Thần Tọa

Chương 1327: Thư của Chấp Pháp trưởng lão (2)




Trong thư, Chấp Pháp trưởng lão cùng Ma Kiếm trưởng lão hỏi thăm tiến cảnh của Lâm Hi cùng Bạch Nguyên ở Địa Ngục đại thế giới một phen.

- Sư phụ bây giờ là gặp chuyện tốt tinh thần thoải mái a, Lý Trọng Đạo tên khốn kia là hoàn toàn bị sư phụ đạp xuống, trở mình không nổi nữa rồi.

Lâm Hi nhìn Bạch Nguyên cười nói.

Chấp Pháp trưởng lão cũng không đặc biệt đè nén sự hưng phấn của mình, loại vui vẻ khi công lực tấn thăng này tự nhiên là muốn tìm người chia sẻ, trừ bằng hữu tốt nhất ra thì chỉ còn hai vị đệ tử của mình rồi.

Trong những hàng chữ của Chấp Pháp trưởng lão tràn đầy một cỗ ý mừng không che giấu được, ngay cả Lâm Hi cũng vui lây.

- Ừ, thiên phú của sư tôn vốn là không kém, chỉ là quan tâm đến chuyện tình Chấp Pháp điện mới chậm chạp không tấn thăng. Hiện tại có thành tựu như vậy cũng là nên vui vẻ.

Bạch Nguyên thản nhiên nói.

Trên mặt hắn nhìn không ra biểu tình gì, nhưng mà vui sướng trong đôi mắt lại là không che giấu được.

Bạch Nguyên chỉ là chất phác, không quá giỏi về biểu đạt, cũng không phải là thật sự khắc bạc, không có tình cảm chút nào. Kỳ thật bàn về tôn sư trọng đạo, tình cảm đối với Chấp Pháp trưởng lão sợ rằng Lâm Hi cũng không được lớn bằng.

- Trong thư sư phụ hỏi tiến triển của chúng ta, ta xem chuyện này cũng không vội.

Lâm Hi khoát tay áo, mắt lộ ra một tia tiếu dung nghiền ngẫm:

- Đợi mấy ngày nữa ta liệp sát đầy đủ Chuẩn Ma Hoàng, sẽ cùng nhau viết thư cho sư phụ! Chúng ta cũng khiến cho sư phụ cao hứng một chút.

Chấp Pháp trưởng lão còn không biết tiến triển của hai người ở Địa Ngục đại thế giới, cũng không biết Bạch Nguyên đột phá đến Tiên Đạo nhị trọng, trùng kích đến Tiên Đạo tam trọng cũng không phải là không có hi vọng.

Trong lòng Bạch Nguyên hiểu rõ, biết Lâm Hi là chuẩn bị cướp đoạt một chút Thời không chi lực, đem Thời gian lạc ấn đề thăng lên, trùng kích vào Tiên Đạo ngũ trọng Thời Không cảnh, sau khi đạt được đầy đủ thời gian chi lực, lại cấp cho sư phụ Hình Tuấn Thần một cái đại kinh hỷ.

Thầy trò ba người đều có đột phá, Chấp Pháp trưởng lão có tu vi Tiên Đạo lục trọng, Lâm Hi có tu vi Tiên Đạo ngũ trọng, hắn cũng có tu vi Tiên Đạo nhị trọng, đây vô luận như thế nào đều là một đại hỷ sự đáng giá ăn mừng.

- Ừ, như vậy cũng tốt.

Bạch Nguyên ừ một tiếng, gật đầu, cũng không có cự tuyệt.

Ở sau khi yên lặng dài lâu, hắn cũng đúng là cần phải có một chút thay đổi mới, tình cảnh mới.

- Oanh!

Lâm Hi chấn khai hư không, khống chế Diêm Ma Thiên Tử Chu nổ vang lần nữa tiến vào Địa Ngục đại thế giới... Thời gian từng ngày qua đi, liệp sát trong Địa Ngục đại thế giới cũng không phải là một phen thuận đường xuôi gió, có mấy lần Diêm Ma Thiên Tử Chu của Lâm Hi đưa tới chú ý của một đầu yêu ma Tiên Đạo lục trọng Hóa Thân cảnh, đuổi theo thật lâu, khiến cho Lâm Hi phải sửa đổi kế hoạch, trốn vào hư không.

Bất quá, nói tóm lại, kế hoạch liệp sát của Lâm Hi vẫn là rất thuận lợi.

- Tạp Mễ Lạp, trong khoảng thời gian này ngươi có hay không phát hiện được cái gì khác thường, có người nào ở phía sau theo dõi chúng ta không?

Sau khi theo kế hoạch đánh chết một đầu địa ngục Chuẩn Ma Hoàng, Lâm Hi đột nhiên trong lòng vừa động, dừng bước, hỏi...

