Thần Mộ 2

Mạt thế tam nhật





Chương 238

Mạt thế tam nhật

Thần nam nhanh chóng triển khai Thần vương dực, trong chớp mắt bay xa cả mấy trăm dặm, dao động năng lượng cực lớn tỏa ra tứ phía, làm cho 7, 8 tòa đại sơn bên dưới đều chấn động, đổ sụp.

Nhất tiễn của Thần nam đã triệt để dẫn tới thiên phạt. Trên cao không, nơi đó là 1 phiến quang mang vô cùng chói mắt, không gian thông đạo đã bị vỡ nát. Ba người Hoài Hải đã bị sức mạnh thiên phạt đánh cho nát bấy, ngay cả mấy vị thần vương hộ hữu cùng khó mà bảo toàn được sinh mạng, điều đáng sợ là nội thiên địa của bọn họ cũng bị sụp đổ theo cái chết của họ, tất cả các cao thủ bên trong cũng hoàn toàn bị nhấn chìm trong cỗ lực lượng hạo thiên này.

Thi thể tiên thần vỡ nát tung tóe khắp nơi, cánh tay đứt, cẳng chân dập nát... rơi trong không trung, máu nhuộm đỏ trời xanh. Trong đại tuyết sơn, gần đây có không ít tu giả mò tới, tất cả mọi người đều vô cùng kinh động, sợ hãi ngước lên không trung, rõ ràng là không còn tin vào mắt mình. Lúc này, mất vị chủ thần thiên giới mắt đỏ như máu, gào rống vang trời, Tuyệt tình ma vương và Hỗn thiên ma vương tức giận tới tổ huyết. Thần nam lẩm bẩm: "Tử chiến tuyệt sát tàn khốc như vậy đấy, nếu không phải ngươi chết thì sẽ là ta vong."

Ở phía xa, long bảo bảo ngước đôi mắt to tròn, ngó nhìn Thần nam, nói: "Rất hoành tráng, rất bạo lực Sau đó, nó lại ngó sang mấy vị tiên thần may mắn thoát chết, nói: "Rất ngu, rất ngây thơ Nghe thấy những câu nói của Tiểu long,vị thần tiền bị trọng thương sắp mất mạng không kìm được nước mắt. Tử kim thần long đã bừng tỉnh sau cơn chấn động, quay về phía long bảo bảo mà nói: " Quả là phi thườngggg!!!!" Nghe thấy những câu nói này, những vị tu giả còn sống sót của Thiên giới chỉ còn nước nghiến răng kèn kẹt,nhưng lực bất tòng tâm chỉ có thể ngồi nhìn. Từ trên những đỉnh núi ngút ngàn mây mù, nhìn từ xa,có thể thấy vô số các vị tu giả đang quan khán toàn cảnh cục diện. Họ quả thật có nằm mơ cũng không thể tin được cảnh tượng đnag diễn ra trước mắt. Cho dù tuyệt đại đa số trong số đó là huyền giới tu giả, những kẻ này đều đã sớm biết được những động tĩnh của Thần Nam, nhưng khung cảnh hiện giờ quả thật vẫn làm những kẻ có mặt tại đây tâm chấn từng hồi.

Cao không chi thượng, những phần tàn thi còn sót lại của các vị thần tiên rơi rớt tơi tả, thật là một khung cảnh thật khiến cho người ta cảm thấy choáng váng, huyết vụ tử khí nhiễu liễu bao trùm nhất phiến thiên không. Vào thời khắc này, cực đại thông đạo tại thiên không đã sớm biến mất, những vị thần tiên còn sống sót kêu gào không ngớt, nhanh chóng bay từ không trung đáp xuống mặt đất. Mấy vị Thần vương Thiên giới, xung khí như lôi, họ vô cùng đau lòng trước cái chết của bản môn đệ tử.

"Nghiệt súc, thằng nghiệt súc kiaaaa!!!!" Hỗn thiên ma vương thét lớn. Lão chỉ hận một nỗi không thể ngay lập tức lột da róc thịt nuốt sống Thần Nam. Không lâu trước, Thần Nam đã cả gan dám tiêu diệt căn cơ nhân gian của lão, nay lại đả thương vô số môn hạ đồ đệ. Điều này là một đả kích rất lớn đối với lão ma vương này.

