Thần Tọa

Chương 529: Tới tay (1)




Loại vết nứt không gian này tràn ngập lực lượng hủy diệt khủng khiếp, cường giả, Luyện Khí Cảnh tiến vào trong đó, cho dù là thập trọng Thánh Vương cũng chỉ có con đường chết, bị lực lượng không gian hỗn loạn xé thành mảnh vụn.

- Vậy sao?

Lâm Hi lui về phía sau hai bước, ánh mắt nhìn qua hai người sau lưng sát khí trùng thiên, lúc này nhìn thấy Thủ hộ thú đang điên cuồng lao tới, khóe miệng hiện ra nụ cười vui vẻ.

- Vậy cũng chưa hẳn!

Phanh!

Thân hình nhoáng một cái, hóa thành một đạo thiểm điện vọt tới bên người Địa Ngục Ma Long, sau đó nhanh như thiểm điện lao ra ngoài.

- Ngươi trốn không thoát đâu!

- Giao Thời Ngọ Thú ra đây!

- Không giao ra thì bỏ mạng lại đây!

...

Ba tiếng hét to vang lên, Long Băng Nhan, Mộ Dung Viễn, Công Tôn Lượng cấp tốc đuổi theo, đồng thời trong tay xuất hiện ba đạo tiên khí mạnh mẽ, phô thiên cái địa, bao dung trời xanh, lập tức đánh qua phía Lâm Hi.

Ông!

Trong ánh mắt kinh dị và mê hoặc của ba người, đột nhiên Lâm Hi quay thân và dừng bước lại.

- Ha ha ha, Long Băng Nhan, các ngươi thật sự cho rằng ta không đoán ra sao? Vậy thì các ngươi sai mười phần rồi!

Ánh mắt Lâm Hi mang theo nụ cười trào phúng, trong nháy mắt ba đạo tiên khí đánh tới và thân hình chấn động, đột nhiên hắn tế một kiện pháp khí ra ngoài:

- Huyền Vũ Đại Bích Lũy! Khởi!

Ầm ầm!

Thiên địa chấn động, cả Tử Quang Hải đều lắc lư lên. Trong ánh mắt khiếp sợ của ba người thì Lâm Hi và Địa Ngục Ma Long bên cạnh đột nhiên biến mất không thấy gì nữa, lúc này biến thành một viên cầu kim loại vô cùng to lớn.

Ầm ầm!

Không gian chấn động, viên cầu kim loại này lập tức rơi thẳng xuống đất lưu lại cái động to trên mặt đất. Nó giống như một ngọn núi dung hợp với Tử Quang Hải làm một thể.

- Cẩn thận! Là Huyền Vũ Đại Bích Lũy của Đâu Suất Cung!

Nhìn thấy viên cầu kim loại này thì Long Băng Nhan nheo mắt, lập tức quát mắng. Dù sao nàng cũng là người có kiến thức rộng rãi, hơn nữa cũng có giao tình với Đâu Suất Cung. Chỉ cần liết mắt là nhận ra đây chính là Huyền Vũ Đại Bích Lũy nổi danh của Đâu Suất Cung.

Những người khác vẫn nghe được Lâm Hi gọi tên của pháp khí này nhưng không biết là cái gì. Nhưng mà Long Băng Nhan lại biết Huyền Vũ Đại Bích Lũy có công dụng thế nào.

Trên thực tế nếu không phải Huyền Vũ Thánh tử là Thánh tử thất trọng của Đâu Suất Cung, rất có địa vị, trưởng lão và các sư huynh trong Đâu Suất Cung đã không nhịn được mà xuất thủ đoạt đi, pháp khí này sớm đổi chủ từ lâu lắm rồi.

Uy lực của Huyền Vũ Đại Bích Lũy tuyệt đối không dừng ở cấp Thánh tử, rơi vào trong tay Huyền Vũ Thánh tử chính là lãng phí to lớn. Long Băng Nhan cũng không ngờ rằng trong tay Lâm Hi lại có đồ vật này.

Nhưng mà lúc này có rút tay lại cũng đã trễ rồi.

Ầm ầm!

Ba đạo tiên khí cường đại đồng thời đánh trúng Huyền Vũ Đại Bích Lũy...

Rầm rầm rầm!

Ba đạo tiên khí cường đại này đồng thời quay ngược trở về, vô cùng tinh chuẩn đánh vào người của Công Tôn Lượng cùng Mộ Dung Viễn, chỉ có Long Băng Nhan sớm có chuẩn bị cho nên không có bị thương gì cả.

- Tại sao có thể như vậy được?

- Tiên khí phản ngược!

...

Công Tôn Lượng cùng Mộ Dung Viễn vừa sợ vừa giận, khí huyết toàn thân sôi trào lên, phun ra một ngụm máu tươi. Bản thân trúng sáu thành phản chấn cho nên cũng bị nội thương.

Hai người công kích bao nhiêu thì Huyền Vũ Đại Bích Lũy phản chấn sáu thành trở về.

Hai người ăn thiệt thòi như vậy là do không hề phòng bị, bởi vậy sáu thành lực lượng phản chấn không chút giữ lại đánh vào cơ thể của hai người.

