Thần Mộ 2

Thiên Long?





Chương 267

Thiên Long?

Bên trong đại hạp cốc rung chuyển ầm ầm. Hai toà thạch sơn cao chọc trời cách mặt đất không xa phát ra trận trận tiếng sấm vang rền khắp chốn. Từ ngọn thạch sơn màu vàng đất bộc phát ra đạo đạo kim mang, chầm chậm bay lên trời.

Trông thấy cảnh tượng này Thần Nam và Tử Kim thần long trong lòng vô cùng kinh hãi, nhất thời trong đầu không còn nghĩ được gì,thật quá bất ngờ.

Tuy nhiên, biểu hiện của Long Bảo Bảo lúc này vô cùng kì lạ, ngày thường, tên tiểu tử này vốn rất thích giả làm Thần côn, nhưng vào lúc này, trước tình huống kì lạ đang xảy ra bên dưới mặt đất, Tiểu long tuy vẫn giữ bộ dạng Thần côn nhưng nó lần này là hữu hình hữu dạng, tư thái vô cùng thần thánh cho những tín đồ thành kính nhất của Quang Minh giáo hội cũng cảm thấy vô cùng xấu hổ.

Tại nơi tiểu tử này đứng một cột sáng chiếu thẳng lên tận trời, tại trung tâm Tế thai hai kim hoàng sắc tiểu trảo dáng vẻ vô cùng trang nghiêm, không ngừng vẽ lên không trung thập tự,không ngừng rì rầm cầu khấn: " Thần thuyết,muốn chúng tinh loé sáng phải đúng vào lúc có ánh bình minh, phải đúng lúc vào thời kì...

Hai toà đại thạch sơn rung uỳnh uỳnh từ từ tách khỏi mặt đất bay lên, chớp mắt đã cách mặt đất hơn trăm trượng, theo sau là một trận cực đại lãng khí cũng từ từ toà ra xung quanh, khiến cho đất đá xung quanh cũng được một phen cuồng bạo vũ động, tung bay mù mịt.Tuy nhiên, chút cuồng phong này, đối với bọn Thần Nam mà nói căn bản là không có khả năng đả thương được họ, hơn nữa càng không thể vì xuyên vào cổ lão Tế thai kết giới mà làm tổn thương đến Tiểu long được.

Cùng với hai toà đại thạch sơn bay lên càng lúc càng cao trên không trung, cơn cuồng phong trên mặt đất cũng lặng dần lặng dần rồi rốt cuộc cũng yên tĩnh trở lại. Đại hạp cốc trong phút chốc đã tiêu biến, giờ chỉ còn lại cổ lão Tế thai nằm trơ trọi tại vùng trung tâm.

Hai toà đại thạch sơn lúc này đã cách mặt đất có lẽ hơn trăm truợng,màu vàng đất lúc này từ từ chuyển sang hoàng kim toả đạo đạo quang mang chói lọi, chiếu rọi khắp thiên địa, đẹp huy hoàng như hai tòa kim sơn. Cuối cùng chúng dừng lại trong không trung, tựa hồ như không hề nhúc nhích, nhưng thần thánh kim quang lúc này càng ngày càng toả ánh sáng chói lọi vô cùng rực rỡ.

Đúng vào thời khắc này, từ phía dưới cổ lão Tế thai, nơi kim sắc quang trụ nối trời bỗng bộc phát một luồng quang mang từ từ hóa thành một dòng suối uốn lượn chảy về phía hai toà kim sắc thạch sơn.

Qua một quãng thời gian luồng kim sắc thần quang kia cũng không ngừng phát tán, tạo thành những luồng ánh sáng vô cùng chói lọi trong không trung sau đó nó hợp với những đạo tiểu sắc quang kia dần hợp thành một dòng sông kim sắc, dần dần lại hợp thành một con sông màu vàng vô cùng rộng lớn cuồn cuộn tuôn chảy, hướng về phía hai toà kim sơn với tốc độ kinh hồn và một uy lực vô cùng mãnh liệt.

