Tại sơn mạch Nam Viễn...
Nhạc Phượng Hy hiện đang cùng Dương Hàn Long và Vân Chung đi đến khu vực của ma thú...
May mắn Hỏa Phụng đã nhận ra nguồn gốc căn bệnh của Vân Kiệt, mặc dù chỉ là một phần nhưng đó cũng là hy vọng sống của hắn nên bọn nàng không thể bỏ qua a.
Vì thế nàng quyết định săn vài Ma thú để thử nghiệm độc tính trong máu bọn chúng... Nàng giao cho Thiên Kỳ và Vũ Hồng ở lại luyện đan dược và chăm sóc Vân Kiệt, bên cạnh có Hỏa Phụng tạo dựng kết giới bảo vệ ắt hai người họ cũng không gặp vấn đề gì...
Cả ba sau khi uống dược của nàng liền không bị ảnh hưởng bởi chướng khí mà đi một mạch đến vùng tỏa nhiều chướng khí nhất...
Trên đường đi, bọn nàng gặp không ít linh thú, ma thú cấp thấp đang chạy đông chạy tây trốn đi... vì bọn chúng nhìn thấy nàng... bọn chúng vẫn còn nhớ như in nàng một mình càn quét bọn chúng khắp sơn mạch này... bọn chúng tự nhủ rằng chỉ cần thấy bóng dáng nàng là có thể trốn được thì cứ trốn!!!
" Không ngờ lần này đi vào sơn mạch Nam Viễn vang danh khắp đại lục mà lại thư thái như vậy a!"_ Vân Chung xoa cằm nói lên suy nghĩ của mình. Hắn cũng nhiều lần vào sơn mạch này nên cũng biết nơi này rất nguy hiểm a... thế nhưng lần này đi vào lại hoàn toàn không xảy ra chuyện nào cả, cứ như bọn hắn chỉ là đang đi dạo trên núi thôi.
" Chắc hôm nay là ngày đại kỵ của bọn thú..."_ Nàng lơ đãng trả lời.
Không khí có chút im lặng...
" Thú cũng có ngày đại kỵ sao?"_ Mỗ nam nào đó ngơ ngác suy nghĩ trong lòng.
" Vâng... ngày nào có thần sát thú như nàng đến đây thì đó là ngày đại kỵ của chúng tôi"_ Đám thú trốn gần đó cũng tự thầm nói, mắt run sợ nhìn nàng... nàng chính là cơn ác mộng kinh hoàng của bọn chúng T_T
..........................
Trời bắt đầu trở tối, chướng khí bắt đầu phát ra dày đặc hơn...
"... phía trước có Ma thú"_ Hàn Long đi trước để dò la động tĩnh liền phát hiện ra có một ma thú, hắn báo động lại cho nàng.
" vậy chúng ta đến đó"_ nàng quyết định.
Cách đó không xa một con U Minh Lang to lớn đang gồng người lên chuẩn bị tấn công... nó là ngửi thấy mùi con người.
GRÀOOOO!!!
" Cẩn thận!"_ Nàng nhắc nhở.
U Minh Lang toát lên chướng khí xung quanh thân, nhất là phần gai trên người nó đang nhỏ giọt cái dung dịch màu đen ghê tởm... đó là một loại độc... độc này rơi xuống đất liền như axit đậm đặc ăn mòn mọi thứ mà bị nó dính vào.
Con U Minh Lang này nhìn bọn nàng mà thèm khát, nó gào lên vài tiếng làm rung động đất trời rồi chạy đến tấn công bọn nàng...
" Tản ra!"_ Nàng chỉ huy.
Cả ba nhanh chóng né tránh đòn tấn công của nó mà tản ra thành ba phía... rồi mỗi người tấn công vào một nơi để làm phân tâm nó.
U Minh Lang như có lớp giáp rắn chắc bao bên ngoài nên hầu như không bị ảnh hưởng bởi các đòn tấn công của bọn nàng... nó nhìn qua thấy nàng là yếu ớt nhất liền xác định mục tiêu là nàng... nó chạy đến húc vào nàng.