Tuyệt tình ma vương khuôn mặt đanh lại, để lộ thần sắc vô cùng giận dữ, phẫn nộ hét lớn: " Cái tên tiểu tử tham sống sợ chết này, ta có nằm mơ cũng không ngờ được cái thằng khốn kiếp hắn dùng mưu hèn kế bẩn, khiến mấy người chúng ta trở tay không kịpppp!!!!!" Lão đang mắng nhiếc các Thiên giới tu giả đã hạ giới lần trước, hận rằng sao bọn chúng lúc trước lại tha chết cho Thần Nam, để đến giờ mấy lão Thần vương bị tổn thất thê thảm. Nói là vậy, nhưng trong lòng mấy vị lão Thần vương lúc này cũng có mấy phần tự trách mình.Quả thật họ đã quá cầu toàn. Nếu như thay đổi địa điểm hạ giới, thì những cao thủ xuống hạ giới bình an sẽ cùng chung tay tiễu sát Thần Nam... Nhất định sẽ không xảy ra kết cục trước mắt...Tuy nhiên, trong kế hoạch của mấy lão Thần vương hiện giờ, với sự hợp lực của họ, có thể hỗ trợ được một vị Thần vương hạ giới!!!!

Lần này, mục tiêu hàng đầu là hạ giới thành công, dùng lực lượng cường nhược còn lại tái dụng thiên không thông đạo, quả thật là thành công chỉ một phần mà khả năng thât bại thì rất lớn, bởi thời gian trong khoảnh khắc này rất khó có thể tránh được những cản trở của tên tiểu tử Thần Nam.

Hỗn thiên ma vương và Tuyệt tình ma vương lúc này tâm tụ tích huyết, hai chân truyền đệ tử bị giết có thể không nói đến, nhưng tổn thất những tinh anh cao thủ của bản môn can phái thì không thể không tính sổ!! Thanh thiện cổ ma sắc mặt cũng lộ vẻ không vui, Phật môn trong cuộc chiến này cũng tổn thất vô cùng thảm thương. Chân truyền đệ tử của mấy vị lão ma vương đứng đằng sau mà trong lòng bủn rủn kinh sợ. Bọn họ cũng là những cao thủ hạ phàm đợt 3 đợt 4, nhưng nếu vừa xong đổi lại là bọn họ thì cảnh tượng trước mắt thật làm cho họ cảm thấy lạnh sống lưng... Đại sự kiện thiên giới sao qua nổi con mắt nhân gian, những sự việc của huyền giới nơi nhân gian cũng giấu không nổi con mắt của Thiên giới. Nhưng kể từ sau sự việc Thần Nam xuất phi từ huyền giới nhân gian, lên Thiên giới đại náo một phen, những kẻ trên Thiên giớii mới bắt đầu chú ý quan khán mọi chuyện diễn ra.



Hiện tại,Tuyệt tình đạo, Hỗn thiên đạo, Phá diệt đạo, Vô ưu tiên tôn nhất mạch, Thanh thiện cổ ma nhất mạch, Thi hoàng nhất mạch... tất cả những đạo phái của Thiên giới đều hận một nỗi không thể ăn tươi nuốt sống, tức tốc xông thẳng xuống hạ giới tróc nã Thần Nam. Lần này mấy lão Thần vương đành thảm đạm thu binh, nhưng điều đó không có nghĩa là họ bỏ cuộc. Lần sau sẽ ém quân truy sát khốc liệt, bằng mọi giá phải bắt đc thằng nghiệt tử Thần Nam. Nói gì đi nữa, kết cục của trận hỗn chiến này, đối với Thần Nam mà nói thật là huy hoàng vô cùng. Nhưng lúc này hắn chưa có tâm trí để ăn mừng thắng lợi bởi hắn biết được rằng cái ngày thần vương hạ giới mới đích thực là 1 khảo nghiệmsinh tử củai hắn.

Huống hồ, hắn còn chưa tính đến việc Thần gia thiên giới lúc này vẫn chưa hề có động tĩnh gì. Nói không chừng gia tộc này đang ém hàng một vị thần hoàng hay một lão quái vật ma đế cấp cũng nên!!!! Gia tộc Thiên giới thần bí này thật chẳng khác nào một lưỡi đao nhọn đang kề sát cổ hắn, khiến hắn tâm trung bất an, nỗi sợ không ngừng trào dâng trong lòng.

