Chương 73
Thượng cổ thánh vật Tử kim Thần Long có chút bối rối: "Tiểu tử, ngươi đừng cười nhạo ta, nếu chú em biết năm xưa long đại gia ta đã viếng thăm nhà của những con rồng nào, thì ngươi không còn há miệng ra cười được đâu."
"Nói ta nghe coi."
"Bảo tàng của thần long đầu tiên mà ta viếng thăm, thuộc về Tây Phương Ngũ Sắc Thần Long, con rồng này màu sắc trên người luôn luôn thay đổi, nhìn chung là rất kỳ quặc, nhưng tương truyền rằng tại thời điểm đó chủng tộc Rồng này ở Tây Phương là một trong mười long chủng hàng đầu, là loài rồng uy danh cực đại. Sào huyệt của Thần Long thứ hai được ta ghé thăm là hang động của Tây Phương Hoàng Kim Thần Long, đặc thù của Long tộc này có tới ba cái đầu, đồng thời cùng một lúc kích hoạt được ba loại Long ngữ ma pháp, hiệu xưng Tây phương bất bại Long tộc. Ngân sắc Thần Long sau cùng do ta cướp về cơ thể cường đại hơn,khi đó là con gái út thượng cổ thần long Khôn đức - cao thủ đệ nhất long tộc tây phương."
Nghe muốn xỉu, Thần Nam có phần hỏang hốt, hành động của người bạn khổng lồ này quá bất ngờ, không những có thể trở thành một tai họa tàng ẩn nữa.
Nghĩ đến đây Thần Nam đổ mồ hôi hột, trong lòng tự nhủ: "Thật sự là đen đủi khi đến phương Tây này cùng tên lưu manh này, nếu để các con rồng dị thường kia biết được tin tức thì ta chết đến vạn lần cũng còn chưa đủ".
Tới đây, Tử Kim Thần Long giống hệt như quả bóng bị xì hơi, gương mặt tỏ vẻ lo âu. "Grào, một thân tu vị của ta đã tan tành, hơn nữa tốc độ phi hành của ta khi đó không có đối thủ dưới gầm trời này, nếu được vậy thì đâu cần phải lo lắng chuyện gì, Grào, thật là muốn vỡ tung cái đầu."
Thần Nam ái ngại nhìn Tử Kim Thần Long một thời oai dũng, cảm giác thực sự không biết nên cười hay nên khóc, có thể thông cảm được con rồng côn đồ già này vào khi đó là tuyệt thế vô song.
Chàng tiến vào trong hang động thượng cổ, ánh sáng vàng kim lan tỏa, cơ man là vàng, từng cột vàng. Nhiều vàng như thế này không thể nhận ra được giá trị thật sự, nhưng đủ để khẳng định tuyệt đối sẽ không ít hơn kho vàng của bất cứ đế quốc nào trên đại lục.
Tử Kim Thần Long sau khi biến nhỏ lại, bay lên, kéo trong đống tiền vàng ra một thanh kiếm bằng vàng, nói: "Ở đây có cả thần khí?"
Thần Nam đã gặp qua, nâng kim kiếm nhẹ nhàng như nâng một quả bóng trên ngón tay, khẽ mỉm cười đọan xoay đầu lại nói: "Trang sức."
Thực ra, với tu vi ở cảnh giới của Thần nam, đơn giản không cần những vũ khí sắc nhọn. Lý do Thần Nam tới chủ yếu là để xem cho biết liệu có thể tìm được như món tiên bảo nào giống như Vũ Xạ Nhật Tiễn hay không. Dù sao đi nữa nơi đây vẫn là hang động của một thần long.