Cho đến tận một lúc lâu sau, cực đại kim sắc quang trụ nối thẳng tới thiên không vẫn bạo phát đạo đạo quang sắc chói lọi tuôn trào tựa sóng biển từ bốn phương tám hướng cuồn cuộn hùng dũng kéo tới, tụ về hai toà thạch sơn...

Hai toà cự đại kim sơn cao chọc trời tựa hồ như đang từ từ biến hình, không ngừng huyễn hoá tạo ra trùng trùng hư ảnh, cho đến khi hai tiếng long khiếu vang trời rạch phá bầu hư không hỗn độn vang lên, cả không gian tràn ngập âm thanh vang rền, cả phiến hư không như đều bị trận trận âm thanh nghiền nát tan tành. Lưỡng đạo long ảnh từ trên cao không ùn ùn kéo đến, cuồng vũ phiêu phiêu, vô cùng cuồng mãnh.

Cự đại long ảnh tựa hồ như chiếm cứ cả bầu thiên không, bọn chung gào rít, truy đuổi nhau trên trời cao,quẫy động như bão về,kim quang sắc đầy trời tựa như bao quanh bọn chúng, khiến lưỡng long ảnh càng nhìn càng thần bí và không kém phần manh mẽ, thi thoảng, từ trong lớp bạch kim vân vụ lại lộ ra một lân bán trảo (móng vuốt kì lân). Nếu như để những kẻ người trần mắt thịt nhìn thấy cảnh tương trên ắt hẳn phải há hốc mồm trợn tròn mắt kinh hãi...

Bản thể của bọn chúng quả thật là quá lớn!!!!

Tử Kim thần long lúc này cảm thấy cho dù có xuất hiện ở nguyên thể thần long hơn hai trăm trượng đi nữa, có lẽ cũng không to hơn hai cái kim trảo đang bay lượn trên không trung này.

" Aaaaaaa... Ô Ố Ooooo..ứ hự..."Tiếng thét lớn của Tử Kim thần long vô cùng đứt quãng, hắn sợ hãi đến mức độ nói năng lắp bắp, không liền mạch.

Long tổ tông ơi là Long tổ tông... thế này thì... quá là khoa trương rồi đấy,sổ ra đến hơn ngàn trượng, một long lân cũng đã to bằng thân hình của long đại gia ta rồi!!!!! "Aaaaaaa... Ô Ô Oooo... quả không hổ danh là ngũ trảo hoàng tộc...!!!!!"

Tử Kim thần long lúc này tựa hồ như khiếp sợ đến nỗi không nói nên lời nữa...

Thần Nam lúc này trong lòng cũng cảm thấy bội phần kinh dị. Chẳng nhẽ hai toà cự đại sơn thạch kia vốn là hai con thần long bị phong ấn chăng?? Điều này quả khiến hắn không thể tin được.

Trận mãnh đích cuồng phong tự cao không đã đáp xuống mặt đất, trong phút chốc khiến bụi tung cát mù, đất đá bay dầy trời. Cuối cùng, vô số cự thạch đều bị trận cuồng phong nay quét sạch hất bay lên không trung.

"Thần linh long!!!!!!"


Thần Nam vô cùng kinh ngạc, cuối cùng hắn cũng đã phát hiện ra hai đại vật vô cùng to lớn ẩn hiện trong làn vân vụ mờ mịt trên trời cao kia,chính là một đôi Thần long dực, kim sắc thần dực toả sáng chói lọi khắp trời,phạm vi bao quanh rộng lớn không biết bao nhiêu mà kể. Cơn cuồng phong dữ dội dưới mặt đất chính là do thần long dực gây ra.

Phệ thần thú phát ra những tiếng kêu rên rỉ yếu ớt. Mặc dù con man thú này dám xé rách thân thể của chủ thần nhưng lúc này tựa như cũng trở nên hiền hoà hơn hệt như con mèo vậy, hai con thần linh long chiếm cử nửa bầu trời thật chẳng khác nào hai con tiểu miêu tiểu cẩu lộ ra thần thái vô cùng thuần phục.