Nhưng cũng phải nói rằng Thần Nam đã trải qua bao phen sinh tử rồi, tuy rằng trong lòng có chút băn khoăn nhưng hắn không hề cảm thấy nao núng chút nào. " Nê thu (cá chạch ) ta đã từng nói tặng mi một món quà lớn, giờ đến lúc thực hiện lời hứa rồi!!!"

Hậu nghệ cung trong phúc chống bỗng hoá thành Tham thiên thần thụ (cao chọc trời), sừng sững trong không gian, thấu phát hàng ngàn hàng van luồng thần quang vô cùng chói lọi, lá cây xào xạc, sắc màu thanh thuý ngọc bích của hoa tạo nên cảnh tượng vô cung ngoạn mục. Thàn quang thiểm thước, nhất phiến thiên không bỗng chốc biến thành nhất phiến bích thuý. Cả không gian lanh lẽo bỗng chốc tràn ngập xuân ý, tràn đầy một luồng khí tức đầy sức sống. Đúng vào thời khắc thiên không thông đạo bị phá huỷ, toàn bộ những vị thần tiên bị kẹt bên trong đều toái cốt mà tử vong, thân xác bị phân tán thành trăm mảnh.

Những thiên giới tu giả sắp tới cổng Hạ giới cũng bị trọng thương nghiệm trọng, khó mà có thể sớm phục hồi. Hiện tại những kẻ còn lại đoán chừng cũng chỉ hơn trăm mạng nhưng ý chí chiến đầu thì hầu như đã sớm tiêu tán trước cảnh tượng vô cùng tàn khốc này.

Thần thụ lúc này có khác nào tử thần đang kề lưỡi hái trước cổ họng, từ từ tước đoạt đi sự sống của từng kẻ. Lục sắc thần quang hiện hiện trước mặt những kẻ này thật chảng khác nào luồng ánh sáng âm sâm tiễn họ về chỗ chết...

Tử kim thần long lúc này bỗng hét lớn: " dừng tayyyyyyyy, Thần Nam huynh mau dừng tayyyyyyyyyyyy!!!!"

Thần Nam trong lòng có chút khó hiểu, ngay lập tức dừng phát xạ thần thụ trong không trung.
Tử kim thần long nhanh chóng kéo Ngân long bay lên chỗ Thần Nam, nói nhỏ: " Thần huynh, huynh điên rồiiiiii!!! Huynh xem bốn bề xung quanh đều là những đỉnh núi, hàng trăm huyền giới tu giả đang quan khán chúng ta. Nếu như huynh dám cả gan ra tay cướp đi nguyên anh tu luyện của tất cả những kẻ ở đây, ta e rằng thiên giới nhân gian sẽ không có chỗ dung thân cho huynh mất!!!! Động vào nguyên anh là điều dại kị, có nghĩa là huynh tuyên chiến với tất cả những kẻ tu luyện!!! Nếu mà may mắn đạt được một nguyên anh, chúng có thể mắt nhắm mắt mở mà bỏ qua cho huynh đài. Nhưng cả gan làm chuyện điên cuồng như vậy, ta e tất cả bọn chúng sẽ hội đồng tính sổ với huynh!!!!"

Thần Nam suy nghĩ một hồi lâu sau mới nói: "Quả thật là vậy, ta hôm nay dường như bị ma nhập rồi!!!"


Đúng vào lúc này, Ba con hoàng kim long cùng sáu lão Thần ma tựa như đang chạy trốn ma quỷ, nhanh chóng đào thoát chật vật chạy về hướng Tây. Bỗng từ viễn không tryền lại nhất khiếu trường thanh, một cao đại thân ảnh bông chốc hoá thành luồng thần quang loé sáng bay tới... " Trời đất quỷ thần ơiiiiii!!! Đông thổ quái tử đến rồi!!!" Tiểu long lúc này không kìm được thốt lên. Tử kim thần long thấy vậy cũng nói với Thần Nam: " Huynh đài không cần phải tự dằn vặt mình đã bị tẩu hoả nhập mà mà gây ra nhưng chuyện này, xem xem huynh còn nhân từ với chúng chánnnn!!!" "ĐẠI MA???" Kẻ vừa xuất hiện địch thị là Đông thổ quái tử kiêm Chấp pháp giả đại ma!!! Hai mắt phát ra luồng thần quang rực rỡ, thân hình hắn thật chẳng khác nào một ngọn núi vô cùng vững chãi, sắc mặt mang vẻ lạnh lùng vô cùng bình tĩnh.

