Thần Phẩm Đạo Thánh

Chương 170: 170: Ngươi Hận Kiếm Của Ta





Nếu như Hiền Nhân Xích Long biết rõ Chân Mệnh Đạo Ấn của Hoàng Tiên là Thái Dương Thần Hoàng, hắn tuyệt đối sẽ không để cho Triệu Truyện Họa đi vẽ Hoàng Tiên, đáng tiếc là Chân Mệnh Đạo Ấn vốn là bí mật của mỗi người, không phải người thân thì cũng không có khả năng tiết lộ, Hiền Nhân Xích Long cũng chưa từng thu Hoàng Tiên làm đồ đệ, đương nhiên Hoàng Tiên sẽ không nói cho Xích Long, năng lực chân chính của Chân Mệnh Đạo Ấn của nàng là cái gì.

Hiền Nhân Xích Long cũng không biết năng lực Chân Mệnh Đạo Ấn của Hoàng Tiên rốt cuộc là cái gì, chẳng qua là cảm thấy hình như cũng không có chỗ nào quá mức đặc biệt, hắn vẫn cho rằng Hoàng Tiên luôn không sử dụng ra lực lượng Chân Mệnh Đạo Ấn, một mực vẫn ẩn núp thực lực chân chính, nào ngờ bình thường xác thực là không nhìn ra Thái Dương Thần Hoàng có chỗ gì đặc thù, nhưng lại là khắc tinh của dị đoan trong thiên hạ.

Khụ khụ, sư muội đừng cho là thật, ta chỉ là đùa một chú với ngươi! Triệu Truyện Họa lập tức nảy sinh ý lui, mặc dù hắn cũng là cửu phẩm Văn Sĩ, nhưng Chân Mệnh Đạo Ấn của hắn lại căn bản là một chút tác dụng ở trong chiến đấu cũng không có, nếu chân chính đối mặt với địch nhân, ngay cả đệ tử Văn Sĩ bảy tám phẩm hắn cũng không chiến nổi, huống chi là Hoàng Tiên.

Hoàng Tiên lại không nói một lời, tay cầm Long Lân Nhận nhảy lên một cái, giống như một cơn gió đâm tới Triệu Truyện Họa.

Ngươi thật sự cho rằng Triệu Truyện Họa ra dễ bắt nạt sao? Hai tay Triệu Truyện Họa giương một cái, mấy tấm phù chú đã bị hắn cầm ở trong tay, run tay đánh tới Hoàng Tiên.

Phù chú giống như thiên nữ tán hoa ngăn cản tất cả đường tiến của Hoàng Tiên, Long Lân Nhận việc nghĩa chẳng từ nan đụng vào bên trên phù chú, tất cả phù chú lập tức đều nổ bể ra, hóa thành sương mù cực hàn bao phủ Hoàng Tiên.

Triệu Truyện Họa cười to nói: Ngươi trúng phù chú hàn băng của ta, thân thể cũng sẽ bị đông cứng lại, có thể làm khó được ta sao?Nhưng rất nhanh nụ cười của Triệu Truyện Họa đã cứng lại ở trên mặt, Hoàng Tiên cùng Long Lân Nhận thân đao hợp nhất, giống như một dải lụa vọt ra khỏi băng, trên người thậm chí là một chút băng sương cũng không có, nào dó dấu hiệu bị đông cứng gì.

Triệu Truyện Họa cực kỳ sợ hãi, hai tay lại giang ra, phù chú đầy trời ném tới chỗ Hoàng Tiên, chính mình thì điều khiển cự kình mau chóng lui về phía sau.


Nhưng đám phù chú kia nổ tung ở trên không trung, lại giống như là không có một chút tác dụng nào đối với Hoàng Tiên, mặc kệ là phù chú chậm chạp, phù chú đông lạnh hay là phù chú thiêu đốt, đánh lên người Hoàng Tiên lại hoàn toàn không có một chút hiệu quả nào, giống như là những bùa chú này đã hoàn toàn mất đi hiệu lực vậy.

Triệu Truyện Họa cực kỳ sợ hãi, vừa điên cuồng đem đủ loại phù chú mà mình tồn trữ ném về phía hướng Hoàng Tiên, vừa dốc sức thúc giục cự kình rút đi.

