Chương 398
Người vừa tới chẳng phải ai khác ngoài Lãnh Như Yên. Nghĩ lại chuyện đêm trước, Ngô Bình không khỏi ngượng ngùng.
Lãnh Như Yên khẽ mỉm cười đáp: “Sao vậy, không chào đón em sao?”
Ngô Bình vội vã mời cô ngồi xuống rồi hỏi: “Em tìm anh Ba có chuyện gì vậy?”
Vừa nói xong thì Ngô Bình đã thấy hối hận. Việc đã rất rõ ràng, Lãnh Như Yên đâu có tới tìm Từ Quý Phi mà là tới tìm anh thì đúng hơn. Đến tìm Từ Quý Phi chẳng qua chỉ là cái cớ mà thôi.
Lãnh Như Yên hừ nhẹ một cái: “Không có chuyện gì thì cũng không được tới đây tìm anh ấy uống rượu sao?”
Ngô Bình ho khan một cái, sau đó rót cho Lãnh Như Yên một ly rượu, đáp: “Lâu lắm không gặp, anh kính em một ly”.
Hai người họ cạn ly, Lãnh Như Yên mắt nhìn xa xăm như thể đang suy tư một điều gì đó.
Tối nay cô mặc một bộ váy màu trắng trông rất thanh tao. Làn gió nhẹ thổi tới, Lãnh Như Yên khẽ vén tóc, nói: “Hôm nay em tìm anh, thực ra là có việc cần nhờ giúp đỡ”.
“Hả? Em nói đi, nếu là việc anh có thể giúp thì chắc chắn sẽ cố hết sức”, Ngô Bình chân thành nói.
Lãnh Như Yên nhìn anh đáp: “Thật sao? Lần trước anh không từ mà biệt, cũng chẳng gọi điện thoại lại cho em, như thể đang cố tình lảng tránh em vậy? Lẽ nào anh sợ em bám chặt lấy anh không buông?”
Ngô Bình cười khan một tiếng: “Em hiểu lầm rồi, chỉ là anh quá bận mà thôi”.
“Đúng là câu cửa miệng của đám đàn ông. Quá bận nhưng lại có thời gian ngồi đây ăn thịt uống rượu”, Lãnh Như Yên châm chọc.
Ngô Bình gãi gãi trán, vội vã chuyển chủ đề: “Như Yên, em vừa nói có chuyện cần nhờ nhỉ?”
Lãnh Như Yên khẽ thở dài: “Bố em giao đấu với người khác, bị đánh trúng một chưởng, giờ bị thương rất nặng. Em biết y thuật của anh rất cao thâm, cho nên muốn nhờ anh xem giúp”.
Ngô Bình: “Không vấn đề gì, lát nữa anh sẽ đi cùng em tới xem bệnh. Hiện giờ tình hình của chú thế nào rồi?”
Lãnh Như Yên: “Rất tệ”.
Nguồn cơn là trong một buổi tụ họp các đồng đạo trong giới võ thuật, Quách Bảo Hưng uống rượu xong có ý đồ sàm sỡ Lãnh Như Yên. Hai bên lời qua tiếng lại, sau cùng động cả tay chân.
Quách Bảo Hưng sau khi bị đánh thua thì quay về khổ luyện ba năm. Ba năm sau quay lại, Ngũ Độc Chưởng đã có nhiều tiến bộ nên hắn lập tức đi báo thù Lãnh Kình Phong. Mặc dù bạn bè chung của hai bên đã hết sức khuyên giải nhưng Quách Bảo Hưng vẫn quyết báo thù, cuối cùng hai bên đã có một trận quyết chiến.
Trong cuộc tỷ võ, Quách Bảo Hưng mặc dù bị thương, nhưng cũng đánh trả được một chưởng khiến bố Lãnh Như Yên bị thương nặng và gục ngay.
Thấy bố mình đau đớn như vậy, Lãnh Như Yên liền nghĩ tới Ngô Bình, muốn nhờ anh ra tay giúp đỡ trị thương.