Đỗ Quân Quân giận lắm trừng mắt nhìn Tiêu Thanh Ngọc rồi quay người bỏ đi.
Tiêu Thanh Ngọc chạy theo. Bên ngoài lúc này đã trở nên yên tỉnh. Địch nhân biết tình hình bất diệu nên đã đồng loạt rút lui hết rồi.
Khi Đỗ Quân Quân và Tiêu Thanh Ngọc ra đến đại sảnh thì mọi người cũng đang tập trung về đây rất đông.
Dât tiên nương tử lớn tiếng nói:
- Hỡi các đệ tử. Ta nhận thấy tình hình trước mắt hết sức nguy hiểm. Chúng ta tuy may mắn đẩy lui được địch nhưng thế yếu, lực cô chưa hẳn đã thoát nạn nếu địch nhân tấn công lần nữa. Do vậy, ta quyết định đưa toàn bộ lực lượng đến phối hợp với Thiết Đà môn cùng đối địch với kẻ thù.
Đoàn người xuất hành lần này sẽ chia làm hai cánh quân, cánh quân thứ nhất gồm có Đỗ Quân Quân, Huyền Lăng Nữ, Tiêu Thanh Ngọc, Lý Hồng Sương, Bạch Thu Trang và Lạc Băng Băng. Mọi người phải đi nhanh và đến Thiết Đà sơn thật sớm để hỗ trợ cho Thiết Đà môn trong trường hợp bị kẻ địch tấn công.
Cánh quân thứ hai sẽ theo ta cải trang rồi từ từ bí mật đến sau. Bây giờ các đệ tử hãy gấp rút chuẩn bị lên đường.
Ngay chiều hôm đó, đoàn người bí mật từ Sơn cốc tiến ra. Mọi người ai nấy đều tinh thần phấn chấn. Tiêu Thanh Ngọc mình mặc bạch y, lưng đeo kiếm trông rất anh tuấn. Cậu đã được cởi bỏ giáp y nên cảm thấy cử động của mình nhanh và mạnh lên rất nhiều.
Quần nữ thì đều hồ hởi vì chuyến đi này khiến họ như được xổ lồng sau bao ngày chôn chân luyện võ tại Dật tiên cốc.
Đêm đến, mọi người nghỉ tạm bên một cánh rừng rậm rạp. Cánh rừng này chính là nơi Tiêu Thanh Ngọc đã từng đến cùng với chị em Song sát.
Kỷ niệm ái ân ngọt ngào và đầy kịch tính hiện về trong lòng cậu nhỏ. Tiêu Thanh Ngọc lắng tai nghe tiếng suối nước chảy rồi lần mò đến.
Suối nước trong vắt và nước mát lạnh làm cho cậu cảm thấy sảng khoái. Tiêu Thanh Ngọc cởi bỏ y phục rồi xuống nước tắm.
Trong khi cậu đang ngâm mình dưới làn nước trong thì co tiêng chân tiến đến gần. Tiêu Thanh Ngọc ngẩng lên thì thấy Lạc Băng Băng đang đứng đó.
Thiếu nữ thấy tình quân lõa thể dưới dòng suối thì trong lòng đã thấy nứng lên rồi. Nàng cởi bỏ y phục rồi bước lại gần cậu nhỏ.
Nàng cao hơn Tiêu Thanh Ngọc nửa cái đầu nên khi nàng đến chỗ Tiêu Thanh Ngọc đứng thì hai quả đào tiên mới chỉ ngập nửa phần dưới nước khiến Tiêu Thanh Ngọc bị cuốn hút không rời.
Tiêu Thanh Ngọc đưa tay mân mê bầu vú tròn căng cúa mỹ nhân rồi cười hỏi:
- Nàng không sợ mấy người kia biết được đến đây sao ?
Lạc Băng Băng cười khẽ:
- Tướng công chớ lo ! Thiếp rất cẩn thận, đợi họ ngủ say mới đến đây.
