà vừa về liền đòi thưởng, đúng là...lấy công thay thủ.
NgườiThần gia mỉm cười, hai hài tử này thái quá thần kì, sinh ra mới mấytháng đã tìm cách trốn đi chơi, sau cùng chuốc say hai con rồng có vấnđề mà trốn đi được.
Hai nhóc tì vừa ồn ào, trên đỉnh núi cao phía xa, một bạch y nữ tử tung ra một đạo thần quang cuốn cả hai lên.
"A, mẫu thân xinh đẹp! Đã lâu không gặp, mẫu thân càng xinh đẹp hơn, con nhớ người quá, mẫu thân ôm con..." Y Y cười ngọt lịm.
Bị thần quang cuốn lấy rồi mà nó vẫn uốn lưỡi ngọt như mật.
KhôngKhông cũng gào lên: "Mẫu thân xinh đẹp quá, ai da, không phải đâu, consai rồi, sau này không bỏ nhà nữa, không phải đâu, con sai rồi...cha cứumệnh."
Trên đỉnh núi có vân vụ bao phủ, Thần Nam không phân biệtđược là Đạm Đài Tuyền hay Mộng Khả Nhi, hiển nhiên đối phương công lựcđại tiến. Sức mạnh của Thất Tuyệt thiên nữ đã bị hấp thu không ít, phầnnhiều đã tiến vào thiên giai cảnh giới.
Thần Nam được long trọng đónvề Thần gia, rất nhiều con cháu dòng tộc liên tục hỏi hắn những gì trảiqua trong mười lăm năm, mãi đến khi Tứ tổ và Ngũ tổ xuất hiện, hắn mớidứt ra được. Ai bài cho Thần Hi xong xuôi, hắn theo hai vị lão tổ vàomật thất.
"Thật thà thì tha, kháng cự sẽ nghiêm trị..." Hai lão tổcười tít mắt nhìn hắn, họ đang cực kỳ cao hứng, bằng vào nhãn lực giàđời, đương nhiên nhận ra Thần Nam đã chân chính bước vào thiên giaicảnh giới, hơn nữa không chỉ thiên giai sơ cấp!
Đến giờ, hai lão tổngày càng không tha thiết với nguyện vọng giúp Viễn tổ sống lại. NếuThần Đại, Thần Nhị không phản đối, cả hai tuyệt không khó dễ Thần Nam,thậm chí đứng về phe hắn.
Thần Nam không giấu giếm gì, kể lại nguyêndo năm xưa bỏ thần binh lại mà một mình đơn côi ra đi, cả chuyện xuyênqua thời không cũng kể hết.
Cả hai không ngớt cho rằng kỳ lạ, nhiềuviệc họ cũng không đoán được, dẫu sao bối phận của họ cũng không hơnPháp Tổ, lão bất tử này không biết, đương nhiên họ cũng mù tịt.
Thần Nam nói: "Để cháu tận tâm lực vì hai vị lão tổ, chi là không biết hiệu quả ra sao."
Đoạnhắn dùng đến sức mạnh bản nguyên của thời không liệu thương cho hai vịlão tổ. Hiện tại hắn đã tiến vào thiên giai chi cảnh, lí giải và vậndụng sức mạnh này nhuẫn nhuyễn hơn hẳn khi xưa.
Hai vị lão tổ bịnhất đại thiên kiêu Thần Chiến dùng bí pháp bá đạo Vạn Cổ Giai Không,đẩy tuột từ thiên giai chi cảnh xuống, tận giờ vẫn chưa có dấu hiệukhôi phục, mỗi lần nghĩ lại, hai lão tiểu hài lại phiền muộn vô cùng.
Sứcmạnh thời gian tác dụng trên người họ, hào quang mông lung liên tục lóesáng, không chỉ hai vị lão tổ khẩn trương cực điểm mà Thần Nam cũng vôcùng kích động.
"Ầm."
Tiếng nổ vang vọng, mật thất nát tan, sứcmạnh thời gian tràn ra, mọi cây cối quanh đó nhanh chóng héo úa, khôkiệt, không ít con cháu Thần gia không biết, đổ xô tới.
Kết quả bướcchân chậm dần, lúc đến gần họ đều thành tóc bạc phơ phơ, tiếng quỷ khócsói tru vang lên không, mấy con cháu Thần gia giật nảy người.
Đó chỉ là sức mạnh tàn dư của thời gian, bằng không đã trực tiếp biến họ thành bụi.
"Các vị lão tổ tông..." Mấy vị "lão giả" tóc trắng, lưng còng khó nhọc lên tiếng.
Tứtổ và Ngũ tổ từ dáng vẻ hài đồng đã quay lại hình dáng mười tám, mườichín tuổi, công lực tăng cao, nhưng còn xa mới khôi phục được cảnh giớichí cao.