Đại ma không hề nói nhiều lời, chỉ hét lớn: "Tu giả Thiên giới tự ý hạ phàm xâm nhập nhân gian... GIẾTTTTTT!!! Ngũ - âm - ma - ngục!!!" Bốn chữ sau cùng, như tiếng búa gõ vào mang nhĩ của những kẻ có mặt tại nơi này,rung động một cách đáng sợ.Ngay sau đó, trên thiên không bỗng suất hiên năm lỗ đen sau hoắm đen ngòm vô cùng đáng sợ. dường như năm hố đen này liên thông với địa ngục, âm khí sâm sâm, tử khí trùng trùng, khiến cho những tu giả Thiên giới còn sống sót được một phen sợ hãi cùng cực, cung phu tu luyện trăm ngàn năm cùng với ý chí chiến đấu bống chốc như tiêu tán đâu mất!!.

Hắn mới đích thị là tên ác ma đao phủ, thảm sát vô số kẻ như vậy, mà không hề chớp mắt!!!" Tử kim thần long thốt lên trong âm sắc có chút hoảng hốt, lo sợ. Quay lại nói với Ngân long Giai Ti Lệ: "Lão gia nhà nàng không phải nhận là vô địch thiên hạ sao, nếu thật sự là không có đối thủ,có thể tìm tên tiểu tử kia để quyết một trận..."

" Vậy chết đi!!!" Giai Ti Lệ hung hãn cắn cho hắn một phát đau điếng. Đại ma tung hoành khắp chốn. Trong chốc lát những vị Thiên giới tu giả còn sống sót không một ai thoát khỏi tay hắn, tất cả đều bị tiêu diệt. Sau cùng, Đại ma bay lên chỗ Thần Nam đang đứng, chậm rãi nói: " Ngươi không phải là một Đông thổ chấp pháp!! Vậy mà lại làm được những chuyện tương tự, thật khiến cho ta cảm thấy khâm phục!!" "..." Thần Nam im lặng không nói gì.

Nói đoạn hắn nắm lấy tay Thần Nam, rồi vụt bay vào không trung chả mấy chốc mất hút. Hai canh giờ sau, nhất phiến thiên không lại trở về vẻ yên tĩnh vốn có,huyến vụ sâm sâm lúc trước đã nhạt nhoà rồi dần dần tiêu tán. Vô vàn xương cốt nhục thể vẫn còn lơ lửng trong không trung, theo những bông tuyết rơi xuống mặt đất... Chẳng bao lâu đã bị che khuất bới nhưng bông tuyết trắng xoá. Lúc này chỉ nhìn thấy một màu tuyết trắng tinh khiết, đẹp đẽ nhưng nhuốm màu thê lương vô cùng khó tả... Tất cả thật chẳng khác nào một giấc mộng. Những kẻ quan chiến cũng tản dần. Tử kim thần long cũng bị Ngân long giai ti lệ xách tai kéo đi. Long bảo bảo cùng Thần Nam đứng giữa không gian tuyết trắng một hồi lâu. Sau cùng không chịu đựng được giá rét liền tiến về vùng Đạm thai cổ thánh ấm áp tràn ngập khí xuân, trong lòng không chút suy nghĩ về cuộc thảm sát vừa xảy ra.

Rất lâu rất lâu sau đó, Thần Nam từ thiên không hạ xuống một đỉnh tuyết phong sơn,trường đao hướng thiên, hét lớn: " Nhân sinh ta là sự bất đắc, ta không diệt người thì người ắt diệt ta. Ai muốn làm kẻ lãnh huyết sát nhân???? Sống cùng đao quang kiếm ảnh dưới những cơn huyết vũ tinh phong???? Được lắm???? Các ngươi không phải muốn giết chêt ta sao??? Từ ngày hôm nay, ta sẽ giết sạch, không tha cho kẻ nào, tàn sát tất cả, dìm các ngươi trong bể máu...Ta sẽ khiến huyết nhiễm thiên thanhhhhh!!!!" Tuyết phong chi đỉnh lúc này đã bị Thần Nam đánh bay, phong đỉnh lúc này bốc hoả ngùn ngụt. Thần Nam hướng về phái tam đầu hoàng kim long chặt đứt lìa cánh tay của hắn. Thiên kiếm cắm tại thân thể hắn bắt đầu bốc cháy dữ dội. Không lâu sau, mì long nhục nướng toả hương thơm khắp mọi nơi. Thần Nam từ trong nội thiên, lấy ra mấy vò liệt tửu, xẻ "con cá chạch" ra từng mảnh rồi bắt đầu cuồng ẩm.