"Hắn hắn hắn... long tổ tông ơi! Đây đây đây... chẳng phải là thiên long sao????" Tử Kim thần long nhìn thấy cảnh tượng này vô cùng kinh ngạc lắp bắp nói, thần sắc lúc này lộ ra vẻ suy tư: "Chẳng nhẽ có liên quan đến Tiểu đậu đinh??"

"Gào... Grào..."

"Gào...Grào..."

Cực đại thanh âm gào rít ầm ĩ vang vọng cả một vùng chân trời.Hai con đại vật phiêu động thân thể vô cùng to lớn, kim quang sắc toả sáng khắp chốn rồi chúng đột nhiên từ từ hạ xuống.

Tỏa ra uy áp vô cùng lớn lao, năng lượng ba động mãnh liệt khiến cho đại địa phía bên dưới cũng không ngừng chấn động theo, cát bụi bay mù mịt. Thần Nam và Tử Kim thần long rất nhanh chóng lùi lại phía sau.

Từ vùng đất trung tâm, trên Cổ lão tế thai còn lại mỗi long bảo bảo dường như vẫn không bận tâm đến những âm thanh vang động kia, kiên quyết trụ lại miệng vẫn lẩm bẩm khẩu quyết, trong đôi mắt hắn tràn đầy một luồng quang thải vô cùng tinh khiết.

Hai con thần linh long phiêu động thân hình khổng lồ trên bầu trời,mục tiêu hướng thẳng về phía long bảo bảo từ trên không trung nhanh chóng tiến về phía Tế thai bên dưới mặt đất.

"Thật đáng chết!!" Thần Nam giận dữ kêu lên, rút Đại long đạo và Liệt Không kiếm ra, hoá thành lưỡng đạo thanh mang dữ dội phóng về phía hai con thần linh long khổng lồ.

Hai con thần linh long vạn trượng này quả thật là thân thủ phi phàm, phần đuôi vẫn còn ở trên cao không, vậy mà cái đầu khổng lồ của nó đã phá nhập thiên không,trong chớp mắt đã tiến đến gần cổ lão Tế thai.

Đại long đao tại không trung đang biến hoá ra bản thể của mình, một nửa thân hình tàn long hiện hữu trong không trung,nó giống như một linh hồn có linh thức, sau khi nhìn thấy hai con thần linh long liền lập tức giảm tốc độ cuối cùng đình chỉ giữa không trung. Liệt không kiếm lúc này cũng hoá thành liễu xuyên thiên thú,nó cùng đại long đao trôi nổi trong hư không, đồng dạng như nhau, lạnh lùng nhìn kĩ hai con thần linh long.

"Ao... Grao..."

"Ao...Grao..."

Hai con vật khổng lồ lúc này phát ra những âm thanh đinh tai nhức óc., hai cái đại long đầu đồng thời đâm mạnh vào vùng sáng bao quanh Tế thai.

Sau khi trùng tiến vào luồng bích quang, cực đại long đầu của hai con thần linh long rất nhan chóng thu nhỏ lại, tuy nhiên phần thân thể khổng lồ lộ rõ ra bên ngoài đang không ngừng phiêu động lại không có gì biến đổi, vẫn như cũ che lấp nửa bầu trời.

Thần Nam kinh hãi lộ vẻ thất sắc, không hiểu vì sao Đại long đao và Liệt không kiếm vẫn để cho hai con thần linh long tiến về phía Tế thai mà không hề có động tĩnh gì.

Tiếp ngay sau đó, phần thân thể dài ngàn trượng của hai con thần linh long thât chẳng khác nào hai dòng kim hà đang cuồn cuộn tuôn chảy gào rít trong không trung, từ trên cao lao thẳng xuống Tế thai với vận tốc điên cuồng.

