" Tiểu nữ bái kiến công chúa điện hạ"_ Lâm Như Tuyết cắn môi hành lễ. Nàng ta không biết từ khi nào lại bị công chúa ghét bỏ như vậy a...
Hoàng Ái Ny không để mắt đến Lâm Như Tuyết mà tiến gần trước mặt Nhạc Phượng Hy.
Nàng nhìn qua nhìn lại sau đó gật gật rồi lắc lắc... cuối cùng nhìn thoáng qua đám Nhạc Thiên Kỳ đứng phía sau Phượng Hy...
" Các ngươi... hình như ta đã gặp ở đâu thì phải?!"
Hoàng Ái Ny không nhận ra bọn họ cũng phải... Nhạc Phượng Hy đã chế tạo một loại đan dược dịch dung vô cùng hiệu quả. Mặt của họ đều được biến hóa thành một người khác nhưng có vài điểm vẫn được giữ lại ví dụ như đôi mắt.
" Khụ... công chúa chắc đã nhận lầm người rồi"_ Nhạc Phượng Hy hắng giọng, chắp tay nói.
" Ngươi rất giống một người bạn của ta nhưng chỉ tiếc là ngươi là nam..."_ Ái Ny có vẻ tiếc nuối nhìn Nhạc Phượng Hy.
Thiên Kỳ và Vũ Hồng đứng sau không khỏi bối rối chỉ biết cúi đầu mong Ái Ny đừng để ý với mình
... là công chúa đó!!! Lừa công chúa như vậy có khi quân phạm thượng không???
" Công chúa, người hẳn đến để tham gia tuyển chọn vào Quốc Hinh?! Để chúng thần chuẩn bị cho người một chỗ tốt, người không cần đứng chung với đám người hạ đẳng đâu"_ Chung Nguyệt Trinh nịnh nọt.
" Hừ! Ta đường đường là công chúa một nước mà không tự tìm được chỗ tốt mà phải cần đến các ngươi sao?"_ Ái Ny lườm Chung Nguyệt Trinh.
Sau đó nàng nắm tay Nhạc Phượng Hy nói
" Chúng ta đi chung đi, ta muốn xem thực lực của ngươi"
Ở cạnh nam nhân này, nàng lại cảm thấy rất tự nhiên, không câu nệ tiểu tiết, cứ sảng khoái nói chuyện... giống như lúc nàng gặp Nhạc Phượng Hy vậy.
" Khụ khụ... công chúa... người đừng nên như vậy, huynh ấy là nam nhân..."_ An Hiểu khó xử nhìn Ái Ny đang tiếp xúc thân mật với Lãnh Phi.
" Ô không sao, không sao ta không xem hắn là nam nhân đâu"_ Hoàng Ái Ny vô tư nói.
Quạ... quạ... quạ...
Cả không gian im lặng hẳn...
" Khụ... à ta nói nhầm... ta không có ý đó!!!"_ Ái Ny nhận ra bản thân đã vô tình xúc phạm danh dự của một nam nhân nên vô cùng hối lỗi.
Nhạc Phượng Hy nín cười đến đau bụng... nếu không phải xung quanh có rất nhiều người nàng đã phá lên cười trêu chọc Ái Ny rồi. Nàng hiện đang giả nam trang nên không thể xem nhẹ câu nói đầy xúc phạm như vậy được a~
" Công chúa... thần mong người nhìn thần với tư cách là nam nhân"_ Nhạc Phượng Hy cười một cách tiêu soái làm đốn ngã bao nhiêu nữ tử nơi đây.
" Xin thứ lỗi cho sự vô lễ của muội muội ta"_ Một giọng nói quen thuộc vang lên.
Đám người dân rẽ sang hai bên dành chỗ trống cho thái tử điện hạ bước đến...
Hoàng Việt Minh uy phong mang đậm khí chất hoàng gia đi đầu, tiếp theo đó là Hoàng Thiên, Bạch Khinh Lục, Đông Phương Triệt. Mỗi người một vẻ đi bên nhau như một làn sóng lớn, đám nữ nhân chen chút nhau rồi ngại ngùng nhìn bọn họ... chính là mỹ nam đệ nhất kinh thành.
Bọn họ dường như lúc nào cùng đi cùng nhau nhỉ?!_ Nhạc Phượng hy nghĩ thầm.