"Nhớ thủa đó, ngày tháng tự do, trên trời dưới đất, vô tư lự ta đã trải qua.. Tránh xa khỏi những gian nan khổ cực, sự kiện đột xuất xảy ra đã tạo nên thiệt hại thật là quá lớn." Tử Kim Thần Long thở dài mấy tiếng, trước đó hắn chỉ cho Thần nam mục hạ vào một đống vàng bạc trong lăng mộ nói: " Đống bảo vật này là cướp từ con rồng bạc sau cùng, con rồng đó chuyển thân thành hình dạng người, thật sự vô cùng đẹp đẽ, là tuyệt tác của tạo hóa trong vũ trụ, những ngày tháng hiện nay thật quá ảm đam. Đáng tiếc, hình tượng thân thể lại hơi xấu, grào, là cái bệnh của bọn rồng phương Tây, cơ thể quá béo, nhìn giống như một con thằn lằn."
"Nói người khác béo, không chừng người ta lại nói ngươi gầy như cái côn, đấy là còn chưa cho rằng người khác là con rắn 4 chân."
"Tại sao người biết như vậy?"
Thần Nam mỉm cười sau đó hòai nghi hỏi: "Lẽ nào giữa nhà ngươi và con rồng bạc kia đã xảy ra chuyện gì?"
"Sao có thể!" Tử Kim Thần Long lộ ra vẻ nghĩ ngợi băn khoăn "Phụ thân của cô ta là thượng cổ Thần Long Khôn Đức, ở trời Tây, cho dù là pháp thần hay đấu thần cũng không được phép can thiệp, laoz khốn nạn đó là 1 kẻ vô cùng nghiêm khắc, không để cho con gái mình giao du với người ngòai tộc. Hơn nữa ta là 1 con rồng chuyên tình như vậy, làm sao có thể nảy sinh điều gì với con rồng Tây phương đó chứ, ta chỉ thích tiểu bạch long năm xưa thôi."
"Thật kì lạ, lời ngươi nói chẳng có chút lí nào cả, thôi bỏ đi, ta không ép nhà ngươi nữa." Thần Nam vận chuyển huyền công, tìm kiếm trong bảo tàng to lớn của Thần long, tiền vàng nhiều không thể đếm nổi, vàng thỏi, vàng miếng, đồ cổ quý giá, ánh sáng lấp lánh.
Bất ngờ, Thần Nam cảm thấy xao động một cách lạ thường, ngay lập tức chàng lao vào đào bới bên trong đống của cải của Thần Long, vứt ra hàng khối hàng khối vàng, đôi lúc nhặt được một vài chiếc trủy thủ, tiểu kiếm sắc màu ảm đạm... Chàng biết chắc rằng thứ làm cho chàng nhận thấy cảm giác xao động không phải là những thứ vũ khí tầm thường này, chàng biết chắc chắc rằng ở đấy thật sự có thánh vật mà chàng cần.
Con rồng bỉ ổi bay tới, la hét ầm ĩ "Còn bảo không phải bảo vật nữa đi, ở đây đều là thần vật của thần linh, so với Phương Thiên Họa Kích không hề thua kém, mấy thanh kiếm này còn là bảo kiếm của nhân gian."
Những vũ khí thần binh này tuyệt đối phải là những bảo vật thượng đẳng trong trời đất, nhưng Thần nam căn bản không dùng tới, khi chàng bị trúng độc của Mộng khả nhi ở phương tây, rồi rơi xuống núi, Phương Thiên Họa Kích đã rơi xuống sông, sau khi chàng hồi phục trí nhớ căn bản cũng không đi tìm.
Hiện tại, những thần binh lợi khí trước mắt không còn mấy sức hấp dẫn đối với chàng.
Thần Nam tiếp tục lục tung hang Thần Long, những đồ vật quý hiếm hay tiền vàng chàng đều xếp ra hai bên, miệt mài khóet thẳng một lỗ sâu vào bên trong hang, Cầm long thủ hóa thành những bàn tay có màu bạc cực lớn, không ngừng xuyên qua đống bảo bối này.
Oang, oang..
