Thần Mộ 2

Tuyệt chiêu của Quỷ chủ





Chương 383

Tuyệt chiêu của Quỷ chủ

Ai cũng biết Bách Hoa cốc vốn là cổ tiên di địa, khắp nơi cỏ thơm rờnbiếc, hoa tươi trăm sắc đua nở, thánh khiết khí tức lan tràn, nhưng họkhông biết nơi sâu nhất của cốc lại là quỷ vực âm u, khí tức lạnh lẽoche kín từng thốn không gian.

Những quỳnh lâu ngọc vũ, kì hoa bảothụ phía ngoài chỉ là vật che mắt, nơi đây đâu phải di chỉ của tiênnhân mà chính là u minh địa ngục.

Nếu Vũ Hinh nói không sai, đây chính là nơi do Quỷ Chủ đứng đầu thiên địa sáng lập.

Quỷchủ là người thống trị u minh địa vực, một trong những người kiến tạoTiểu lục đạo khi xưa, cùng thuộc nhóm cao thủ siêu tuyệt như Ma Chủ,Thời Không đại thần.

Vũ Hinh nhận y làm sư phụ, hơn mười năm nay ởlại học nghệ, lại được y ban cho toàn bộ sức mạnh còn lại, tu vi củanàng đã đến mức không tưởng.

"Oa!" Tiểu công chúa cả kinh kêu lên,lục quang âm u nơi u minh quỷ vực chi môn như tiếng dao cạo qua gióngxương khiến nàng ta đau nhói trong hồn, cơ hồ linh hồn bị đoạt mất.

VũHinh đã khống chế hủy diệt chi quang nơi đây, bằng không hậu quả cònkhủng khiếp đến đâu? Lần trước tiểu công chúa chỉ vào đến đây là phảidừng bước.

Thần Nam kinh ngạc, Quỷ Chủ quả nhiên bất phàm, bố tríphong ấn mạnh đến mức ngay cả thiên giai cao thủ cũng không vào nổi nửabước, không thẹn là nhân vật ngang cấp với Ma Chủ.

Càng nghĩ hắncàng muốn gặp Quỷ Chủ, nhân vật pháp lực thông thiên này nhất định biếtđược nhiều bí ẩn, ngay cả những việc từ thủa khai thiên tích địa chắccũng biết. Thần Nam không tin một siêu tuyệt đại nhân vật như thế lạichết đi.

Xuyên qua quỷ vực chi môn âm u, ba người vào một thế giớikì dị nhưng không hề rải đầy xương trắng, sóng máu ngập trời như họtưởng tượng.

Ở đây tương đối yên bình, tất cả đều yên ả, những đóa hoa rực rỡ nổi lập lờ trên không, rễ cây cũng lộ ra, không ăn xuống đất.

Mọiđóa hoa đều lấp lánh hào quang, từ xa chỉ thấy màu sắc rực rỡ, cả vùngkhông gian chói lòa, vô cùng mĩ lệ, khó lòng tưởng tượng đang ở trongquỷ vực.

Đó là một biển hoa, như trong thế giới đồng thoại.

"Oa,đẹp quá." Tiểu công chúa kinh thán, đưa cánh tay nõn nà cầm một đóa hoamàu tím, hít một hơi: Kì quái, hoa đẹp thế này mà sao không có mùithơm?"

"Đừng loạn động." Linh thi Vũ Hinh quay lại nói: "Đó khôngphải hoa thường mà quỷ binh của sư phụ năm xưa. Sau khi họ chiến tử, sưphụ dùng đại pháp lực khiến tàn hồn hóa thành đóa hoa, hi vọng có ngàyhọ sống lại."

"A, là tàn hồn?" Tiểu công chúa vội vàng quăng ngay đóa hoa tím rực rỡ đi, cánh tay ngọc phất lên như vừa chạm vào bò cạp.

Nhữnglinh hồn say ngủ phảng phất bị đánh thức, mọi đóa hoa sặc sỡ trên khônggian chợt quang mang đại thịnh, toàn bộ rung lên, đoạn phát ra âm thanhkhản đặc, sau cùng quay tít, vây quanh Vũ Hinh rồi dập dềnh lên xuống.

