Chương 400
Tiếp ứng Trên đời chỉ có không nghĩ được chứ không chuyện không làm được.
Đitrong đường hầm thời không, Thần Nam vô vàn cảm khái, năm xưa hắn chỉlà một tu luyện giả nhỏ nhoi hành tẩu tại Nhân gian giới, nào ngờ cóngày lại đủ khả năng xuyên qua thời không?
Ngày đó, hắn ngưỡng vọngthần linh nhưng hiện tại ngày nào cũng thấy thần tiên, cùng giao du vớihọ, ngược lại rất hiếm thấy được phàm nhân.
Nghĩ lại cũng thấy hợp lý, mỗi người có vòng đời riêng, những vòng đời khác nhau sẽ gặp gỡ những nhóm người khác nhau.
Lúcđạt đến một cao độ, ngoảnh đầu lại mới phát hiện nhưng những trải quađều trôi xa, tiến vào một vùng thiên địa mới, tiếp xúc với người và vậtđều là những thứ mới mẻ.
Càng lên cao, càng tiến vào những lĩnh vựcmới, những người bên cạnh cũng không ngừng biến hóa, họ đều là những kẻcùng cảnh giới với mình.
Suy nghĩ cặn kẽ là lí giải được.
Nhưnglúc ngoảnh lại, điều khiến hắn kinh ngạc là những thần linh mà hắn từngngưỡng vọng thật ra chỉ thế là cùng, tất cả thoảng qua như giấc mộng.
Nhữngnhân được lòng hắn coi là truyền thuyết đều hiện ra bên mình, trong quákhứ có bao giờ tưởng tượng được lại có ngày thành bạn, thành địch củahọ, cùng họ đứng trên một thế giới.
Ánh sáng hỗn độn lóe lên, ThầnNam, Phượng Hoàng thiên nữ, Long Bảo Bảo và hai tiểu quỷ tinh ranh đãxuyên quan thời không quay về hiện thực.
Cùng lúc, hư không vỡ tan, một tấm hàn quang âm u trải ra, tạo thành dao động khủng khiếp, cắt đứt lối tiến lên của họ.
Màn thanh quang lạnh lẽo đó lưỡi đao, lại như hồ nước u tịch, lạnh lẽo rợn người.
"Hắc Thủ Quảng Nguyên." Phượng Hoàng thiên nữ kêu lên kinh hãi.
"Đầu heo muối." Long Bảo Bảo cũng kinh hãi trợn trừng hai mắt.
Họ đều cảm thấy khí tức của Quảng Nguyên.
ThầnNam cả kinh, Quảng Nguyên quả thật quá ư thần thông quảng đại, đuổi tớitận đây. Lẽ nào y từ Thái cổ thời kì quay về đây, chặn họ lại rồi triệtđể tiêu diệt?
Không thể nào, y quyết không mạo hiểm đến thế, hơn nữalại bị đại thần Độc Cô Bại Thiên đánh tan bản thể, sao dám tiến đếntương lai giết người.
Nhưng... hiện tại vì sao...
Đột nhiên Thần Namnhớ đến Hắc Thủ Quảng Nguyên trong thế giới hiện thực, y không bị tiêudiệt trong lịch sử, lại từng trọng thuơng Long Bảo Bảo, Tiểu PhượngHoàng, Thiên Ma, được coi là một trong những nhân vật mạnh nhất thếgiới hiện thực.
Hiện tại... chắc là Quảng Nguyên từ hiện thực quay về cổ đại, ở đây đợi sẵn.
Chắc là vậy.
Ởcổ đại, bọn Thần Nam ít nhiều đã thay đổi đôi chút, trăm vạn sinh hồnbị diệt cũng không phải vô dụng, Quảng Nguyên trong hiện thực chắc cũngnhận ra gì đó nên xuất thủ trước phong ấn lối về của họ. Hiện ta y dùnghủy diệt chi quang chặn đường, quyết nhúng tay giết bằng được cả nhóm.
Tronghiện thực, thân thể Quảng Nguyên xuất hiện từng vết nứt, huyết dịch lyti chảy ra, bản thân tại Thái cổ thời đại bị hủy diệt khiến y như bịsét đánh.
Từ lịch sử quay về, bản thể của y gần như tan nát nhưngcòn giữ lại được một phần để ngày sau tu thành hậu thiên chi thể dunghợp với tiên thiên tàn thể trong hỗn độn.
