Chương 105
Vũ hinh hoạt khán ( Vũ Hinh còn sống ) "Ta không biết ngươi có được những bí mật này từ đâu, đã như vậy ta cũng không ngại tiết lộ với ngươi 1 số điều, nhưng những bí mật can hệ tới thần linh thì ta không thể nói được." Tinh linh đại trưởng lão Thụy Tư Nhã nói: " Cô gái này bị thương rất nặng, người đả thương cô ấy không thể là 1 tu luyện giả bình thường, tu vị tuyệt đối phải là cấp thần, cô ấy không chỉ mạch lạc trên thân thể bị đứt mà hồn phách cũng bị tổn thương. Rất may là cô ấy đã sớm đạt tới cảnh giới tiên thần, cuối cùng trước khi tiêu thệ được nữ thần sinh mệnh tự mình cứu giúp. Sinh mệnh chi thụ chính được trồng vào khi đó, cô gái tiên tử bình thường đó ngủ trong thân sinh mệnh chi thụ."
"Cái gì? Cô ấy đã được cứu? Cô ấy hiện giờ vẫn còn ngủ trong sinh mệnh chi thụ sao?" Thần nam 1 lần nữa nắm lấy 2 vai của Thụy Tư Nhã lắc mạnh, đối với chàng thanh niên thất thố trước mặt, tinh linh đại trưởng lão chỉ còn biết cười khổ.
"Cô ấy ngủ trong sinh mệnh chi thụ một thời gian dài vô tận, cuối cùng cũng tỉnh lại, toàn thân khỏe mạnh."
"Cô ấy đi đâu? Sau đó đã trải qua sự việc gì?" Thần nam vội vã hỏi.
"Xin lỗi, đây là bí mật liên quan tới thần linh, ta thực sự không thể nói được, có 1 điều chắc chắn, là cô ấy vẫn còn sống."
"Cái gì? Cô ấy vẫn còn sống?" Thần nam vô cùng kinh ngạc, vội vã hỏi lại: "Người nói là cô ấy hiện giờ vẫn còn sống?"
"Đúng vậy!"
Thần nam trong lòng cuộn sóng, chàng cảm thấy vô cùng hỗn loạn. Rút cục là chuyện gì? Năm ngàn năm nay rút cục đã xảy ra cái gì? Vũ Hinh nàng vẫn còn sống, vậy thì trong càn thi phái tại sao lại xuất hiện thi thể của Vũ hinh?
"Người đang lừa ta, ta đã tận mắt nhìn thấy thi thể Vũ hinh trong càn thi phái ở đông thổ, người đừng có nói với ta, "cô ấy" vẫn còn sống đó chính là "Vũ hinh" trong càn thi phái, là "Vũ hinh" sau khi thi thể sản xinh linh trí."
Tinh linh đại trưởng lão lộ ra thần sắc mơ hồ không hiểu, nói: "Ta không rõ Vũ hinh mà ngươi vừa nói tới là sao, theo những gì ta biết thì cô gái tỉnh lại từ trong sinh mệnh chi thụ kia vẫn còn sống, không hề trải qua "sự kiện thi thể". Xin lỗi, ta chỉ có thể nói tới đây thôi, nữ thần sinh mệnh đã từng cáo thị, sự việc này tuyệt đối không được tiết lộ ra."
Thần nam dần dần trấn tĩnh lại, chàng biết tộc tinh linh không chỉ ngạo mạn mà còn rất cố chấp, bất luận là cẩu khẩn hay ép buộc, thì e rằng cũng chẳng hỏi được gì.
"Xin lỗi, ta muốn yên tĩnh một chút. Các vị có thể rời khỏi nội thiên địa của ta trước được không?"
Sau khi các vị tinh linh trưởng lão rời đi, Thần nam rơi vào trầm mặc, đây rút cục là chuyện gì? Vũ hinh rõ ràng đã chết, chàng đã tận mắt thấy tất cả ở Càn thi phái,rồi lại tận tay cứu được Vũ hinh, đó chắc chắn là thi thể của Vũ hinh, nhưng mà ở đây chàng lại nghe nói Vũ hinh vẫn chưa chết, nàng vẫn còn sống.
"Lẽ nào cô gái được nữ thần sinh mệnh cứu, căn bản không phải là Vũ hinh mà là 1 cô gái khác?" Nghĩ tới đây, 2 mắt Thần nam lộ ra 2 đạo hàn mang, sát khí tràn đầy nội thiên địa.
"Lẽ nào trong đó đã có biến cố phát sinh bất thành?" Thần nam nghĩ tới rất nhiều, nộ hỏa hung dũng, rồi lại ảm đạm thần thương, nhưng chàng đã đưa ra 1 thệ nguyện (lời thề), nhất định phải làm rõ lời giải về sự sống chết của Vũ Hinh. Dựa vào cảm giác, chàng biết cơ nguyên nhất định là ở Tây phương, không làm rõ chân tướng, chàng tuyệt đối không rời khỏi đây.