Tiêu Thanh Ngoc hài lòng hỏi:
- Nàng có muốn ta tắm cho nàng không ?
Lạc Băng Băng mĩm cười hai má đỏ hồng. Nàng liếc yêu Tiêu Thanh Ngọc rồi khẽ gật đầu.
Vậy là hai bàn tay Tiêu Thanh Ngọc được phép hoạt động. Làn da thiếu nữ run lên trước những vuốt ve của người tình lữ.
Có thể nói các mỹ nhân đến với Tiêu Thanh Ngọc thì Lac Băng Băng trẻ trung hơn cả. Nàng không bị ràng buộc gì nên đến với tình quân hết sức tự nhiên.
Không giống như Đỗ Quân Quân và Huyền Lăng Nữ vẫn còn trinh. Lạc Băng Băng đã hiến trinh tiết của mình cho Tiêu Thanh Ngọc rồi nên nàng chẳng có gì phải úy kỵ cả. Hai người mân mê lẫn nhau rồi ái ân ngay dưới lòng suối.
Trận thư hùng làm nước suối sôi lên đục ngầu. Trận ái ân dữ dội và tiếng rên rỉ của mỹ nhân khiến cho lòng quân tử càng thêm hưng phấn.
Hết hiệp một, Tiêu Thanh Ngọc bồng lấy mỹ nhân đưa vào bờ. Hai người ngạc nhiên khi thấy hai bóng nhân ảnh từ phía sau thân cây hiện ra.
Tiêu Thanh Ngọc nhận ra hai người đó chính là Đỗ Quân Quân và Huyền Lăng Nữ. Cả hai khuôn mặt hết sức khó coi và căng thẳng.
Tiêu Thanh Ngọc biết tình hình bất diệu nên vội buông Lạc Băng Băng ra rồi tiến lại bên chỗ đại sư tỷ Đỗ Quân Quân.
Khi còn cách hai người thiếu nữ gần hai trượng thì thân hình Tiêu Thanh Ngọc bất chợt nhoáng lên một cái đã đứng bên cạnh hai mỹ nhân rồi.
Thân hình Đỗ Quân Quân và Huyền Lăng Nữ đều đứng yên bất động. Họ đã bị Tiêu Thanh Ngọc dùng thủ pháp xuất kỳ bất ý điểm trúng huyệt đạo rồi.
Lạc Băng Băng vẫn còn lõa thể chạy vội lại hỏi:
- Tướng công ! Sao chàng lại điểm huyệt họ làm gì ?
Tiêu Thanh Ngọc mĩm cười:
- Hai người này đă phát hiện chúng ta làm chuyện vừa rồi. Nếu không làm như vậy thì chúng ta nguy mất.
Lạc Băng Băng thấy có lý nhưng lại thắc mắc:
- Thế bây giờ chàng định thế nào ? Chẳng lẽ mình điểm huyệt họ như vậy rồi đẻ ở đây sao ?
Tiêu Thanh Ngọc không nói gì cắp lấy hai mỹ nhân phóng sang bờ đá bên kia. Đến nơi chàng đặt Huyền Lăng Nữ nằm xuống phiến đá rồi ra tay cởi bỏ y phục Đỗ Quân Quân.
Lạc Băng Băng sang đến nơi thấy vậy thì hoãng kinh vội nói lớn:
- Tướng công ! Chàng muốn chết sao mà dám làm chuyện tày đình này. Đại tỷ là đệ tử yêu của Dật sư phụ mà chàng dám bức nhục nàng ta như vậy ư.
Thật ra, Lạc Băng Băng làm sao biết được giữa Tiêu Thanh Ngọc và Đỗ Quân Quân đã luyến ái nhau lúc còn ở trong lòng núi. Thân thể Đỗ Quân Quân nào có xa lạ gì đối với Tiêu Thanh Ngọc. Hành động lúc này của chàng cũng chỉ là hợp thức hóa việc của hai người lúc xưa mà thôi.
