Chương 108
Tiếp dẫn chi hoa "Bà bà bán canh đâu rồi, sao còn chưa xuất hiện?" Tiểu long giương đôi mắt to dò xét xung quanh! Ngươi nói xàm gì thế! Ngay cả Mạnh Bà cũng muốn trêu chọc hả? Thần Nam không khách khí gõ lên đầu nó đánh coong một cái! Tiểu thần long bất mãn nhe nanh nhỏ giọng nói: "thường quá...". Hiễn nhiên so với truyền thuyết U monh địa phủ là có sai khác, Mạnh Bà không có xuất hiện, thế nhưng lại có vài đạo ma ảnh giương nanh múa vuốt nhắm bọn Thần Nam tấn công. Những đạo ma ảnh này vừa vô hình vừa hữu hình, nếu ở phương đông có thể xem như là những linh thể đã tu luyện thành quỷ phách, ở phương tây có thể coi như là những vong linh cường đại. Tử Kim thần long song tiệt côn nghênh đánh. Song tiệt côn là long giác đã trải qua tế luyện mấy ngàn năm là linh khí hiếm thấy dùng để đối phó với lũ quỷ vật thập phần thích hợp, có thể nói là khắc chế trời sinh. Quỷ phách tru lên, giãy dụa nhưng cuối cùng hoàn toàn tan thành mây khói khi song tiệt côn nện xuống."Nơi này nếu không phải địa phủ u minh trong truyền thuyết, cũng nhất định là một nơi âm khí nặng nề." Tử kim thần long sắc mặt trầm trọng than "Lão tử cảm thấy sự tình có chút khó giải quyết đặc biệt là bây giờ tựa hồ không có đường lùi rồi."
Thần nam đi giữa, Tử kim thần long đi ở phía trước, Long bảo bảo ung dung đoạn hậu, cả bọn thận trọng tiến vào một đoạn cầu tràn ngập vân vụ mầu vàng, căn bản không thấy rõ cảnh tượng, bất qúa áp lực nặng nề, làm cho họ hiểu được tình hình tuyệt đối ẩn chứa nhiều nguy cơ khó có thể tưởng tượng. Đi đến giữa cầu, bất ngờ "hô" một tiếng, một cột nước sông màu vàng tràn ngập khí tức tử vong đột nhiên cuồn cuộn nổi lên mãnh liệt bắn về phía Thần Nam và đồng bọn.Thần nam phách một chưởng về phía trước, cột nước nhất thời bị kích lui, hóa thành một dòng nước màu vàng chảy xuống dưới chân cầu.
Bất quá, tại đó một cổ hơi thở âm trầm từ trong làn nước phóng lên cao.
Một tiếng thét dài thê lương phá tan không gian, làm cây cầu rung động kịch liệt một hồi rồi đứng lên. Một ma ảnh từ trong nước phóng lên cao, một nam tử xích loã, có bộ tóc màu xám dài tới ngang vai, hai mắt màu đỏ lạnh lùng nhìn xuống phía dưới, thân thể tráng kiện, khiến cho người khác có cảm giác bất khả tư nghị thế nhưng hắn lại có tới ba cái đầu. Ngoại trừ cái ở giữa là con người, tả hửu hữu hai bên bờ vai của hắn là một cái đầu trâu và một cái đầu dê, hơn nữa thân dưới của hắn có một bộ phận giống như đuôi rắn.
"Đây là loại quái vật gì vậy?" Tiểu long hỏi nhỏ.
Con rồng bỉ ổi đưa song tiệt côn hộ trước thân, nói: "Tà môn, quả thật là tà môn, xem cái bộ dạng nó như vậy, thực giống 1 đại ma vương trong truyền thuyết thiên giới, nhưng đại ma vương đó đã lạc hồn phách trong hỗn địa rồi, cũng không thể nào nương náu ở đây làm thủ kiều nhân."
Long bảo bảo hiểu kì hỏi: "Rút cục thì giống đại ma vương nào trong truyền thuyết?"
"Giống 1 kẻ tên là A tư Ma Đức, còn là cái giống "đồ chơi" gì thì ta cũng không nhớ rõ, chỉ biết là 1 trong 72 đại ma vương trong thần thoại tây phương" Một đại ma vương từ mồm tử kim thần long biến thành "cái giống đồ chơi gì", có thể thấy con rồng bỉ ổi này quá cuồng vọng (tự cao).
"Vậy gọi là A Đức được rồi." Long bảo bảo bay lên không trung nói với nam tử 3 đầu: "A Đức, tại sao ngươi lại cản trở đường đi của chúng ta, lẽ nào ngươi muốn khai chiến với chúng ta?"