" PHƯỢNG HY! Cẩn thận!!!"_ Dương Hàn Long và Vân Chung cùng đồng thanh hét lớn.
Nàng nhanh chóng bật người nhảy lên lộn nhào vào phía sau lưng của U Minh Lang đồng thời vận Hỏa lực vào cây roi gai cầm trên tay quất mạnh vào chân sau của nó...
... tức thì ở chân nó có một dòng máu đen chảy xuống... nó đau đớn mà tức giận hơn.
Nó căm hận nàng liền phát độc khí ra như muốn ăn mòn nàng...
Nàng cảnh giác lùi xa giữ một khoảng cách nhất định...
" Nó là muốn nhắm vào ta, ta sẽ dụ nó... hai ngươi chờ cơ hội mà gϊếŧ chết nó"_ Nhạc Phượng Hy lập kế hoạch.
" Không được! Như thế rất nguy hiểm"_ Dương Hàn Lòng cầm Tuyền Hỏa cố gắng chém vào U Minh Lang, vừa nghe đến kế hoạch của nàng, hắn lên tiếng phản đối đầu tiên... tính mạng của nàng là quan trọng hơn hết!!!
" Đúng vậy! Ngươi làm sao chạy thoát nó trong thời gian dài được... chúng ta tìm cách khác"_ Vân Chung tiếp lời, trong mắt hắn, nàng vẫn là một tiểu cô nương... thân là nữ nhi thì sức lực không như đàn ông bọn hắn...
" Không nhiều lời! Vân Chung, ngươi chỉ cần chờ nó sơ hở liền đâm vào chỗ vết thương dưới chân nó mà vừa rồi ta đã tạo ra..."_ Nàng tiếp tục quay sang Hàn Long_ "... còn ngươi thì dùng Tuyền Hỏa thì nhắm vào bụng mà hấp thu nguồn chướng khí của nó"
Nhìn nàng kiên định như vậy, bọn hắn cũng không dám phản đối lại.
Phân nhiệm vụ xong, nàng nhảy lên khiêu khích U Minh Lang và dụ nó chạy theo...
U Minh Lang trong mắt chỉ có con mồi là nàng nên chỉ cắm đầu nhắm vào nàng ở phía trước mà chạy theo...
Nàng chạy đến vách núi liền phát hiện là đường cùng mà tức tối... sau lưng nàng U Minh Lang cũng đã chạy tới nơi, miệng nó nhỏ dãi gầm gừ như đang cười chế nhạo nàng...
Nó há hốc mồm tạo nên quả cầu độc khí to lớn rồi nhắm vào nàng và phóng...
Nàng vận phong lực cũng tạo thành hình cầu to bằng của U Minh Lang phóng tới...
... hai quả cầu đối nghịch chạm vào tạo nên một lực lớn đẩy nàng và U Minh Lang lùi lại phía sau... mà phía sau nàng chính là vực thẳm... nàng cố gắng chống chân lại nhưng lực quá lớn đẩy nàng tới sát vách núi...
" Nhảy xuống!"_ Bên tai nàng có một giọng nói âm trầm vang lên... bảo nàng nhảy xuống vực sao? Nhưng nàng muốn tin người đó...vì...
... nàng biết người đó...
U Minh Lang lúc này bị ngã lộn nhào... cơ hội đã đến, nàng la lớn.
" TẤN CÔNG!!!"
Vân Chung và Dương Hàn Long lập tức hạ gục nó... cũng vào lúc này nàng một thân xoay người nhảy xuống vực thẳm...
" KHÔNG!!!!"_ Hàn Long hoảng sợ chạy đến đứng ở vách núi nhìn bóng dáng nàng dần biến mất trong bóng đen dưới vực núi.
Nhưng hắn nghe được truyền âm của nàng.
" Ta ổn, các ngươi trở về trước đi"