Đỗ Quân Quân đã bị lột truồng ra rồi. Tiêu Thanh Ngọc đặt nàng xuống quay ra lột bỏ y phục của Huyền Lăng Nữ.
Lạc Băng Băng thấy chàng làm vậy thì chỉ còn biết trơ mắt ra mà ngó. Nàng lo lắng rồi đây không biết chuyện gì sẽ xảy ra khi hai thiếu nữ này được tự do.
Tiêu Thanh Ngọc sau khi lột bỏ y phục của hai mỹ nhân liền đưa cả hai xuống suối. Chàng ra sức kỳ cọ tắm gội cho cả hai rồi đưa họ lên bờ. Hai mỹ nhân dù bị điểm huyệt nhưng vẫn còn tỉnh táo. Cả hai đều ngây ngất như nhau khi bàn tay của cậu nhỏ vuốt ve, ma sát trên người mình. Nhất là lúc chàng kỳ cọ phần hạ thể của họ. Những ngón tay đầy ma lực của cậu sờ nắn, bóp vuốt khu thâm sơn thần bí khiến mỹ nhân dục tình quật khởi không thể kìm được bật tiếng rên rỉ êm ái mê người.
Tiêu Thanh Ngọc yêu cầu Lạc Băng Băng đứng cảnh giới cho chàng trong lúc cậu hành lạc với hai mỹ nhân.
Lạc Băng Băng hành động theo như máy. Nàng bất chấp lời Tiêu Thanh Ngọc dù đúng hay sai đều tuân theo ý chàng.
Lúc này Tiêu Thanh Ngọc ôm lấy thân hình ngọc ngà của đại sư tỷ Đố Quân Quân. Chàng vừa nằm đè lên thân thể mỹ nhân vừa thì thầm vào một bên tai nhỏ xinh của nàng là chàng sắp sửa phá đi tấm thân xử nữ của nàng.
Tiêu Thanh Ngọc để ý thấy khuôn mặt người thiếu nữ đỏ bừng khi nghe điều này. Nàng đưa mắt nhìn cậu có vẻ bối rối chứ không hề có ý phản kháng.
Tiêu Thanh Ngọc biết mỹ nhân đã ưng thuận liền bắt đầu khai mở động đào nguyên. Thanh trường thương của cậu đâm thẳng vào khe thâm sơn rồi từ từ tách nó ra. Khuôn mặt Đỗ Quân Quân trở nên căng thẳng và chờ đợi. Đôi mắt nàng nhắm nghiền lại chuẩn bị cho bước vĩnh biệt đời thiếu nữ của mình.
Nhưng trái với sự mong đợi của thiếu nữ. Tiểu huynh đệ cúa Tiêu Thanh Ngọc lại nhẹ nhàng ra vô ở một chút bên phần ngoài khu mật viện và không hề tấn tới phá đi hàng rào thiêng liêng bên trong nữ nhân. Hành động đó khiến người thiếu nữ run rẩy vì khoái lạc và bức bối. Nguồn: http://thegioitruyen.com
Từ lúc sinh ra đến giờ có bao giờ âm động thần bí của Đỗ Quân Quân được hưởng một cái gì cụ thể đến thế này ở trong nàng đâu. Giờ đây, cái thứ nóngnóng,cứng cứng của đàn ông đó cứ ra vô nhịp nhàng trong thâm sơn nàng khiến cho nàng càng ngất ngây thêm.
Huyền Lăng Nữ nằm quay mặt về phía họ nên có thể nhìn thấy toàn bộ sự việc. Nàng thấy tên tiểu huynh đệ to tướng của Tiêu Thanh Ngọc chọc xuống phía hạ thể cũa đại sư tỷ nàng run rẩy lên từng hồi.
Huyền Lăng Nữ biết ngay đại sư tỷ mình đang gặp phải chuyện gì. Đó không phải là sự đau đớn mà chính là sự khoái lạc tràn ngập. Huyền Lăng Nữ đã từng rơi vào hoàn cảnh như vậy và biết chắc đại sư tỷ mình hẳn là đang sướng lắm.