"Ngao oooo... Xong hết rồi!!!!! Tiểu đậu đinh đáng thương,bảo đám sắp sửa trở thành nhục tương rồi!!!" Nghĩ đến cảnh tượng này con rồng bỉ ổi có chút không đành lòng.Những cảnh tượng trước mặt, Thần nam cảm thấy mình thật vô dụng, không tìm được biện pháp nào, phệ thần thú lúc này vẫn phát ra trận trận những âm thanh rì rầm bất an.

Chỉ có điều, mọi chyện lại xảy ra ngoài sự định liệu của tất cả mọi người. Hai con thần linh long dài ngàn trượng vọt tới khu Tế thai, nhưng long thân khổng lồ lại không hề mảy may làm tổn hại đến Tế thai.Tất cả những kẻ có mặt cảm thấy bội phần kinh ngạc. Long thể khổng lồ lúc này cũng dần dần thu nhỏ lại, cho đến khi luồng kim quang khắp trời kia dần dần tiêu tán, bọn chúng đã hoá ra kích thước so với long bảo bảo cũng một chín một mười, không ngừng bay lượn trên Tế thai.

Xa xa nhìn lại, phảng phất giống như ba long bảo bảo giống nhau y đúc đang đứng trên Tế thai. Chỉ khác ở chỗ một kẻ thì đang có vẻ rất thành tâm rì rầm cầu khấn, hai kẻ con lại thật chẳng khác nào những tiểu hài đồng hoạt bát vây quanh chơi đùa.
"Cái này..."


Sự biến hoá khôn lường này khiến cho Thần Nam không nói nên lời nào. Con rồng bỉ ổi cũng há hốc mồm trợn mắt kinh ngạc, không dám tin vào sự thật đang xảy ra trước mắt.

Nhưng những điều khiến người ta kinh ngạc vẫn còn tiếp diễn. Hai con tiểu long hoạt bát đáng yêu sau khi chơi đùa vây quanh Tiểu long một chập, đột nhiên quang mang đại phát, từ hai phiến kim quang bộc phát ra ánh sáng bích ngọc chói lọi, ngay sau đó bọn chúng đột nhiên tiêu tán trong không trung, hoá thành một mảnh kim vụ rồi nhanh chóng ngưng tụ tạo thành một đôi thần long dực. Trong nháy hiện ra lưỡng đạo hư ảnh tốc độ cực kì nhanh, nhảy vào bên trong thần long dực của Tiểu long, bộc phát ra một đạo quang mang chói lọi...

Những sự biến hoá này quả thật xảy ra vô cùng đột ngột. Không ai có thể tưởng tuợng được hai con đại vật này lại biến thành một đôi thần long dực rồi nhảy vào thân thể Tiểu long. Những điều này khiến cho người khác khó có thể giải thích được tựa hồ như ngày càng trở nên thuần phục hơn đối với tiểu long đang ở trên tế thai phát ra thần sắc vô cùng kính cẩn.

Nhìn từ phía xa, Thần dực của Tiểu long rõ ràng không tương xứng ( không giống nhau). Màu sắc đậm và rõ nét hơn. Đôi mắt phát ra kim sắc rực rỡ, vô cùng mê hoặc. Chỉ có điều, tên tiểu tử này dường như vẫn không cảm nhận được điều gì khác biệt vẫn không ngừng cầu khấn lầm bầm như lúc trước khiến cho kẻ khác chỉ hận một nỗi không thể đả cho tên tiểu mê hồ này một chưởng để cho hắn mau chóng thức tỉnh.

Không cần Thần Nam và những người khác đánh thức, vào thời khắc này, một tiếng nổ kinh thiên động dịa bỗng vang lên, khiến cho tiểu thần côn đang trong cơn mê man bông phục hồi tinh thần trở lại. Cổ lão Tế thai bỗng chốc đổ sụp, long bảo bảo dang rộng đôi kim hoàng sắc tiểu long dực, kinh ngạc hét lớn: "Thần thuyết, địa chấn chăng????"

"Ầm ầm ầm..."