Bên trong đám phù chú này có thật nhiều Thánh phẩm, bình thường Triệu Truyện Họa cũng không nỡ bỏ ra dùng, chuẩn bị cầm đi bán đổi lấy tiền, bây giờ cũng không thể quan tâm được nhiều như vậy, toàn bộ đều ném ra ngoài một lần, trong lòng cũng đã nhỏ máu.



Phù chú đầy trời nổ tung ở trên không trung, giống như là pháo hoa đủ mọi màu sắc, đem thân hình Hoàng Tiên hoàn toàn bao phủ ở bên trong.

Lần này nữ nhân kia không có khả năng lại lao tới nữa chứ? Triệu Truyện Họa nhìn chằm chằm vào khu vực khói lửa kia, lại thấy một bóng người không bị thương một chút nào lao ra, giống như xứng đôi, trong nháy mắt đã leo lên trên lưng cự kình, chính là Hoàng Tiên giống như nguyệt cung tiên tử kia, rất nhiều phù chú kia, vậy mà một chút hiệu quả đối với nàng cũng không có.

Mắt thấy Long Lân Nhận đã đến trước mắt, chính mình lại căn bản là không có sức ngăn cản, Triệu Truyện Họa lớn tiếng la lên: Nơi này là Nam Ly Thư Viện, nếu như ngươi giết ta, ngươi cũng khó tránh bị trừng trị! A! Chỉ thấy Long Lân Nhận giống như cuồng phong loạn vũ, trên người Triệu Truyện Họa bị cắt ra từng vết máu, áo giáp trên người đều bị chém rách rách rưới rưới, từng vết thương tràn ra máu tươi, dường như đem hắn nhuộm thành một người máu.

Triệu Truyện Họa nửa quỳ ở trên lưng cự kình, trên người máu chảy đầm đìa vô cùng thê thảm, nhưng lại quái dị nở nụ cười: Ha ha, cuối cùng thì ngươi cũng không thể giết ta, làm tổn thương ta như thế nào đi nữa thì cũng không có tác dụng gì? Mối thù này, ngày sau Triệu Truyện Họa ta sẽ nhất định gấp mười gấp trăm lần báo lại.

Gấp mười gấp trăm lần sao? Vẻ mặt của Hoàng Tiên không thay đổi nhìn Triệu Truyện Họa, Long Lân Nhận trong tay ở dưới ánh tà dương tản ra ánh sáng lạnh màu máu.

Không sai, gấp mười gấp trăm lần, ngươi có thể thoải mái hành hạ ta, ta cũng nhất định sẽ đem tất cả mọi thứ phải chịu hôm nay, đều gấp mười gấp trăm lần trả lại ở trên thân thể ngươi.


Triệu Truyện Họa giống như bị điên nói.

Hoàng Tiên lại chỉ cười nhạt: Ta bình sinh thống hận nhất, chính là loại dâm tà, giết ngươi thì lại lợi cho ngươi quá rồi.

Gấp mười gấp trăm lần, với ta mà nói cũng quá nhẹ đi, ta sẽ để cho ngươi dùng cả đời nhớ tới kiếm của ta, dùng một đời của ngươi đi cừu hận, gấp mười gấp trăm lần nghìn lần vạn lần đều tốt, ngươi dùng cả đời này để oán hận, kiếm của ta nhận.

Nói xong, Long Lân Nhận trong tay Hoàng Tiên giống như như tia sáng chợt lóe lên, Triệu Truyện Họa căn bản là không kịp phản ứng, Hoàng Tiên đã thu hồi Long Lân Nhận, đạp sóng trở lại lưng Đại Hải Quy, theo sóng biển đi xa.

A! Triệu Truyện Họa phát ra một tiếng kêu thê lương thảm thiết, bụm lấy hạ bộ ngã ở trên lưng cự kình lăn lộn, hạ thể là một mảnh máu đỏ, mà trên mặt hắn lại hiện ra vẻ tuyệt vọng cùng thống khổ.


Hoàng Tiên trở lại Kính Thai Đảo, đem chuyện của Triệu Truyện Họa nói lại một lần.

Làm tốt, ngươi yên tâm, có chuyện bằng trời, đều có vi sư thay ngươi gánh, nhưng mà ta thấy Hiền Nhân Xích Long cũng không có mặt mũi tới tìm ngươi.


