Thần Nữ Ngạo Cuồng Thiên Hạ

Chương 34




" Cô... tiểu thư, thiếu gia bị ngất rồi!!!"

" Sao? Vừa rồi đệ ấy vẫn còn ổn mà"_ nàng tiểu thư hốt hoảng chạy đến chỗ linh thú Bạch Hổ, trên lưng cõng một nam tử nhìn hao hao giống vị tiểu thư đó, vận màu đen xám trang phục, làn da trắng bệch đang lâm vào hôn mê.

Nhạc Phượng Hy xuống xe đến gần bọn họ xem xét. Đám tùy tùng vừa thấy cô xuất hiện liền ngơ người... sao trên đời này lại có mỹ nhân đẹp thế này, mái tóc đen dài phất phơ trong gió, làn da trắng mịn, đôi môi đỏ hồng tự nhiên, đặc biệt là đôi thủy mâu trong sáng như nước nhưng có phần già dặn như đã từng trải qua một đời người, mặc dù thoạt nhìn còn rất trẻ nhưng đã mị hoặc, yêu diễm như vậy.

Nàng mặc kệ ánh nhìn của bọn họ, đi tự nhiên đến chỗ con Bạch Hổ. Hoàng Hổ thấy có người lạ đến liền gầm gừ lùi lại phòng bị, vị tiểu thư kia đang lo lắng cho đệ đệ nên không để ý nàng đã đến đây từ lúc nào... đến khi phát hiện ra thì đã đứng bên cạnh.
" Người đó..."_ Tay nàng chỉ vào vị nam tử và nói tiếp_"... bị trúng độc"

" Sao??? Không thể như thế được... lúc đó ta chưa hề thấy đệ ấy tiếp xúc với... Khoan đã?!"_ Vị tiểu thư như chợt nhớ đến điều gì liền vạch áo ở vai nam tử ra... ở vai có một vết thương nhỏ nhưng xung quanh vết thương đã trở đen vì độc.

Chắc là trong lúc chạy trốn, đệ đệ nàng đã vì đỡ cho nàng mà bị một mũi tên bắn sượt qua vai... nhưng nàng cứ nghĩ chỉ là vết thương nhẹ nên không để ý, bây giờ chất độc đã phát tác làm đệ ấy hôn mê... nàng phải làm sao bây giờ???

A! Hình như vị lam y cô nương này biết tình trạng của đệ ấy, nếu không chừng nàng ấy có thể cứu được đệ ấy...

" Cô nương, ta biết cô có cách cứu đệ ấy... cô..."

Nhạc Phượng Hy hiểu cô ấy muốn gì nên đã trả lời nhanh: " Ta cứu được nhưng..."
" Nhưng sao?"

" Các ngươi hãy cho ta một lý do hợp lý để giúp các ngươi"_ Nàng cười ranh mãnh.

" Chỉ cần cứu được đệ ấy, cô cần gì ta đều sẽ đưa cho cô"_ vị cam y cô nương thẳng thắng.

" Được"_ Nàng đáp ứng... tính tình cô gái này, nàng rất thích!!!

Nhạc Phượng Hy đến bắt mạch... độc tính phát tán khá nhanh. Nàng nhanh chóng điểm huyệt các mạch đạo khác để chặn độc tính lại...

Loại độc này khi bị trúng vào sẽ bị tê liệt dần sau đó các kinh mạch sẽ bị phá vỡ, mất máu mà chết... tuy nhiên cách giải cũng không khó, vấn đề là sát thủ dùng độc không có nhiều... Hừm!!! không biết đám người này thân phận là gì mà lại bị sát thủ cao cường ám sát như vậy!?

Nhạc Phượng Hy cho vị thiếu niên này uống thuốc giải sau đó truyền ít linh lực hệ quang để chữa lành kinh mạch bị tổn thương.
" Cô nương là Thuật Linh Sư???"_ Cam y cô nương quan sát được cả quá trình chữa bệnh của nàng, đến khi thấy nàng phát ra linh lực quang hệ mới biết nàng có linh thuật... mà còn là hệ quang hiếm thấy, cứ tưởng chỉ có người của Thần Giáo mới có Quang Linh Sư chứ???