Hoabay đầy trời rực rỡ quả thật mĩ lệ cực điểm, tô thêm nét thuần chân choVũ Hinh vốn thuần khiết như đồng hài đồng khiến dung nhan nàng lấp lánhkhác nào băng tuyết, ấm ám như gió xuân, trong vắt như nước biển sâu.

ThầnNam hoang mang, hắn tưởng Vũ Hinh năm xưa quay trở về. Quả thật linhthi Vũ Hinh trừ toàn thân quỷ khí thì khí chất và thần thái hệt nhưnàng năm xưa... nếu nàng có kí ức...đương nhiên chính là Vũ Hinh ngày đó.

TháiThượng vong tình lục là Thiên giới đệ nhất kì công, linh thi Vũ Hinhchỉ là bản thể bị chia ra, truy đến gốc rễ, Vũ Hinh hiện tại chính lànhục thể năm xưa của nàng.



U minh địa vực không lớn lắm, vốn chỉ là một nơi bí mật do Quỷ Chủ khai sáng nối liền địa ngục của Tiểu lục đạo.

ĐượcVũ Hinh dẫn đường, bọn Thần Nam đến nơi Quỷ Chủ an nghỉ. Nơi đó mớigiống địa vực, khắp nơi đầu là xương trắng, một con đường bạch cốt dẫnthẳng tòa cốt điện, chung quanh có u minh hỏa diễm màu lục nhảy nhót.

Nói chung, nơi đó không vượt ngoài dự liệu của Thần Nam.

"Sư phụ...ngủ trong đó, các người đừng nói nhiều, so không muốn ai quấy rầy." Vũ Hinh dặn chân thành.

"Được, chúng tôi biết."

Vào trong bạch cốt đại điện, ánh sáng cực kỳ ảm đạm, chỉ có năm sáu điểm quỷ hỏa lấp lánh, càng tạo thêm nét âm u.

Trongđại điện rất đơn giản, không có nhiều bài vị như tưởng tượng, đừng nóilà những trần thiết cầu kỳ, ở giữa có một toàn bạch cốt đài, bên trêncó một khô lâu đầu hết sức bình thường, không có gì đặc biệt.

Khôngcó màu vàng hay chất liệu như ngọc giống thần linh hài cốt khác, khôlâu đầu hết sức phổ thống, chỉ có màu trắng xóa, không lấp lánh rực rỡhay có dao động năng lượng, cũng không có linh hồn khí tức.

"Đó là Quỷ Chủ?" Tiểu công chúa đi quanh cốt đài hai vòng, không thấy gì đặc biệt liền tỏ vẻ nghi vấn.

"Ồ, đừng quấy nhiễu sư phụ nghỉ ngơi." Vũ Hinh thật thà dặn nhỏ.

"Được, có thể để ta một mình ở đây bày tỏ kính ý với bậc tiên thánh chăng?"

"Hừ", nghe Thần Nam nói vậy, tiểu công chúa tỏ vẻ khinh khỉnh.

Vũ Hinh do dự một chút rồi gật đầu.

Trongcốt điện chỉ còn lại một mình Thần Nam, hắn mở miệng: "Vãn bối khôngtin tiền bối đã tiêu tan, hôm nay ở đây xin bái kiến tiền bối."

Vượtkhỏi ý liệu của hắn, dù hắn đã đoán được Quỷ Chủ chưa chết nhưng chắcsẽ không dễ dàng ra gặp mình, nào ngờ lời vừa dứt, Quỷ Chủ đã đồng ý,truyền ra tinh thần dao động.

"Bái kiến thì miễn đi nhưng ngươi nhấc chân ra, nó đang giẫm lên bàn tay của ta."

Lờilễ cất lên đột ngột, không hề có linh hồn rung động. Thần Nam cúi đầuxuống nhìn, quả nhiên hắn đang giẫm lên một bàn tay, nhưng hắn nào biếtđấy là thân thể của Quỷ Chủ, chỉ là một bàn tay của bộ bạch cốt bìnhthường ngồi trên đài.