Dựa cảm cảm giác, Thần Nam thấy người này không phải là 1 tử vật, nhưng mà dường như rất khó nói chuyện, bởi vì ánh mắt của hắn nhìn đám Thần nam, ngoài sát khí lạnh băng ra thì chẳng có bất kì cảm tình nào, giống như 1 sát trạc cơ khí (bộ máy giết chóc).
Có 1 điều làm chàng thấy khó hiểu, tử kim thần long đã sống mấy ngàn năm, nó không thể nào nhìn sai, người này tại sao lại giống ma vương thiên giới?
Nam tử 3 đầu kêu lên 1 tiếng, trong không trung để lại 1 tàn ảnh, bổ về phía đám Thần nam, một luồng gió lạnh âm u hùng dũng trào lên, Thần nam vẫn chưa động thủ, Tử kim thần long bay lên, vung song tiệt côn nghênh đỡ.
"Ta đánh đánh đánh... Bất kể ngươi có là ma vương 72 hay không, thì gặp phải long đại gia ta cũng sẽ biến thành khí đồng (ống dẫn khí)." Sau khi đến gần cấm kị chi địa kia, tử kim thần long cảm thấy 1 cỗ áp ức cảm khó nói, rõ ràng là quá nóng vội hấp tấp, hiện giờ nhìn thấy có kẻ cản đường, lập tức điên cuồng công kích.
"Rầm" " Tang" "Binh"...
Tử kim thần long hóa thành hình người đấu với ma vương 3 đầu, trên không trung để lại từng đạo tàn ảnh, 2 người giao chiến kịch liệt. Điều làm cho người ta ngạc nhiên là, 2 vai của ma vương 3 đầu như được đúc từ tinh thiết (sắt tinh) dù không ngừng giao kích với song tiệt côn của tử kim thần long thì cũng không hề bị chút thương tổn nào, ngược lại còn phát ra những âm thanh leng keng cực lớn.
"Đây là quái vật gì vậy? Đao thương bất nhập, đánh hòa với thần long lục giai, thật là đáng sợ." Thần Nam kêu lên, hiện giờ vẫn chưa thâm nhập vào cấm địa, ngoài ngoại vi mà đã gặp phải những địch thủ cường thế như vậy, thì có trời mới biết bên trong sẽ còn có những quái vật biến thái nào nữa.
"Bực rồi, long đại gia ta bực rồi!" Tử kim thần long gào lên, một đôi tử kim song tiệt côn phón ra tử kim đại hỏa sáng rực rỡ, tử khí cương diễm khiêu động, khí tức cương mãnh tuyệt luân trào ra, con rồng bỉ ổi như phong ma với chiến ý dâng cao lên cực điểm.
"Bình"
Một đạo tử ảnh khắc trên không trung, song tiệt côn quất mạnh lên cái đầu trân bên vai trái ma vương 3 đầu, quái vật bị đánh trúng kêu lên 1 tiếng thảm thiết, huyết thủy đỏ rực phun ra.
Tử kim thần long không chút khoan nhượng, công kích mãnh liệt như cuồng phong bạo vũ.
"Bình!"
"Grào..."
Dần dần tử kim thần long chiếm thế thượng phong, công kích từng đợt, phá phòng ngự của Tam đầu nhân khiến gã kêu từng tràng cuống quýt. Cuối cùng tên bỉ ổi vung một côn đập nát nốt cái đầu dê, óc trắng phọt ra, máu tung tóe. Tam đầu nhân phát ra tiêng kêu thảm thiết, tru lên và phá vòng vây nhảy vào làn nước.
Trong dòng nước tựa hồ còn có một số quái vật thỉnh thoảng ẩn hiện nhưng thấy một người ba thú quá mạnh và lợi hại nên không dám tên nào xuất hiện. Lúc này Thần Nam và ba tên hỗn đản bình tĩnh bước qua cầu, cuối cùng thì cũng sang được bờ bên kia, hoàng mù dần dần tiêu tan, phong cánh phía trước lộ ra rõ nét.
Phong cảnh trước mắt chỉ có thể dùng chữ "tà dị" để hình dung, một biển hoa màu đỏ máu, tất cả các đóa hoa dường như nhỏ ra những giọt máu tươi, nhưng không khí trước mặt lại có chút áp ức, rõ ràng là hoa nở khắp nơi, nhưng tử khí trùng trùng, căn bản không có chút sinh khí nào, dường như chúng nở ra chỉ để chết đi.
Thần nam như hít phải luồng không khí lạnh, bởi vì chàng nghĩ tới Vong hồn chi hoa - bỉ ngạn hoa trong truyền thuyết.