Suy nghĩ rất nhiều nhưng Thần nam vẫn không xác định được. Người con gái mà nữ thần sinh mệnh cứu không biết có phải là Vũ hinh thật sự hay không. Nếu như cần phải điều tra, thì tờ giấy Vũ hinh để lại tại tầng thứ 1 ở 18 tầng địa ngục trong quang minh giáo hội dường như có tiết lộ 1 bí mật gì đó, nhắc tới nữ thần sinh mệnh, cũng nhắc tới đại long đao.
Nhưng mà, trong những ghi chép hỗn loạn trên tờ giấy đó, từ ngữ then chốt cuối cùng là "đại long đao". Điều này liệu có phải mang ý nghĩa rằng, dấu vết quan trọng chính là ở "rừng rậm vĩnh hằng"?
Thần nam mở nội thiên địa, từ trên không trung nhẹ nhàng đáp xuống thảm cỏ mềm, đứng dưới sinh mệnh chi thụ, nhìn về các vị tinh linh trưởng lão phía trước.
Ngay lúc này, chàng thậm chí muốn đánh úp mấy vị trưởng lão, ép họ phải nói ra bí mật, nhưng cuối cùng chàng lại khắc chế lại ý muốn này. Những tinh linh trước mặt tướng mạo dù anh tú hoặc kiều mỹ nhưng họ đều là những lão quái vật mất trăm tuổi, tu vị cao thâm khó lường, nếu như dùng tới vũ lực, e rằng chàng chẳng có chút ích lợi nào.
Mấy vị tinh linh trưởng lão dường như cũng cảm thấy địch ý của Thần nam, đại trưởng lão Thụy Tư Nhã nói: "Người thanh niên, ta hình như cảm thấy tâm tình đau khổ của ngươi, vừa xong ta và mấy vị trưởng lão đã thảo luận qua, quyết định sẽ giúp đỡ ngươi một chút. Mặc dù chịu cáo giới của nữ thần sinh mệnh, không thể nói ra bí mật năm đó, nhưng chúng ta có thể chỉ cho ngươi 1 con đường. Đương nhiên đây cũng là đại giới địa, ngươi cần phải tìm tinh linh thánh nữ trở về, nàng là hi vọng của toàn tộc chúng ta, chúng ta muốn nàng bình an trở về."
"Ủa?" Thần nam có chút khó hiểu, nói: "Kính thỉnh chỉ bảo!"
"Nếu như ngươi có đủ thực lực, thì có thể tìm thấy chút dấu vết ở "rừng rậm vĩnh hằng."
"Qủa thực là nơi đó." Thần nam kêu thầm trong lòng, đây vốn là địa điểm mà chàng định đến, hiện tại được tinh linh trưởng lão chỉ dẫn, chàng cũng không cảm thấy ngạc nhiên chút nào.
"Các vị không sợ rằng sau khi biết được thông tin này, ta sẽ không đi tìm tinh linh thánh nữ cho các vị mà trực tiếp đến thẳng rừng rậm vĩnh hằng sao?" Thần nam có chút nghi hoặc hỏi.
"Không sợ, vì chúng ta tin tưởng rằng ngươi là 1 thanh niên chân thực, tìn vào vi nhân của ngươi." (cách làm người)
Thần nam cảm thấy có chút e ngại, bây giờ còn có việc gì quan trọng hơn việc tìm đáp án về sự sống chết của Vũ hinh? Chàng thực sự không muốn việc tìm kiếm tinh linh thánh nữ làm chậm trễ thời gian.
Nhưng mà những lời tinh linh đại trưởng lão Thụy Tư Nhã nói tiếp sau đó lập tức làm cho cảm giác e ngại của Thần nam biến mất.
"Ừhm, kì thực, chúng ta nghi ngời Khải sắt Lâm có thể đã tiến vào rừng sâu vĩnh hằng, cho nên, điều này... cũng giống với đích đến nơi ngươi đang tìm dấu vết."
Thần nam cuối cùng cũng đã hiểu câu tục ngữ: Nhân lão thành tinh! Từ phó viện trưởng Thần phong học viện đến lão yêu quái trong hoàng cung Mộng quốc, lại thêm mấy tinh linh vài trăm tuổi này, những người này dường như đều rất xảo quyệt, đều biến những mục đích của mình thành như ý.
Tinh linh đại trưởng lão gấp gáp nói: "Ta có thể thề với nữ thần sinh mệnh, tuyệt đối không có nửa lời nói dối."
Vốn dĩ Thần nam cũng muốn đi tới rừng rậm vĩnh hằng, dù cho lời của tinh linh đại trưởng lão là giả đi chăng nữa thì trạm địa tiếp theo của chàng vẫn là nơi đó.