Trong sâu thẳm hang động cổ, giữa những quầng hào quang rực rỡ của vàng bạc, châu ngọc, cuối cùng chỉ còn lại một thứ chưa rõ là thứ gì, quang mang lan tỏa dữ dội. Thứ này tòan thân phủ màu xanh lục, trông giống như được điêu khắc bằng kim lọai nhưng không phải, gõ vào nghe âm thanh phát ra giống như tiếng gỗ nhưng cũng không phải làm từ gỗ, có vẻ như dễ vỡ, ở phía trên xuất hiện vô số vết nứt tỏa ra khí tức mộc mặc, thóang qua cũng có thể biết đây là tuyệt phẩm thần vật.
Thần Nam giữ món bảo bối trong lòng bàn tay, cẩn thận đưa lên cao, chàng cảm thấy vô cùng hưng phấn. Cảm giác được tần suất dao động được từ vật này ở một khỏang cách xa, tới giờ đang nắm giữ trong lòng bàn tay thật sự vui sướng đến nỗi không để ý gì tới xung quanh.
Bảo vật phi kim phi mộc này chưa rõ được chế tạo từ nguyên liệu gì, trên bề mặt khắc một số mẫu tự cổ nhưng không hiểu chịu tác động gì đã nhanh chóng chìm vào bên trong nên Thần Nam không kịp nghiên cứu rõ ràng kết cấu của nó.
"Grào.. " con rồng đáng chết cười lớn: "Ngươi sẽ không có được lợi ích nào ở món đồ rác rưởi này đâu, vật này do ta ăn cắp trong hang của Ngân Sắc Thần Long, thật không ngờ con gái của thượng cổ Thần Long Khôn Đức lại bủn xỉn như vậy, ngay cả mảnh ván vỡ chẳng ra gì này cũng cất giấu, thậm chí còn chôn ở nơi sâu nhất trong bảo tàng."
"Ngươi quả quyết đây là mảnh ván vỡ đấy chứ?", Thần Nam nhẹ giọng hỏi.
Tử Kim Thần Long mím chặt môi suy nghĩ một lúc rồi nói:"Cũng có thể, hoặc cũng không thể, đã nghìn năm trôi qua nếu chỉ là miếng ván vỡ thì đã mục nát ra rồi mới phải. E rằng có điều lạ thường, vật này bản chất thật sự là cái gì??"
Thần Nam thận trọng rà sóat lại món đồ, lật lên lật xuống, bỗng nhiên có cảm giác thân thuộc vô bờ, chàng hỏi lại con rồng bỉ ổi: "Ngươi nói Ngân Sắc Thần Long này chính là nữ tử băng thanh ngọc khiết của thượng cổ Thần Long Khôn Đức ư?".
"Hử? Có phát hiện gì sao?"
Thần Nam trả lời: "Hmm, ta cảm thấy mảnh ván này có một lịch sử rất hào hùng, đây liệu có phải là bảo vật thượng đẳng của Ngân Sắc Thần Long hay không?"
"Grào, Ha ha.. tấm ván xấu xí này lại có thể là bảo vật? Lão long ta đây chỉ cần một hơi thở nhẹ cũng có thể làm nó vỡ thành nghìn mảnh. Người chả lẽ không nhìn thấy hàng trăm vết nứt đấy sao, chỉ cần một sát na thôi cũng có thể tan thành tro bụi." Con rồng đáng chết cười lăn lộn.
"Thật sao, người đến đây thử xem sao", Thần Nam dùng hai ngón tay kẹp một góc của mảnh ván, nói "dùng luôn cả thần long trảo mà ngươi tự hào cũng được!".
"Ngươi cố tình giễu cợt ta sao?", nói là vậy nhưng Tử Kim Thần Long cũng chẳng khách khí gì thò móng vuốt ra vỗ thẳng một chưởng lên tấm ván không ra gỗ, cũng không phải kim lọai kia, chỉ nghe "tang" một tiếng trong trẻo khẽ bật lên dưới áp lực của long lực nhưng tấm ván hòan tòan không tan thành cát bụi như Tử Kim Thần Long dự tính.