Liệt tửu chảy vào cổ họng hắn bỏng rát rồi tựa hồ như hoà vào huyết mạch trong cơ thể. Hắn toàn thân lâng lâng. Nửa canh giờ sau, khắp đỉnh nuí vương lại la liệt mười mấy vò rượu rỗng... Thần Nam trụ kiếm mà đứng, hàn phong nhẹ nhàng lướt qua mặt, tựa hồ như cộng hưởng với nhiệt huyết lâng lâng, huyết thuỷ như trào dâng cuồn cuộn chảy trong từng thớ thịt,khiến hắn thật chẳng khác nào một kẻ cuồng loạn... Vào lúc này, khắp người Thần Nam tràn ngập một luồng sát khí. Luồng sát khí đáng sợ này dường như phát tiết ra từ máu tuỷ xương cốt của hắn và ngày càng bùng lên dữ dội. Cuối cùng Thần nam bay lên, hướng về phía Đạm thai cổ thánh địa, trong mắt toả ra quang mang đáng sợ.

Cách đó mười dặm tại Đạm Thai cổ thánh, một con cực đại thần thú kì lân bay lên không trung. Quanh thân hoả khí bốc ngùn ngụt, tựa hồ như sức nóng của nó đủ để làm tan chảy mặt đất băng tuyết trắng xoá này. " Thần Nam... huynh chẳng nhẽ định giúp Ma vương đả khai phong ấn thật saooooooo???????" "Đúng vậy, ta đã không còn đường lui nữa rồi, huynh muốn giúp ta một tay không???" Kì lân thần thú chăm chú nhìn Thần Nam một hồi lâu rồi mới cất lời: " Tam nhật, nhớ rằng chỉ tam nhật (3ngày), ta cho huynh tuỳ ý sử dũng những món bảo bối của ta để đả phá phong ấn!!" "Tại sao lại là tam nhật???"

Kì lân thần thú liền nói: " Năm đó, những kẻ ở Nhân gian giới tham gia vào chuyện này, đều không biết đã lưu lạc phương nào, chúng ta đều không thể tìm thấy bọn họ.Chyện Ma vương sống lại là chuyện sớm muộn cũng sẽ xảy ra, không kẻ nào có thể ngăn cản.Chuyện của ba ngày sau tuỳ huynh định đoạt! Tuy vậy huynh cũng nên chuẩn bị cho kết cục của ngày cuối cùng đi nhé!!!!" "Được!! ba ngày thì ba ngày!! "Thần Nam nói lớn: "Nhưng có điều này huynh phải hứa với ta, không được để chuyện này truyền ra Thiên giới, chúng ta phải giữ bí mật!!" " Chuyện này thì huynh yên tâm!! Huynh không thấy ngoài Đạm thai cố thánh có rất nhiều thiên giới tu giả sao??? Phàm là những kẻ từ thiên giới hạ phàm, trong mấy ngày này đều không thể trở về Thiên giới".

Nói đoạn kì lân vẫy đuôi bay đi. Thần Nam sắc mặt lộ rõ vẻ thất thần. Hắn sao lại không rõ cục diện tình thế đang diễn ra chứ. Huyền giới nhân gian coi hắn như kẻ đại địch.Tên đại ma vương nà mạnh đến cỡ nào, đạt đến cảnh giới khủng khiếp ra sao, bản thân hắn cũng không tiên liệu được. Nếu như chỉ vì đối địch với Thiên giới, mà thả cái thế ma quân ra, hắn còn có đất dung thân trên cõi đời này nữa không???? Đối với hắn mà nói, có lẽ ngày tàn cũng sắp điểm rồi!!