"Ta sẽ đi rừng rậm vĩnh hằng, nếu như phát hiện được thánh nữ của các vị thì ta sẽ mang cô ấy về." Thần nam hứa.
Trong rừng rậm mênh mông vô bờ, là địa bàn của tinh linh, còn có rất nhiều nơi muốn trợ giúp họ, chàng cần cẩn thận tìm hiểu từ họ về vùng đất táng thần kia.
"Người thanh niên, ngươi thực sự muốn đi rừng rậm vĩnh hằng? Ngươi có cần suy nghĩ lại không? Đã hiểu rõ về nơi đó chưa?"
Thần nam kiên định nói: "Không cần suy nghĩ nữa, ta cần nhanh chóng lên đường."
Mấy vị tinh linh trưởng lão nhìn nhau, một vị nói: "Xem ra người rất cần tới đó tìm dấu vết, chỉ là... Tuy ngươi tu vị bất phàm, nhưng chúng ta vẫn có chút lo lắng, kì thực... ngươi có thể ở lại đây tu luyện 1 thời gian, đợi đến khi tu vị của ngươi đạt được đột phá mới, tới khi đó đi vào vùng đất thần bí kia cũng chưa muộn."
"Tu vị lại đạt đột phá, nói thì nghe rất dễ nhưng không biết thực tế phải cần tới bao nhiêu thời gian. Nếu như đi muộn, các vị không sợ thánh nữu sẽ xảy ra điều gì bất trắc ư? Các vị nên thúc giục ta lên đường sớm mới đúng."
Tinh linh đại trưởng lão lắc đầu nói: "Người thanh niên, chúng ta muốn tốt cho ngươi, thánh nữ đã biến mất 2 năm rồi, nếu như thực sự có bất trắc xảy ra thì cũng chẳng kịp ngăn chặn, chúng ta thực sự là nghĩ cho sư an nguy của ngươi mà thôi, cần phải biết nơi đó là 1 vùng đất cấm kị. Các tu luyện giả cấp 1 đấu thần, pháp thần sau khi đi vào đó, chưa có ai có thể đi ra. Dù cho rất nhiều tu luyện giả cho rằng thánh địa cuối cùng của tu luyện giả, nhưng mà tộc tinh linh chúng ta luôn cho rằng, nơi đó là vùng đất táng thần, là vùng đất đại hung."
Đối với rừng rậm vĩnh hằng kia, Thần nam đã không phải là lần đầu tiên được nghe tới.
Mỗi năm đều có không ít tu luyện giả tây phương tiến vào thám hiểm, muốn tìm những bí mật ẩn tàng nơi đó. Tu luyện giả phương tây có rất nhiều người tin rằng, tại nơi sâu nhất của rừng rậm nguyên thủy, ẩn cư những tu luyện giả hùng mạnh nhất Tây đại lục, bởi vì có người đã từng nhìn thấy những võ giả biết bay xuất hiện tại nơi đó.
Theo truyền thuyết, trong quá khứ xa xôi, đã có vài pháp thần và đấu thần ở những thời đại khác nhau, khi cuối đời, lần lượt tiến vào rừng rậm nguyên thủy, từ đó 1 đi không trở lại, nơi sâu nhất của rừng nguyên thủy đã trở thành thánh địa của giới tu luyện tây đại lục.
Cần phải biết pháp thần và đấu thần là những tu luyện giải cấp đạo có thể so với thần linh. Họ có thể tiến vào thiên giới, họ được coi như những thần linh lưu tại nhân gian, trong lịch sử tu luyện, những tu luyện giả có thể đạt tới cảnh giới này, chỉ có 1 số lượng rất ít.
Những lời đồn đại, các truyền thuyết làm cho khu rừng rậm nguyên thủy ngày càng có vẻ huyền bí.
Sau khi nghe những tin đồn về vùng đất đó, Thần nam có những kết luận tương phản, chàng cho rằng nơi đó tuyệt đối là 1 vùng đất đại hung đại ác, là chốn ma địa vẫn thần. Chàng cho rằng trong lịch sử tu luyện Tây phương, đã từng có những đầu thần và pháp thần, sau khi tiến vào nơi đó, e rằng lành ít dữ nhiều.
Hiện giờ, chàng đã gặp các trưởng lão của bộ lạc tinh linh, ý kiến của họ và chàng giống nhau, đều cho rằng đó là vùng đất không tốt lành, điều này càng khẳng định các nghĩ của chàng.
Thần nam kiên quyết nói: "Ta biết đó là vùng đất không lành, nhưng ta không thể không đi một chuyến, nơi đó có thể có những dấu vết quan trọng đối với ta."
Giao diện cho điện thoại