Thần Y Trở Lại

Chương 6803




Diệp Thánh Hầu: "Bệ hạ, trong 900 vạn đại quân, có nhiều cao thủ như vậy, muốn thu phục bọn họ cũng không dễ dàng."

Ngô Bình: "Nếu là đội quân của Nhân tộc thì không có gì khó khăn, các ngươi đi theo ta!"

9500 dặm về phía tây Huyền Kinh, 500 vạn đại quân của Cự Linh Thần Quốc đều tập trung ở đây. Lúc này, thống soái của Cự Linh Thần Quốc đang đứng trên bục, nhìn chẳm chằm về phía Huyền Kinh.

Bên cạnh hắn, một thuộc hạ nói: "Đại soái, khi nào chúng ta sẽ hành động?"

Vị thống soái tên là Hạng Nghi, hắn có kinh nghiệm phong phú, biết việc điều binh lần này có ý nghĩa rất lớn nên vẫn luôn chờ đợi và quan sát. Nghe thuộc hạ nói như vậy, hắn bình tĩnh nói: "Lần này có tám đội quân xuất hiện, chúng ta chỉ là một trong số đó, sao phải vội làm gì?"

Vừa dứt lời, hắn liền nhìn thấy một luồng thánh quang từ Huyền Kinh bay ra, dừng lại trên đầu mấy trăm vạn đại quân. Người tới không ai khác chính là Ngô Bình, anh phóng ra khí thế của Tổ Thánh, mấy trăm vạn binh lính Nhân tộc này cảm nhận được một cảm giác an toàn trước giờ chưa từng có. Trong mắt họ, Ngô Bình giống như một người cha, một người hướng dẫn, đáng để họ tin cậy.

Đây là khí chat của Tổ Thanh, tổ của Nhân tộc, dù không cần bất kỳ thủ đoạn nào cũng có thể có được sự tin cậy của toàn thể Nhân tộc.

Ngô Bình nhìn mọi người như nhìn về phía con mình, giọng anh ấm áp nói: “Niềm tin trước đây của các ngươi đã sai, thần của các ngươi không thể cho các ngươi cuộc sống hạnh phúc, cũng không thể cho các ngươi sự công bằng, càng không thể cho các ngươi một tương lai. Ta là Đông Huyền Thánh Hoàng, kêu gọi các ngươi trở về với vòng tay của Nhân tộc."


Trong khi nói, anh sử dụng một trong những thần thông của Phật môn "Thiên hạ quy tâm", khiến 500 vạn binh lính lập tức có sự đồng cảm với Ngô Bình, tất cả đều đồng loạt quỳ xuống đất và đồng thanh nói: "Tham kiến Thánh Hoàng! Chúng ta sẵn sàng đầu hàng!"

Trong lòng Hạng Nghi cũng chấn động, nhưng bởi vì tu vi của hắn rất cao nên vẫn có thể duy trì sự tỉnh táo, nhưng sau một hồi giãy dụa, hắn cũng quỳ xuống, cung kính nói: "Thánh Hoàng, 500 vạn đại quân của nước chúng ta nguyện trung thành với Bệ hạ!"

Hạng Nghi là một người có mưu trí, hiện tại Ngô Bình không chỉ bộc lộ ra hơi thở của Thánh Hoàng, mà là Tổ Thánh cao hơn Thánh Hoàng! Anh là một nhân vật lớn tối cao đã tạo ra một truyền thống tu hành mới! Có thể đi theo một người như vậy, chính là vinh dự mà hắn đã tu luyện mười kiếp.

Diệp Thánh Hầu chờ đợi và quan sát từ xa, hắn vừa ngạc nhiên vừa vui mừng khi thấy Ngô Bình đã thu phục 500 vạn đại quân chỉ trong thời gian ngắn.

"Thì ra Bệ hạ đã thăng chức Tổ Thánh!" Hắn mỉm cười, trong lòng vui mừng.