Vào thời khắc định mệnh này, Thần Nam bỗng chốc chạnh lòng nhớ đến những người thân vạn năm trước, nhớ đến cha mẹ, nhớ đến những hảo hữu tốt của hắn... Ở thế giới này hắn không ngừng sát nhân chinh chiến không khác nào một cỗ máy. Những tình cảm mềm yếu này đã sớm chôn chặt trong lòng hắn. Đối với hắn mà nói dường như càng ngày càng xa cách, nay, phá lệ tưởng niệm lần cuối... " Chẳng nhẽ sinh mệnh của ta quả thực sắp mất đi rồi???Ngày hôm nay bỗng nhiên nhớ về những người thân thiết vạn năm trước????? " Thần Nam vốn không tin vào vận mệnh lại càng không tin rằng Ma vương ngày xuất thế lại là ngày tàn của hắn!!!" " Thân nhân... Ta trên cõi đời này vẫn còn có một người thân!!! Ta nhất định phải gặp nàng!!!" Thần Nam bay lên không trung hướng về phía Đạm Thai cổ thánh. Nhưng lần này không phải với một sát khí đằng đằng, hắn thu hết khí tức bản thân rồi nhanh chóng tiềm nhập Đạm Thai nội thánh địa. Thần Nam dùng thần thức vô cùng nhạy cảm của mình đảo qua từng tấc đất nơi Đạm Thai thánh nhưng hắn không hề phát giác được điều gì... Tiểu hài đồng nhỏ nhất đã lên năm tuổi, có lẽ là những tân thu đệ tử mới của Đạm Thai phái.

Thần Nam trong sát na đó hai con ngươi như phát ra một luồng sát mang đáng sợ. Nhưng cuối cùng hắn cũng bình tĩnh trở lại. Hắn cũng không hề gọi lưỡng long mà một mình hướng về phương đông xa xôi mà bay đi... Hắn quyết định trong ba ngày này, nhất định phải trở lại những nơi đã từng ghi dấu hồi ức của hắn. Đạm thai thánh địa nằm ngay phía đông của Sở quốc. Thần Nam vừa bay qua bầu trời của Sơ quốc thì tâm trung nhất động, nhanh chóng hạ thấp xống hường về phía khối kiến trúc đồ sộ vĩ đại và vô cùng tráng lệ ngay trước mắt mà bay - nơi đó chính là Sở quốc hoàng cung. Trong thâm cung này, hắn phát hiện ra khí tức của một kẻ khá mạnh. Trên miệng nở một nủ cười khoái trá rồi phát ra một luồng khí tức mãnh liệt không kém rồi hướng vê phía cung điện mà đi...

Hoàng cung thâm xứ,sở quốc hoàng đế huyền tổ lão yêu quái nhìn thấy hắn nhất thời gương mặt lộ rõ vẻ chấn động, không nhìn rõ hình dáng là yêu quái phương nào??? " Lão nhân gia không mời ta chén nước nhạt sao??" Bỗng chốc đã thấy Thần Nam như bóng ma quỷ mị đứng ngay trước mặt lão. " A!! Là Thần... Nam saoooooo????" Lão yêu quái ngồi trên ngai vàng mà đựoc một phen kinh sợ. " Chính tại hạ!! Thật chẳng ngờ lão nhân gia còn nhớ đến kẻ hậu bối này!!!" Sự xất hiện của Thần Nam vừa làm lão yêu quái được một phen kinh ngạc, vừa làm lão chân tay run rẩy, từng thớ thịt như căng ra... "Đây là... Thần Nam àh.. trước đây giữa chúng ta có nhiều hiểu lầm, nhưng ta chưa hề có ý sát hại ngươi!!!" "Chuyện trước đây hãy để nó trôi vào dĩ vãng, ta đến đây hôm nay chỉ là muốn thăm lại bạn cũ!!"

" Vạy là tôt, vậy là tốt!!!" Nghe đến đây bao nhiêu mồ hôi lạnh của lão yêu quái toát cả ra, tựa hồ như lão đang thở phào nhẹ nhõm. Rồi chợt như nhớ ra điều gì, lão liền nói vơi Thần Nam: "Đợi chút ta đưa ngươi đi gặp một người!!" Thần Nam trong lòng không chút suy nghĩ, đi theo lão yêu quái tới một trang viên ở ngoại thành. Nơi đó từng đoá hàn mai đang nở rộ, ngạo nghễ đón những cơn gió lạnh thổi qua, hương thơm tung bay khắp chốn. Thật là một cảnh tượng vô cùng diễm lệ.

Nơi đó có một tuyệt đại mĩ nhân bạch y tựa tuyết đang đứng, trên người đeo ngọc trác, tiểu cô nương vô cùng xinh đẹp,chạy tới chạy lui giữa cây mai, dáng vẻ hết sức đnág yêu dễ thương.

" Thần hi..." Thần Nam thất kinh hô lớn...



Giao diện cho điện thoại