Hắn tiêu tốn thời gian rất dài, vốn cho là đã thoát khỏi cỗ cảm giác âm hồn bất tán này, đột nhiên vừa mới ở lúc nãy, cỗ cảm giác kỳ dị lại xuất hiện lần nữa, nguyên lai là liên hệ như có như không lại trở nên chặt chẽ.

Tạp Mễ Lạp trầm ngâm trong chốc lát, cũng không trả lời ngay, tựa hồ là đang nhớ lại vấn đề của Lâm Hi.

- Không có, ta không cảm giác được cái gì khác thường cả? Chủ nhân làm sao vậy?

Thanh âm của Tạp Mễ Lạp vang lên ở trong đầu Lâm Hi, kinh ngạc nói.

Chuyện về 'địch ý' như có như không kia Lâm Hi cũng không nói cho người khác, ngay cả Tạp Mễ Lạp cũng không thấy.

- Không có?

Lâm Hi nheo mắt lại, không biết tại sao trong lòng có chút bất an.

- Ngươi cẩn thận quan sát một chút, những địa phương mà chúng ta xuất hiện lúc trước có phát hiện nhân vật nào khả nghi hay không?

Lâm Hi hỏi.

- Không có a!

Tạp Mễ Lạp lắc đầu, trong thanh âm lộ ra nghi ngờ nồng đậm. Sự tình mà nàng làm rất vững chắc, nếu quá thật có nhân vật khả nghi nào nhất định sớm đã phát hiện, báo cho Lâm Hi, căn bản không cần chờ đến hắn hỏi.

Bất quá chưa bao giờ Lâm Hi bắn tên không đích, hắn đã hỏi như thế tự nhiên là có đạo lý.

Tạp Mễ Lạp lần nữa cẩn thận nhớ lại một chút, đột nhiên lúc này trong đầu lóe lên một đạo điện quang, mạnh mẽ nhớ tới một việc:

- Đúng rồi, chủ nhân, ta nhớ lại rồi. Những địa phương chúng ta từng xuất hiện, hóa thân của ta phân ly ra có rất nhiều bị người nào đó giết chết, biến mất rồi.

- ! ! !

Lâm Hi cả người kịch chấn.

Ở Địa Ngục đại thế giới, Tạp Mễ Lạp phân thân trăm vạn nhưng mà đồng thời cũng có đại lượng phân thân biên bức bị đánh chết. Có chút là vừa vặn đụng phải một ít ma cầm, quái thú cường đại; Có chút là lúc trinh sát bị một ít cường giả yêu ma phát hiện.

Tổn thất như vậy đối với Tạp Mễ Lạp mà nói là bình thường, lúc trinh sát ở những địa phương khác cũng giống như vậy.

Điểm tổn thất này đối với Tạp Mễ Lạp mà nói thật không coi vào đâu, cho nên cũng không đặc biệt để ý. Dù sao phân thân của nàng lại là lấy trăm vạn mà tính toán.

Song 'người nói vô ý, người nghe có lòng', Tạp Mễ Lạp nói xong những lời này, Lâm Hi nghe vào trong tai lại là hoàn toàn bất đồng.

Nếu như không có cảnh báo trong lòng, hắn có lẽ cũng sẽ không để ý đến, nhưng hiện tại liền hoàn toàn bất đồng rồi.

- Ngươi tiếp tục cẩn thận xác nhận có phải hay không mà địa phương chúng ta xuất hiện qua, phân thân của ngươi đều bị tiêu diệt rồi?

Lâm Hi trinh trọng nói.

Hai người xuyên qua linh hồn khế ước nói qua nói lại, lấy ý thức trao đổi, ngoại nhân toàn bộ không biết.

Nghe được nghiêm trọng trong lời nói của Lâm Hi, Tạp Mễ Lạp cũng nghiêm túc, cẩn thận nhớ lại địa phương mà những phân thân kia cuối cùng biến mất, rốt cục không nhịn được kinh hô một tiếng:

- A! Chủ nhân, những địa phương mà trước kia chúng ta xuất hiện qua, không phải là bị người ta giết đại lượng phân thân, mà là ở những chỗ này tất cả phân thân của ta đều bị giết chết rồi, toàn bộ tiêu diệt.

Đây cũng không phải lấy trùng hợp là có thể giải thích được, Tạp Mễ Lạp cũng mơ hồ cảm thấy một tia vị đạo nguy hiểm.

Đến lúc này Lâm Hi ngược lại là tỉnh táo lại.

- Phân thân của ngươi ở trước lúc biến mất có cảm giác đến cái gì hay không, hoặc là phát hiện cái gì?

Lâm Hi hỏi.

- Không có.

Tạp Mễ Lạp lắc đầu, bất quá rất nhanh nói:

- Đúng rồi, phân thân của ta trước khi biến mất đều giống như là thấy qua một mảnh ám ảnh khổng lồ di động qua, cái khác cũng không có phát hiện.

Lâm Hi nhíu nhíu mày, không nói ra một câu nào, trong mắt mơ hồ hiện lên một tia nghi hoặc.