Bỉ ngạn hoa còn được gọi là tiếp dẫn chi hoa, hương hoa có ma lực, có thể gọi ra kí ức của người chết khi còn sống. Khi hoa nở không nhìn thấy lá, khi có lá thì không nhìn thấy hoa, hoa và lá không cùng xuất hiện. Hoa nở tại hoàng tuyền, là phong cảnh duy nhất trên đường hoàng tuyền, nhìn ra như giống như 1 tấm thảm được dệt bằng máu tươi.
Người bước vào cõi chết, chính là bước lên con đường hoa dẫn tới địa phủ u minh.
Bỉ ngạn hoa khai khai bỉ ngạn, nại hà kiều tiền khả nại hà?
Tuy nhiên bỉ ngạn hoa ở đây đã cách xa hoàng tuyền và nại hà kiều, và cũng có chút không giống như truyền thuyết, nhưng lúc này chúng lại tiếp cận sâu nhất với u minh chi ngục.
Theo truyền thuyết, dưới những đóa hoa màu máu không có chiếc lá nào, mỗi cành chỉ có duy nhất 1 đóa hoa, giống như 1 huyết trảo đang múa.
Khắp nơi trên mặt đất xác hoa rất đẹp, rất mỹ lệ nhưng phảng phất chút lạnh lẽo có chút tà dị, chút sợ hãi, chút cô liêu...phát ra vô tận, hơi thở của tử vong làm cho người khác phải lạnh mình. Trên đời có hai loại tà hoa, một loại là tử vong chi hoa, một loại là bỉ ngạn hoa. Hai loại này Thần Nam đã được biết và gặp chúng ở tử vong tuyệt địa trong thập vạn đại sơn ở vùng trung bộ thiên nguyên đại lục. Loại hoa này chuyên hấp thu vong linh chi khí, hồn phách người chết, tác ác vô cùng, nhưng nếu như không tiếp cận chúng thì căn bản sẽ không gặp nguy hiểm.
Nhưng bỉ ngạn hoa lại không giống như vậy, nó cũng thu nạp vong linh khí tức, nhưng chỉ cần nhìn thấy nó, thì giống như là đã tiến vào tử vong quốc độ, sinh mệnh đã tới chung điểm (điểm cuối) tất thảy mọi người đều không mong sẽ gặp phải cái thứ hoa này.
"Lẽ nào đây thực sự là bỉ ngạn hoa trong truyền thuyết?" Thần nam cảm thấy sau lưng đổ khí lạnh.
Trần thế cũng có 1 loại hoa mĩ lệ tên bỉ ngạn hoa, nhưng rõ ràng chỉ giống cái tên gọi mà thôi, khi hoa nở lá sẽ rụng, nhưng không thể nào có tử vong khí tức. Biển hoa sắc máu trước mắt, phát ra tử vong khí tức nồng nặc, minh chứng rằng đây thực sự là tiếp dẫn chi hoa, thực sự là tá ác chi hoa mở ra tử vong quốc độ.
Rõ ràng long bảo bảo cũng biết về loài tà hoa này, nó lầm bầm nho nhỏ: "A, thần thuyết, loài hoa này nửo 1 ngàn năm, rụng 1 ngàn năm, hoa và lá đời đời kiếp kiếp không tương kiến, đúng là ma hoa sinh tử."
"Hừm, xem ra chúng ta đã thực sự xông vào âm địa tà dị, các ngươi phải phòng bị cẩn thận, chúng ta bây giờ đã chẳng có đường lui, chỉ có thể tiến lên phía trước!"
Lời của Thần nam không sai, hiện giờ quay đầu nhìn lại, nại hà kiều đã biến mất, chỉ thấy duy nhất dòng sông vàng đang gào thét, cuồn cuộn chảy, trên mặt sông lại có cấm chế, ngăn cản họ bay qua.
Tiểu phượng hoàng lo sợ nói: " Phía trước không biết sẽ xuất hiện cái gì? Chúng ta còn phải đi bao xa?"
"Không sao, ngươi cứ nép vào bên cạnh ta là được rồi." Thần nam an ủi tiểu bất điểm, sau đó, bọn họ tiếp tục tiến về phía trước.
Bỉ ngạn hoa sắc máu vô cùng yêu diễm, nhìn ra phía xa, dường như có 1 tầng huyết mù dày đặc giữa đám hoa. Thần nam bước tới giữa đám tà hoa này, cảm thấy có chút không hợp, cảm giác nguy hiểm dần chiếm trọn tâm trí chàng.
Chàng nhắc 3 thần thú: "Các ngươi cẩn thận, ta cảm thấy có chút không ổn..."
Giao diện cho điện thoại