Hắn vội lui lại, bàn tay bay lên lúc lắc mấy vòng rồi nói: "Vậy phiền ngươi đi chỗ khác, lại đang đứng trên đầu gối ta?"

Quay cuồng.

Thần Nam lại lùi bước, một khúc xương chân bay lên.
"À, lại phiền tiếp, ngươi đang đứng trên ngực ta."


ThầnNam lui liền mấy trượng mới dừng lại, trong cốt điện nổi lên một đốngxương vỡ, chầm chậm tổ hợp lại, sau cùng chân hắn bị giữ cứng lại, mộtbàn tay trắng toát bay tới khiến hắn hoàn toàn tắt tiếng.

Không lâusau một bộ khô lâu cốt không đầu tổ hợp xong, bộ xương trắng muốt ungdung cất bước đến trước cốt đài, cẩn thận nhấc đầu lên rồi đặt vào cổ.

Thần Nam hoàn toàn tắt tiếng, không biết nên nói gì.

"Ngườitrẻ tuổi, ngươi có dấu hiệu tẩu hỏa nhập ma, ồ, để ta điểm hóa một chútvậy." Khô lâu chỉ vào hắn, một đạo u quang nhập vào thể nội, ma khítích tụ dần tan đi khiến hắn trở lại bình thường.

"Tiền bối quả nhiên bình an."

"Khôngphải, kì thật ta đã chết rồi, triệt để tiêu tan. Hiện tại chẳng qua làchết không nhắm mắt, muốn biết một vài kết quả sau cùng, nhất là tathấy ngươi có sát tâm với truyền nhân của ta, buộc ta phải sống lại."

Lời lẽ của Quỷ Chủ khá đặc biệt, không khiến hắn có cảm giác âm u đáng sợ mà liên tưởng tới hoan lạc quỷ năm xưa.

"Tiềnbối đã nhìn thấu lòng vãn bối, xin chỉ cho con đường sáng." Thần Namcực kỳ kính trọng Quỷ Chủ, tuy đối phương tựa hồ không có uy danh lớnlắm nhưng ngồi ngang hàng trong Tiểu lục đạo với những Ma Chủ, ThờiKhông đại thần, chắc chắn phải là một trong những cường giả mạnh nhấtthiên địa.

"Nói xem ngươi đã trải qua những gì."

Thần Nam không giấu giếm, kể lại toàn bộ những chuyện về Vũ Hinh.

QuỷChủ chắp tay sau lưng, thong thả đi mấy vòng trong cốt điện: "Có thểcho ngươi biết, Thái Thượng vong tình lục mà luyện đến đến nơi đếnchốn, diệu dụng vô cùng nhưng luyện không ra gì ắt cực kỳ nguy hại, rấtcó thể trở thành vật dẫn cho người ta. Đó là hậu chước của Thiên nhânđể lại, định nhờ đó mà sống dậy, nếu có thể qua đó mà thanh toán hắn,hắc hắc..."

"Tại hạ sẽ không để Thiên nhân đắc chí, xin tiền bối cho biết, nên giải quyết vấn đều phức tạp này thế nào? Tại hạ đã bó tay."

"Ngươi cứ thử giết trước, chưa biết chừng sẽ có những việc không ngờ xảy ra."

Nghe Quỷ Chủ nói vậy, Thần Nam suýt nữa nện cho y một trận, việc này mà lại đem giết chóc làm trò đùa sao?

"Khôngcần vội, ngươi không phải tìm được Sinh Mệnh nguyên tuyền sao? Nếu tìnhhuống không ổn, bất kể thương thế nghiêm trọng thế nào, tiến vào linhtuyền ắt sẽ sống lại. Hắc chắc, ta mà đoán không sai, chỉ cần ngươi hạthủ, sẽ có người không nén lòng được mà xông ra."

"Tiến bối nói là... Thiên nhân?"

"Không nói, ta không nói gì." Khô lâu lắc đầu: "Vì bảo bối đồ đệ của mình, ta tặng ngươi một món lễ vật."

"Gì vậy?"