Tế thai đổ sụp, nhất phiến kim quang xán lạn không ngừng bộc phát, từ trong lớp đất đá đổ vỡ lộ rõ hai chuôi kiếm màu vàng vô cùng lớn, ưứoc đoán trường kiếm cũng phải dài đến mấy trượng, nặng chắc cũng đến ngàn cân...

"Ngao ô, thật khó tin,phải chăng là thần binh bảo vật đã xuất thế???" Tử Kim thần long lúc này chỉ muốn mau mau chóng chóng lại gần nơi chôn giấu bảo kiếm,nhưng lại bị Thần Nam cản lại. Hắn đã mơ hồ đoán được, vật này cùng Tiểu long ắt hẳn có một mối cơ duyên lớn, không kẻ nào có thể xen ngang được.

"keng..."

"keng..."

Hai cây tuyệt thế kiếm từ dưới đất đột nhiên bắn thẳng lên, trường kiếm dài chừng trăm trượng,toàn thân phát ra kim quang chói lọi từ mũi kiếm loé ra những luồng ánh sáng chói mắt tựa hồ như có thể cảm nhận được một luồng hàn khí toát ra, rung động cả một vùng thiên không.

Tiểu long thấy vậy vô cùng hoảng sợ, nhanh nhanh chóng chóng nhảy tránh qua một bên. Đôi mắt mở to, tràn đầy vẻ khó hiểu trước những sự việc đang xảy ra trước mắt.

"Thần nói, quả thật là thánh kiếm, vô cùng sắc bén. Tuy nhiên, lớn như vậy, kẻ nào mới có thể nâng được chứ????"

Hai cây hoàng kim thánh kiếm dài hơn trăm trượng tựa hồ như có linh thức, nghe thấy những lời tiểu long vừa nói liền phóng vụt lên cao, trảm phá phiến phiến hư không, trên trên trời cao bỗng chốc hoá thành lưỡng đạo kim long, phong vân cuồn cuộn đầy trời. Không gian ngập tràn sát khí, lãnh khí khiến cho người ta cảm thấy rùng mình, thêm vào đó là vô số những luồng quang mang chói lọi, khiến cho chúng càng trở nên bất phàm...

"Ào grào..."

"Ào grào..."

Hai tiếng long khiếu như vang vọng chín tầng mây, lưỡng đạo kim ảnh từ trên thiên không từ từ đáp xuống, hướng về phía tiểu long mà phóng đi.

"Ngẫu đích thần a!" tại giờ khắc này long bảo bảo vốn mập mạp chậm chạp béo tròn như quả bóng da đột nhiên nhanh như cá chạch kêu lên một tiếng phi ra ngoài xa mấy trăm trượng

Chỉ có điều, hai con kim sắc thần long này như bóng với hình, trong phút chốc đã bắt kịp hắn.

"Ai nha, thần nói, ta cần được giải thoát!!" long bảo bảo giống như một đứa trẻ kêu lên một cách vô cùng kinh ngạc.

Chỉ có điều,kết quả mọi việc xảy ra ngoài dự liệu của tất cả mọi người, hai đạo hoàng kim thánh kiếm cũng không hề có ý đả thương hắn, mà nhanh chóng ngay sau đó hoá thành một làn kim vụ, ngưng tụ thành hai cái long giác chói sáng, từ từ dung nhập vào đầu giữa hai tai của Tiểu long.


"Ai nha, Ta không muốn chết aaa!!!!!" Tiểu thần côn tựa hồ như sợ chết ngất đi, không hề hay biết hai đạo thánh kiếm đã dung nhập vào đầu hắn từ lúc nào.Nó sợ hãi nhắm mắt hét lớn: "Cứu mạng!Ta không muốn chết! Ta không làm thần côn nữa!... Thần Nam, nê thu mau cứu ta mới!!!!"

Vẻ mặt của Tử Kim thần long tựa hồ như đóng băng trong giây lát, hồi lâu sau mới cất lời hét lên một hồi dài: "Ngao ô,không thể tin nổi, long tổ tông ơi, cơ duyên lớn như vậy sao lại không có phần của ta cơ chứ!Nếu như ta đoán không nhầm, đây đích thị là Thiên long dực và Thiên long giác a?"