Quả nhiên không ngoài sự suy đoán của Huyền Lăng Nữ. Thân hình Đỗ Quân Quân sau những phút run động vì khoái dục thì nơi mật động bắt đầu ra nước dữ dội.
Tiêu Thanh Ngọc biết rằng thời cơ đã đến. Cậu đợi đúng lúc mỹ nhân rùng mình vì sướng thì đâm thẳng thanh trường thương cứng ngắt vào sâu trong thâm sơn, phá hỏng hoàn toàn hàng rào dựng sẵn trước đó, chính thức hoàn toàn du nhập tên tiểu huynh đệ của mình trong tận cùng cơ thể nàng.
Đỗ Quân Quân nhăn mặt vì đau, nhưng nàng luyện võ công thường xuyên nên khả năng chịu đau hơn hẳn người thường. Cơn đau qua nhanh thay vào đó là cảm giác khoái sướng. Đỗ Quân Quân đã nhận thấy âm động thần bí bên dưới người nàng đã hoàn toàn nuốt trọn tên tiểu huynh đệ của đối phương không còn chi xa cách nữa.
Tiêu Thanh Ngọc để nguyên tên tiểu huynh đệ của mình trong âm động đại sư tỷ. Cậu biết nàng vẫn còn đau nên quay sang hôn hít và bóp vuốt đôi nhũ phong cao vút trên người nàng.
Một lúc sau, thân hình mý nhân đã rung động trở lại báo hiệu cơn khoái dục đã bắt đầu.
Tiiêu Thanh Ngọc liền chuyễn động thân hinh đẽ thanh trường thương cũa cậu có thẻ áp vào âm phong ngọc động mỹ nhân được thuận lợi nhất.
Sướng quá...sướng đến chết đi được...Đỗ Quân tòan thân run lẩy bẩy, nước mắt trào ra vì chịu không nổi nữa rồi. Nàng muốn rên la muốn phát tiết sự khóai dục cũa mình ra ngòai mà không được nên thân hình cú co giật hoài.
Tiêu Thanh Ngọc thấy mỹ nhân đã sẳp ra khí đến nơi. Cậu gia tăng hơn nữa thanh trường thương trong âm động mỹ nhân làm cho tiếng bộp bộp liên hồi cũa hai vùng da thịt nơi hạ thân hai ngừơi va chạm vào nhau phát ra.
Đỗ Quân Quân toàn thân co cứng rồi nước hoa lộ từng đợt từng đợt tuôn ra dữ dội. Hạ thể nàng co giật trong khi cái vùng thâm sâu huyền bí cũa nàng bóp chắc lấy khúc thịt nóng hổi đang ngự ở trong đó và buộc nó phải ra khí thì mới hài lòng.
Tiêu Thanh Ngọc cũng sướng lắm, nhưng chỉ một mình Đỗ Quân Quân thì chưa đủ đễ tác động vào cậu. Hơn nữa Tiêu Thanh Ngọc không muốn ta khí lúc này vì cậu còn muốn tái đấu ngay với cái âm động mềm mại ngon lành đang nằm gần bên.
Tiêu Thanh Ngọc đễ cho cái thứ cũa cậu nằm im trong thân mỹ nhân một hồi cho đến khi cãm giác sự co bóp nơi đó đã giảm hẳn mới từ từ rút tữ kiếm cũa cậu về.
Huyền Lăng Nữ nảy giờ chứng kiến cảnh giao hoan tuyệt diệu cũa hai người thì đã thấy tòan thân nóng bừng, hạ thể ẩm ướt. Nước hoa lộ nơi âm động càng rĩ ra nhanh hơn khi mắt nàng nhìn thấy thanh trường thương to bự dính đầy dịch cũa Tiêu Thanh Ngọc từ nơi thân đại sư tỷ cũa nàng thoát ra.