"Grào, thật kỳ lạ, để ta xem một lát"
Tử Kim Thần Long lấy từ Thần Nam mảnh ván, dùng sức nắm chặt trong vuốt rồng, vận lực bóp thật chặt ba lần nhưng vẫn không mang lại kết quả vụn nát như hi vọng.
"Thực sự có gì đó quái lạ a", Tử Kim Thần Long gương mặt lộ vẻ nghiêm trọng, bắt đầu tập trung long lực cực hạn, ánh sáng đỏ tía bùng phát, dồn toàn bộ thần lực vào vuốt rồng, đánh mạnh một chưởng kinh thiên động địa vào chiếc mảnh ván.
Trong cổ động, tử kim quang bùng phát đại thịnh, không khí sôi lên dưới sự phát động nội lực mạnh như sóng ba đào của Long thủ xuống mảnh ván tưởng chừng như mỏng manh, thế nhưng mảnh ván ngọai thể vẫn yên bình, không giảm sút chút gì giống như chưa có việc gì xảy ra.
Tên rồng vô lại tối tăm mặt mũi, không cần biết xấu hổ vội lúng túng nói "Thứ này cực trị lạ lùng, không thể dùng sức mạnh của Thần Long để nghiền vụn nó ra được, đây là một thứ tà dị khác thường!"
Thần nam nói: "Khi cầm trong tay ta đã thử rồi, thứ này trông thì giống như sắp vỡ, nhưng có dùng bảo đao thần binh chém thì nó cũng chẳng chút hư hại nào."
"Bảo sao Ngân Sắc Thần Long trân quý món bảo bối này như vậy, quả không phải là vật phẩm tầm thường. A ta nhớ ra rồi, đó chính là vật đeo trước ngực con Ngân Long đó, à không đeo bên sườn mới đúng, ta thật quá cẩu thả lại nghĩ đó là vật đã vỡ nát rồi bị ném sâu vào dưới đáy hang động này".
Thần Nam đóan: "Trông mảnh ván này có nhiều điểm là cổ vật từ xa xưa, thậm chí lịch sử còn dài hơn nhiều nữa. Ta nghi ngờ đây là một món quà đặc biệt của cổ đại Thần Long Khôn Đức tặng cho nữ tử Ngân Sắc Thần Long?".
"Có nhiều khả năng là như vậy", Tử Kim Thần Long lên tiếng: "Lão thằn lằn già này yêu thương nữ tử út này nhất, có đồ tốt chắc chắn sẽ để lại cho cô ta."
"Khôn Đức thực lực như thế nào? Có thần vật gì đặc biệt?" Thần Nam hỏi.
"Không đơn giản mà đánh giá được, người thường đã liệt kê lão thằn lằn già đấy ngang cấp tiên thần, thậm chí chỉ là sự hư cấu chứ không hề tồn tại, không kể ta còn đang phiêu du nơi đất trời này, khẳng định sẽ không có bao nhiêu người biết tới vì nó bao gồm quá nhiều bí mật."
Tử Kim Thần Long giới thiệu: "Lão già đó lẽ ra sớm đã phi thăng lên tiên giới nhưng không hiểu sao vẫn lưu luyến ở lại phàm trần chưa muốn rời đi, ở phương tây hầu như không thế lực dám chiêu mộ hắn. Nghe nói năm xưa có một đấu thần đã đại chiến với lão, nhưng không ngờ bị lão nghiền ra thành thịt băm. Uhm, nói ra, hắn thực sự có một bảo vật, nghe nói là một thuẫn bài đến cả chủ thần thiên giới cũng không thể phá vỡ, sau đại chiến với đấu thần kia sở dĩ lão có thể thắng dễ dàng như vậy cũng là bởi thuẫn bài thần bí kia đã phát huy năng lượng cực lớn".
Giao diện cho điện thoại