Nhưng bây giờ, do Thái cổxảy ra kịch biến, tiên thiên tàn thể mà y bảo lưu trong hậu thiên thểhoàn toàn tan nát khiến y hiểu trong lịch sử đã xảy ra biến cố gì đómới khiến mình trọng thương.
Vết nứt trên trán y càng lúc càng lớn, sau cùng rú vang, dùng tuyệt thế đại thần thông đẩy về quá khứ, chặn đường bọn Thần Nam.
Thânthể bị trọng thương, y tính toán đơn giản cũng biết được tiền nhân hậuquả, liền giận điên người, hóa ra là mấy kẻ bị mình phong tỏa tại thờikhông gần với Thái cổ. Không ngờ đối phương lại thoát khỏi truy sát,ngược lại phá tan bản thể trong hỗn độn của mình.
Thanh quang mênhmang, sát khí xung thiên, ngăn cản bọn Thần Nam khiến họ rơi khỏi đườnghầm thời không, xuất hiện tại Đông thổ đại lục.
Quảng Nguyên trong thế giới hiện thực lộ ra thân ảnh xanh lè, khắp thân mình là những vết nứt, tỏ ra vô cùng đáng sợ.
"Khôngngờ loại tạp ngư như các ngươi lại khiến ta trọng thương, nhưng tất cảsẽ kết thúc, lần này ta xem còn ai cứu được các ngươi." Y cực kỳ phẫnnộ, đứng trong làn thanh quang nên được bảo vệ chặt chẽ.
"Đây là cổđại, ngươi không thể động thủ giết bọn ta, không thể sử dụng sức mạnh."Thần Nam ung dung ngẩng nhìn hư ảnh đối phương.
"Ha...ha ha... các ngươihiểu biết nông cạn thật. Không sai, đây là cổ đại, chúng ta đều từ thếgiới hiện thực xuyên qua thời không quay về, không thể đối phó vớingười cổ đại, nếu không chết chắc. Nhưng chúng ta với nhau lại khác,nếu chém giết thì cũng như ở thế giới hiện thực, sống hay chết đềukhông thành vấn đề, người xuất thủ không bị ảnh hưởng hoặc trừng phạtgì. Như lúc trước, ta xuyên qua thời không phong ấn các ngươi tại thờiđại gần Thái cổ, ta đã động thủ nhưng bản thân không hề hấn gì. Chúngta đại chiến tại cổ đại cũng như thay đổi không gian, tịnh không ảnhhưởng gì to tát."
Thần Nam cả kinh, cùng là người hiện thực, tươngngộ trong quá khứ lại có thể giết được đối phương mà không thay đổi gì,cũng như hai người trong hiện thực đối quyết.
Xem ra Quảng Nguyên thật sự muốn giết bọn Thần Nam.
ThầnNam nóng lòng, Nghịch Loạn bát thức tuy uy lực vô cùng, xứng danh côngtham tạo hóa nhưng hiện tại không có thi thể Độc Cô Bại Thiên, biết tìmđâu ra để thi triển? Hắn đã quan sát kĩ bát thức nhưng không có cách sửdụng.
"Cái bụi lại về với cát bụi, các ngươi sẽ vĩnh viễn thành cát bụi." Quảng Nguyên quát lớn.
Hungsát chi khí trải ra, hung quang kinh hồn từ bốn phương tám hướng trànvề phía bọn Thần Nam như sông lớn cuồn cuộn. Thần Nam cả kinh, QuảngNguyên... còn mạnh hơn cả Hắc Thủ mà hắn gặp tại cổ đại, quả thật đáng sợ.
Nhưngsuy nghĩ cặn kẽ lại thấy hợp lý, lúc đó mới trải qua Thái cổ đại chiếnnhững người còn lại đều trọng thương, bảo lưu được chút hơi tàn. QuảngNguyên là Hắc Thủ trong truyền thuyết, thời gian qua đã lâu nên đã khôiphục được một phần công lực nhất định, đương nhiên vô cùng đáng sợ.
NhưngThần Nam không sợ, hắn có thể phản đòn chứ không còn phải bị động trốntránh như ở Thái cổ. Phượng Hoàng thiên nữ, Long Bảo Bảo, hai tiểu quỷKhông Không và Y Y đều chuẩn bị liều mạng.