Bằng cách này, Ngô Bình đã thu phục đội quân 500 vạn quân của Cự Linh Thần Quốc mà không hề đổ một giọt máu nào. Ngay sau đó, anh lại đi hướng khác, thu phục 400 vạn quân tinh nhuệ của Hắc Thủy Thần Quốc về dưới tay mình!

Sau đó, theo lệnh của Ngô Bình, hai đội quân hợp lực với quân Huyền Kinh tấn công hai trong số sáu đội quân Dị tộc. Trong hai đội quân này, một bên có 300 vạn quân và bên kia có 350 vạn quân.

Mục tiêu tấn công đầu tiên chính là tộc Quỷ Nhãn! Tộc Quỷ Nhãn có ngoại hình tương tự như con người, nhưng đầu của chúng có hình tam giác và mỗi góc đều có một mắt, trong đó có một con mắt có màu đen, được gọi là Quỷ Nhãn. Tộc Quỷ Nhãn có thể thao túng yêu ma và rất khó đối phó, chúng đã xâm chiếm lãnh thổ của Nhân tộc rất nhiều lần trong lịch sử.

Khi Chiến Thiên Thánh Hoàng còn ở đây, ông đã từng tiêu diệt tộc Quỷ Nhãn một lần, đáng tiếc là sau đó Dị tộc này lại lớn mạnh lên với sự hỗ trợ của Thần Tộc và trở thành một mối đe dọa đối với Nhân tộc!

Khi ba đạo quân bao vây tộc Quỷ Nhãn, các tướng lĩnh của tộc Quỷ Nhãn lập tức ra lệnh cho đội quân phản công, lập tức triệu hồi hàng ngàn vạn con yêu ma tấn công về phía đội quân của Nhân tộc.

Ngô Bình đứng trên bầu trời cao, nhìn thấy yêu ma xuất hiện, anh lập tức lấy ra Thần Tiêu Kiếm và luyện tập một điệu múa kiếm!

Điệu mua kiếm này do anh học được từ Thiên Vũ Cửu Khúc, có tác dụng thần kỳ, có thể xua đuổi yêu ma và mang lại phúc lành cho phe của mình!

Với màn múa kiếm, ba vầng hào quang sáng lên trên cơ thể của hàng ngàn vạn binh lính, trong đó có vầng sáng màu vàng, có thể khiến họ bất khả xâm phạm; vầng sáng màu tím có thể khắc chế pháp thuật và yêu ma; vầng sáng màu xanh lơ, có thể gia tăng sức chiến đấu của họ!

Ba vầng sáng vừa xuất hiện, đám yêu ma được triệu hồi căn bản không thể đến gần, đội quân hàng ngàn vạn người bị tàn phá, nhanh chóng phá vỡ đội hình phòng ngự của tộc Quỷ Nhãn!

Chưa đầy nửa giờ, trận chiến đã kết thuc. Đội quân của tộc Quy Nhãn hơn 350 vạn người bị thương vong hơn một trăm vạn, số còn lại không có đường trốn thoát, tất cả đều đầu hàng!

Khí thế của đội quân không hề giảm sút, tiếp tục tấn công đội quân Dị tộc thứ hai, đội quân Người Gấu!


Những người của tộc Người Gấu cao từ hai mét rưoi đến ba mét, chúng cực kỳ mạnh mẽ và giỏi sử dụng vũ khí hạng nặng. Xét về sức chiến đấu cá nhân, một người của tộc Người Gấu có thể đánh bại mấy chục lính tinh nhuệ của Nhân tộc.

Nhưng lần này, Ngô Bình cho 20.000 con rối tiến về phía trước, sau đó lại ra lệnh cho cung thủ tấn công từ xa. Cung thủ, cho dù ở bất kỳ thời kỳ nào, đều là những người giỏi nhất trong số những người giỏi nhất, họ có thể bắn từ xa và chiến đấu ở cự ly gần.

