Chương 200
Tinh không nguyệt điện Bên trong đạm thai tiên cảnh, thanh phong thuỷ bích lung linh, lục sắc thần quang lóng lánh,quỳnh lâu ngọc vũ toạ lạc trên các đỉnh núi, khắp nơi phi bộc lưu tuyền, tiên khí dày đặc, thật là cảnh đẹp mê hồn, xứng đáng là thiên giới thánh thổ.
Xa xa trong lớp sương mù dày đặc ẩn hiện một toà cung điện lập lờ bay giữa hư không, tiên nhạc nổi lên mơ hồ khi không khi có, cảnh vật thật là đẹp như tranh vẽ.
Chính tại không trung của tu thân điện của Đạm Thai Tiên Tử, lúc này Đại Bằng Thần Vương và Thần Nam đang bay giữa không trung, cùng Đạm Thai Tiên Tử đối chất ba mặt một lời.
Chỉ sau vài câu đối thoại đơn giản, cõi lòng Thần Nam vốn bình lặng bắt đầu gợn lên những cuộn sóng ba đào, với người con gái thứ nhất trên đời làm hắn xao động, đang đứng trước mặt hắn đó nhưng hắn không thể nào nói chuyện như mười ngàn năm về trước nữa.
Ung dung vạn tái, thương hải tang điền, tất cả trôi đi như dòng nước, sự thay đổi này chỉ có thể khiến cho người ta cảm thán.
Tuyệt đại giai nhân mặc bạch y trắng như tuyết, đôi mắt đẹp vô song của nàng phát ra ánh sáng hiền hoà nhìn Thần Nam, phát ra sự vui sướng khôn nguôi. Rời mắt khỏi Thần Nam, Đạm Thai Tuyền liếc qua nhìn Đại Bằng Thần Vương nói
"Thần vương quang lâm,ta không tiếp đón từ xa xin được thứ lỗi"
"Đạm Thai tiên tử khách khí rồi, ta tự tiện đến đây, thật là gây phiền nhiễu cho người"
Nói rồi Đạm Thai Tuyền cùng hai người tiến đến một toà lâu đài trên không trung.
"Thần Vương mất tích đã trăm năm có thừa, thần giới đồn đại rằng ông có lẽ đã gặp phải bất trắc, thế nhưng không nghĩ rằng hôm nay thần vương vô thượng thần uy lại xuất thế, xem ra lời đồn quả không đáng tin aa"
"Ha ha.." Đại Bằng Thần Vương cười to " trăm năm thời gian đối với tiên thần chúng ta chỉ là cái nháy mắt tuy nhiên hơn trăm năm qua có lẽ một ngày cũng dài bằng cả trăm năm, nỗi đau chỉ tăng chứ không giảm, thần Vương Đô tốt nhất nên nhớ rõ ân oán giữa chúng ta, nếu sau này ta còn tồn tại tại thế sớm muộn cũng cùng hắn giải quyết hết ân oán.
Đạm Thai Tiên Tử gật đầu, nhưng ko nói gì, dù sao thì đây cũng là phân tranh giữa các thần vương, nàng không cần thiết phải xen vào.
Nàng lại đưa ánh mắt nhìn Thần Nam hướng đến Đại Bằng Thần Vương hỏi "Vị này là..." Đại Bằng Thần Vương cười nói "Tiên tử có thấy người trước mặt có một sự quen thuộc nào đó không?" Đạm Thai Tuyền gật gật đầu.
Đại Bằng Thần Vương vội tán " tiên tử linh thức quả là nhanh nhạy, thiên giới này quả là cũng ít có, chỉ gặp mặt qua đã có ấn tượng rồi, hắn quả là đã từng xuất hiện tại phật thổ..."
"Oh"
Đôi mắt đẹp như nước biển xanh của Đạm Thai Tuyền đột nhiên lóe lên tia sáng kì dị dừng trên người Thần Nam rồi đột nhiên vung bàn tay ngọc điểm về Thần Nam, một đạo ngân mang như thất luyện bắn nhanh tới.