Hoàng Việt Minh đứng chăm chú nhìn nàng sau đó thoáng nở nụ cười... lần này tài hóa trang của nàng có tiến bộ hơn rồi!!!
" Hahaha... Ái Ny, ta không ngờ muội lại thẳng thắn như vậy a. Một câu nói của muội có thể gϊếŧ chết người đấy"_ Bạch Khinh Lục ngả ngớn nói.
" Muội đã nói là không cố ý mà!!!_ Sau đó nàng nắm chặt tay Phượng Hy, giọng run run sắp khóc nói.
" Ngươi là nam nhân... chính là nam nhân thực thụ, là ta không đúng... ta sẽ chịu trách nhiệm ngươi"
Quạ... quạ... quạ...
Đợt im lặng lần hai...
Nhạc Phượng Hy nhếch miệng cười, tay nàng nhẹ nhàng lướt qua hông của Ái Ny ôm vào...
" Công chúa điện hạ... người đã nói thì phải giữ lời đấy!"
Aaaaaa soái quá!!!!
Đám nữ nhân la lên oai oái... kinh thành hôm nay lại xuất hiện một đệ nhất mỹ nam... thậm chí người đó còn câu dẫn được công chúa Hoàng Ái Ny.
" Còn hai giấy nợ cũng phải trả hết đấy, Ái Ny à~"_ Nhạc Phượng Hy còn cúi xuống nói nhỏ vào tai Ái Ny... làm cả đám bên ngoài cứ há hốc mồm đứng nhìn như tượng.
Hoàng Ái Ny cũng ngạc nhiên không kém... trong đầu vô cùng hoảng loạn.
Đến lúc định thần lại thì mới nhớ câu nói sau của nam nhân kia.
Cái gì mà giấy nợ? Có tới hai cái?!
Nàng đường đường là một công chúa, muốn có gì cũng được. Khi nào nàng lại nợ nần gì của người ta!?!
Khoan đã?! Hình như nàng có nợ một người... chính là cái người "trọng tiền khinh bạn"... Nhạc Phượng Hy!!!
" Ngươi... ngươi là...Nha...ưm ưm"_ Ái Ny định hỏi lại nhưng bị Phượng Hy bịt miệng.
" Thần gọi là Lãnh Phi"_ Nhạc Phượng Hy nháy mắt với Ái Ny.
Hoàng Ái Ny hiểu được ý của nàng nên đã chớp mắt tỏ vẻ đồng ý.
Lúc này Phượng Hy mới buông Ái Ny ra...
Mọi người lúc này đang trầm mặc với mỗi suy nghĩ khác nhau.
An Hiểu buồn lòng nhìn Lãnh Phi và Ái Ny gần gũi bên nhau.
An Nhiên thì tò mò mối quan hệ của họ... nàng nhận ra cách giao tiếp khác thường của Phi ca với công chúa a...
Hoàng Việt Minh hầu như đoán ra phần nào về mối quan hệ của hai người họ. Hắn từng nghe Ái Ny và Hoàng Thiên có nhắc đến nàng... nhưng lại cứ ấp úng không nói tên. Bây giờ chứng kiến như vậy thì đã đoán được người đó là nàng rồi.
" Công... công chúa à! Chuyện này là chuyện chung thân đại sự, người không thể tự tiện quyết định được"_ An Trung ấp úng nói, tay nắm chặt bao kiếm để kiềm chế cảm xúc.
Không hiểu sao hắn lại thấy tức giận khi tiểu tử kia tiếp xúc thân mật với người khác, cả nam lẫn nữ hắn đều cảm thấy khó chịu như vậy...
Không lẽ... hắn thích nam nhân thật!??
" Hửm?! Ngươi nói chung thân đại sự gì?"_ Ái Ny chớp mắt hỏi.
" Là... chuyện thành thân với tên kia"
" Hả??? Sao ta có thể... với Nha... à Lãnh Phi được!!!"_ Ái Ny ngạc nhiên.
" Không phải hai người đang nói chuyện đó sao?"_ Đông Phương Triệt hỏi.
" Các ngươi đang nghĩ cái gì vậy hả???"
" À nếu không phải thì thôi vậy!"
Cả đám đều thở phào nhẹ nhõm... đúng là hù dọa người mà!!! >_