Dù vậy, hai người cũng cao hứng gầm lên như sói tru, không có vẻ gì của bậc trưởng bối.
"Grào..."
"Grào..."
Hậu qua đã trực tiếp thu hút Tử Kim thần long tới.
"Đángghét, ta còn tưởng mẫu long xuất thế, hóa ra là hai ngươi. Thần Nam,tối nay uống rượu, không say không về..." Đoạn lão du côn bay đi, bởi nóbiết Thần Nam còn nhiều việc phải làm.
"Tiếp nào!" Tứ tổ và Ngũ tổ đều hưng phấn kêu lên.
Sắcmặt Thần Nam nhợt đi, vừa nãy hắn đã dùng đến sức mạnh cực hạn, chỉkhôi phục được năm thành tu vi của hai lão tổ, phá quả thật dễ hơn xâylại nhiều.
"Hai vị lão tổ, mấy hôm nữa tiếp tục, giờ cháu không thể nữa."
Haivị lão tổ cũng nhận ra, không tiện yêu cầu nữa. Đoạn Thần Nam phất taytung ra mấy đạo thần quang, phủ lên mình con cháu Thần gia, họ bị sứcmạnh thời gian tàn dư tác động, tu vị rất thấp nên dễ dàng khôi phụcnguyên dạng.
Nửa tháng sau, hai vị lão tổ đã triệt để khôi phục,hiện tại Thần gia có tới ba cao thủ thiên giai. Cả Nguyệt lượng hoan hôkhông ngớt.
Trong khoảng thời gian này, Thần Nam được họ cho biết,cả Nguyệt lượng cũng không ai rõ Y Y và Không Không do Mộng Khả Nhi hayĐạm Đài Tuyền sinh ra, chỉ biết chắc chắn là con hắn.
Với hắn, lại thêm một chuyện nhức óc.
"Grào... long đại gia cũng không biết." Lão du côn tỏ vẻ lúng túng.
"Ngẫu mễ đầu phát, ta cũng không biết." Long Bảo Bảo nháy mắt, lắc lắc đầu.
"Phụ thân, đừng nhìn con, con cũng..." Long Nhi say khướt, gục xuống luôn.
Từchỗ tam túy quỷ quay về, thấy Tiểu Phượng Hoàng và Thần Hi ở xa, đangdu lãm cảnh đẹp trên Nguyệt lượng, Thần Nam nở nụ cười ấm áp đoạn nhíumày bay đến chỗ Mộng Khả Nhi.
Đình đài điện vũ, nước chảy liu riu dưới cầu, hoa cỏ mơn mởn, thần thụ kì dị, nơi đây mây lành vấn vít, là linh địa hiếm thấy.
MộngKhả Nhi vẫn xinh đẹp như xưa, tà áo trắng như tuyết, khác nào tiên tửtrên trời, nhưng nhìn kĩ sẽ thấy trong mắt nàng có nét thành thục cùngôn nhu, đang chỉ đạo Không Không luyện chữ.
Hai nhóc tì nhăn nhó,méo xệch miệng, tỏ vẻ đáng thương vạch từng nét bút, đồng thời thấpgiọng: "Hôm nay ca ca không tới học tập, chúng ta nên được nghỉ nhỉ?"
Mộng Khả Nhi nhíu mày ngài: "Hai con dám trốn nhà, đây là một chút trừng phạt."
"Mẫu thân thật xinh đẹp."
"Mẫu thân càng lúc càng mĩ lệ."
Nhìn hài hai tử chăm chú nhìn mình, tỏ vẻ đáng thương, Mộng Khả Nhi vừa bực vừa buồn cười.
Đúng lúc đó, Thần Nam bước vào.
"Cha cứu mệnh."
"Cha mau cứu chúng con."
Cả hai lập tức gào lên.
"Haha..." Thần Nam rất yêu mên hai hài tử tinh linh cổ quái này: "Được rồi,các con ra ngoài đi, ta có chuyện muốn nói với mẫu thân."
Cả hai nhóc tì không đợi Mộng Khả Nhi cho phép, lao vù vù mất bóng ngay.
"Mấy năm nay nàng vất vả quá..." Thần Nam nhìn Mộng Khả Nhi, trong lòng trăm ngàn cảm xúc giao nhau.
Mộng Khả Nhi nhìn hắn, ánh nhìn chứa đựng ngàn lời, tình cam giữa hai người vô cùng phức tạp, khó phân rạch ròi.
"Hai hài tử này..." Thần Nam không biết nói sao.
"Làhai tử của chúng ta, bất quá Đạm Đài tỷ tỷ cũng là mẹ đẻ của chúng. Haihài tử thật kỳ quái, tận năm cuối cùng bọn muội mới dung hợp và chúngmới quay về." Mộng Khả Nhi không nói dối, xem ra nàng và Đạm Đài Tuyềnđã hòa hảo, quan hệ khá thân mật.