Bạch Thương Đông nhíu mày một cái, trầm ngâm nói: Xem ra không thể có một chút khinh thường nào, Hiền Nhân Xích Long thật sự là một đối thủ không thể coi thường, mặc dù ở dưới tình huống đã có nắm chắc tất thắng, vẫn lựa chọn dùng thủ đoạn chủ động như vậy, quả thật là một nhân vật ghê gớm.

Cũng còn maylà tên Triệu Truyện Họa kia tìm ngươi đầu tiên, nếu như là bọn Lôi Sư, chỉ sợ là sẽ thật sự có chút nguy hiểm rồi, nhất định phải dặn dò bọn họ, về sau phải cẩn thận nhiều hơn, ngàn vạn lần không thể bị địch nhân lừa, tiện nghi nhỏ càng tuyệt đối là không thể dính.

Đây là ba món Thánh phẩm của tên Triệu Truyện Họa kia, ta không thích đạo này, giữ lại cũng vô dụng, xin mời sư phụ sắp xếp đi.

Hoàng Tiên đem ba loại Thánh phẩm Họa Hồn Bút, Quan Thiên Dạ Mặc, Hóa Dạ Nghiên Thạch giao cho Bạch Thương Đông.

Nam Cung Tiêu am hiểu phù chú, sao ngươi không đưa cho hắn? Sau khi Bạch Thương Đông nhận lấy ba loại Thánh phẩm liền trầm ngâm nói.

Hoàng Tiên hy vọng có thể ở lại Kính Thai Viện, món đồ này có lẽ sẽ có trợ giúp đối với trận đánh cuộc giữa sư phụ và Hiền Nhân Xích Long.

Hoàng Tiên bình tĩnh nói.

Không hổ là đồ đệ ngoan của ta, đã như vậy, sư phụ sẽ thu tâm ý lần này của ngươi.


Bạch Thương Đông cao hứng vỗ đầu Hoàng Tiên một cái.

Trên gương mặt thanh lạnh giống như tiên tử của Hoàng Tiên khó có được lộ ra đỏ ửng, hiện ra mấy phần thiếu nữ ngượng ngùng.


Thực lực đệ tử Kính Thai Viện xác thực là không đủ để lấy được ba vị trí đầu của cuộc đại thí, Bạch Thương Đông rõ ràng ý tứ của Hoàng Tiên, nếu như thực lực chưa đủ, phù chú không thể nghi ngờ là thứ tốt có thể lấy yếu thắng mạnh, nếu như ba món Thánh phẩm này có thể dùng để chế ra phù chú phẩm cấp cao, đối với việc Bạch Thương Đông thắng đánh cuộc tự nhiên là có trợ giúp lớn.

Mặc dù trong kế hoạch của Bạch Thương Đông, không cần phù chú cũng có thể cầm được ba vị trí đầu, nhưng mà có thì tự nhiên là càng thêm dễ dàng.

Hơn nữa tâm ý như vậy của Hoàng Tiên cũng là khó có được, sở dĩ Hoàng Tiên để cho Triệu Truyện Họa vẽ, cũng là vì cầm lấy ba món đồ này đưa cho Bạch Thương Đông, tự nhiên là để cho Bạch Thương Đông vô cùng cao hứng.

Đúng rồi, ngươi cầm lấy thanh Trường Ly Kiếm này, ngươi cũng đã sắp tấn thăng lên cấp Chân Nhân, sau khi tấn thăng cũng cần có một thanh binh khí tiện tay.

Bạch Thương Đông đưa Trường Ly Kiếm cho Hoàng Tiên, thanh kiếm này vốn chính là muốn đưa cho Hoàng Tiên, hơn nữa hắn cũng đã từng nói với Hiền Nhân Xích Long, cũng không phải chỉ thuần túy là mượn cớ.

Đa tạ sư phụ.

Hoàng Tiên cũng không khách khí, hai tay nhận lấy Trường Ly Kiếm treo ở bên hông.

Bạch Thương Đông đột nhiên nhớ đến một chuyện: Tên Nhất Nhật kia khó dây dưa như thế, muốn để cho hắn tự mở miệng nói ra Ma Danh sợ rằng có chút khó khăn, nhưng nếu như có thể tìm được một người giống như Tử Thức hoặc là Triệu Truyện Họa, liền có thể khống chế Ma Nhân kia, cưỡng ép để cho hắn nói ra Ma Danh.

.