Thần Nam cả kinh, hắn không có nghĩ đến Đạm Thai Tuyền đột nhiên ra tay, tâm tư hắn trong nháy mắt chuyển biến cả trăm lần. Đúng ra đối phương không thể phát hiện chân thân của hắn mà làm khó dễ,vì hắn hiện bây giờ đang mang Thần Vương dực, chân đạp Thiên ma bát bộ.
Thần Nam nhanh chóng dịch chuyển né tránh chỉ pháp của Đam Thai Tuyền, tia sáng thánh khiết bắn tới đúng lúc hắn kịp thời biến mất, tia chỉ pháp cũng liền biến mất giữa không trung không hề làm tổn hại một vật nào.
Bất quá Đạm Thai Tuyền cũng không có thu tay lại, từng đạo chỉ lực rất nhanh phá không bay tới, không ngừng công kích về phía Thần Nam, trong nháy mắt tòa đại điện đầy rẫy kiếm khí tạo thành võng kiếm hướng đến Thần Nam tại trung tâm. Tuy nhiên lúc này có thể thấy rõ Đạm Thai Tuyền không có sát tâm.
Bất quá lúc này Thần Nam cũng không dám phân tâm, từng đạo ngân quang đó nếu bắn trúng người hắn thì tuyệt đối có thể xuyên thủng cơ thể. Thân hình hắn lúc này như điện, nhanh chóng né tránh chỉ phong, thân hình tựa hồ chỉ như tàn ảnh. Đạm Thai Tiên tử đánh ra kiếm khí càng lúc càng nhanh, càng lúc càng mạnh, cuối cùng Thần Nam kinh hãi nhận thấy không còn cách nào né tránh, chỉ có thể vận chuyển huyền công ra tay.
"khanh thương"
Thần đao màu vàng xuất ra trên tay, đại thần ảnh thoáng hiện ra sau lưng, bảy binh khí vây xung quanh bồng bềnh ẩn hiện. Thần Nam cầm trường đao, dũng mãnh chém dọc xuống chống lại công kích của Đạm Thai Tuyền. Các tiên đồng thị nữ trong cung điện đều giật mình, bọn họ chưa từng thấy công pháp nào kì dị như vậy.
Trên mắt Đạm Thai Tuyền thần quang lóe sáng, không ngừng tăng thêm khí lực, tấn công mãnh liệt đến khi Thần Nam phải vận dụng toàn lực để ngăn cản nàng mới dừng lại. Giương đôi mắt như hắc bảo thạch chăm chú nhìn Thần Nam một hồi rồi Đạm Thai Tuyền khẽ nói " Người của Thần gia, quả nhiên mạnh"
Thần Nam vô cùng bình tĩnh, từ từ thu lại thần ảnh rồi nói " Tiên tử quá khen rồi, so với tiên tử tại hạ chỉ là đom đóm so với ánh trăng dằm"
"Ha ha ha..." Đại Bằng Thần Vương cười to " Tiên tử pháp nhãn quả thông thần, chỉ một chút đã nhìn ra lai lịch hắn"
Đạm Thai Tuyền cười nói " Thần Vương quả nhiên khẳng khái, đem thần vương dực tặng cho người khác"
"Haizzz vị tiểu huynh đệ này với ta cũng là có duyên, nói đến chuyện này, đây là người đầu tiên của Thần gia mà ta gặp, nghe nói tiên tử và Thần gia có căn nguyên khá sâu, nên có lẽ sẽ rõ hơn ta hắn có phải là người thứ 10 trong truyền thuyết không
"A.a..." Đạm Thai Tuyền nở nụ cười rồi đứng dậy, hai mắt lộ ra một thần tình phức tạp, nhưng rồi nhanh chóng biến mất.
"Hai vị đến đây, rốt cục là vì sao, xin cứ nói thẳng"
"Chúng tôi muốn mượn tinh không nguyệt điện" Đại Bằng Thần Vương cũng đi thẳng vào vấn đề, những gì cần nói thì cũng đã nói, những gì cần dò xét thì cũng đã dò xét, bây giờ cũng đến lúc giải thích vào ý chính.