Đội quân Đông Huyền có hàng trăm vạn quân nhưng chỉ có 60.000 cung thủ, được gọi là Quân Xích Vũ. Cung tên được Quân Xích Vũ sử dụng là cung Xích Vũ mà Ngô Bình thu được từ kho báu của Thiên Đế. Cây cung này có sức mạnh đáng kinh ngạc và có tác dụng xuyên giáp mạnh mẽ. Ở trong tay cường giả, nó có thể giết chết cường giả cấp Thánh Nhân chỉ bằng một mũi tên! Nếu mấy chục người cùng bắn thì có thể giết chết một cường giả cấp Đại Thánh!

Ngoai ra, trong đội quan Cự Linh con co 10 vạn cung thủ, Hắc Thủy Quốc có 8 vạn cung thủ, cung thủ của ba quân cộng lại là 24 vạn!

Những con rối dẫn đầu ở phía trước, dưới nhiều đợt tấn công của 24 vạn cung thủ, tộc Người Gấu đã bị tổn thất nặng nề, đội quân 300 vạn đã bị thương vong hết mấy chục vạn!

Sau đó, tiếng còi xung phong vang lên, đám người Lý Thái Nhất, Lý Huyền Bá Lý Dật, Hỉ Bảo dẫn đầu đội quân tiêu diệt tộc Người Gấu.

Trận chiến kéo dài hơn một giờ, toàn bộ tộc Người Gấu đều bị tiêu diệt! Đến lúc này, tộc Người Gấu đã không còn khả năng chống lại Nhân tộc nữa, tiếp theo họ không chỉ mất đi lãnh thổ mà cuối cùng còn bị Nhân tộc đuổi ra khỏi quê hương, chỉ có thể lang thang khắp nơi.

Trong trận chiến, các chỉ huy của đội quan Hắc Thủy và Cự Linh hiểu rõ đây là cơ hội tốt để thể hiện giá trị của bản thân, Ngô Bình đang kiểm tra bọn họ, nên hai vị chỉ huy đã dốc toàn lực và giành chiến thắng.

Tám đội quân nay chỉ còn lại bốn, thấy tình hình không ổn, họ lần lượt rút lui mười nghìn dặm.

Sau khi tiêu diệt hai đội quân Dị tộc, Nhân tộc cũng bị thiệt hại, Ngô Bình cũng không vội tiếp tục điều binh mà ra lệnh cho ba đội quân dọn sạch chiến trường, chữa trị cho những người bị thương và đền bù cho những người lính đã hy sinh.

Thần tộc dường như cũng không thể ngờ được, ban đầu đây là một hành động ra oai với Thánh Hoàng của Nhân tộc. Nhưng kết quả cuối cùng là hai đại Thần Quốc làm phản, hai Dị tộc bị tiêu diệt hoàn toàn! Đây là chuyện mà Thần tộc không thể chấp nhận được, sau một hồi thảo luận, các thủ lĩnh cao nhất của Thần tộc quyết định phái quân tinh nhuệ của Thần tộc đến tiếp viện cho bốn đội quân còn lại, tiếp tục thử điểm mấu chốt của Nhân tộc!

Ngô Bình nhanh chóng nhận được tin tức, nếu Thần tộc đã dám xuất binh, vậy không còn gì để nói, dốc hết sức chiến đấu!

Tình thế căng thẳng, lần này ngay cả Tử Thanh Thánh Hoàng cũng xuất hiện, hai vị Thánh Hoàng đồng thời trấn giữ ở Huyền Kinh!

Ngày hôm sau, trong đại điện của hoàng cung Huyền Kinh, tất cả tướng lĩnh của Nhân tộc đều có mặt, bao gồm cả hai thống lĩnh của Hắc Thủy Quốc và Cự Linh Quốc.

Ngô Bình nói: "Tin tức nói rằng Thần tộc đã phái 200 vạn quân Thần tộc, do Tổ Thần Kiếm Đế chỉ huy. Đại quân 200 vạn quân này được trang bị những vũ khí mạnh nhất của Thần tộc, vũ khí là Thương Thần Kích và Thuẫn Chấn Hoa, mỗi binh lính Thần tộc còn trang bị mười lá bùa sát và hai lá bùa hộ mệnh. Trận chiến này sẽ rất khó khăn, ngay cả khi chiến thắng, chúng ta cũng sẽ bị tổn thất nặng nề."