Thần Trong Các Vị Thần

Chương 360: Chương 360





Chương 85 : quyết định của bà Tiền
“ mẹ !!”
Tiền Thế Kiệt rời khỏi chiếc ngai vàng trong toà lâu đài kỳ diệu . phóng thẳng xuống đại điện .
Bà Tiền được 2 tên hộ vệ dẫn tới đại điện để gặp Tiền Thế Kiệt . vừa nhìn thấy anh ta , bà Tiền lập tức bật khóc ,lộ ra vẻ mặt vui mừng như vừa tìm lại món bảo vật quý báu nhất trong đời mình .
Tiền Thế Kiệt chạy tới ôm lấy “ người mẹ” đáng kính của mình vào lòng . và anh ta cũng không kèm được nước mắt , vừa khóc vừa nói : “ mẹ …. Con bất hiếu quá , để mẹ chịu khổ bấy lâu nay …. Xin mẹ hãy tha lỗi cho con ….”
mặc dù họ không phải là mẹ con ruột thịt . nhưng mối tình cảm 20 năm nay tuyệt đối không thua kém bất kỳ mối tình ruột thịt nào trên đời này cả .

Bà Tiền toàn thân run rẩy , khóc nức nở , nghẹt ngào nói : “ Thế Kiệt , mẹ …. Mẹ cứ tưởng …. Suốt đời này không …. Không thể gặp lại …. Con rồi … rồi chứ !”
Tiền Thế Kiệt nhẹ nhàng đẩy bà Tiền ra chút , nhìn thẳng vào khuôn mặt của bà ấy , mang theo ánh mắt vô cùng dịu dàng và tôn kính , nhẹ nhẹ nói : “ họ … họ không làm khó mẹ chứ ??”
Bà Tiền vừa khóc vừa lắc đầu , nhẹ nhẹ nói : “ không , họ đối xử với mẹ rất tốt ! vả lại , giờ đây được gặp lại con trai yêu dấu của mẹ , mọi gian khổ trước nay có đáng là gì nào . chỉ cần được nhìn thấy con vẫn còn khoẻ mạnh như xưa là mẹ vui mừng lắm rồi .”
Tiền Thế Kiệt quay sang nhìn vào Haber nãy giờ vẫn đứng ở bên . Haber lập tức hiểu ý , khẽ cúi người chào họ 1 cái , sau đó rút lui ra khỏi đại điện .
Bà Tiền nhìn thấy thái độ của Haber đối xử với Tiền Thế Kiệt rất kỳ lạ , không kèm được có chút tò mò , hỏi : “ vì sao cậu ta lại …..”

Tiền Thế Kiệt mỉn cười nói : “ thưa mẹ , con có 1 chuyện muốn hỏi mẹ .”
” chuyện gì thế ?” bà Tiền vẫn mang theo ánh mắt trìu mến nhìn vào cậu con trai của mình .
Tiền Thế Kiệt hít sâu 1 hơi vào người , nhẹ nhẹ hỏi : “ con muốn hỏi là , mẹ có phải là mẹ ruột của con không ??”
bà Tiền lập tức biến sắc , toàn thân run rẩy , nói không lên lời .
Nhận thấy bà Tiền có chút bất ổn , Tiền Thế Kiệt vẫn dùng giọng nói rất nhẹ nhàng nói : “ mẹ đừng cảm thấy ngạc nhiên vì sao con lại hỏi thế . và mẹ cũng đừng lo lắng điều gì . con chỉ muốn biết rõ sự thật thôi .cho dù như thế nào đi nữa, trong lòng con , mẹ vẫn là người mẹ đáng kính nhất của con .”