Nhưng lúc đó hư khôngsáng chói, "ầm" một tiếng, vỡ tan ra rồi Thái Cực Thần Ma đồ hiển hiện,che kín phía trước bọn Thần Nam, giúp họ chặn lại tuyệt thế nhất kíchcủa Hắc Thủ.
Đồng thời, hai thân ảnh cao lớn ẩn hiện trên không, là Sở Tương Ngọc và Thần bí nhân trong Thần Ma lăng viên.
Thầnma đồ lúc xưa mang ba thế thân của Quảng Nguyên đi, hiện tại quay vềbên Thần Nam, hiển nhiên ba thế thân đã bị Thần bí nhân và Sở TươngNgọc giải quyết.
"Sở Tương Ngọc!" Thanh âm Quảng Nguyên cực kỳ lạnhlẽo: "Đệ ngũ giới quân vương trong truyền thuyết, muốn đấu một trận vớita sao?"
"Hừ, trước mặt ta ngươi chả là cái gì, không cần ra vẻ." SởTương Ngọc lạnh giọng, đệ nhất nhân của thất quân vương vô cùng tự tin.
"Hừ,"Quảng Nguyên hừ lạnh, "Đấu với ta chắc ngươi biết hậu quả. Trước đây tacòn tránh né chứ bây giờ ngươi muốn thì cứ đến đấu một trận." Đoạn ynhìn Thần bí thanh niên đứng cạnh Sở Tương Ngọc, tỏ vẻ không hiểu: "Vìsao... ngươi là ai? Sao ta lại có cảm giác từng biết ngươi?" Thần bíthanh niên cười tươi rói, lộ ra hàm răng trắng bóng nhưng trên mặt vẫnche một làn mê vụ khiến người ta không nhìn hay đoán ra được.
"Tôn thiên, kính địa, trói người!" Quảng Nguyên quát vang, thanh quang mênh mang tỏa ra chụp lấy thanh niên.
"Vôthiên vô pháp, nhất phá, lại phá, vạn pháp phá!" Thần bí thanh niênquát khẽ, sinh tử lưỡng cực khí tức tràn ra đánh bật thanh quang.
Quảng Nguyên lạnh lùng nhìn đối thủ không nói gì, tựa hồ muốn xem tâm lý địch nhân ra sao.
Cáchđó không xa, Thần Nam, Phượng Hoàng thiên nữ, Long Bảo Bảo định xônglên, hiện tại họ có thể thi triển sức mạnh, sớm đã không nén nổi.
"Độtngột quá, hiện tại còn chưa đến lúc kết thúc với ngươi." Thần bí nhânlên tiếng: "Chúng ta cùng lùi, bằng không chắc ngươi biết hậu quả."
"Hừ,"Quảng Nguyên hừ lạnh. Bất quá mọi việc không vì hai bên kị húy lẫn nhaumà hòa hoãn dừng tay, Sở Tương Ngọc đã động nộ, sớm muốn cùng QuảngNguyên đấu một trận, cơ hội hôm nay khó gặp, làm gì có chuyện bỏ qua.
"Đi." Thần bí thanh niên quay qua bọn Thần Nam quát vang, đồng thời y cũng quay về thế giới hiện thực, thân ảnh mờ dần.
Trậnchiến giữa Quảng Nguyên và Sở Tương Ngọc vô cùng kịch liệt, dàn trảikhắp đường hầm thời không, Thần Nam loáng thoáng cảm ứng được sức mạnhkinh hồn liên tục bùng lên cạnh hai người đó, đuổi theo bọn hắn.
Thờigian như nước, mọi người xuôi dòng, thoáng sau đã thấy ánh sáng lóelên, họ quay về thế giới hiện thực, thời gian đã khớp nhau, còn địađiểm chính là Thần Ma lăng viên.
"Ầm."
Quảng Nguyên lùi lại, sắc mặt Sở Tương Ngọc cũng đỏ bừng, liên tục thoái lui.
QuảngNguyên cười lạnh: "Ở đây... dưới lòng đất hình như cổ quái, thế nào ấytựa hồ là tổ mạch chi căn của Đông đại lục, cũng như vạn dòng đều chảyvề biển cả. Hỗn độn bản nguyên chi thân của ta bị diệt khiến tâm sinhcảm xúc, cảm giác được có người cư trú trong tổ mạch này."
Giao diện cho điện thoại