- Rống!

Tiếng gầm gừ kinh thiên từ phía sau truyền tới. Đất đá bắn ra và mặt đất chấn động mạnh mẽ. Thân hình khổng lồ của Thủ hộ thú vô cùng hung mãnh lao thẳng tới.

- Chạy mau!

Thần sắc Công Tôn Lượng đại biến.

Thực lực Thủ hộ thú vô cùng khủng bố, đánh trúng là tổn thương, có khả năng chết ngay lập tức cũng không chừng. Ngay cả Công Tôn Lượng cũng không phải là đối thủ chớ nói chi là Long Băng Nhan cùng Mộ Dung Viễn.

- Tản ra!

Vẻ mặt Long Băng Nhan mang theo thần sắc kinh hãi. Chỉ có tự mình thể nghiệm mới biết rõ Thủ hộ thú này kinh khủng cỡ nào.

Trong kế hoạch của Long Băng Nhan căn bản không nghĩ tới chuyện liên thủ đả bại Thủ hộ thú, chỉ có thể cho Công Tôn Lượng dẫn dắt Thủ hộ thú rời đi, triền đấu với nó và đồng thời bắt được Thời Ngọ Thú!

Bởi vậy có thể thấy được Thủ hộ thú hung mãnh cỡ nào.

Ông!

Ba người còn chưa kịp đối phó Lâm Hi đã phải phân ra tứ tán bỏ chạy khỏi tay của Thủ hộ thú.

- Lâm Hi, ngươi thật sự là tự tìm đường chết. Ta tha cho ngươi một mạng, ngươi lại làm hư chuyện của ta. Ngươi không thể trốn khỏi đây đâu, Thủ hộ thú sau một giờ nữa sẽ biến mất, khi đó sẽ là tử kỳ của ngươi đấy.

Âm thanh giận dữ của Long Băng Nhan vang lên trong Tử Quang Hải.

Là người cầm lái Long thế gia, từ trước đến nay nàng lạnh lùng như băng, hỷ nộ không lộ, càng ít khi tức giận chuyện gì. Nhưng mà Lâm Hi lại có thể làm cho Thần Phi lạnh như băng này tức giận cũng là chuyện khó khăn.

Lần này bắc thượng đi Phía bắc băng nguyên, xâm nhập Phong bạo chi môn, lôi kéo Không Thánh vương cùng đi săn Thời Ngọ Thú là kế hoạch từ lâu của Long Băng Nhan. Thậm chí thật lâu trước kia đã sưu tập tin tức phương diện này rồi.

Nhưng mà Lâm Hi bọ ngựa bắt ve, chim sẻ núp đằng sau không nói, rõ ràng liên tiếp ra tay quấy rầy kế hoạch của nàng. Bên cạnh nàng có một cường giả Đạo Quả, một cường giả thập trọng Thánh vương cướp lấy Thời Ngọ Thú, càng làm cho ba người hiện tại bị Thủ hộ thú đuổi giết.

Long Băng Nhan từ trước đến nay tự xưng rất trí tuệ, thông minh, tinh thông tính toán. Nhưng mà tất cả những tính toán này đặt trên người của Lâm Hi đều không có hiệu lực gì cả, ngược lại còn bị Lâm Hi tính toán nữa chứ.

Hôm nay bị Thủ hộ thú đuổi giết, chèo chống khó khăn, vô cùng chật vật. Đây là lần tức giận mạnh nhất trong đời của Long Băng Nhan.

Hai mắt Long Băng Nhan như phóng hỏa, quần áo bèo nhèo.

- Tha ta một mạng?

Lâm Hi cười lạnh, âm thanh từ trong Huyền Vũ Đại Bích Lũy truyền ra ngoài.

- Ngươi có nhớ cách đây không lâu còn viết phong thư cho hai con đại yêu Hư Tiên của Mục Mã Phong hay không? Long Băng Nhan, giữa chúng ta tuyệt đối không có chỗ hòa hoãn nào cả. Ngươi muốn giết ta? Hừ, vừa vặn ta cũng muốn giết ngươi! Không nói nhiều, các ngươi nên bảo vệ tính mạng của mình đi, chờ ta thu nạp lực lượng của Thời Ngọ Thú xong sẽ đi ra ngoài trấn áp ba người các ngươi.

Ầm ầm!

Thủ hộ thú của Tử Quang Hải bị âm thanh này làm kinh động.

- Đáng tiếc!

Trong nội tâm Lâm Hi thở dài một tiếng. Hắn nếu cố tình đi ra ngoài, thừa cơ đánh lén nói không chừng còn có cơ hội giết chết Long Băng Nhan. Nhưng mà Huyền Vũ Đại Bích Lũy có chỗ thiếu hụt, đi vào dễ dàng, đi ra khó.

Tiến vào Huyền Vũ Đại Bích Lũy thì phải đợi thêm một thời gian ngắn mới có thể đi ra ngoài.

- Thực lực Thủ hộ thú không kém, nếu có thể giết chết một người trong số bọn họ thì quá tốt.

Trong mắt Lâm Hi hiện ra ý niệm này trong đầu.