Thần Nam nhìn tuyệt thế tiên nhan, nắm tay nàng.
Mộng Khả Nhi nhìn hắn, không tránh đi, hồi lâu hai người cứ nhìn nhau không nói, nhưng tình cảm vi diệu tản ra.
"Kha Nhi..."
"Chàng bình an trở về là tốt rồi."
Hai người gần như đồng thời lên tiếng.
Gút mắc trong lòng Mộng Khả Nhi đã mở ra một nửa.
...
Bangày sau, Nguyệt lượng vô cùng náo nhiệt, Tứ tổ và Ngũ tổ phát thiếpmời rất rộng, chúc mừng quay lại thiên giai. Người trên hai Nguyệtlượng kia tất nhiên được mời.
Thần Nam hết sức hiếu kỳ, hai Nguyệt lượng kia do thần thánh phương nào tọa trấn, lần này hắn cũng được gặp họ.
Khôngít cường giả của Nhân gian và Thiên giới cũng được mời, không hẳn Tứ tổvà Ngũ tổ coi trọng họ mà hai người muốn nhân cơ hội này phô trương lựclượng. Lần trước, Thần gia bị Pháp Tổ dẫn lĩnh chúng thần công kích,mặt mũi đã mất sạch.
Lần này tấm thiếp đầu tiên được chuyển đến tay Pháp Tổ, hai vị lão tổ của Thần gia muốn mượn cớ trút đi cục tức.
Đương nhiên Đức Mãnh tạm dừng bước ở Nhân gian và Nam Cung Tiên Nhi đã khôi phục thiên giai thần thông cũng nằm trong danh sách.
Ngày đó, rất nhiều cường giả thiên giai của Nhân gian và Thiên giới cùng bay về Nguyệt lượng.
Nhưng cũng ngày đó đã xảy ra biến cố.
Một cây ma đao sáng lóa, mang theo tuyệt vọng sát ý vô hạn phá tan hư không từ Nhân gian giới lao lên Nguyệt lượng.
"Tuyệt vọng ma đao!"
"Trời ơi, Hắc Khởi đến rồi."
"Cái thế quân vương vượt giới mà tới."
...
Các thần linh đã đến Nguyệt lượng hô lên kinh hãi, ma đao đó là binh khí của Hắc Khởi.
Tuyệt vọng ma đao sáng loáng mang theo vô hạn sát ý nổi lập lờ trên Nguyệt lượng, trở thành tiêu điểm cho người ta quan sát.
Hắc Khởi chưa tới nhưng thanh âm trên ma đao đã phát ra.
"Ngày ta thoát khốn là lúc Thần gia diệt vong."
"Tang."
Tuyệt vọng ma đao cắm trên một đỉnh núi của Nguyệt lượng.
Đólà miệt thị trắng trợn, người chưa tới đã ném ma đao lên Thần gia, HắcKhởi quả thật cuồng vọng cực điểm, không coi Thần gia ra gì.
Cũngkhông trách y hành sự như vậy, có ba người trong số quân vương trungđang lúc nguyên khí đại thương, bị Thần Nam chính tay diệt sạch khiếntổ hợp được coi là vô địch của Thái cổ thất quân vương bị giảm sút trầmtrọng, lúc nào y cũng muốn nghiền nát Thần Nam.
Vì thế, lúc phong ân xung động, việc đầu tiên y làm là miệt thị, thề diệt Thần gia.
Lúc đó, Đức Mãnh bay lên Nguyệt lượng gầm lớn: "Ta vừa nhận được tin, bọn Hắc Khởi sắp thoát khốn."
Thần Nam cười lạnh liên hồi, chỉ vào ma đao trên đỉnh núi: "Tin tức của ngươi chậm rồi."
"Đây là..." Đức Mãnh cả kinh.
Lúc đó, các thần linh nhao nhao nghị luận, Đức Mãnh liền hiểu ngay ngọn ngành.
Khôngai ngờ rằng Thần Nam lại bay lên, rút Tuyệt vọng ma đao ra, cấm cố nórồi nhanh chóng bay khỏi Nguyệt lượng, sức mạnh bản nguyên của thờikhông tràn ra, bóng hắn mờ ngay, không ai rõ hắn định làm gì.
ThầnNam bố trí mười tám tầng phong ấn trên Tuyệt vọng ma đao rồi nhanhchóng xuất hiện tại Phong Đô sơn ở Nhân gian giới, dùng vô thượng đạipháp lực cắm ma đao vào Thiên khanh.
Đoạn hắn đằng không, lẩm bẩm: "Hắc Khởi, ngươi định cuồng ngạo, đến lúc cần thiết ta sẽ khiến ngươi cuồng dại thật luôn."
Giao diện cho điện thoại