"ĐịnhHồn châu! Đến lúc cần thiết cứ quăng vào Sinh Mệnh nguyên tuyền làđược." Đoạn Quỷ Chủ tỏ vẻ hồ nghi: "Sao ta cảm ứng được khí tức củangười quen trên mình ngươi nhỉ? Để ta coi nào."

Khô lâu cốt tầmthường đột nhiên bùng lên lục mang chói mắt, u quang trong hốc mắt càngsáng hơn xạ lên mình Thần Nam, nhưng việc xảy ra gần đây lướt qua nhưđiện, lần lượt hiển hiện trong cốt điện.

Lúc xảy ra Phong Đô sơn đạichiến, Quỷ Chủ đột nhiên gầm lên, mọi hình ảnh tắt ngóm, tỏ vẻ kinhnghi bất định: "Là ai mà bày bố hậu chước, quyết không chịu thiệt thòinhỉ?"

Đoạn y tập trung toàn bộ tinh lực, mắt xạ ra hai đạo huyết quang, trong một sát na rọi qua thân ảnh Thần bí nhân rồi tan ngay.

Y thất thanh: "Là hắn, quả nhiên là hắn vẫn còn sống."

"Tiền bối, hắn là ai?"

"Đừng hỏi nữa, ngươi mau đi đi."

"Tiền bối, tại hạ còn nhiều điều muốn hỏi."

"Mauđi đi, mang theo Định Hồn châu, lão nhân gia ta chuẩn bị chết rồi, còngì mà nói." Quỷ Chủ vẫy tay đẩy viên châu màu lục bay tới chỗ Thần Namđoạn ngã xuống, bộ xương tan tành, một chân đá trúng mông Thần Nam, mộtchiếc quỷ trảo ấn lên lưng hắn, trực tiếp đẩy mạnh.

Thần Nam, VũHinh, tiểu công chúa bị một cỗ sức mạnh thần bí trực tiếp hất khỏi uminh quỷ vực, văng khỏi Bách Hoa cốc mời dừng thân lại được.

"Vĩnhviễn không cần quay lại! Đúng rồi, ta quên nói với ngươi, còn có mộtcách khác, nếu tìm được nửa bộ công pháp còn lại của Thất Tuyệt thiênnữ sẽ có hiệu quả không tưởng nổi. Mau đi đi, lần này lão phu triệt đểtiêu tan, đóng hẳn u minh." Thanh âm nhòe hẳn.

Thần Nam ngơ ngẩn, trong lòng rúng động.

"Vũ Hinh cùng ta lên Nguyệt lượng được không?"

"Được,ta cũng muốn đến đó." Vũ Hinh vui vẻ đáp, nữ tử thuần chân thế này, hắnsao nỡ lòng hạ thủ? Bất quá hiện tại đã có chuyển biến, Quỷ Chủ tuykhông chịu nói rõ ràng nhưng chỉ cho hắn một hướng đi sáng sủa.

"Nguyệt lượng?" Mắt tiểu công chúa sáng lên, mở lắn ra: "Bản tôn cũng muốn đi xem."

"Hoan nghênh!" Thần Nam cũng muốn mời luôn Thất Tuyệt thiên nữ nữ này lên Nguyệt lượng.

Cáo biệt chúng yêu Côn Luân xong, Thần Nam, Vũ Hinh, tiểu công chúa nhanh chóng tiến lên Thiên giới, quay về Nguyệt lượng.

Linhthi Vũ Hinh vừa vào Nguyệt lượng liền xảy ra biến cố, Vô Tình tiên tửbế quan mười mấy năm cơ hồ tâm sinh cảm ứng, phá quan tiến ra.

Cùnglúc tinh linh thánh nữ Khải Sắt Lâm, cả Tiểu Thần Hi thiện lương khả áinhư giác ngộ thấy gì đó, cùng bay lên không, chia thành bốn hướng nhìnnhau.

Nguyệt lượng chìm vào bóng tối, mọi ánh sáng tan biến, trênkhông xuất hiện một ảo ảnh: đầu Vũ Hinh! Hình ảnh như bóng u lình nhìnxuống dưới.

Định Hồn châu trong lồng ngực hắn rung lên bần bật.



Giao diện cho điện thoại