Thần Nam đứng lên trước mặt Đạm Thai Tuyền nói "hôm nay mạo muội đến đây nhờ cậy mạo muội mong tiên tử thành toàn, ngày khác nhất định sẽ hậu báo"
Thần gia thân phận thì đã chứng minh, khả năng có thể là người thứ 10 trong truyền thuyết Thần Gia cũng đã hiển lộ, hiện tại khẩn thiết nhờ vả để tìm hiểu về Thần Gia thập nhân truyền thuyết.
Về Thần gia thập nhân truyền thuyết thì bây giờ Đạm Thai Tuyền đã biết rõ thân phận của Thần Nam, cũng khó có lý do để từ chối
Đúng như Đại Bằng Thần Vương và Thần Nam đã dự liệu, trong mắt Đạm Thai Tuyền hiện lên một tia sáng kì dị, rồi đáp ứng ngay.
" Mượn tinh không nguyệt điện, với Đạm Thai phái thì đương nhiên cũng không có vấn đề gì, Thần Vương huynh đã mở miệng nhờ thì đương nhiên ta phải đáp ứng rồi."
Đại Bằng Thần Vương biết, nếu bất cứ một thần vương nào khác của thiên giới yêu cầu, Đạm Thai Tuyền hầu như chắc chắn sẽ không đáp ứng, dù sao thì bí ẩn của tinh không nguyệt điện, không có thể đơn giản dễ dãi như vậy.
"Đa tạ tiên tử đã thành toàn, đại ân này ta không biết sẽ phải làm thế nào để cảm tạ người."
Đạm Thai Tuyền mỉm cười nói "cái này cũng không có vấn đề gì, nhưng mà ta muốn biết các vị cần dùng nó để làm gì"
Thần Nam ngưng thanh nói" chúng tôi muốn làm sống lại Vô tình tiên tử"
"Cái gì?" lần đầu tiên Đạm Thai Tuyền động dung thật sự " đây quả là một tin tức vô cùng tốt lành, Vô tình muội muội có hy vọng sống lại, thật là làm người ta kích động mà"
Vẻ mặt Đạm Thai Tuyền lúc này vô cùng kích động " Từ khi Vô tình muội muội biến mất, tâm ta lúc nào cũng thấy bất an, luôn luôn nghĩ về muội ấy, cứ nghĩ rằng sẽ chẳng có cơ hội được gặp lại muội ấy nữa. Bây giờ thì... thật là tốt quá mà"
Thần Nam thầm cảm thấy kinh dị, hắn không biết có đúng Đạm Thai Tuyền và Vô tình tiên tử thân như tỉ muội thật không. Tiếp sau đó, Đạm Thai Tuyền hỏi rất nhiều chuyện, Thần Nam đương nhiên không thể nào nói hết sự thật, chỉ dựa theo những gì đã bàn bạc trước với Đại Bằng Thần Vương mà nói.
Theo cách trả lời này, Vô tình tiên tử quả thật như lời đồn đãi chết vì "Thái thượng vong tình lục" chi kiếp, thân thể bị người ta mang đi mất, bất quá lại bị người của Thần gia cản lại. Thần gia và vô tình tiên tử cũng có nguyên ủy sâu xa. Thần Nam đến Đam Thai phái mượn dùng tinh không nguyệt điện cũng có chỗ không rõ ràng nhưng nàng cũng không có hỏi rõ.
Tinh không nguyệt điện ẩn tại nơi sâu nhất của Đạm Thai phái, tại một tòa núi cao màu xanh lục bích, thần quang luôn luôn lấp lánh trên bầu trời, mây mù mờ ảo, linh khí dập dềnh, trên cao mặt trăng huyền ảo chiếu sáng giữa hư không.
Đạm Thai Tuyền từ từ bay tới, theo sau là Đại Bằng Thần Vương và Thần Nam theo sát phía sau. Tiến nhập vào nguyệt lượng môn, nơi đây dường như là một thế giới khác. Nơi đây là một mảnh ánh sáng ngọc đích tinh không, trên cao một tấm lam bảo thạch lập lờ trên không trung lóe ra quang mang sáng ngời. Nhô lên cao một chút là vầng trăng sáng phát lên ánh sáng nhu hòa. Chính tại nơi đó ẩn hiện một tòa cung điện ẩn hiện duới ánh trăng.
