Thần Y Trở Lại

Chương 377






Chương 378

Hai người lên xe rồi quay lại huyện Thuần Nhiên.

Trên đường đi, Hoắc Vân Đô đã gọi đến thông báo đang tiến hành điều tra, hiện giờ đã có một số bằng chứng. Chu Kiến Hùng có rất nhiều người chống lưng cho, từ đại đội trưởng đội hình sự, tới chủ tịch huyện Thuần Nhiên và nhiều nhân vật có quyền thế khác.

Nói chung, Chu Kiến Hùng có thể hô mưa gọi gió ở đây mà không ai dám làm gì cả.

Ngoài ra, Chu Kiến Hùng còn qua lại gần gũi với một cao thủ ở thành phố Cửu Long, người đó tên là Lưu Hải Vương, tông sư cảnh giới Thần. Nhà họ Lưu của Lưu Hải Vương là một gia tộc võ cổ truyền từ lâu đời, cao thủ lớp lớp.

Nói đến đây, Hoắc Vân Đô: “Thủ lĩnh, động vào tên này là đắc tội với Lưu Hải Vương đấy”.

Ngô Bình trầm ngâm nói: “Tiếp tục điều tra, tìm hiểu rõ về Lưu Hải Vương và gia cảnh của người này cho tôi”.

“Vâng!”

Chu Tiểu Lôi nhìn Ngô Bình rồi nói: “Anh Ngô Bình, chuyện này khó lắm ạ?”

Ngô Bình: “Tiểu Lôi, em có biết Lưu Hải Vương không?”

Chu Tiểu Lôi suy nghĩ rồi nói: “Anh em từng nhắc đến người này, bảo ông ta là một người kiêu hùng, hơn nữa còn giỏi võ nghệ”.

Ngô Bình: “Lưu Hải Vương chơi thân với Chu Kiến Hùng, có khả năng lần này, chúng ta phải đụng độ với ông ta đó”.

Chu Tiểu Lôi giật mình: “Anh Ngô Bình, hay mình tạm dừng để thư thả nghĩ cách đã”.

Cô ấy không muốn vì chuyện của nhà mình mà liên luỵ đến Ngô Bình, Ngô Bình đã cứu cô ấy là cô ấy cảm kích anh lắm rồi.

Ngô Bình cau mày nói: “Dù không biết em thì anh vẫn phải trả thù cho anh Phù Sinh, lát đến hôn lễ, anh sẽ tặng họ một món quà lớn”.

Theo tin tình báo của Hoắc Vân Đô, Ngô Bình và Chu Tiểu Lôi đã đến một khu sang trọng của huyện Thuần Dương là khu Giang Thiên.

Nơi này gộp cả núi và bờ sông lại, nối liền là một cây cầu, muốn qua cầu thì phải được chủ của nơi này đồng ý.

Xe của Ngô Bình vừa tới, người bên trong thấy anh lái chiếc m8 đắt tiền thì khách sáo hỏi: “Anh đến tham gia tiệc cưới ạ?”

Nhưng Ngô Bình đột nhiên đi tới vỗ vai ông ta vài cái, cười nói: “Giám đốc Chu, chúc mừng nhé!”

Chu Kiến Hùng hơn bốn mươi tuổi, Ngô Bình vỗ như vậy khiến ông ta thấy khó chịu. Ông ta nhìn Ngô Bình, nói: “Cậu là ai?”

Ngô Bình lui lại vài bước, lạnh lùng nói: “Tôi tới để tặng quà cho ông”.

Chu Kiến Hùng dường như hiểu ra, ông ta đột nhiên kêu lên: “Người đâu, đuổi chúng ra ngoài!”