" Ừm... độc đã giải hết rồi, chỉ cần nghỉ ngơi đến sáng mai là ổn"

" Đa tạ! Ta tên Hoàng Ái Ny, còn đây là đệ đệ song sinh với ta Hoàng Thiên..."_ Hoàng Ái Ny hăng hái giới thiệu.

" Ta tên Nhạc Phượng Hy"

" Nhạc Phượng Hy!?...ừmm... hình như ta nghe ở đâu rồi thì phải?! À chắc ta nhầm, ta chỉ mới gặp ngươi lần đầu... chúng ta làm bạn được chứ?"

" Được..."_ Nàng cũng thích có người bạn như thế này.

........................................................................

Lúc này, trời đã tối nên mọi người quyết định dừng lại nghỉ ngơi. Nhóm Phượng Hy cùng Ái Ny và Hoàng Thiên (lúc này cũng đã tỉnh) ngồi chung một chỗ, còn tùy tùng của Ái Ny thì ở riêng chỗ gần đó.
" Ái Ny, các ngươi từ đâu đến?"_ Nhạc Phượng Hy hỏi.

" A... bọn ta từ kinh thành đến đây để tìm ca ca nhưng không ngờ lại bị thích khách ám toán"

" Vậy ngươi có biết ai muốn hại các ngươi không?"

" Ta cũng không chắc nữa, để sau này trở về điều tra lại... oa không nói chuyện đó nữa, mọi người đói chưa? Bọn ta còn chút lương khô... đáng lẽ là có nhiều hơn nhưng do vừa rồi bỏ chạy nên vứt lại chúng rồi..."_ Ái Ny tiếc nuối.

Nhạc Phượng Hy nhìn vẻ mặt tiếc của của họ mà buồn cười... Ái Ny thật giống nàng, nếu như là nàng chắc cũng sẽ khóc vì tiếc quá!!!

Nàng kêu Vũ Hồng lấy thịt đã làm sẵn và vài gia vị từ nhẫn không gian ra (cả Dương Hàn Long và Nhạc Thiên Kỳ đều được nàng phát cho mỗi người một cái nhẫn không gian)... có lẽ nàng phải trổ tài nấu bếp rồi!!!
" Đó có phải là nhẫn không gian?"_ Hoàng Thiên trố mắt vào cái nhẫn đeo trên tay Vũ Hồng như không thể tin vào mắt mình.

Nhẫn không gian không phải là bảo khí gì cả nhưng nó rất có ích cho con người... mà để tạo ra một cái nhẫn không gian cũng không hề dễ dàng gì. Vậy nên nó được bán giá rất cao và có số lượng rất ít... số người có được nó chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.

Vậy mà bây giờ lại thấy được nó trong tay của nhóm Phượng Hy... có phải nàng rất giàu không???

Vũ Hồng bị Hoàng Thiên nhìn chọc chọc vào tay mình như vậy không khỏi ngượng ngùng mà giấu tay sau lưng (t/g định cho cặp này với nhau, các nàng xem có được không? ^0^). Hoàng Thiên nhận ra bản thân hơi vô lễ nên cũng đỏ mặt ho khụ vài tiếng.

Hành động của hai người đều được đặt vào trong mắt Nhạc Phượng Hy... nàng thấy hai đứa cũng được đấy chứ!!!
Nhạc Phượng Hy nhanh chóng ướp tẩm gia vị lên miếng thịt thỏ rồi xiên qua một cành cây...

" Đây là thịt gì vậy? Đây là lần đầu tiên ta thấy nó!!?"

" Thịt thỏ... nhưng không dễ có đâu. Nói chung cứ ăn đi... đừng hỏi"_ Làm sao nàng có thể nói thật được chứ... nói rằng thịt thỏ là ở thế giới khác mới có và trên cả thế giới này chỉ có duy mình nàng là có...

Ái Ny cũng không hỏi nữa mà chỉ chằm chằm vào xiên thịt mà Hàn Long đang nướng sắp chín...

Thịt thỏ được nướng chín bốc lên hương thơm ngào ngạt lan cả khu rừng... chắc có lẽ vì vậy mà bọn nàng phải đón tiếp vài "vị khách" không mời.