"Cái này..." Thần Nam có chút ngẩn người, nơi này thật sự là một thế giới khác a! giờ phút này ở ngoại giới ánh nắng chan hòa đang là giữa ban ngày, nhưng nơi đây, bóng đêm bao phủ, chỉ có ánh sáng chan hòa của mặt trăng.
"Nơi này quả là thần kì. Nghĩ đến tiên tử luôn ở chỗ này quả là thật là tuyệt vời a" Đại Bằng Thần Vương thở dài.
Đạm Thai Tuyền nhẹ nhàng cười rồi nhìn về phía Thần Nam với một vẻ khó hiểu cười nói
"Nơi này không phải là một tinh không thực sự, chỉ là một phiến không gian rộng khoảng trăm dặm mà thôi"
Đại Bằng Thần Vương thở dài "Thất thải sinh mệnh thần thạch, tại khắp thiên giới cũng khó có thể tìm được mấy khỏa, thế mà nơi này có đến mấy trăm khỏa, không nhìn tận mắt thì người ta khó mà tin được. Nhìn những khỏa thần thạch này xếp thành hàng, đương nhiên là hình thành một đại trận phức tạp, nhưng do tiên tử đã sớm ngộ thông nên có thể tự do xuất nhập.
"Aiii cái này thì không cần phải nói rồi" Đạm thai tiên tử gật đầu nói " thân thể của vô tình muội muội đặt tại tâm trận, ta cũng đã hiểu nhị vị phải sử dụng phương pháp gì để phục hoạt lại nàng rồi."
Vốn dĩ Đạm thai tiên tử vô cùng thông tuệ, cũng vốn không cần phải nói gì, đã đoán được các vị trí trên thiên giới xuất hiện "Thái thượng vong tình lục" tàn thiên, dẫn dắt các thần vương chạy đến tranh đoạt, hiện tại hai người mục đích chính là nhắm đến những cái đó, mục đích chính là thanh thiện cổ phật xá lợi tử.
Tại nội thiên địa của Thần Nam, thân thể Vũ Hinh phiêu phù tại tinh không, tuyệt sắc dung nhan của nàng có chút tiều tụy, tà áo trắng nhiễm huyết của nàng càng gợi lên vẻ thê lương.
Đạm Thai Tuyền ôm Vũ Hinh vào ngực, vui mừng nói " Vô tình muội muội, lại nhìn thấy người rồi, ta sẽ đem toàn lực để cứu sống lại muội.
Sau đó nàng giang tay ra, thân thể Vũ Hinh từ từ bay lên, bạch y của nàng phiêu động không gian, hướng đến nguyệt điện bay tới.
Đại Bằng Thần Vương nói " lúc bắt đầu, chỉ cần dùng bảy phiến tinh không thất thải thạch định trụ thân thể nàng. Bởi vì chưa phục hoạt lại cơ thể của nàng mà chỉ gọi về linh thức cho nên chưa cần phải sử dụng đến nguyệt điện.
Nguyệt điện này chính là trận tâm của phiến tinh không này, việc phục hoạt lại vô tình muội muội thân thể, nơi đó là tốt nhất.
Thần Nam hai mắt có chút thất thần, rốt cục cũng đến giờ khắc Vũ Hinh sống lại rồi, hắn xoay người hướng về phía Đạm Thai tiên tử nói "đa tạ tiên tử"
Đại Bằng Thần Vương nói " muốn làm vô tình tiên tử sống lại cần có ba thần vương đến đây để triệu hoán linh thức, chúng ta..."
Đạm Thai Tuyền cười cười nói "không có trở ngại gì, đông hải thần vương Lí Đạo Chân đang làm khách tại tiên phủ của ta, Đại Bằng Thần Vương có lẽ đã sớm cảm ứng được rồi, nhờ hắn thì chúng ta sẽ có khả năng...
Lúc này Thần Nam đột nhiên tâm sanh phản ứng, hắn nhíu mày nói " tự nhiên ta thấy tâm tình không được tốt, tựa như có sự tình gì mới phát sinh.
Giao diện cho điện thoại