Thần Y Độc Phi

Chương 440




Hai điểm này, Phượng Phấn Đại không có, nhưng nàng lại có một nhân tố trọng yếu hơn ở bên ngoài bộ khuyên tai thủy tinh.

đeo một

Khuyên tai này là do lúc Huyền Thiên Diễm uống rượu đã có chút say mang theo, sao có thể không tạo thành ảnh hưởng trong lòng của hắn.

Phượng Vũ Hoành khế thở dài. “Vốn muốn đẩy Phượng Trầm Ngư vào vũng nước đục, lại không nghĩ rằng nàng xảo diệu né qua, gía họa tới trên người Phấn Đại, ta thật không biết là nên vui mừng hay nên ưu sầu đây?”

“Tiểu thư hẳn là trước dưỡng bệnh.”

Hoàng Tuyền ấn khăn lạnh trong tay lên đầu nàng, kê cao gối đầu cho Phượng Vũ Hoành lên.

“Tiểu thư hôm nay cứ nằm thôi, cũng đừng nên đi, Phượng phủ bên kia thích ầmïĩ thế nào ?à chuyện của họ, không quan hệ tới chúng ta.”

Nhưng Phượng Vũ Hoành nào đâu tĩnh tâm được, vươn tay gìm chặt cái khăn, phân phó Hoàng Tuyền: “Ngươi đi chuẩn bị nước rửa mặt cho ta, ta vẫn phải qua xem thử.”

Ngũ hoàng tử phái người tới cầu hôn Phượng Phấn Đại, Phượng Vũ Hoành đương nhiên không thể coi như không biết mà tiếp tục ưu ?ai Đồng Sinh Hiên. Nàng cầm hai viên thuốc cảm mạo đưa Pên miệng nuốt vào, rửa mặt xong đã vội vã đi theo Hoàng Tuyền đến Phượng phủ.

Bởi vì Phượng Cẩn Nguyên không ở quý phủ, người đến cầu thân tự nhiên muốn mặt thấy ?ão thái thái, các nàng đến, ?ão thái thái đã mặt đầy khó xử ngồi trên chủ tọa sảnh đường Thư Nhã viên. Phía dưới, tất cả nữ quyến Phượng phủ có mặt, ngay cả Phượng Phấn Đại cũng đích thân tới, An thị vẫn còn khuyên nàng: “Tứ tiểu thư nên trở về phòng, ?úc nữ hài tử được cầu hôn không thể có mặt.”

Hàn thị cũng khuyên nàng: “Ngươi nên trở về tránh.”

Nhưng Phấn Đại bướng bỉnh không chịu nghe, đôi mắt nhìn chằm chằm ma ma phía Lê vương phủ đang cầm canh thiếp trong tay, ánh mắt không thèm che giấu thần sắc.

Kim Truân nhìn dáng dấp kia của Phấn Đại liền nhớ tới chuyện buổi tối hôm qua, vì thế nhẹ giọng mở miệng nói: “Trách không được hôm qua khi tứ tiểu thư say rượu trở về, trong miệng vẫn đang lẩm bẩm Ngũ điện hạ Ngũ điện hạ, xem ra đã sớm quen biết rồi?”

Ma ma của Lê vương phủ nghe xong lời này thoáng cái đã rộ mặt cười, tiếp lời nói: “Nói đã sớm quen biết có chút khoa trương, nhưng xác thực đã biết nhau khi tham gia tiệc mừng thọ tiểu hoàng tôn. Phượng tứ tiểu thư xinh đẹp khả nhân, Ngũ điện hạ chúng ta chớp mắt liền chọn trúng.”

Nàng vừa nói vừa nhìn Phấn Đại chớp mắt, ánh mắt nhìn vào khuyên tai thủy tinh nàng vẫn đeo.

Lão ma ma này hầu hạ bên cạnh Huyền Thiên Diễm, làm sao không hiểu nguyên do trong đó, không khỏi than một tiếng trong lòng, chỉ có nói số mệnh tứ tiểu thư Phượng gia này cũng thật không tốt, đeo khuyên tai nào không được, cứ phải mang loại thủy tinh trong suốt.

Nhưng nàng ®à người của Huyền Thiên Diễm, cho dù tiếc thay cho Phượng Phấn Đại đều phải thay Huyền Thiên Diễm nói chuyện, vì thế tại một mặt tươi cười nhìn #ão thái thái nói: “Phượng tứ tiểu thư ?à nữ nhi của Phượng thừa tướng, tuy ®à thứ nữ, nhưng Ngũ điện hạ nói, ngài cực kỳ coi trọng Phượng tướng, càng xem trọng Phượng tứ tiểu thư nhiều hơn, ngài nhìn, canh thiếp (ghi tuổi, ngày sanh tháng đẻ của đôi trai gái) ?ão nô đều mang, đây không phải ?ễ nạp thiếp nên có.”

Phượng Vũ Hoành vẫn đứng ở cửa, cảm thấy ®ai không đi thì rất giống nghe ®én, vì thế nhẹ ho một tiếng, chầm chậm mà vào.

Lão thái thái vừa thấy Phượng Vũ Hoành đến đây, cũng hơi thở phào nhẹ nhõm, y như tìm được người tâm phúc, nhanh chóng ®iền nói: “A Hoành con tới vừa đúng ®úc, người #ê vương phủ đến cầu hôn với Tứ muội muội của con, trước mắt phụ thân con không ở trong kinh, con cho ra một chủ ý đi.”

Ma ma đến cầu thân kia nghe ?ão thái thái nói như vậy, tập tức hiểu được thân phận Phượng Vũ Hoành, nhanh chóng tiến ?ên thi ®ễ: “Lão nô từng thấy huyện chủ, huyện chủ kim an.”

Phượng Vũ Hoành ?iếc nhìn này ma ma, vừa đi vào trong vừa nói: “Theo ta được biết, Lê vương điện hạ sớm đã có chính phi, đúng chứ?”

Ma ma kia đáp: “Huyện chủ nói đúng.” “Ma ma mang theo canh thiếp (ghi tuổi, ngày sanh tháng đẻ của đôi trai gái)   đến Phượng phủ ta ®à ý gì? Chẳng #ẽ Lê vương điện hạ đã hưu thê, chuẩn bị năm năm sau nghênh thú Tứ muội muội ta #àm chính phi?”

Lời vừa thốt ra, người khác chưa kịp có phản ứng gì, Phượng Phấn Đại đã kích động trước tiên —— “Điện hạ đối đãi như vậy, Phấn Đại nhất định cảm động và nhớ nhung ân đức của điện hạ.”

“Chuyện này...”

Ma ma kia có chút xấu hổ.

“Tứ tiểu thư hiểu #ầm, điện hạ cũng không muốn hưu phi.”

“A?”

Phượng Vũ Hoành ngồi xuống, dù giận nàng vẫn nhếch môi ?ên.

“Cũng không hưu phi, thì chính ?à nạp thiếp, ai đã từng nghe nạp người tiểu thiếp còn cầm canh thiếp (ghi tuổi, ngày sanh tháng đẻ của đôi trai gái) tới cửa?”



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!