Thần Nam vừabực mình lại vừa buồn cười nhìn về phía long bảo bảo,tên tiểu tử này quả thật là thần bí!

"Bịch!"

Tiẻu tử long bảo bảo đang nhắm mắt chờ chết, sớm dã quên vỗ cánh, từ trên cao rơi thẳng xuống mặt đất.

Lúc này, hắn mở to đôi mắt lộ vẻ tràn đầy tò mò: "Hêy! ta chưa chết". Nó cúi đầu xuống, thấy một đôi kim hoàng sắc tiểu trảo đang cuống quít sờ sờ chính đầu của mình.

"long bảo bảo ngươi không sao chứ?" Thần Nam thấy vậy thu hồi Đại long đao và Liệt không kiếm bay tới chỗ Tiểu Long.

"Không hề gì! đã hoàn toàn khôi phục rồi!!" Vừa nói Tiểu long vừa cảm thấy vô cùng kinh ngạc cảm nhận sự biến hoá của chính thân thể mình.Nó lẩm bẩm: "Thật là kì quái!!! Ta cảm giác toàn thân nội lực vô cùng sung mãn..!!"

Thần Nam lúc này cũng đã mơ hồ hiểu được chuyện gì đang xảy ra, liền nói với Tiểu long: "Thử nhìn lại Long dực và Long giác của ngươi xem!!"

"OK!!!"

Tiểu long đằng không bay lên, đôi thần dực vỗ mạnh một cái, rồi sau đó hướng về phía trước mà ra sức vỗ cánh bay lên.

"Bang!!"

Một cơn cuồng phong trong phút chốc chợt nổi lên, cát bụi hơn mười dặm phía trước mặt trong phút chốc bị thổi bay sạch. Một cái hố cực lớn bỗng chốc xuất hiện trên mặt đất, hàng ngàn hàng vạn hòn cự thạch đều bị nhấc bổng lên cao không.

Vào đúng thời khắc này, hai đạo quang kiếm giao thoa nhau từ lưỡng giác của Tiểu long nhanh chóng bay ra, trong phút chốc không thể biết rõ được phương hướng của chúng.hai đạo cự đại quang mang này thật chẳng khác nào hai vệt rách xé trời bay đi với tốc độ kinh hồn. Trên đại địa chúng bay một đuờng thẳng tắp rồi dần dần phân tách những tiếng "Khách khách" vang lên không ngớt dáp mạnh vào thính giác.

Tiểu tử lúc này cảm thấy vô cùng kinh sợ, ngay lậo tức ổn định lại thân hình. Lúc này, chỉ còn nhìn thấy ở xa xa xuất hiện một toà thiên huyệt rộng đến chừng mười mấy mét vuông, ở một phía khác hiện rõ một thiết khẩu bằng phẳng dài hơn mười lí, rộng phải đến mấy trượng, sâu không thấy đáy, vô cùng tối tăm, không thể nhìn thấy chút ánh sáng nào.

Thần Nam trong lòng chấn động, tên tiểu tử này quả thật quá mạnh rồi!! Cho dù hắn có làm như vậy, thì cũng bất quá chỉ đến thế.

Long bảo bảo có chút không tin vào chính mình.Tuy nhiên, tiểu đồ vật này chỉ mơ hồ trong chốc lát, đột nhiên tự nói lớn:" Hình như có cái gì đó đang gọi ta...!"

" Còn... còn có...nữa...?" rồng bỉ ổi vô cùng lắp bắp, vừa nói vừa chảy ròng ròng nước miếng.

"Tiểu đồ vật này không có lẽ nào nhập vào thiên long thân chăng???" Thần Nam nhìn Tiểu long một cách kì dị, trong lòng không kìm được trên mặt lộ ra sắc thái nghi hoặc...



Giao diện cho điện thoại